Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…
Chương 12: Chương 12
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… A Tú đi vào phòng đem nước rửa mặt cho nàng, rồi vội hỏi:" Tiểu thư! Đại hoàng tử không có làm gì người chứ?"Nàng mỉm cười, ngước mặt lên đáp:" Hắn dám làm gì ta sao? Làm sao có thể chứ?"Bên ngoài đột nhiên có giọng nói trong trẻo của một vị cô nương, nàng cùng A Tú bước ra xem thì ra giọng nói trong trẻo ấy là của Vân Y công chúa, muội muội ruột của Thác Bạt Thuận nàng là công chúa được hoàng thượng và hoàng hậu yêu thương nhất.Vân Y chạy lại nàng, vui vẻ nói chuyện với nàng:" Người chính là hoàng tẩu sao? Nghe nói tẩu rất xinh đẹp hôm nay gặp quả nhiên không sai tẩu thật sự rất đẹp."Nàng mỉm cười tít mắt đáp lại:" Vậy muội là...?"" Muội là Vân Y."Nàng gật gù, cảm thấy cô công chúa này rất hợp với nàng, nàng quyết định phải kết giao với Vân Y.Hai nàng mà hợp lại với nhau thì cả hoàng cung...!Với tính cách không thích bị gò bó ở trong cùng, nàng và Vân Y rất mau thân thiết, cùng nhau trốn khỏi hoàng cung đi chơi, chàng đang đọc sách ở Vĩnh Ngọc cũng nghe Cố Vũ báo chàng cười với gương mặt nhăn nhúm lại than thở:" Hai con người tinh quái, nghịch ngợm lại đi chung với nhau.Thôi rồi kì này hoàng cung sắp đại loạn rồi."Hai nàng cùng A Tú cải nam trang đi dạo khắp nơi, Vân Y vui vẻ chạy khắp nơi còn nàng đi từ từ phía sau.Đột nhiên, từ phía sau Vân Y có một chiếc xe ngựa đang chạy rất nhanh, nàng kinh hãi hét lớn:" Vân Y! Coi chừng phía sau."Vân Y quay lại thì hốt hoảng không biết làm gì chỉ biết đứng yên nhắm chặt mắt lại, bỗng dưng nàng cảm giác được có ai đó đang ôm lấy nàng và kéo nàng vào trong tránh được chiếc xe ngựa ấy.Khi Vân Y mở mắt ra thì trước mắt nàng là một chàng trai anh tuấn, vẻ ngoài vô cùng nho nhã, Kỳ Ân cùng A Tú vội vã chạy đến thấy Vân Y không sao hai người thở phào nhẹ nhõm.Ca Dực buông Vân Y ra, bật cười nói:" Thì ra là nữ nhi.Cô nương cô không sao chứ?"Vân Y lắc đầu lia lịa nhìn Ca Dực không rời mắt, Ca Dực quay sang nhìn Kỳ Ân:" Muội..."Vân Y nhướng mày ngạc nhiên chỉ vào hai người hỏi:" Hai người quen nhau sao?"Nàng mỉm cười gật đầu, tìm đại một lý do nói với Vân Y:" Huỳnh ấy tên là Diệp Ca Dực, huynh ấy cũng là người Tây Hạ giống ta, muội cũng biết với tính cách của ta thì chuyện quen biết với một người ở ngoài cung là chuyện bình thường mà."Vân Y gật gù hiểu ra, nàng cùng Vân Y, A Tú và Ca Dực cùng nhau đi dạo rất vui vẻ, Vân Y thì cứ nhìn Ca Dực mãi.Từ đằng xa, Thác Bạt Thuận nhìn thấy Vân Y có chút động tâm với Ca Dực vẻ mặt chàng liền hiện lên sự khó chịu:" Vân Y! Muội tuyệt đối không được có tình cảm với Diệp Ca Dực bất kỳ ai cũng được nhưng đối với Diệp Ca Dực thì tuyệt đối không nếu không sau này muội sẽ bị tổn thương rất nhiều."
A Tú đi vào phòng đem nước rửa mặt cho nàng, rồi vội hỏi:
" Tiểu thư! Đại hoàng tử không có làm gì người chứ?"
Nàng mỉm cười, ngước mặt lên đáp:" Hắn dám làm gì ta sao? Làm sao có thể chứ?"
Bên ngoài đột nhiên có giọng nói trong trẻo của một vị cô nương, nàng cùng A Tú bước ra xem thì ra giọng nói trong trẻo ấy là của Vân Y công chúa, muội muội ruột của Thác Bạt Thuận nàng là công chúa được hoàng thượng và hoàng hậu yêu thương nhất.
Vân Y chạy lại nàng, vui vẻ nói chuyện với nàng:" Người chính là hoàng tẩu sao? Nghe nói tẩu rất xinh đẹp hôm nay gặp quả nhiên không sai tẩu thật sự rất đẹp."
Nàng mỉm cười tít mắt đáp lại:
" Vậy muội là...?"
" Muội là Vân Y."
Nàng gật gù, cảm thấy cô công chúa này rất hợp với nàng, nàng quyết định phải kết giao với Vân Y.
Hai nàng mà hợp lại với nhau thì cả hoàng cung...!
Với tính cách không thích bị gò bó ở trong cùng, nàng và Vân Y rất mau thân thiết, cùng nhau trốn khỏi hoàng cung đi chơi, chàng đang đọc sách ở Vĩnh Ngọc cũng nghe Cố Vũ báo chàng cười với gương mặt nhăn nhúm lại than thở:
" Hai con người tinh quái, nghịch ngợm lại đi chung với nhau.
Thôi rồi kì này hoàng cung sắp đại loạn rồi."
Hai nàng cùng A Tú cải nam trang đi dạo khắp nơi, Vân Y vui vẻ chạy khắp nơi còn nàng đi từ từ phía sau.
Đột nhiên, từ phía sau Vân Y có một chiếc xe ngựa đang chạy rất nhanh, nàng kinh hãi hét lớn:
" Vân Y! Coi chừng phía sau."
Vân Y quay lại thì hốt hoảng không biết làm gì chỉ biết đứng yên nhắm chặt mắt lại, bỗng dưng nàng cảm giác được có ai đó đang ôm lấy nàng và kéo nàng vào trong tránh được chiếc xe ngựa ấy.
Khi Vân Y mở mắt ra thì trước mắt nàng là một chàng trai anh tuấn, vẻ ngoài vô cùng nho nhã, Kỳ Ân cùng A Tú vội vã chạy đến thấy Vân Y không sao hai người thở phào nhẹ nhõm.
Ca Dực buông Vân Y ra, bật cười nói:" Thì ra là nữ nhi.
Cô nương cô không sao chứ?"
Vân Y lắc đầu lia lịa nhìn Ca Dực không rời mắt, Ca Dực quay sang nhìn Kỳ Ân:
" Muội..."
Vân Y nhướng mày ngạc nhiên chỉ vào hai người hỏi:" Hai người quen nhau sao?"
Nàng mỉm cười gật đầu, tìm đại một lý do nói với Vân Y:" Huỳnh ấy tên là Diệp Ca Dực, huynh ấy cũng là người Tây Hạ giống ta, muội cũng biết với tính cách của ta thì chuyện quen biết với một người ở ngoài cung là chuyện bình thường mà."
Vân Y gật gù hiểu ra, nàng cùng Vân Y, A Tú và Ca Dực cùng nhau đi dạo rất vui vẻ, Vân Y thì cứ nhìn Ca Dực mãi.
Từ đằng xa, Thác Bạt Thuận nhìn thấy Vân Y có chút động tâm với Ca Dực vẻ mặt chàng liền hiện lên sự khó chịu:" Vân Y! Muội tuyệt đối không được có tình cảm với Diệp Ca Dực bất kỳ ai cũng được nhưng đối với Diệp Ca Dực thì tuyệt đối không nếu không sau này muội sẽ bị tổn thương rất nhiều."
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… A Tú đi vào phòng đem nước rửa mặt cho nàng, rồi vội hỏi:" Tiểu thư! Đại hoàng tử không có làm gì người chứ?"Nàng mỉm cười, ngước mặt lên đáp:" Hắn dám làm gì ta sao? Làm sao có thể chứ?"Bên ngoài đột nhiên có giọng nói trong trẻo của một vị cô nương, nàng cùng A Tú bước ra xem thì ra giọng nói trong trẻo ấy là của Vân Y công chúa, muội muội ruột của Thác Bạt Thuận nàng là công chúa được hoàng thượng và hoàng hậu yêu thương nhất.Vân Y chạy lại nàng, vui vẻ nói chuyện với nàng:" Người chính là hoàng tẩu sao? Nghe nói tẩu rất xinh đẹp hôm nay gặp quả nhiên không sai tẩu thật sự rất đẹp."Nàng mỉm cười tít mắt đáp lại:" Vậy muội là...?"" Muội là Vân Y."Nàng gật gù, cảm thấy cô công chúa này rất hợp với nàng, nàng quyết định phải kết giao với Vân Y.Hai nàng mà hợp lại với nhau thì cả hoàng cung...!Với tính cách không thích bị gò bó ở trong cùng, nàng và Vân Y rất mau thân thiết, cùng nhau trốn khỏi hoàng cung đi chơi, chàng đang đọc sách ở Vĩnh Ngọc cũng nghe Cố Vũ báo chàng cười với gương mặt nhăn nhúm lại than thở:" Hai con người tinh quái, nghịch ngợm lại đi chung với nhau.Thôi rồi kì này hoàng cung sắp đại loạn rồi."Hai nàng cùng A Tú cải nam trang đi dạo khắp nơi, Vân Y vui vẻ chạy khắp nơi còn nàng đi từ từ phía sau.Đột nhiên, từ phía sau Vân Y có một chiếc xe ngựa đang chạy rất nhanh, nàng kinh hãi hét lớn:" Vân Y! Coi chừng phía sau."Vân Y quay lại thì hốt hoảng không biết làm gì chỉ biết đứng yên nhắm chặt mắt lại, bỗng dưng nàng cảm giác được có ai đó đang ôm lấy nàng và kéo nàng vào trong tránh được chiếc xe ngựa ấy.Khi Vân Y mở mắt ra thì trước mắt nàng là một chàng trai anh tuấn, vẻ ngoài vô cùng nho nhã, Kỳ Ân cùng A Tú vội vã chạy đến thấy Vân Y không sao hai người thở phào nhẹ nhõm.Ca Dực buông Vân Y ra, bật cười nói:" Thì ra là nữ nhi.Cô nương cô không sao chứ?"Vân Y lắc đầu lia lịa nhìn Ca Dực không rời mắt, Ca Dực quay sang nhìn Kỳ Ân:" Muội..."Vân Y nhướng mày ngạc nhiên chỉ vào hai người hỏi:" Hai người quen nhau sao?"Nàng mỉm cười gật đầu, tìm đại một lý do nói với Vân Y:" Huỳnh ấy tên là Diệp Ca Dực, huynh ấy cũng là người Tây Hạ giống ta, muội cũng biết với tính cách của ta thì chuyện quen biết với một người ở ngoài cung là chuyện bình thường mà."Vân Y gật gù hiểu ra, nàng cùng Vân Y, A Tú và Ca Dực cùng nhau đi dạo rất vui vẻ, Vân Y thì cứ nhìn Ca Dực mãi.Từ đằng xa, Thác Bạt Thuận nhìn thấy Vân Y có chút động tâm với Ca Dực vẻ mặt chàng liền hiện lên sự khó chịu:" Vân Y! Muội tuyệt đối không được có tình cảm với Diệp Ca Dực bất kỳ ai cũng được nhưng đối với Diệp Ca Dực thì tuyệt đối không nếu không sau này muội sẽ bị tổn thương rất nhiều."