Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…
Chương 37: Chương 37
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Hoàng cung Bắc LươngSáng sớm, Bạch Tiên Mai đi đến Vĩnh Ngọc cung nhìn thấy chàng đang nằm ngủ dưới đất xung quanh toàn là bình rượu cô định đi đến dìu chàng lên giường thì chàng thức dậy nhìn thấy cô đang cầm lấy tay mình chàng tức giận hất tay đẩy cô ra.Bạch Tiên Mai tức giận quát chàng:" Thác Bạt Thuận! Rốt cuộc chàng có xem ta thê tử c*̉a chàng không? Từ khi chàng cưới ta về chúng ta chưa hề động phòng một lần nào, lúc đó chàng bảo ta là mang thai giả để c*̉ng cố địa vị c*̉a mình ta c*̃ng làm theo, ta luôn nói tốt cho chàng trước mặt phụ thân ta.Bây giờ chàng thì sao từ khi Diệp Kỳ Ân chết chàng suốt ngày chỉ biết uống rượu, nhốt mình ở trong phòng.Không thèm ngó ngoài gì đến ta."Chàng đứng dậy, vẻ mặt rất tức giận, lời nói lạnh lùng, vô tình:" Cô đừng tưởng ta không biết cô đã làm những gì với nàng ấy, cô tự mình ngã xuống hồ vu oan nàng ấy hại chết con cô cô sợ chuyện mang thai giả bị phát hiện nên cô đã lợi dụng nàng ấy.Lúc đó ta vì muốn lấy lòng cô để c*̉ng cố địa vị c*̉a mình mà quát nạt, cố tình trách cứ nàng ấy, còn một chuyện nữa cô cho người truy sát nàng ấy trên thuyền đừng tưởng là ta không biết.Ta nói cho cô biết tốt nhất là cô đừng làm phiền đến ta c*̃ng không được nhắc đến nàng ấy nếu không đừng trách ta vô tình."Bạch Tiên Mai nghe những lời đó liền đứng không vững, mặt tái xanh, cố gắng lấy lại bình tĩnh:" Chàng dám làm gì ta sao? Ta nói cho chàng biết nếu chàng dám làm gì ta thì chàng sẽ không bao giờ lên được ngôi vị thái tử."Chàng nhìn cô ta cười một cách khinh bỉ:" Cô thử xem nhẹ lời cảnh cáo c*̉a tôi thử xem để xem tôi có dám làm gì cô không? Ta nói cho cô biết bây giờ ta không cần hoàng vị gì nữa, không có nàng ấy ta có hoàng vị thì có ích gì?"Bạch Tiên Mai nghe những lời nói đó c*̉a chàng liền ngã quỵ xuống, gương mặt bàng hoàng, hoảng hốt, Thác Bạt Thuận lớn tiếng gọi Cố Vũ:" Cố Vũ! Hãy mau lôi cô ta ra ngoài sau này đừng để cô ta bước vào Vĩnh Ngọc cung nếu sau này ta thấy cô ta bước vào đây thì ta sẽ không tha cho ngươi."Cố Vũ lôi cô ta ra ngoài, cô ta giống như người mất hồn bước đi từ từ.Hoàng cung Hán ChuNàng đang thưởng trà ngắm hoa thì có một người đàn ông trung niên bước đến:" Tham kiến công chúa."Nàng nhìn ông ta rồi nhìn sang Tiểu Hồng ánh mắt hiếu kỳ hỏi ông:" Ông là...?"Tiểu Hồng nét mặt lo lắng nói nhỏ với nàng:" Công chúa! Đây là Tể tướng c*̃ng là hoàng huynh c*̉a hoàng thượng Tư Đồ Thượng Phong."Nàng hiểu ra gật gù nói:" Vậy ta phải gọi người là hoàng bá bá rồi?"Tư Đồ Thượng Phong khẽ cười đáp:" Thần không dám, lúc nãy thần thấy công chúa ngồi ở đây nên thần chỉ qua diện kiến người rồi thần sẽ đi ngay."
Hoàng cung Bắc Lương
Sáng sớm, Bạch Tiên Mai đi đến Vĩnh Ngọc cung nhìn thấy chàng đang nằm ngủ dưới đất xung quanh toàn là bình rượu cô định đi đến dìu chàng lên giường thì chàng thức dậy nhìn thấy cô đang cầm lấy tay mình chàng tức giận hất tay đẩy cô ra.
Bạch Tiên Mai tức giận quát chàng:" Thác Bạt Thuận! Rốt cuộc chàng có xem ta thê tử c*̉a chàng không? Từ khi chàng cưới ta về chúng ta chưa hề động phòng một lần nào, lúc đó chàng bảo ta là mang thai giả để c*̉ng cố địa vị c*̉a mình ta c*̃ng làm theo, ta luôn nói tốt cho chàng trước mặt phụ thân ta.
Bây giờ chàng thì sao từ khi Diệp Kỳ Ân chết chàng suốt ngày chỉ biết uống rượu, nhốt mình ở trong phòng.
Không thèm ngó ngoài gì đến ta."
Chàng đứng dậy, vẻ mặt rất tức giận, lời nói lạnh lùng, vô tình:
" Cô đừng tưởng ta không biết cô đã làm những gì với nàng ấy, cô tự mình ngã xuống hồ vu oan nàng ấy hại chết con cô cô sợ chuyện mang thai giả bị phát hiện nên cô đã lợi dụng nàng ấy.
Lúc đó ta vì muốn lấy lòng cô để c*̉ng cố địa vị c*̉a mình mà quát nạt, cố tình trách cứ nàng ấy, còn một chuyện nữa cô cho người truy sát nàng ấy trên thuyền đừng tưởng là ta không biết.
Ta nói cho cô biết tốt nhất là cô đừng làm phiền đến ta c*̃ng không được nhắc đến nàng ấy nếu không đừng trách ta vô tình."
Bạch Tiên Mai nghe những lời đó liền đứng không vững, mặt tái xanh, cố gắng lấy lại bình tĩnh:" Chàng dám làm gì ta sao? Ta nói cho chàng biết nếu chàng dám làm gì ta thì chàng sẽ không bao giờ lên được ngôi vị thái tử."
Chàng nhìn cô ta cười một cách khinh bỉ:" Cô thử xem nhẹ lời cảnh cáo c*̉a tôi thử xem để xem tôi có dám làm gì cô không? Ta nói cho cô biết bây giờ ta không cần hoàng vị gì nữa, không có nàng ấy ta có hoàng vị thì có ích gì?"
Bạch Tiên Mai nghe những lời nói đó c*̉a chàng liền ngã quỵ xuống, gương mặt bàng hoàng, hoảng hốt, Thác Bạt Thuận lớn tiếng gọi Cố Vũ:" Cố Vũ! Hãy mau lôi cô ta ra ngoài sau này đừng để cô ta bước vào Vĩnh Ngọc cung nếu sau này ta thấy cô ta bước vào đây thì ta sẽ không tha cho ngươi."
Cố Vũ lôi cô ta ra ngoài, cô ta giống như người mất hồn bước đi từ từ.
Hoàng cung Hán Chu
Nàng đang thưởng trà ngắm hoa thì có một người đàn ông trung niên bước đến:
" Tham kiến công chúa."
Nàng nhìn ông ta rồi nhìn sang Tiểu Hồng ánh mắt hiếu kỳ hỏi ông:
" Ông là...?"
Tiểu Hồng nét mặt lo lắng nói nhỏ với nàng:" Công chúa! Đây là Tể tướng c*̃ng là hoàng huynh c*̉a hoàng thượng Tư Đồ Thượng Phong."
Nàng hiểu ra gật gù nói:" Vậy ta phải gọi người là hoàng bá bá rồi?"
Tư Đồ Thượng Phong khẽ cười đáp:" Thần không dám, lúc nãy thần thấy công chúa ngồi ở đây nên thần chỉ qua diện kiến người rồi thần sẽ đi ngay."
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Hoàng cung Bắc LươngSáng sớm, Bạch Tiên Mai đi đến Vĩnh Ngọc cung nhìn thấy chàng đang nằm ngủ dưới đất xung quanh toàn là bình rượu cô định đi đến dìu chàng lên giường thì chàng thức dậy nhìn thấy cô đang cầm lấy tay mình chàng tức giận hất tay đẩy cô ra.Bạch Tiên Mai tức giận quát chàng:" Thác Bạt Thuận! Rốt cuộc chàng có xem ta thê tử c*̉a chàng không? Từ khi chàng cưới ta về chúng ta chưa hề động phòng một lần nào, lúc đó chàng bảo ta là mang thai giả để c*̉ng cố địa vị c*̉a mình ta c*̃ng làm theo, ta luôn nói tốt cho chàng trước mặt phụ thân ta.Bây giờ chàng thì sao từ khi Diệp Kỳ Ân chết chàng suốt ngày chỉ biết uống rượu, nhốt mình ở trong phòng.Không thèm ngó ngoài gì đến ta."Chàng đứng dậy, vẻ mặt rất tức giận, lời nói lạnh lùng, vô tình:" Cô đừng tưởng ta không biết cô đã làm những gì với nàng ấy, cô tự mình ngã xuống hồ vu oan nàng ấy hại chết con cô cô sợ chuyện mang thai giả bị phát hiện nên cô đã lợi dụng nàng ấy.Lúc đó ta vì muốn lấy lòng cô để c*̉ng cố địa vị c*̉a mình mà quát nạt, cố tình trách cứ nàng ấy, còn một chuyện nữa cô cho người truy sát nàng ấy trên thuyền đừng tưởng là ta không biết.Ta nói cho cô biết tốt nhất là cô đừng làm phiền đến ta c*̃ng không được nhắc đến nàng ấy nếu không đừng trách ta vô tình."Bạch Tiên Mai nghe những lời đó liền đứng không vững, mặt tái xanh, cố gắng lấy lại bình tĩnh:" Chàng dám làm gì ta sao? Ta nói cho chàng biết nếu chàng dám làm gì ta thì chàng sẽ không bao giờ lên được ngôi vị thái tử."Chàng nhìn cô ta cười một cách khinh bỉ:" Cô thử xem nhẹ lời cảnh cáo c*̉a tôi thử xem để xem tôi có dám làm gì cô không? Ta nói cho cô biết bây giờ ta không cần hoàng vị gì nữa, không có nàng ấy ta có hoàng vị thì có ích gì?"Bạch Tiên Mai nghe những lời nói đó c*̉a chàng liền ngã quỵ xuống, gương mặt bàng hoàng, hoảng hốt, Thác Bạt Thuận lớn tiếng gọi Cố Vũ:" Cố Vũ! Hãy mau lôi cô ta ra ngoài sau này đừng để cô ta bước vào Vĩnh Ngọc cung nếu sau này ta thấy cô ta bước vào đây thì ta sẽ không tha cho ngươi."Cố Vũ lôi cô ta ra ngoài, cô ta giống như người mất hồn bước đi từ từ.Hoàng cung Hán ChuNàng đang thưởng trà ngắm hoa thì có một người đàn ông trung niên bước đến:" Tham kiến công chúa."Nàng nhìn ông ta rồi nhìn sang Tiểu Hồng ánh mắt hiếu kỳ hỏi ông:" Ông là...?"Tiểu Hồng nét mặt lo lắng nói nhỏ với nàng:" Công chúa! Đây là Tể tướng c*̃ng là hoàng huynh c*̉a hoàng thượng Tư Đồ Thượng Phong."Nàng hiểu ra gật gù nói:" Vậy ta phải gọi người là hoàng bá bá rồi?"Tư Đồ Thượng Phong khẽ cười đáp:" Thần không dám, lúc nãy thần thấy công chúa ngồi ở đây nên thần chỉ qua diện kiến người rồi thần sẽ đi ngay."