Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…
Chương 53: Chương 53
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Tuyết Linh SơnTrời gần sáng, bụng Vân Y đau đớn nàng lay lay người Kỳ Ân, giọng nói đứt quãng:"Hoàng! Hoàng tẩu! Bụng! Bụng c*̉a muội! đau quá."Kỳ Ân đang nằm ngủ say sưa thì nghe giọng nói yếu ớt c*̉a Vân Y mà bừng tỉnh dậy, hốt hoảng hỏi:"Vân Y! Muội sao vậy?"Vân Y cả người đã đổ mồ hôi, sắc mặt trắng bệch:"Hoàng tẩu! Bụng c*̉a muội! đau quá."Kỳ Ân lo lắng nói:"Chắc là muội sắp sinh rồi đó để ta đi gọi người."Rất nhanh chóng, Du Lan c*̀ng Thi Giai đi vào, Kỳ Ân đi chuẩn bị nước nóng nàng cứ chạy ra chạy vào lấy nước nóng, bên trong Vân Y trán đã ướt đẫm mồ hôi, đau đớn hét lớn, Kỳ Ân nắm lấy tay Vân Y như truyền thêm sức mạnh:"Vân Y! Muội cố lên, đứa bé sắp ra rồi.Sắp ra rồi."Vân Y hét lên tiếng thất thanh, tiếng khóc c*̉a đứa trẻ c*̃ng cất lên, Kỳ Ân mừng rỡ vội bế đứa bé đi rửa sạch máu.Du Lan vui mừng bế đứa bé lại cho Vân Y:"Chúc mừng muội là một bé gái trắng trẻo đáng yêu."Vân Y nhìn con c*̉a mình mà bật khóc, bế đứa con bé bỏng c*̉a mình mà nước mắt vẫn không ngừng rơi, Kỳ Ân an ủi nàng:"Muội mới sinh đừng khóc không tốt đâu.Đúng rồi! Muội đặt tên đi."Vân Y suy nghĩ một lúc rồi nói:"Bình An! Con gái c*̉a muội sẽ tên là Bình An, muội muốn đứa trẻ này đời đời bình an."Kỳ Ân gật đầu, vui vẻ gọi:"Tiểu Bình An! Từ nay ta sẽ gọi con là Tiểu Bình An."Mộ Thịnh Nam gõ cửa, Kỳ Ân lên tiếng, Mộ Thịnh Nam hớt hãi chạy vào:"Thanh Liễu đã dẫn người c*̉a Bích Thiên Sơn đến đây gây chiến với chúng ta."Du Lan c*̀ng Thi Giai kinh ngạc, trợn mắt:"Cái gì?"Du Lan c*̀ng Thi Giai và Mộ Thịnh Nam chạy ra bên ngoài, Kỳ Ân chạy sang phòng c*̉a con nàng bế đến phòng c*̉a Vân Y:"Muội hãy ở yên ở đây, tuyệt đối không được ra ngoài."Vân Y gật đầu, nét mặt vô c*̀ng căng thẳng Kỳ Ân nhanh chóng chạy ra ngoài, bên ngoài đã hỗn loạn, hai bên đánh nhau kịch liệt, nàng đối phó với Thanh Liễu, nàng và Thanh Liễu võ công có thể nói là ngang bằng nhau, bất phân thắng bại.Từ đâu, Cung Huyền Nam xuất hiện bất ngờ cầm kiếm lao đến Ngọc Cao Tuấn, Kỳ Ân hốt hoảng, vội bay đến đứng chắn trước mặt Ngọc Cao Tuấn, Cung Huyền Nam giật mình, khống chế lực từ tay lại, kiếm dừng lại kịp thời khi vừa chạm nhẹ vào người c*̉a Kỳ Ân, Ngọc Cao Tuấn lo lắng, chưởng bay Cung Huyền Nam, Ngọc Cao Tuấn lo lắng nhìn nàng:"Con không sao chứ?"Kỳ Ân lắc đầu nói:"Con không sao."Cung Huyền Nam tức giận vì hành động c*̉a nàng:"Tư Đồ Uyển Nhi! Nàng điên rồi sao? Nếu lúc đó ta không dừng lại kịp thì nàng đã mất mạng rồi."Kỳ Ân trừng trừng mắt nhìn Cung Huyền Nam quát:"Vậy thì tại sao ngươi lại dừng lại? Sao ngươi không một kiếm đâm chết ta?"Cung Huyền Nam tức giận nói không nên lời:"Nàng! "
Tuyết Linh Sơn
Trời gần sáng, bụng Vân Y đau đớn nàng lay lay người Kỳ Ân, giọng nói đứt quãng:"Hoàng! Hoàng tẩu! Bụng! Bụng c*̉a muội! đau quá.
"
Kỳ Ân đang nằm ngủ say sưa thì nghe giọng nói yếu ớt c*̉a Vân Y mà bừng tỉnh dậy, hốt hoảng hỏi:"Vân Y! Muội sao vậy?"
Vân Y cả người đã đổ mồ hôi, sắc mặt trắng bệch:"Hoàng tẩu! Bụng c*̉a muội! đau quá.
"
Kỳ Ân lo lắng nói:"Chắc là muội sắp sinh rồi đó để ta đi gọi người.
"
Rất nhanh chóng, Du Lan c*̀ng Thi Giai đi vào, Kỳ Ân đi chuẩn bị nước nóng nàng cứ chạy ra chạy vào lấy nước nóng, bên trong Vân Y trán đã ướt đẫm mồ hôi, đau đớn hét lớn, Kỳ Ân nắm lấy tay Vân Y như truyền thêm sức mạnh:
"Vân Y! Muội cố lên, đứa bé sắp ra rồi.
Sắp ra rồi.
"
Vân Y hét lên tiếng thất thanh, tiếng khóc c*̉a đứa trẻ c*̃ng cất lên, Kỳ Ân mừng rỡ vội bế đứa bé đi rửa sạch máu.
Du Lan vui mừng bế đứa bé lại cho Vân Y:"Chúc mừng muội là một bé gái trắng trẻo đáng yêu.
"
Vân Y nhìn con c*̉a mình mà bật khóc, bế đứa con bé bỏng c*̉a mình mà nước mắt vẫn không ngừng rơi, Kỳ Ân an ủi nàng:"Muội mới sinh đừng khóc không tốt đâu.
Đúng rồi! Muội đặt tên đi.
"
Vân Y suy nghĩ một lúc rồi nói:"Bình An! Con gái c*̉a muội sẽ tên là Bình An, muội muốn đứa trẻ này đời đời bình an.
"
Kỳ Ân gật đầu, vui vẻ gọi:"Tiểu Bình An! Từ nay ta sẽ gọi con là Tiểu Bình An.
"
Mộ Thịnh Nam gõ cửa, Kỳ Ân lên tiếng, Mộ Thịnh Nam hớt hãi chạy vào:
"Thanh Liễu đã dẫn người c*̉a Bích Thiên Sơn đến đây gây chiến với chúng ta.
"
Du Lan c*̀ng Thi Giai kinh ngạc, trợn mắt:"Cái gì?"
Du Lan c*̀ng Thi Giai và Mộ Thịnh Nam chạy ra bên ngoài, Kỳ Ân chạy sang phòng c*̉a con nàng bế đến phòng c*̉a Vân Y:"Muội hãy ở yên ở đây, tuyệt đối không được ra ngoài.
"
Vân Y gật đầu, nét mặt vô c*̀ng căng thẳng Kỳ Ân nhanh chóng chạy ra ngoài, bên ngoài đã hỗn loạn, hai bên đánh nhau kịch liệt, nàng đối phó với Thanh Liễu, nàng và Thanh Liễu võ công có thể nói là ngang bằng nhau, bất phân thắng bại.
Từ đâu, Cung Huyền Nam xuất hiện bất ngờ cầm kiếm lao đến Ngọc Cao Tuấn, Kỳ Ân hốt hoảng, vội bay đến đứng chắn trước mặt Ngọc Cao Tuấn, Cung Huyền Nam giật mình, khống chế lực từ tay lại, kiếm dừng lại kịp thời khi vừa chạm nhẹ vào người c*̉a Kỳ Ân, Ngọc Cao Tuấn lo lắng, chưởng bay Cung Huyền Nam, Ngọc Cao Tuấn lo lắng nhìn nàng:"Con không sao chứ?"
Kỳ Ân lắc đầu nói:"Con không sao.
"
Cung Huyền Nam tức giận vì hành động c*̉a nàng:"Tư Đồ Uyển Nhi! Nàng điên rồi sao? Nếu lúc đó ta không dừng lại kịp thì nàng đã mất mạng rồi.
"
Kỳ Ân trừng trừng mắt nhìn Cung Huyền Nam quát:"Vậy thì tại sao ngươi lại dừng lại? Sao ngươi không một kiếm đâm chết ta?"
Cung Huyền Nam tức giận nói không nên lời:"Nàng! "
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Tuyết Linh SơnTrời gần sáng, bụng Vân Y đau đớn nàng lay lay người Kỳ Ân, giọng nói đứt quãng:"Hoàng! Hoàng tẩu! Bụng! Bụng c*̉a muội! đau quá."Kỳ Ân đang nằm ngủ say sưa thì nghe giọng nói yếu ớt c*̉a Vân Y mà bừng tỉnh dậy, hốt hoảng hỏi:"Vân Y! Muội sao vậy?"Vân Y cả người đã đổ mồ hôi, sắc mặt trắng bệch:"Hoàng tẩu! Bụng c*̉a muội! đau quá."Kỳ Ân lo lắng nói:"Chắc là muội sắp sinh rồi đó để ta đi gọi người."Rất nhanh chóng, Du Lan c*̀ng Thi Giai đi vào, Kỳ Ân đi chuẩn bị nước nóng nàng cứ chạy ra chạy vào lấy nước nóng, bên trong Vân Y trán đã ướt đẫm mồ hôi, đau đớn hét lớn, Kỳ Ân nắm lấy tay Vân Y như truyền thêm sức mạnh:"Vân Y! Muội cố lên, đứa bé sắp ra rồi.Sắp ra rồi."Vân Y hét lên tiếng thất thanh, tiếng khóc c*̉a đứa trẻ c*̃ng cất lên, Kỳ Ân mừng rỡ vội bế đứa bé đi rửa sạch máu.Du Lan vui mừng bế đứa bé lại cho Vân Y:"Chúc mừng muội là một bé gái trắng trẻo đáng yêu."Vân Y nhìn con c*̉a mình mà bật khóc, bế đứa con bé bỏng c*̉a mình mà nước mắt vẫn không ngừng rơi, Kỳ Ân an ủi nàng:"Muội mới sinh đừng khóc không tốt đâu.Đúng rồi! Muội đặt tên đi."Vân Y suy nghĩ một lúc rồi nói:"Bình An! Con gái c*̉a muội sẽ tên là Bình An, muội muốn đứa trẻ này đời đời bình an."Kỳ Ân gật đầu, vui vẻ gọi:"Tiểu Bình An! Từ nay ta sẽ gọi con là Tiểu Bình An."Mộ Thịnh Nam gõ cửa, Kỳ Ân lên tiếng, Mộ Thịnh Nam hớt hãi chạy vào:"Thanh Liễu đã dẫn người c*̉a Bích Thiên Sơn đến đây gây chiến với chúng ta."Du Lan c*̀ng Thi Giai kinh ngạc, trợn mắt:"Cái gì?"Du Lan c*̀ng Thi Giai và Mộ Thịnh Nam chạy ra bên ngoài, Kỳ Ân chạy sang phòng c*̉a con nàng bế đến phòng c*̉a Vân Y:"Muội hãy ở yên ở đây, tuyệt đối không được ra ngoài."Vân Y gật đầu, nét mặt vô c*̀ng căng thẳng Kỳ Ân nhanh chóng chạy ra ngoài, bên ngoài đã hỗn loạn, hai bên đánh nhau kịch liệt, nàng đối phó với Thanh Liễu, nàng và Thanh Liễu võ công có thể nói là ngang bằng nhau, bất phân thắng bại.Từ đâu, Cung Huyền Nam xuất hiện bất ngờ cầm kiếm lao đến Ngọc Cao Tuấn, Kỳ Ân hốt hoảng, vội bay đến đứng chắn trước mặt Ngọc Cao Tuấn, Cung Huyền Nam giật mình, khống chế lực từ tay lại, kiếm dừng lại kịp thời khi vừa chạm nhẹ vào người c*̉a Kỳ Ân, Ngọc Cao Tuấn lo lắng, chưởng bay Cung Huyền Nam, Ngọc Cao Tuấn lo lắng nhìn nàng:"Con không sao chứ?"Kỳ Ân lắc đầu nói:"Con không sao."Cung Huyền Nam tức giận vì hành động c*̉a nàng:"Tư Đồ Uyển Nhi! Nàng điên rồi sao? Nếu lúc đó ta không dừng lại kịp thì nàng đã mất mạng rồi."Kỳ Ân trừng trừng mắt nhìn Cung Huyền Nam quát:"Vậy thì tại sao ngươi lại dừng lại? Sao ngươi không một kiếm đâm chết ta?"Cung Huyền Nam tức giận nói không nên lời:"Nàng! "