Fukawa Kaori là học sinh năm thứ hai của một trường trung học ở Hokkaido. Cuộc sống của cô cũng khá bình thường, ngoại trừ những chi tiết bất thường ra. [Vương Tử]: Ciao~ Kaori. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Ciao Bel. [Vương Tử]: Shi shi shi chuyện hôm qua, câu trả lời của em là gì? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Tất nhiên là...Không :) Tôi đâu có thời gian rảnh để sang Ý. Có lẽ tới mùa hè năm sau tôi mới qua được. Còn bây giờ...hừ. Nếu đi sẽ bị đình chỉ học. [Vương Tử]: Cần vương tử giúp không? Hoàn toàn miễn phí. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Xin nhờ =)) Rốt cuộc anh có phải 16 tuổi không vậy? Vẫn trong thời kì trung nhị sao? [Vương Tử]: Shi shi shi vương tử nói thật. Vương Tử không trung nhị. [Đệ Nhất Kiếm Đế]: Voiiii!! Bel ngươi đừng xạo!! [Vương Tử]: Shi shi shi vương tử chưa biết xạo bao giờ. [Đệ Nhất Mỹ Nhân]: A~ Squalo nói đúng, Bel ngươi cũng đừng xạo! [Vương Tử]:...GAY không có tư cách tới thuyết giáo vương tử. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là…

Chương 3: Quần lót-nam

[KHR] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là TốtTác giả: 生まれて、すみませんTruyện Ngôn TìnhFukawa Kaori là học sinh năm thứ hai của một trường trung học ở Hokkaido. Cuộc sống của cô cũng khá bình thường, ngoại trừ những chi tiết bất thường ra. [Vương Tử]: Ciao~ Kaori. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Ciao Bel. [Vương Tử]: Shi shi shi chuyện hôm qua, câu trả lời của em là gì? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Tất nhiên là...Không :) Tôi đâu có thời gian rảnh để sang Ý. Có lẽ tới mùa hè năm sau tôi mới qua được. Còn bây giờ...hừ. Nếu đi sẽ bị đình chỉ học. [Vương Tử]: Cần vương tử giúp không? Hoàn toàn miễn phí. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Xin nhờ =)) Rốt cuộc anh có phải 16 tuổi không vậy? Vẫn trong thời kì trung nhị sao? [Vương Tử]: Shi shi shi vương tử nói thật. Vương Tử không trung nhị. [Đệ Nhất Kiếm Đế]: Voiiii!! Bel ngươi đừng xạo!! [Vương Tử]: Shi shi shi vương tử chưa biết xạo bao giờ. [Đệ Nhất Mỹ Nhân]: A~ Squalo nói đúng, Bel ngươi cũng đừng xạo! [Vương Tử]:...GAY không có tư cách tới thuyết giáo vương tử. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là… Sáng hôm sau, Fukawa Kaori tâm không cam lòng không nguyện ôm túi sách tới trường. Không còn tâm trạng phấp phới khi hưởng thụ không khí trong lành ở đây nữa, cô trầm trọng nện bước, phòng phòng bị bị nhìn ngó xung quanh.Cô sợ... lại bắt gặp một hiện trường hành hung nữa TvT.Thuận lợi bình yên tới trường, cô thở phào một hơi, yên lòng hẳn. Kaori nhìn trước nhìn sau, không biết Kyoya đang ở đâu?Hắn nói rằng sáng sớm hắn sẽ đứng ở cổng trường..."Cô kia, đứng lại!"Bị gọi, Kaori ngừng lại, quay đầu. Chẳng lẽ là Kyoya? Khoé miệng vui vẻ giương lên, chẳng qua khi nhìn thấy người đó có một quả đầu máy bay suýt chút nữa đã nhảy về sau.Thiếu thiếu thiếu thiếu niên bất lương?!"Có, có chuyện gì sao...?""Không mặc đồng phục, trái với tác phong và kỉ luật!" Kusakabe nghiêm túc nói, đồng thời trong lòng cũng có chút quái dị.Cô học sinh này nhìn quen quen...Kaori hiểu rõ, thở phào nhẹ nhõm:"Tôi là học sinh mới tới...""Oa nga." Một thanh âm đơn điệu vang lên cắt đứt lời báo cáo của cô. Theo phương hướng nhìn lại, thiếu niên mặc đồng phục màu đen với phù hiệu đỏ bắt mắt đi lại. Hắn không mặc áo khoác mà là vắt nó lên vai, gió thổi qua làm nó lay động, trông ngầu không tả được."Fukawa Kaori.""A..." Kaori bừng tỉnh: "Kyoya! Là anh sao!""Ừm." Hắn gật đầu, nhìn cô từ trên xuống dưới một lượt, nhíu mày: "Còn chưa có đồng phục sao?""Chưa...""Hừ." Hắn hừ một tiếng, hơi xoay người: "Tới phòng giám hiệu.""Được!" Cô vui vẻ tiến lên, đi ngang hàng với hắn, hưng phấn nói: "Kyoya, ngày hôm qua em..."Tiếng nói ngừng bặt, bởi vì từ phía sau có một cậu nam sinh mặc q**n l*t ào ào lao qua, trên đầu...bốc lửa, hai mắt hung ác, lại còn kêu to "liều chết cũng phải đến trường đúng giờ". Cô ngậm miệng, chậm rãi lui về sau, mở miệng:"...Kyoya, có thật sự Namimori là một thị trấn yên bình tốt đẹp, trường học lành mạnh, không có bất lương?"Sắc mặt của Hibari Kyoya tối sầm."Trái với tác phong và kỉ luật, cắn chết!"Kết quả thì cô tới phòng giám hiệu một mình. Còn Hibari... hắn nói phải đi giải quyết một số học sinh trái với tác phong và kỉ luật...."Lớp chúng ta sẽ có một học sinh mới chuyển tới từ Hokkaido, mời em vào."Fukawa Kaori từ bên ngoài bước vào, thản nhiên đón nhận ánh mắt của mọi người, gật đầu.Cô cười nhẹ một cái:"Chào mọi người, tôi là Fukawa Kaori, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn."Không nghĩ tới, một giây sau có ba thanh âm đồng loạt vang lên:"Fukawa Kaori?!"Khoé miệng giật giật, Kaori cười giả dối:"Đúng, có chuyện gì sao?"Như nghĩ đến cái gì, đôi mắt của cô trợn to, chỉ vào một học sinh tóc nâu thương tích đầy mình nói:"q**n l*t nam?!""Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết!"Cả lớp aka những người không biết tình hình: "...."Vãi. Ai thèm thích cậu đâu, Sawada-kun.

Sáng hôm sau, Fukawa Kaori tâm không cam lòng không nguyện ôm túi sách tới trường. Không còn tâm trạng phấp phới khi hưởng thụ không khí trong lành ở đây nữa, cô trầm trọng nện bước, phòng phòng bị bị nhìn ngó xung quanh.

Cô sợ... lại bắt gặp một hiện trường hành hung nữa TvT.

Thuận lợi bình yên tới trường, cô thở phào một hơi, yên lòng hẳn. Kaori nhìn trước nhìn sau, không biết Kyoya đang ở đâu?

Hắn nói rằng sáng sớm hắn sẽ đứng ở cổng trường...

"Cô kia, đứng lại!"

Bị gọi, Kaori ngừng lại, quay đầu. Chẳng lẽ là Kyoya? Khoé miệng vui vẻ giương lên, chẳng qua khi nhìn thấy người đó có một quả đầu máy bay suýt chút nữa đã nhảy về sau.

Thiếu thiếu thiếu thiếu niên bất lương?!

"Có, có chuyện gì sao...?"

"Không mặc đồng phục, trái với tác phong và kỉ luật!" Kusakabe nghiêm túc nói, đồng thời trong lòng cũng có chút quái dị.

Cô học sinh này nhìn quen quen...

Kaori hiểu rõ, thở phào nhẹ nhõm:

"Tôi là học sinh mới tới..."

"Oa nga." Một thanh âm đơn điệu vang lên cắt đứt lời báo cáo của cô. Theo phương hướng nhìn lại, thiếu niên mặc đồng phục màu đen với phù hiệu đỏ bắt mắt đi lại. Hắn không mặc áo khoác mà là vắt nó lên vai, gió thổi qua làm nó lay động, trông ngầu không tả được.

"Fukawa Kaori."

"A..." Kaori bừng tỉnh: "Kyoya! Là anh sao!"

"Ừm." Hắn gật đầu, nhìn cô từ trên xuống dưới một lượt, nhíu mày: "Còn chưa có đồng phục sao?"

"Chưa..."

"Hừ." Hắn hừ một tiếng, hơi xoay người: "Tới phòng giám hiệu."

"Được!" Cô vui vẻ tiến lên, đi ngang hàng với hắn, hưng phấn nói: "Kyoya, ngày hôm qua em..."

Tiếng nói ngừng bặt, bởi vì từ phía sau có một cậu nam sinh mặc q**n l*t ào ào lao qua, trên đầu...bốc lửa, hai mắt hung ác, lại còn kêu to "liều chết cũng phải đến trường đúng giờ". Cô ngậm miệng, chậm rãi lui về sau, mở miệng:

"...Kyoya, có thật sự Namimori là một thị trấn yên bình tốt đẹp, trường học lành mạnh, không có bất lương?"

Sắc mặt của Hibari Kyoya tối sầm.

"Trái với tác phong và kỉ luật, cắn chết!"

Kết quả thì cô tới phòng giám hiệu một mình. Còn Hibari... hắn nói phải đi giải quyết một số học sinh trái với tác phong và kỉ luật.

.

.

.

"Lớp chúng ta sẽ có một học sinh mới chuyển tới từ Hokkaido, mời em vào."

Fukawa Kaori từ bên ngoài bước vào, thản nhiên đón nhận ánh mắt của mọi người, gật đầu.

Cô cười nhẹ một cái:

"Chào mọi người, tôi là Fukawa Kaori, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn."

Không nghĩ tới, một giây sau có ba thanh âm đồng loạt vang lên:

"Fukawa Kaori?!"

Khoé miệng giật giật, Kaori cười giả dối:

"Đúng, có chuyện gì sao?"

Như nghĩ đến cái gì, đôi mắt của cô trợn to, chỉ vào một học sinh tóc nâu thương tích đầy mình nói:

"q**n l*t nam?!"

"Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết!"

Cả lớp aka những người không biết tình hình: "...."

Vãi. Ai thèm thích cậu đâu, Sawada-kun.

[KHR] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là TốtTác giả: 生まれて、すみませんTruyện Ngôn TìnhFukawa Kaori là học sinh năm thứ hai của một trường trung học ở Hokkaido. Cuộc sống của cô cũng khá bình thường, ngoại trừ những chi tiết bất thường ra. [Vương Tử]: Ciao~ Kaori. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Ciao Bel. [Vương Tử]: Shi shi shi chuyện hôm qua, câu trả lời của em là gì? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Tất nhiên là...Không :) Tôi đâu có thời gian rảnh để sang Ý. Có lẽ tới mùa hè năm sau tôi mới qua được. Còn bây giờ...hừ. Nếu đi sẽ bị đình chỉ học. [Vương Tử]: Cần vương tử giúp không? Hoàn toàn miễn phí. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Xin nhờ =)) Rốt cuộc anh có phải 16 tuổi không vậy? Vẫn trong thời kì trung nhị sao? [Vương Tử]: Shi shi shi vương tử nói thật. Vương Tử không trung nhị. [Đệ Nhất Kiếm Đế]: Voiiii!! Bel ngươi đừng xạo!! [Vương Tử]: Shi shi shi vương tử chưa biết xạo bao giờ. [Đệ Nhất Mỹ Nhân]: A~ Squalo nói đúng, Bel ngươi cũng đừng xạo! [Vương Tử]:...GAY không có tư cách tới thuyết giáo vương tử. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là… Sáng hôm sau, Fukawa Kaori tâm không cam lòng không nguyện ôm túi sách tới trường. Không còn tâm trạng phấp phới khi hưởng thụ không khí trong lành ở đây nữa, cô trầm trọng nện bước, phòng phòng bị bị nhìn ngó xung quanh.Cô sợ... lại bắt gặp một hiện trường hành hung nữa TvT.Thuận lợi bình yên tới trường, cô thở phào một hơi, yên lòng hẳn. Kaori nhìn trước nhìn sau, không biết Kyoya đang ở đâu?Hắn nói rằng sáng sớm hắn sẽ đứng ở cổng trường..."Cô kia, đứng lại!"Bị gọi, Kaori ngừng lại, quay đầu. Chẳng lẽ là Kyoya? Khoé miệng vui vẻ giương lên, chẳng qua khi nhìn thấy người đó có một quả đầu máy bay suýt chút nữa đã nhảy về sau.Thiếu thiếu thiếu thiếu niên bất lương?!"Có, có chuyện gì sao...?""Không mặc đồng phục, trái với tác phong và kỉ luật!" Kusakabe nghiêm túc nói, đồng thời trong lòng cũng có chút quái dị.Cô học sinh này nhìn quen quen...Kaori hiểu rõ, thở phào nhẹ nhõm:"Tôi là học sinh mới tới...""Oa nga." Một thanh âm đơn điệu vang lên cắt đứt lời báo cáo của cô. Theo phương hướng nhìn lại, thiếu niên mặc đồng phục màu đen với phù hiệu đỏ bắt mắt đi lại. Hắn không mặc áo khoác mà là vắt nó lên vai, gió thổi qua làm nó lay động, trông ngầu không tả được."Fukawa Kaori.""A..." Kaori bừng tỉnh: "Kyoya! Là anh sao!""Ừm." Hắn gật đầu, nhìn cô từ trên xuống dưới một lượt, nhíu mày: "Còn chưa có đồng phục sao?""Chưa...""Hừ." Hắn hừ một tiếng, hơi xoay người: "Tới phòng giám hiệu.""Được!" Cô vui vẻ tiến lên, đi ngang hàng với hắn, hưng phấn nói: "Kyoya, ngày hôm qua em..."Tiếng nói ngừng bặt, bởi vì từ phía sau có một cậu nam sinh mặc q**n l*t ào ào lao qua, trên đầu...bốc lửa, hai mắt hung ác, lại còn kêu to "liều chết cũng phải đến trường đúng giờ". Cô ngậm miệng, chậm rãi lui về sau, mở miệng:"...Kyoya, có thật sự Namimori là một thị trấn yên bình tốt đẹp, trường học lành mạnh, không có bất lương?"Sắc mặt của Hibari Kyoya tối sầm."Trái với tác phong và kỉ luật, cắn chết!"Kết quả thì cô tới phòng giám hiệu một mình. Còn Hibari... hắn nói phải đi giải quyết một số học sinh trái với tác phong và kỉ luật...."Lớp chúng ta sẽ có một học sinh mới chuyển tới từ Hokkaido, mời em vào."Fukawa Kaori từ bên ngoài bước vào, thản nhiên đón nhận ánh mắt của mọi người, gật đầu.Cô cười nhẹ một cái:"Chào mọi người, tôi là Fukawa Kaori, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn."Không nghĩ tới, một giây sau có ba thanh âm đồng loạt vang lên:"Fukawa Kaori?!"Khoé miệng giật giật, Kaori cười giả dối:"Đúng, có chuyện gì sao?"Như nghĩ đến cái gì, đôi mắt của cô trợn to, chỉ vào một học sinh tóc nâu thương tích đầy mình nói:"q**n l*t nam?!""Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết!"Cả lớp aka những người không biết tình hình: "...."Vãi. Ai thèm thích cậu đâu, Sawada-kun.

Chương 3: Quần lót-nam