Tác giả:

Mùa xuân hoa nở.Năm nay mùa xuân đến thôn Hướng Dương sớm hơn trước kia một chút.Sáng sớm, bên sân đập lúa lập tức truyền đến tiếng nô nức hết đợt này đến đợt khác. Hôm nay là ngày cày bừa vụ xuân đầu tiên, vừa sáng sớm mọi người đã vội vàng đến đó, kêu gọi khẩu hiệu bắt đầu một năm vất vả. Vào khoảng thời gian này mỗi năm, người lớn hay trẻ nhỏ đều vui vẻ tham gia náo nhiệt.Mùa đông năm nay thật sự rất ẩm mốc, kêu gọi khẩu hiệu thế này đã tốt lắm rồi.Nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ.Trước cổng lớn của nhà họ Khương thôn Nam có một nhóc con gầy gò ngồi trên ghế đẩu, nho nhỏ bé xíu, đầu lớn nhưng người nhỏ, dáng vẻ yếu ớt đến mức gió thổi qua là có thể bay lên. Mà lúc này, nhãi con gục đầu xuống, hai tay nhỏ chồng lên nhau, vô cùng nghiêm túc nhìn con kiến nhỏ trên mặt đất, trông có vẻ rất yên tĩnh.Nhãi con này chính là Tiểu Đường Đường, cháu gái nhỏ của tam phòng nhà họ Khương.Lúc này, Tiểu Đường Đường đang suy nghĩ gì đó, nhìn vào còn tưởng chuyện rất lớn!Là vấn đề làm sao để được ăn…

Chương 28: 28: Hai Vợ Chồng Hung Tàn 4

Thập Niên 70: Xuyên Thành Con Gái Cưng Của Nữ ChủTác giả: Hương Tô LậtTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa xuân hoa nở.Năm nay mùa xuân đến thôn Hướng Dương sớm hơn trước kia một chút.Sáng sớm, bên sân đập lúa lập tức truyền đến tiếng nô nức hết đợt này đến đợt khác. Hôm nay là ngày cày bừa vụ xuân đầu tiên, vừa sáng sớm mọi người đã vội vàng đến đó, kêu gọi khẩu hiệu bắt đầu một năm vất vả. Vào khoảng thời gian này mỗi năm, người lớn hay trẻ nhỏ đều vui vẻ tham gia náo nhiệt.Mùa đông năm nay thật sự rất ẩm mốc, kêu gọi khẩu hiệu thế này đã tốt lắm rồi.Nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ.Trước cổng lớn của nhà họ Khương thôn Nam có một nhóc con gầy gò ngồi trên ghế đẩu, nho nhỏ bé xíu, đầu lớn nhưng người nhỏ, dáng vẻ yếu ớt đến mức gió thổi qua là có thể bay lên. Mà lúc này, nhãi con gục đầu xuống, hai tay nhỏ chồng lên nhau, vô cùng nghiêm túc nhìn con kiến nhỏ trên mặt đất, trông có vẻ rất yên tĩnh.Nhãi con này chính là Tiểu Đường Đường, cháu gái nhỏ của tam phòng nhà họ Khương.Lúc này, Tiểu Đường Đường đang suy nghĩ gì đó, nhìn vào còn tưởng chuyện rất lớn!Là vấn đề làm sao để được ăn… Bà Đào kia và Chương Hà Hoa vốn đã không hợp gì nhau, sau đó Khương Thành lại không chịu cưới Tiểu Nha nhà bọn họ nên bà ta càng tức giận đến gan đau.Mấy năm nay nhà họ Khương liên tiếp xảy ra chuyện, Khương Tiểu Miêu là đồ ma ốm; Khương lão đại lên núi bị ngã gãy chân, đến giờ vẫn chưa lành hẳn lại, còn Đường Diệu lại khó sinh hôn mê.Lúc đó tâm trạng bà ta thật sự vô cùng sảng khoái! Cảm thấy cuốc sống không có gì tốt bằng chuyện này.Bà ta thường xuyên đi nói xấu sau lưng với người khác, tất cả mấy chuyện này là vì cười phải sao chổi đấy.Chẳng phải nhà bọn họ nguyện ý cưới con Đường Diệu kia sao?Nhìn đi, tai họa tới rồi!Bà ta vui sướng ba năm, vậy mà đột nhiên con sao chổi kia lại tỉnh lại!Sao con bé kia lại tỉnh lại chứ, sao mà dám tỉnh lại hả! Đã thế nhà bọn họ còn dám ăn thịt!Bà Đào tức đến điên lên!Dù tức hộc máu đến đâu đi nữa cũng không bằng giờ phút này!Nhà bọn họ còn không có thịt ăn!Thế mà đám nhà nghèo kia lại ăn thịt!“Bà nội, cháu muốn ăn, cháu muốn ăn thịt, cháu muốn ăn thịt cơ!” Mấy đứa cháu nằm lăn lộn trên sàn nhà, tròng mắt ố vàng của bà Đào xoay vài cái, nói: “Chúng mày chờ đi!”Bà ta nhanh bước chân ra cửa, lẻn đến góc tường, đạp chân trên ghế cáo nhìn ngó xung quanh nhà họ Khương.Bà ta vừa xuất hiện đã bị Khương Thành phát hiện, anh càu mày nhìn về phía bà Đào kia, giọng nói có vẻ không tốt lắm: “Bác Đào, ngài không có việc gì nữa mà đi trèo đầu tường, định làm gì hả? Lại ngắm trúng trứng gà nhà chúng tôi à?”Bà Đào tức điên lên, bà ta chỉ trộm trứng một lần, vậy mà nhà bọn họ định nhai lại mười năm đúng không?Bà ta cứng cổ, giọng nói lành lạnh: “Bất kể dưới đất hay trong núi, nếu đồ trong thôn thì phải lấy ra chia đều cho mọi người, sao nhà mày lại độc chiếm chứ? Nhà chúng mày đây là đào góc tường xã hội chủ nghĩa đấy!”Khương Thành cười lạnh một tiếng, nói: “Vậy bà đi tìm đại đội trưởng tới đây đi! Bà bảo đại đội trưởng gọi tất cả mọi người tới mở họp ấy! Nhà ai bắt được vật gì ngon cũng phải chia cho nhà bà một chén, nếu không chính là đang đào góc tường xã hội chủ nghĩa, đi nói đi! Nào, tìm đại đội trưởng triệu tập mọi người lại rồi nói đi! Đừng làm mất thời gian nữa, mau đi đi!”Nếu bà ta dám nói, vậy sẽ trở thành kẻ địch của toàn đại đội.Thời buổi này, chẳng phải nhà ai bắt được con cá con gà sẽ ăn một mình sao?Ha? Một con gà được mấy miếng thịt, chia cho ai chứ?Bà Đào tức điên: “Đồ nhãi ranh nhà mày! Mày…”Chưa kịp mắng chửi người đã nghe thấy Đường Diệu nhẹ giọng mở miệng: “Anh A Thành, anh tức giận với bà ta làm gì chứ! Tức giận với người này không đáng đâu, nói nhiều thế làm gì chứ!”Mọi người đồng loạt nhìn về phía Đường Diệu.Đường Diệu nhẹ giọng trả lời: “Con gà này là tôi nuôi ở trước mộ ông tôi trước khi xảy ra chuyện, tự mình nhảy nhót sống được ba năm đấy.Hiện tại tôi nuôi không nổi nữa nên bắt nó về ăn.không được sao?” Cô vô cùng nghiêm túc: “Mỗi nhà có thể nuôi một con gà, tôi cũng đâu nuôi quá.”Hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh lại, an tĩnh tới mức cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, mọi người: “…”Bà Đào tức đến mức suýt nữa không thở nổi, run rẩy chỉ vào Đường Diệu không nói nên lời: “Mày mày mày…”Đường Diệu còn cười tủm tỉm tiếp tục nói: “Bác Đào, nếu bà thèm thì làm thịt con trong nhà mình ấy.”Cô móc ra một con dao, sắc bén nghiêm nghị: “Nếu bà không giết, vậy tôi giúp ngài làm!”Bùm!Đào đại nương ngã từ trên ghế xuống!.

Bà Đào kia và Chương Hà Hoa vốn đã không hợp gì nhau, sau đó Khương Thành lại không chịu cưới Tiểu Nha nhà bọn họ nên bà ta càng tức giận đến gan đau.

Mấy năm nay nhà họ Khương liên tiếp xảy ra chuyện, Khương Tiểu Miêu là đồ ma ốm; Khương lão đại lên núi bị ngã gãy chân, đến giờ vẫn chưa lành hẳn lại, còn Đường Diệu lại khó sinh hôn mê.

Lúc đó tâm trạng bà ta thật sự vô cùng sảng khoái! Cảm thấy cuốc sống không có gì tốt bằng chuyện này.

Bà ta thường xuyên đi nói xấu sau lưng với người khác, tất cả mấy chuyện này là vì cười phải sao chổi đấy.

Chẳng phải nhà bọn họ nguyện ý cưới con Đường Diệu kia sao?Nhìn đi, tai họa tới rồi!Bà ta vui sướng ba năm, vậy mà đột nhiên con sao chổi kia lại tỉnh lại!Sao con bé kia lại tỉnh lại chứ, sao mà dám tỉnh lại hả! Đã thế nhà bọn họ còn dám ăn thịt!Bà Đào tức đến điên lên!Dù tức hộc máu đến đâu đi nữa cũng không bằng giờ phút này!Nhà bọn họ còn không có thịt ăn!Thế mà đám nhà nghèo kia lại ăn thịt!“Bà nội, cháu muốn ăn, cháu muốn ăn thịt, cháu muốn ăn thịt cơ!” Mấy đứa cháu nằm lăn lộn trên sàn nhà, tròng mắt ố vàng của bà Đào xoay vài cái, nói: “Chúng mày chờ đi!”Bà ta nhanh bước chân ra cửa, lẻn đến góc tường, đạp chân trên ghế cáo nhìn ngó xung quanh nhà họ Khương.

Bà ta vừa xuất hiện đã bị Khương Thành phát hiện, anh càu mày nhìn về phía bà Đào kia, giọng nói có vẻ không tốt lắm: “Bác Đào, ngài không có việc gì nữa mà đi trèo đầu tường, định làm gì hả? Lại ngắm trúng trứng gà nhà chúng tôi à?”Bà Đào tức điên lên, bà ta chỉ trộm trứng một lần, vậy mà nhà bọn họ định nhai lại mười năm đúng không?Bà ta cứng cổ, giọng nói lành lạnh: “Bất kể dưới đất hay trong núi, nếu đồ trong thôn thì phải lấy ra chia đều cho mọi người, sao nhà mày lại độc chiếm chứ? Nhà chúng mày đây là đào góc tường xã hội chủ nghĩa đấy!”Khương Thành cười lạnh một tiếng, nói: “Vậy bà đi tìm đại đội trưởng tới đây đi! Bà bảo đại đội trưởng gọi tất cả mọi người tới mở họp ấy! Nhà ai bắt được vật gì ngon cũng phải chia cho nhà bà một chén, nếu không chính là đang đào góc tường xã hội chủ nghĩa, đi nói đi! Nào, tìm đại đội trưởng triệu tập mọi người lại rồi nói đi! Đừng làm mất thời gian nữa, mau đi đi!”Nếu bà ta dám nói, vậy sẽ trở thành kẻ địch của toàn đại đội.

Thời buổi này, chẳng phải nhà ai bắt được con cá con gà sẽ ăn một mình sao?Ha? Một con gà được mấy miếng thịt, chia cho ai chứ?Bà Đào tức điên: “Đồ nhãi ranh nhà mày! Mày…”Chưa kịp mắng chửi người đã nghe thấy Đường Diệu nhẹ giọng mở miệng: “Anh A Thành, anh tức giận với bà ta làm gì chứ! Tức giận với người này không đáng đâu, nói nhiều thế làm gì chứ!”Mọi người đồng loạt nhìn về phía Đường Diệu.

Đường Diệu nhẹ giọng trả lời: “Con gà này là tôi nuôi ở trước mộ ông tôi trước khi xảy ra chuyện, tự mình nhảy nhót sống được ba năm đấy.

Hiện tại tôi nuôi không nổi nữa nên bắt nó về ăn.

không được sao?” Cô vô cùng nghiêm túc: “Mỗi nhà có thể nuôi một con gà, tôi cũng đâu nuôi quá.

”Hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh lại, an tĩnh tới mức cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, mọi người: “…”Bà Đào tức đến mức suýt nữa không thở nổi, run rẩy chỉ vào Đường Diệu không nói nên lời: “Mày mày mày…”Đường Diệu còn cười tủm tỉm tiếp tục nói: “Bác Đào, nếu bà thèm thì làm thịt con trong nhà mình ấy.

”Cô móc ra một con dao, sắc bén nghiêm nghị: “Nếu bà không giết, vậy tôi giúp ngài làm!”Bùm!Đào đại nương ngã từ trên ghế xuống!.

Thập Niên 70: Xuyên Thành Con Gái Cưng Của Nữ ChủTác giả: Hương Tô LậtTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa xuân hoa nở.Năm nay mùa xuân đến thôn Hướng Dương sớm hơn trước kia một chút.Sáng sớm, bên sân đập lúa lập tức truyền đến tiếng nô nức hết đợt này đến đợt khác. Hôm nay là ngày cày bừa vụ xuân đầu tiên, vừa sáng sớm mọi người đã vội vàng đến đó, kêu gọi khẩu hiệu bắt đầu một năm vất vả. Vào khoảng thời gian này mỗi năm, người lớn hay trẻ nhỏ đều vui vẻ tham gia náo nhiệt.Mùa đông năm nay thật sự rất ẩm mốc, kêu gọi khẩu hiệu thế này đã tốt lắm rồi.Nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ.Trước cổng lớn của nhà họ Khương thôn Nam có một nhóc con gầy gò ngồi trên ghế đẩu, nho nhỏ bé xíu, đầu lớn nhưng người nhỏ, dáng vẻ yếu ớt đến mức gió thổi qua là có thể bay lên. Mà lúc này, nhãi con gục đầu xuống, hai tay nhỏ chồng lên nhau, vô cùng nghiêm túc nhìn con kiến nhỏ trên mặt đất, trông có vẻ rất yên tĩnh.Nhãi con này chính là Tiểu Đường Đường, cháu gái nhỏ của tam phòng nhà họ Khương.Lúc này, Tiểu Đường Đường đang suy nghĩ gì đó, nhìn vào còn tưởng chuyện rất lớn!Là vấn đề làm sao để được ăn… Bà Đào kia và Chương Hà Hoa vốn đã không hợp gì nhau, sau đó Khương Thành lại không chịu cưới Tiểu Nha nhà bọn họ nên bà ta càng tức giận đến gan đau.Mấy năm nay nhà họ Khương liên tiếp xảy ra chuyện, Khương Tiểu Miêu là đồ ma ốm; Khương lão đại lên núi bị ngã gãy chân, đến giờ vẫn chưa lành hẳn lại, còn Đường Diệu lại khó sinh hôn mê.Lúc đó tâm trạng bà ta thật sự vô cùng sảng khoái! Cảm thấy cuốc sống không có gì tốt bằng chuyện này.Bà ta thường xuyên đi nói xấu sau lưng với người khác, tất cả mấy chuyện này là vì cười phải sao chổi đấy.Chẳng phải nhà bọn họ nguyện ý cưới con Đường Diệu kia sao?Nhìn đi, tai họa tới rồi!Bà ta vui sướng ba năm, vậy mà đột nhiên con sao chổi kia lại tỉnh lại!Sao con bé kia lại tỉnh lại chứ, sao mà dám tỉnh lại hả! Đã thế nhà bọn họ còn dám ăn thịt!Bà Đào tức đến điên lên!Dù tức hộc máu đến đâu đi nữa cũng không bằng giờ phút này!Nhà bọn họ còn không có thịt ăn!Thế mà đám nhà nghèo kia lại ăn thịt!“Bà nội, cháu muốn ăn, cháu muốn ăn thịt, cháu muốn ăn thịt cơ!” Mấy đứa cháu nằm lăn lộn trên sàn nhà, tròng mắt ố vàng của bà Đào xoay vài cái, nói: “Chúng mày chờ đi!”Bà ta nhanh bước chân ra cửa, lẻn đến góc tường, đạp chân trên ghế cáo nhìn ngó xung quanh nhà họ Khương.Bà ta vừa xuất hiện đã bị Khương Thành phát hiện, anh càu mày nhìn về phía bà Đào kia, giọng nói có vẻ không tốt lắm: “Bác Đào, ngài không có việc gì nữa mà đi trèo đầu tường, định làm gì hả? Lại ngắm trúng trứng gà nhà chúng tôi à?”Bà Đào tức điên lên, bà ta chỉ trộm trứng một lần, vậy mà nhà bọn họ định nhai lại mười năm đúng không?Bà ta cứng cổ, giọng nói lành lạnh: “Bất kể dưới đất hay trong núi, nếu đồ trong thôn thì phải lấy ra chia đều cho mọi người, sao nhà mày lại độc chiếm chứ? Nhà chúng mày đây là đào góc tường xã hội chủ nghĩa đấy!”Khương Thành cười lạnh một tiếng, nói: “Vậy bà đi tìm đại đội trưởng tới đây đi! Bà bảo đại đội trưởng gọi tất cả mọi người tới mở họp ấy! Nhà ai bắt được vật gì ngon cũng phải chia cho nhà bà một chén, nếu không chính là đang đào góc tường xã hội chủ nghĩa, đi nói đi! Nào, tìm đại đội trưởng triệu tập mọi người lại rồi nói đi! Đừng làm mất thời gian nữa, mau đi đi!”Nếu bà ta dám nói, vậy sẽ trở thành kẻ địch của toàn đại đội.Thời buổi này, chẳng phải nhà ai bắt được con cá con gà sẽ ăn một mình sao?Ha? Một con gà được mấy miếng thịt, chia cho ai chứ?Bà Đào tức điên: “Đồ nhãi ranh nhà mày! Mày…”Chưa kịp mắng chửi người đã nghe thấy Đường Diệu nhẹ giọng mở miệng: “Anh A Thành, anh tức giận với bà ta làm gì chứ! Tức giận với người này không đáng đâu, nói nhiều thế làm gì chứ!”Mọi người đồng loạt nhìn về phía Đường Diệu.Đường Diệu nhẹ giọng trả lời: “Con gà này là tôi nuôi ở trước mộ ông tôi trước khi xảy ra chuyện, tự mình nhảy nhót sống được ba năm đấy.Hiện tại tôi nuôi không nổi nữa nên bắt nó về ăn.không được sao?” Cô vô cùng nghiêm túc: “Mỗi nhà có thể nuôi một con gà, tôi cũng đâu nuôi quá.”Hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh lại, an tĩnh tới mức cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, mọi người: “…”Bà Đào tức đến mức suýt nữa không thở nổi, run rẩy chỉ vào Đường Diệu không nói nên lời: “Mày mày mày…”Đường Diệu còn cười tủm tỉm tiếp tục nói: “Bác Đào, nếu bà thèm thì làm thịt con trong nhà mình ấy.”Cô móc ra một con dao, sắc bén nghiêm nghị: “Nếu bà không giết, vậy tôi giúp ngài làm!”Bùm!Đào đại nương ngã từ trên ghế xuống!.

Chương 28: 28: Hai Vợ Chồng Hung Tàn 4