Tác giả:

“Ưm… Khó chịu… Thật là khó chịu…” Trong đêm tối tràn ngập tiếng người phụ nữ đang nằm ở trên chiếc giường mềm mại, dáng vẻ của cô thoạt nhìn rất là khó nhịn được. “A, thật đúng là gấp không chờ nổi mà!” Lúc này, một người đàn ông đi vào căn phòng bị bao phủ bởi màn đêm, giọng nói đó thật trầm thấp mê người, lại mang theo vài phần hài hước, lạnh nhạt. Người đàn ông đi đến đầu giường, nâng bàn tay to lớn lên, không nhanh không chậm mà mê hoặc, m*n tr*n cái trán nhẵn bóng kia của người phụ nữ, lông mi thật dài, khuôn mặt non mềm, sau đó lại dừng ở môi, hơi ngứa. “Quả thật đúng là biết cách hưởng thụ!” Lời nói gian tà, bàn tay người đàn ông nhẹ nhàng vung lên. Người phụ nữ còn chưa hiểu được chuyện gì thì cả người đã ngồi trên đùi người đàn ông, cơ thể nhỏ xinh gần như đều đã vùi vào trong lồng ngực rắn chắc đó. “Nóng… Nóng quá…”“Cô đây là đang câu dẫn tôi sao? Đừng nóng vội!” Bàn tay to lướt qua mặt, cổ, bụng của cô, một đường thẳng xuống phía dưới…“Ôi… Nóng… Nóng quá… Ưm…” Ở dưới k*ch…

Chương 126: 126: 2

Vợ Yêu Hào Môn Bị Ruồng BỏTác giả: Tề Thành CônTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng“Ưm… Khó chịu… Thật là khó chịu…” Trong đêm tối tràn ngập tiếng người phụ nữ đang nằm ở trên chiếc giường mềm mại, dáng vẻ của cô thoạt nhìn rất là khó nhịn được. “A, thật đúng là gấp không chờ nổi mà!” Lúc này, một người đàn ông đi vào căn phòng bị bao phủ bởi màn đêm, giọng nói đó thật trầm thấp mê người, lại mang theo vài phần hài hước, lạnh nhạt. Người đàn ông đi đến đầu giường, nâng bàn tay to lớn lên, không nhanh không chậm mà mê hoặc, m*n tr*n cái trán nhẵn bóng kia của người phụ nữ, lông mi thật dài, khuôn mặt non mềm, sau đó lại dừng ở môi, hơi ngứa. “Quả thật đúng là biết cách hưởng thụ!” Lời nói gian tà, bàn tay người đàn ông nhẹ nhàng vung lên. Người phụ nữ còn chưa hiểu được chuyện gì thì cả người đã ngồi trên đùi người đàn ông, cơ thể nhỏ xinh gần như đều đã vùi vào trong lồng ngực rắn chắc đó. “Nóng… Nóng quá…”“Cô đây là đang câu dẫn tôi sao? Đừng nóng vội!” Bàn tay to lướt qua mặt, cổ, bụng của cô, một đường thẳng xuống phía dưới…“Ôi… Nóng… Nóng quá… Ưm…” Ở dưới k*ch… Cô nôn nóng chỉ chỉ phía sau lưng Dục Thành, cha Hình tò mò đem cháu trai thay đổi tư thế, Khả Nghiên vội vàng tiến lên vén quần áo con lên.Chỉ thấy, da thịt trắng nõn của Dục Thành che kín bởi nốt màu đỏ nhỏ.Lúc này Khả Nghiên rốt cuộc như trút được gánh nặng, nhẹ nhàng thở ra.“Dục Thành, con thích ai nhất đây?”Một tháng qua đi, Dục Thành trừ lần trước bệnh sởi thì không còn sốt cao nữa, hiện tại bệnh sởi cũng khỏi hoàn toàn, lại trở lại nghịch ngợm như trước.Ngồi bám ở trên đùi ông nội, bé con cẩn thận suy nghĩ một chút, nghiêm túc trả lời nói: “Dục Thành thích vú em nhất.”Nghe cháu trai trả lời, cha Hình có chút ghen, nhưng càng có rất nhiều nghi vấn, bình thường khi mấy đứa bé trả lời vấn đề này không phải đều muốn trả lời là mẹ trước hay sao?“Vì sao lại thế?”“Bởi vì vú em thường xuyên cùng Dục Thành chơi.”“Ra là vậy à, thế thì ông nội không phải cũng luôn cùng Dục Thành chơi hay sao? Vì sao mà Dục Thành không thích ông nội?”“A…” - Suy nghĩ trong chốc lát, bé xoay khuôn mặt nhỏ qua, hung hăng hôn lên má ông nội: “Hì hì, Dục Thành cũng thích ông nội.”“Hừ, đồ vật nhỏ này, thật là biết dỗ dành người khác quá mà.”“Ông nội bắt nạt bảo mẫu, Dục Thành không để ý tới ông nội.”“Dục Thành thích vú em, các người không được bắt nạt.A…”“Dục Thành, con thích ai nhất đây?”“Dục Thành thích vú em nhất.”Tiêu Lâm Na đi ngang qua nghe thấy hai ông cháu nói chuyện, cô ta lại không khỏi nhớ tới dáng vẻ Dục Thành bảo vệ Khả Nghiên cách đây một tháng.Tính toán ngày tháng, con nhỏ đê tiện kia đã ở Hình gia hai năm rồi, Dục Thành cũng đã hai tuổi, có thể cai sữa, mình hẳn là nên nghĩ cách để con nhỏ đê tiện kia rời đi rồi không?Cứ theo đà này, Dục Thành sẽ càng ngày càng thân cận với con nhỏ kia, nếu là ở thời điểm nó lớn lên sẽ có trí nhớ, hơn nữa nếu Hình Thiên Nham trở về, chẳng phải là có khả năng trực tiếp thuận tay đẩy thuyền vun vào cho ba người bọn họ?Nhìn hiện tại, xem ra con nhóc kia không phạm sai lầm gì lớn, nên tìm lý do gì đuổi cô đi đây? Danh không chính ngôn không thuận quả nhiên không được, cần thiết một lý do thích hợp.Đứng ở trên hành lang, Tiêu Lâm Na chìm đắm trong suy tư, cô ta cũng càng thêm lo sợ địa vị Tiêu Khả Nghiên ở trong cái nhà này..

Cô nôn nóng chỉ chỉ phía sau lưng Dục Thành, cha Hình tò mò đem cháu trai thay đổi tư thế, Khả Nghiên vội vàng tiến lên vén quần áo con lên.

Chỉ thấy, da thịt trắng nõn của Dục Thành che kín bởi nốt màu đỏ nhỏ.

Lúc này Khả Nghiên rốt cuộc như trút được gánh nặng, nhẹ nhàng thở ra.

“Dục Thành, con thích ai nhất đây?”Một tháng qua đi, Dục Thành trừ lần trước bệnh sởi thì không còn sốt cao nữa, hiện tại bệnh sởi cũng khỏi hoàn toàn, lại trở lại nghịch ngợm như trước.

Ngồi bám ở trên đùi ông nội, bé con cẩn thận suy nghĩ một chút, nghiêm túc trả lời nói: “Dục Thành thích vú em nhất.

”Nghe cháu trai trả lời, cha Hình có chút ghen, nhưng càng có rất nhiều nghi vấn, bình thường khi mấy đứa bé trả lời vấn đề này không phải đều muốn trả lời là mẹ trước hay sao?“Vì sao lại thế?”“Bởi vì vú em thường xuyên cùng Dục Thành chơi.

”“Ra là vậy à, thế thì ông nội không phải cũng luôn cùng Dục Thành chơi hay sao? Vì sao mà Dục Thành không thích ông nội?”“A…” - Suy nghĩ trong chốc lát, bé xoay khuôn mặt nhỏ qua, hung hăng hôn lên má ông nội: “Hì hì, Dục Thành cũng thích ông nội.

”“Hừ, đồ vật nhỏ này, thật là biết dỗ dành người khác quá mà.

”“Ông nội bắt nạt bảo mẫu, Dục Thành không để ý tới ông nội.

”“Dục Thành thích vú em, các người không được bắt nạt.

A…”“Dục Thành, con thích ai nhất đây?”“Dục Thành thích vú em nhất.

”Tiêu Lâm Na đi ngang qua nghe thấy hai ông cháu nói chuyện, cô ta lại không khỏi nhớ tới dáng vẻ Dục Thành bảo vệ Khả Nghiên cách đây một tháng.

Tính toán ngày tháng, con nhỏ đê tiện kia đã ở Hình gia hai năm rồi, Dục Thành cũng đã hai tuổi, có thể cai sữa, mình hẳn là nên nghĩ cách để con nhỏ đê tiện kia rời đi rồi không?Cứ theo đà này, Dục Thành sẽ càng ngày càng thân cận với con nhỏ kia, nếu là ở thời điểm nó lớn lên sẽ có trí nhớ, hơn nữa nếu Hình Thiên Nham trở về, chẳng phải là có khả năng trực tiếp thuận tay đẩy thuyền vun vào cho ba người bọn họ?Nhìn hiện tại, xem ra con nhóc kia không phạm sai lầm gì lớn, nên tìm lý do gì đuổi cô đi đây? Danh không chính ngôn không thuận quả nhiên không được, cần thiết một lý do thích hợp.

Đứng ở trên hành lang, Tiêu Lâm Na chìm đắm trong suy tư, cô ta cũng càng thêm lo sợ địa vị Tiêu Khả Nghiên ở trong cái nhà này.

.

Vợ Yêu Hào Môn Bị Ruồng BỏTác giả: Tề Thành CônTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng“Ưm… Khó chịu… Thật là khó chịu…” Trong đêm tối tràn ngập tiếng người phụ nữ đang nằm ở trên chiếc giường mềm mại, dáng vẻ của cô thoạt nhìn rất là khó nhịn được. “A, thật đúng là gấp không chờ nổi mà!” Lúc này, một người đàn ông đi vào căn phòng bị bao phủ bởi màn đêm, giọng nói đó thật trầm thấp mê người, lại mang theo vài phần hài hước, lạnh nhạt. Người đàn ông đi đến đầu giường, nâng bàn tay to lớn lên, không nhanh không chậm mà mê hoặc, m*n tr*n cái trán nhẵn bóng kia của người phụ nữ, lông mi thật dài, khuôn mặt non mềm, sau đó lại dừng ở môi, hơi ngứa. “Quả thật đúng là biết cách hưởng thụ!” Lời nói gian tà, bàn tay người đàn ông nhẹ nhàng vung lên. Người phụ nữ còn chưa hiểu được chuyện gì thì cả người đã ngồi trên đùi người đàn ông, cơ thể nhỏ xinh gần như đều đã vùi vào trong lồng ngực rắn chắc đó. “Nóng… Nóng quá…”“Cô đây là đang câu dẫn tôi sao? Đừng nóng vội!” Bàn tay to lướt qua mặt, cổ, bụng của cô, một đường thẳng xuống phía dưới…“Ôi… Nóng… Nóng quá… Ưm…” Ở dưới k*ch… Cô nôn nóng chỉ chỉ phía sau lưng Dục Thành, cha Hình tò mò đem cháu trai thay đổi tư thế, Khả Nghiên vội vàng tiến lên vén quần áo con lên.Chỉ thấy, da thịt trắng nõn của Dục Thành che kín bởi nốt màu đỏ nhỏ.Lúc này Khả Nghiên rốt cuộc như trút được gánh nặng, nhẹ nhàng thở ra.“Dục Thành, con thích ai nhất đây?”Một tháng qua đi, Dục Thành trừ lần trước bệnh sởi thì không còn sốt cao nữa, hiện tại bệnh sởi cũng khỏi hoàn toàn, lại trở lại nghịch ngợm như trước.Ngồi bám ở trên đùi ông nội, bé con cẩn thận suy nghĩ một chút, nghiêm túc trả lời nói: “Dục Thành thích vú em nhất.”Nghe cháu trai trả lời, cha Hình có chút ghen, nhưng càng có rất nhiều nghi vấn, bình thường khi mấy đứa bé trả lời vấn đề này không phải đều muốn trả lời là mẹ trước hay sao?“Vì sao lại thế?”“Bởi vì vú em thường xuyên cùng Dục Thành chơi.”“Ra là vậy à, thế thì ông nội không phải cũng luôn cùng Dục Thành chơi hay sao? Vì sao mà Dục Thành không thích ông nội?”“A…” - Suy nghĩ trong chốc lát, bé xoay khuôn mặt nhỏ qua, hung hăng hôn lên má ông nội: “Hì hì, Dục Thành cũng thích ông nội.”“Hừ, đồ vật nhỏ này, thật là biết dỗ dành người khác quá mà.”“Ông nội bắt nạt bảo mẫu, Dục Thành không để ý tới ông nội.”“Dục Thành thích vú em, các người không được bắt nạt.A…”“Dục Thành, con thích ai nhất đây?”“Dục Thành thích vú em nhất.”Tiêu Lâm Na đi ngang qua nghe thấy hai ông cháu nói chuyện, cô ta lại không khỏi nhớ tới dáng vẻ Dục Thành bảo vệ Khả Nghiên cách đây một tháng.Tính toán ngày tháng, con nhỏ đê tiện kia đã ở Hình gia hai năm rồi, Dục Thành cũng đã hai tuổi, có thể cai sữa, mình hẳn là nên nghĩ cách để con nhỏ đê tiện kia rời đi rồi không?Cứ theo đà này, Dục Thành sẽ càng ngày càng thân cận với con nhỏ kia, nếu là ở thời điểm nó lớn lên sẽ có trí nhớ, hơn nữa nếu Hình Thiên Nham trở về, chẳng phải là có khả năng trực tiếp thuận tay đẩy thuyền vun vào cho ba người bọn họ?Nhìn hiện tại, xem ra con nhóc kia không phạm sai lầm gì lớn, nên tìm lý do gì đuổi cô đi đây? Danh không chính ngôn không thuận quả nhiên không được, cần thiết một lý do thích hợp.Đứng ở trên hành lang, Tiêu Lâm Na chìm đắm trong suy tư, cô ta cũng càng thêm lo sợ địa vị Tiêu Khả Nghiên ở trong cái nhà này..

Chương 126: 126: 2