Trời chạng vạng bảy giờ tối, người dân lao động cần cù trong thôn Thạch Kiều cả người mồ hôi đầm đìa vẫn ở trong đất, giống như không cảm giác được nhiệt độ nóng bức của mùa hè muốn đem người nướng chín. Giang Miên Miên ở bờ sông ngâm chân nhưng thực sự quá nóng, cô chỉ muốn cởi hết quần áo ngâm mình ở trong sông mà trải qua hết mùa hè. Những lúc như thế này cô vô cùng hoài niệm máy điều hòa không khí của xã hội hiện đại. Nhưng niên đại này đừng nói là máy điều hòa, ngay cả việc muốn ăn một cây kem đá cũng là xa xỉ. Đột nhiên, từ bụi cây phía sau có một người nhảy ra, to giọng chất vấn: "Nhìn một chút xem là con bé nào lại lười biếng. "Giang Miên Miên một chút cũng không bị hù dọa, vốn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ủ dột trong nháy mắt toát ra ánh sáng: "Cha, mọi người làm xong rồi sao?"Tất nhiên cha cô có thể lại kiếm cớ rời đi trước thời gian. Quả nhiên, Giang Trường Hải cà lơ phất phơ khoát tay chặn lại: "Không có đâu, cha trở về đi nhà xí, tuy nhiên cũng sắp xong rồi. "Ở nhà nghỉ ngơi…

Chương 44: 44: Có Thưởng Thì Có Phạt

Thập Niên 70: Gia Đình Cực PhẩmTác giả: Nguyệt Hạ Thư NgốcTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTrời chạng vạng bảy giờ tối, người dân lao động cần cù trong thôn Thạch Kiều cả người mồ hôi đầm đìa vẫn ở trong đất, giống như không cảm giác được nhiệt độ nóng bức của mùa hè muốn đem người nướng chín. Giang Miên Miên ở bờ sông ngâm chân nhưng thực sự quá nóng, cô chỉ muốn cởi hết quần áo ngâm mình ở trong sông mà trải qua hết mùa hè. Những lúc như thế này cô vô cùng hoài niệm máy điều hòa không khí của xã hội hiện đại. Nhưng niên đại này đừng nói là máy điều hòa, ngay cả việc muốn ăn một cây kem đá cũng là xa xỉ. Đột nhiên, từ bụi cây phía sau có một người nhảy ra, to giọng chất vấn: "Nhìn một chút xem là con bé nào lại lười biếng. "Giang Miên Miên một chút cũng không bị hù dọa, vốn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ủ dột trong nháy mắt toát ra ánh sáng: "Cha, mọi người làm xong rồi sao?"Tất nhiên cha cô có thể lại kiếm cớ rời đi trước thời gian. Quả nhiên, Giang Trường Hải cà lơ phất phơ khoát tay chặn lại: "Không có đâu, cha trở về đi nhà xí, tuy nhiên cũng sắp xong rồi. "Ở nhà nghỉ ngơi… “Đúng vậy.”Hệ thống trả lời một câu khẳng định, lại sợ cô bị đả kích nên an ủi: “Nhưng mà ký chủ đừng buồn, có hệ thống ở đây, ký chủ sẽ trở thành thiên tài học giỏi với chỉ số thông minh là 200 sớm thôi!”Giang Miên Miên lại không hề quan tâm xua xua tay: “Ta buồn cái gì? Không phải ngươi nói rồi à, chỉ số thông minh kiếp này của ta cao hơn kiếp trước đó.”Chỉ số thông minh 104.6, bây giờ cô có thể tung hoành giang hồ trong phạm vi người bình thường rồi.Mà trí nhớ 119 đã là hơn người thường rồi đó!Học sinh yếu kém bẩm sinh lười biếng luôn dễ thỏa mãn như vậy.Hệ thống: Vẫn thiếu nghị lực như ngày nào!“Ký chủ, phía góc trái có 10 điểm trí lực được tặng, cô có thể tự mình thêm vào khả năng mình muốn.”Giang Miên Miên không thèm nghĩ ngợi mà nói luôn: “Thêm vào trí nhớ hết đi.”Cô nghĩ rất đơn giản, chỉ cần có trí nhớ tốt thì sẽ học thuộc nhanh, làm bài nhanh.Hệ thống thấy vậy cũng không ý kiến gì, chỉ là sau lưng thầm cười cô quá ngây thơ.Trí nhớ thì có tác dụng với kiến thức lớp một, hai, ba đó, nhưng từ lớp ba trở lên, đa số câu hỏi sẽ thuộc về hướng tư duy nhiều hơn.“Ký chủ, bây giờ cô có thể làm đề thi lớp một.”Giang Miên Miên không muốn di chuyển, nhưng vừa học xong là lúc nhớ kỹ nhất, đành phải làm.Cô dễ dàng nhận được gấp đôi tỉ lệ phần trăm, lại có thêm 10 điểm trí lực nữa, đều thêm hết vào mục trí nhớ.Mắt nhìn lên giao diện…Trí nhớ (200): 139Năng lực quan sát (200): 104Lực chú ý (200): 98Tư duy (200): 100Sức tưởng tượng (200): 102Chỉ số trí lực bình quân: 108.6 (trí lực thông thường 90-110)Nhìn vào con số 139 cực bắt mắt, Giang Miên Miên thỏa mãn gật nhẹ đầu, nhắm mắt chuẩn bị đi ngủ.Hệ thống lại nói: “Ký chủ, sau khi bắt đầu hình thức học bá thì sẽ không giống lúc còn hình thức mầm non.Sau này mỗi ngày ký chủ phải học trong không gian hệ thống ít nhất một tiếng, nếu không sẽ trừ một điểm trí lực.”“Con mẹ nó! Sao ngươi không nói sớm?” Giang Miên Miên trợn to mắt.Cô vất vả cả tuần mới kiếm được 10 điểm trí lực, đổi qua thì cũng mới 2 điểm giá trị tinh thần thôi đấy!Nếu nói sớm thì chắc chắn ngươi phải dụ dỗ tới tận khai giảng!Trong lòng hệ thống đang thầm phỉ nhổ, nhưng ngoài miệng thì nghiêm túc :”Ký chủ, có thưởng thì phải có phạt, đây chính là quy tắc sinh tồn của xã hội con người các cô mà.”Hệ thống lòng dạ hiểm độc!Giang Miên Miên thầm nghiến răng nghiến lợi: “Coi như mi giỏi!”Cô rất muốn khí thế đi ngủ luôn, nhưng lại xót chỉ số thông minh vốn chẳng nhiều của mình, đành phải vào không gian hệ thống học tập.Nhưng hệ thống lại không nói cô biết, dòng chảy thời gian trong không gian khác bên ngoài, sẽ chậm hơn gấp ba lần.Có nghĩa là, Giang Miên Miên tưởng mỗi ngày mình chỉ cần học một tiếng, trên thực tế lại là ba tiếng đồng hồ.Đó là vì thể xác, tinh thần của con người và sinh vật là gốc cacbon, quá mỏng manh.Chậm gấp ba lần đã là giới hạn chịu đựng của con người rồi, nếu không thời gian trong không gian sẽ còn chậm hơn.Nếu ký chủ ghét học hành này biết được chắc chắn sẽ điên mất, vẫn nên giấu đi.Thế là Giang Miên Miên học trong môi trường khép kín, dần dần trôi qua một tháng.“Phù…”Giang Miên Miên uống một ngụm nước trà, viết chữ cuối cùng trong bài thơ cổ vào trong khung chữ hình vuông, đưa về phía trước.“Chị Ái Bảo, em viết xong rồi.”Đại Nha, Nhị Nha ngẩng đầu, ngưỡng mộ nhìn cô: “Tam Nha giỏi thật đấy.Bọn chị còn chưa học xong sách lớp một mà em đã đọc xong, viết xong sách lớp ba rồi!”Giang Miên Miên cười hì hì, cảm giác khi làm học bá cũng không tệ!.

“Đúng vậy.”Hệ thống trả lời một câu khẳng định, lại sợ cô bị đả kích nên an ủi: “Nhưng mà ký chủ đừng buồn, có hệ thống ở đây, ký chủ sẽ trở thành thiên tài học giỏi với chỉ số thông minh là 200 sớm thôi!”Giang Miên Miên lại không hề quan tâm xua xua tay: “Ta buồn cái gì? Không phải ngươi nói rồi à, chỉ số thông minh kiếp này của ta cao hơn kiếp trước đó.”Chỉ số thông minh 104.6, bây giờ cô có thể tung hoành giang hồ trong phạm vi người bình thường rồi.

Mà trí nhớ 119 đã là hơn người thường rồi đó!Học sinh yếu kém bẩm sinh lười biếng luôn dễ thỏa mãn như vậy.Hệ thống: Vẫn thiếu nghị lực như ngày nào!“Ký chủ, phía góc trái có 10 điểm trí lực được tặng, cô có thể tự mình thêm vào khả năng mình muốn.”Giang Miên Miên không thèm nghĩ ngợi mà nói luôn: “Thêm vào trí nhớ hết đi.”Cô nghĩ rất đơn giản, chỉ cần có trí nhớ tốt thì sẽ học thuộc nhanh, làm bài nhanh.Hệ thống thấy vậy cũng không ý kiến gì, chỉ là sau lưng thầm cười cô quá ngây thơ.Trí nhớ thì có tác dụng với kiến thức lớp một, hai, ba đó, nhưng từ lớp ba trở lên, đa số câu hỏi sẽ thuộc về hướng tư duy nhiều hơn.“Ký chủ, bây giờ cô có thể làm đề thi lớp một.”Giang Miên Miên không muốn di chuyển, nhưng vừa học xong là lúc nhớ kỹ nhất, đành phải làm.Cô dễ dàng nhận được gấp đôi tỉ lệ phần trăm, lại có thêm 10 điểm trí lực nữa, đều thêm hết vào mục trí nhớ.

Mắt nhìn lên giao diện…Trí nhớ (200): 139Năng lực quan sát (200): 104Lực chú ý (200): 98Tư duy (200): 100Sức tưởng tượng (200): 102Chỉ số trí lực bình quân: 108.6 (trí lực thông thường 90-110)Nhìn vào con số 139 cực bắt mắt, Giang Miên Miên thỏa mãn gật nhẹ đầu, nhắm mắt chuẩn bị đi ngủ.Hệ thống lại nói: “Ký chủ, sau khi bắt đầu hình thức học bá thì sẽ không giống lúc còn hình thức mầm non.

Sau này mỗi ngày ký chủ phải học trong không gian hệ thống ít nhất một tiếng, nếu không sẽ trừ một điểm trí lực.”“Con mẹ nó! Sao ngươi không nói sớm?” Giang Miên Miên trợn to mắt.Cô vất vả cả tuần mới kiếm được 10 điểm trí lực, đổi qua thì cũng mới 2 điểm giá trị tinh thần thôi đấy!Nếu nói sớm thì chắc chắn ngươi phải dụ dỗ tới tận khai giảng!Trong lòng hệ thống đang thầm phỉ nhổ, nhưng ngoài miệng thì nghiêm túc :”Ký chủ, có thưởng thì phải có phạt, đây chính là quy tắc sinh tồn của xã hội con người các cô mà.”Hệ thống lòng dạ hiểm độc!Giang Miên Miên thầm nghiến răng nghiến lợi: “Coi như mi giỏi!”Cô rất muốn khí thế đi ngủ luôn, nhưng lại xót chỉ số thông minh vốn chẳng nhiều của mình, đành phải vào không gian hệ thống học tập.Nhưng hệ thống lại không nói cô biết, dòng chảy thời gian trong không gian khác bên ngoài, sẽ chậm hơn gấp ba lần.Có nghĩa là, Giang Miên Miên tưởng mỗi ngày mình chỉ cần học một tiếng, trên thực tế lại là ba tiếng đồng hồ.Đó là vì thể xác, tinh thần của con người và sinh vật là gốc cacbon, quá mỏng manh.

Chậm gấp ba lần đã là giới hạn chịu đựng của con người rồi, nếu không thời gian trong không gian sẽ còn chậm hơn.Nếu ký chủ ghét học hành này biết được chắc chắn sẽ điên mất, vẫn nên giấu đi.Thế là Giang Miên Miên học trong môi trường khép kín, dần dần trôi qua một tháng.“Phù…”Giang Miên Miên uống một ngụm nước trà, viết chữ cuối cùng trong bài thơ cổ vào trong khung chữ hình vuông, đưa về phía trước.“Chị Ái Bảo, em viết xong rồi.”Đại Nha, Nhị Nha ngẩng đầu, ngưỡng mộ nhìn cô: “Tam Nha giỏi thật đấy.

Bọn chị còn chưa học xong sách lớp một mà em đã đọc xong, viết xong sách lớp ba rồi!”Giang Miên Miên cười hì hì, cảm giác khi làm học bá cũng không tệ!.

Thập Niên 70: Gia Đình Cực PhẩmTác giả: Nguyệt Hạ Thư NgốcTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTrời chạng vạng bảy giờ tối, người dân lao động cần cù trong thôn Thạch Kiều cả người mồ hôi đầm đìa vẫn ở trong đất, giống như không cảm giác được nhiệt độ nóng bức của mùa hè muốn đem người nướng chín. Giang Miên Miên ở bờ sông ngâm chân nhưng thực sự quá nóng, cô chỉ muốn cởi hết quần áo ngâm mình ở trong sông mà trải qua hết mùa hè. Những lúc như thế này cô vô cùng hoài niệm máy điều hòa không khí của xã hội hiện đại. Nhưng niên đại này đừng nói là máy điều hòa, ngay cả việc muốn ăn một cây kem đá cũng là xa xỉ. Đột nhiên, từ bụi cây phía sau có một người nhảy ra, to giọng chất vấn: "Nhìn một chút xem là con bé nào lại lười biếng. "Giang Miên Miên một chút cũng không bị hù dọa, vốn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ủ dột trong nháy mắt toát ra ánh sáng: "Cha, mọi người làm xong rồi sao?"Tất nhiên cha cô có thể lại kiếm cớ rời đi trước thời gian. Quả nhiên, Giang Trường Hải cà lơ phất phơ khoát tay chặn lại: "Không có đâu, cha trở về đi nhà xí, tuy nhiên cũng sắp xong rồi. "Ở nhà nghỉ ngơi… “Đúng vậy.”Hệ thống trả lời một câu khẳng định, lại sợ cô bị đả kích nên an ủi: “Nhưng mà ký chủ đừng buồn, có hệ thống ở đây, ký chủ sẽ trở thành thiên tài học giỏi với chỉ số thông minh là 200 sớm thôi!”Giang Miên Miên lại không hề quan tâm xua xua tay: “Ta buồn cái gì? Không phải ngươi nói rồi à, chỉ số thông minh kiếp này của ta cao hơn kiếp trước đó.”Chỉ số thông minh 104.6, bây giờ cô có thể tung hoành giang hồ trong phạm vi người bình thường rồi.Mà trí nhớ 119 đã là hơn người thường rồi đó!Học sinh yếu kém bẩm sinh lười biếng luôn dễ thỏa mãn như vậy.Hệ thống: Vẫn thiếu nghị lực như ngày nào!“Ký chủ, phía góc trái có 10 điểm trí lực được tặng, cô có thể tự mình thêm vào khả năng mình muốn.”Giang Miên Miên không thèm nghĩ ngợi mà nói luôn: “Thêm vào trí nhớ hết đi.”Cô nghĩ rất đơn giản, chỉ cần có trí nhớ tốt thì sẽ học thuộc nhanh, làm bài nhanh.Hệ thống thấy vậy cũng không ý kiến gì, chỉ là sau lưng thầm cười cô quá ngây thơ.Trí nhớ thì có tác dụng với kiến thức lớp một, hai, ba đó, nhưng từ lớp ba trở lên, đa số câu hỏi sẽ thuộc về hướng tư duy nhiều hơn.“Ký chủ, bây giờ cô có thể làm đề thi lớp một.”Giang Miên Miên không muốn di chuyển, nhưng vừa học xong là lúc nhớ kỹ nhất, đành phải làm.Cô dễ dàng nhận được gấp đôi tỉ lệ phần trăm, lại có thêm 10 điểm trí lực nữa, đều thêm hết vào mục trí nhớ.Mắt nhìn lên giao diện…Trí nhớ (200): 139Năng lực quan sát (200): 104Lực chú ý (200): 98Tư duy (200): 100Sức tưởng tượng (200): 102Chỉ số trí lực bình quân: 108.6 (trí lực thông thường 90-110)Nhìn vào con số 139 cực bắt mắt, Giang Miên Miên thỏa mãn gật nhẹ đầu, nhắm mắt chuẩn bị đi ngủ.Hệ thống lại nói: “Ký chủ, sau khi bắt đầu hình thức học bá thì sẽ không giống lúc còn hình thức mầm non.Sau này mỗi ngày ký chủ phải học trong không gian hệ thống ít nhất một tiếng, nếu không sẽ trừ một điểm trí lực.”“Con mẹ nó! Sao ngươi không nói sớm?” Giang Miên Miên trợn to mắt.Cô vất vả cả tuần mới kiếm được 10 điểm trí lực, đổi qua thì cũng mới 2 điểm giá trị tinh thần thôi đấy!Nếu nói sớm thì chắc chắn ngươi phải dụ dỗ tới tận khai giảng!Trong lòng hệ thống đang thầm phỉ nhổ, nhưng ngoài miệng thì nghiêm túc :”Ký chủ, có thưởng thì phải có phạt, đây chính là quy tắc sinh tồn của xã hội con người các cô mà.”Hệ thống lòng dạ hiểm độc!Giang Miên Miên thầm nghiến răng nghiến lợi: “Coi như mi giỏi!”Cô rất muốn khí thế đi ngủ luôn, nhưng lại xót chỉ số thông minh vốn chẳng nhiều của mình, đành phải vào không gian hệ thống học tập.Nhưng hệ thống lại không nói cô biết, dòng chảy thời gian trong không gian khác bên ngoài, sẽ chậm hơn gấp ba lần.Có nghĩa là, Giang Miên Miên tưởng mỗi ngày mình chỉ cần học một tiếng, trên thực tế lại là ba tiếng đồng hồ.Đó là vì thể xác, tinh thần của con người và sinh vật là gốc cacbon, quá mỏng manh.Chậm gấp ba lần đã là giới hạn chịu đựng của con người rồi, nếu không thời gian trong không gian sẽ còn chậm hơn.Nếu ký chủ ghét học hành này biết được chắc chắn sẽ điên mất, vẫn nên giấu đi.Thế là Giang Miên Miên học trong môi trường khép kín, dần dần trôi qua một tháng.“Phù…”Giang Miên Miên uống một ngụm nước trà, viết chữ cuối cùng trong bài thơ cổ vào trong khung chữ hình vuông, đưa về phía trước.“Chị Ái Bảo, em viết xong rồi.”Đại Nha, Nhị Nha ngẩng đầu, ngưỡng mộ nhìn cô: “Tam Nha giỏi thật đấy.Bọn chị còn chưa học xong sách lớp một mà em đã đọc xong, viết xong sách lớp ba rồi!”Giang Miên Miên cười hì hì, cảm giác khi làm học bá cũng không tệ!.

Chương 44: 44: Có Thưởng Thì Có Phạt