Đêm khuya, bị vứt bỏ trong một kho hàng ở vùng ngoại ô ẩm ướt mờ tối. Tô Tuyết co rúm lại, nằm thoi thóp ở nơi hẻo lánh, trong ánh mắt của cô không có chút sợ sệt nào, nhìn chằm chằm vào cô gái giống cô như đúc đang đứng trước mặt cô. Cô là đứa con bị vứt bỏ c*̉a nhà họ Tô, chỉ lúc cần thiết mới bị đẩy ra làm thế thân cho chị gái song sinh Tô Duyệt Nhiên, giúp cô ta trở thành minh tinh vạn người ngưỡng mộ, thay cô ta làm những việc cô ta không làm được. Chỉ tiếc, bây giờ tất cả đều phải kết thúc rồi! Mặt của cô toàn vết xước, không ngừng rỉ máu, trong miệng toàn là mùi máu tươi tanh tưởi. "Tiểu Tuyết, chị không ngờ rằng hai chị em chúng ta lại trở thành như thế này. " Tô Duyệt giả dối nói, trên mặt nở nụ cười tàn nhẫn, đầu ngón tay vuốt cái lưỡi dao của con dao nhỏ, nhìn Tô Tuyết cả người toàn là máu, tựa như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật vậy. Thưởng thức một lát, cô ta cầm lấy dao, huơ huơ trước mắt Tô Tuyết, tựa hồ đang…
Chương 22: 22: Giọng Nói Quen Thuộc
Thiên Kim Hắc HóaTác giả: Cố Tiểu BắcTruyện Ngôn TìnhĐêm khuya, bị vứt bỏ trong một kho hàng ở vùng ngoại ô ẩm ướt mờ tối. Tô Tuyết co rúm lại, nằm thoi thóp ở nơi hẻo lánh, trong ánh mắt của cô không có chút sợ sệt nào, nhìn chằm chằm vào cô gái giống cô như đúc đang đứng trước mặt cô. Cô là đứa con bị vứt bỏ c*̉a nhà họ Tô, chỉ lúc cần thiết mới bị đẩy ra làm thế thân cho chị gái song sinh Tô Duyệt Nhiên, giúp cô ta trở thành minh tinh vạn người ngưỡng mộ, thay cô ta làm những việc cô ta không làm được. Chỉ tiếc, bây giờ tất cả đều phải kết thúc rồi! Mặt của cô toàn vết xước, không ngừng rỉ máu, trong miệng toàn là mùi máu tươi tanh tưởi. "Tiểu Tuyết, chị không ngờ rằng hai chị em chúng ta lại trở thành như thế này. " Tô Duyệt giả dối nói, trên mặt nở nụ cười tàn nhẫn, đầu ngón tay vuốt cái lưỡi dao của con dao nhỏ, nhìn Tô Tuyết cả người toàn là máu, tựa như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật vậy. Thưởng thức một lát, cô ta cầm lấy dao, huơ huơ trước mắt Tô Tuyết, tựa hồ đang… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nói là phải ở lại thành phố A một thời gian, cô cứ tưởng vì có hợp đồng quan trọng hay gì đó tương tự, nhưng vừa mới sáng sớm thì Mặc Dịch Minh đã một mình rời đi rồi."Alo? Ông chủ à, bây giờ anh đang ở đâu vậy?" Vì không biết lịch trình của Mặc Dịch Minh nên Khúc Nhiễm không dám tự ý đi loạn."Tôi có chút chuyện, cô không có việc gì làm thì ra ngoài mua sắm đi, thanh toán cứ dùng tên tôi." Mặc Dịch Minh nói với giọng điệu hơi gấp gáp, hơn nữa giọng nói trầm thấp hơn so Với thường ngày."Anh Mặc!"Trước khi Mặc Dịch Minh cúp máy, Khúc Nhiễm có thể nghe thấy giọng của Tô Duyệt Nhiên rất rõ ràng, cô lập tức hiểu ra tất thảy!Hoá ra lý do Mặc Dịch Minh bảo phải nán lại thành phố A một thời gian là vì Tô Duyệt Nhiên sao?Hai mắt Khúc Nhiễm đỏ lên.Ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo không nói nên lời, vẻ mặt dường như cũng có chút hoảng hốt."Nghe thấy hai chữ kia, vẫn không nhịn được mà tức giận sao?"Khẽ nhíu mày rồi buông tay ra, máu trong lòng bàn tay theo vậy mà tràn ra, lẳng lặng rơi lên sàn."Anh Mặc, ai vậy?" Tô Duyệt Nhiên khoác tay của Mặc Dịch Minh rồi làm ra vẻ tò mò.Thật ra cô ta đã sớm chú ý đến Khúc Nhiễm gọi điện cho Mặc Dịch Minh rồi, vậy nên cô ta mới cố tình nói vậy để chọc tức Khúc Nhiễm.Ai bảo người phụ nữ đó cứ quấn quít quanh Mặc Dịch Minh suốt ngày khiến cô ta cảm thấy khó chịu, thật đáng ghét giống như Tô Tuyết vậy! Cô ta rất muốn biết biểu lộ của Khúc Nhiễm sẽ hư thế nào sau khi nghe thấy lời vừa rồi của cô ta."Không có gì." Mặc Dịch Minh không dấu vết rút tay ra, tuy trong lòng anh cảm thấy vô cùng kinh tởm, nhưng trên mặt vẫn ôn hoà nở nụ cười: "Chúng ta sang bên kia mua sắm được không?""Được!"Tuy Tô Duyệt Nhiên vẫn bất mãn với thái độ lãnh đạm của Mặc Dịch Minh đối với cô ta, nhưng khi thấy anh cười thì cho rằng anh đã rung động vì cô ta rồi."Khi trước vẫn còn lạnh lùng, muốn bao nhiêu lạnh nhạt thì có bấy nhiêu, chẳng phải bây giờ cũng đã bị tôi mê hoặc rồi sao?"Vẻ kiêu ngạo hiện rất rõ trên khuôn mặt của cô ta.Sâu trong lòng, Tô Duyệt Nhiên thật sự cho rằng bản thân đã sắp có được người đàn ông này rồi..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói là phải ở lại thành phố A một thời gian, cô cứ tưởng vì có hợp đồng quan trọng hay gì đó tương tự, nhưng vừa mới sáng sớm thì Mặc Dịch Minh đã một mình rời đi rồi.
"Alo? Ông chủ à, bây giờ anh đang ở đâu vậy?" Vì không biết lịch trình của Mặc Dịch Minh nên Khúc Nhiễm không dám tự ý đi loạn.
"Tôi có chút chuyện, cô không có việc gì làm thì ra ngoài mua sắm đi, thanh toán cứ dùng tên tôi." Mặc Dịch Minh nói với giọng điệu hơi gấp gáp, hơn nữa giọng nói trầm thấp hơn so Với thường ngày.
"Anh Mặc!"
Trước khi Mặc Dịch Minh cúp máy, Khúc Nhiễm có thể nghe thấy giọng của Tô Duyệt Nhiên rất rõ ràng, cô lập tức hiểu ra tất thảy!
Hoá ra lý do Mặc Dịch Minh bảo phải nán lại thành phố A một thời gian là vì Tô Duyệt Nhiên sao?
Hai mắt Khúc Nhiễm đỏ lên.
Ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo không nói nên lời, vẻ mặt dường như cũng có chút hoảng hốt.
"Nghe thấy hai chữ kia, vẫn không nhịn được mà tức giận sao?"
Khẽ nhíu mày rồi buông tay ra, máu trong lòng bàn tay theo vậy mà tràn ra, lẳng lặng rơi lên sàn.
"Anh Mặc, ai vậy?" Tô Duyệt Nhiên khoác tay của Mặc Dịch Minh rồi làm ra vẻ tò mò.
Thật ra cô ta đã sớm chú ý đến Khúc Nhiễm gọi điện cho Mặc Dịch Minh rồi, vậy nên cô ta mới cố tình nói vậy để chọc tức Khúc Nhiễm.
Ai bảo người phụ nữ đó cứ quấn quít quanh Mặc Dịch Minh suốt ngày khiến cô ta cảm thấy khó chịu, thật đáng ghét giống như Tô Tuyết vậy! Cô ta rất muốn biết biểu lộ của Khúc Nhiễm sẽ hư thế nào sau khi nghe thấy lời vừa rồi của cô ta.
"Không có gì." Mặc Dịch Minh không dấu vết rút tay ra, tuy trong lòng anh cảm thấy vô cùng kinh tởm, nhưng trên mặt vẫn ôn hoà nở nụ cười: "Chúng ta sang bên kia mua sắm được không?"
"Được!"
Tuy Tô Duyệt Nhiên vẫn bất mãn với thái độ lãnh đạm của Mặc Dịch Minh đối với cô ta, nhưng khi thấy anh cười thì cho rằng anh đã rung động vì cô ta rồi.
"Khi trước vẫn còn lạnh lùng, muốn bao nhiêu lạnh nhạt thì có bấy nhiêu, chẳng phải bây giờ cũng đã bị tôi mê hoặc rồi sao?"
Vẻ kiêu ngạo hiện rất rõ trên khuôn mặt của cô ta.
Sâu trong lòng, Tô Duyệt Nhiên thật sự cho rằng bản thân đã sắp có được người đàn ông này rồi.
.
Thiên Kim Hắc HóaTác giả: Cố Tiểu BắcTruyện Ngôn TìnhĐêm khuya, bị vứt bỏ trong một kho hàng ở vùng ngoại ô ẩm ướt mờ tối. Tô Tuyết co rúm lại, nằm thoi thóp ở nơi hẻo lánh, trong ánh mắt của cô không có chút sợ sệt nào, nhìn chằm chằm vào cô gái giống cô như đúc đang đứng trước mặt cô. Cô là đứa con bị vứt bỏ c*̉a nhà họ Tô, chỉ lúc cần thiết mới bị đẩy ra làm thế thân cho chị gái song sinh Tô Duyệt Nhiên, giúp cô ta trở thành minh tinh vạn người ngưỡng mộ, thay cô ta làm những việc cô ta không làm được. Chỉ tiếc, bây giờ tất cả đều phải kết thúc rồi! Mặt của cô toàn vết xước, không ngừng rỉ máu, trong miệng toàn là mùi máu tươi tanh tưởi. "Tiểu Tuyết, chị không ngờ rằng hai chị em chúng ta lại trở thành như thế này. " Tô Duyệt giả dối nói, trên mặt nở nụ cười tàn nhẫn, đầu ngón tay vuốt cái lưỡi dao của con dao nhỏ, nhìn Tô Tuyết cả người toàn là máu, tựa như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật vậy. Thưởng thức một lát, cô ta cầm lấy dao, huơ huơ trước mắt Tô Tuyết, tựa hồ đang… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nói là phải ở lại thành phố A một thời gian, cô cứ tưởng vì có hợp đồng quan trọng hay gì đó tương tự, nhưng vừa mới sáng sớm thì Mặc Dịch Minh đã một mình rời đi rồi."Alo? Ông chủ à, bây giờ anh đang ở đâu vậy?" Vì không biết lịch trình của Mặc Dịch Minh nên Khúc Nhiễm không dám tự ý đi loạn."Tôi có chút chuyện, cô không có việc gì làm thì ra ngoài mua sắm đi, thanh toán cứ dùng tên tôi." Mặc Dịch Minh nói với giọng điệu hơi gấp gáp, hơn nữa giọng nói trầm thấp hơn so Với thường ngày."Anh Mặc!"Trước khi Mặc Dịch Minh cúp máy, Khúc Nhiễm có thể nghe thấy giọng của Tô Duyệt Nhiên rất rõ ràng, cô lập tức hiểu ra tất thảy!Hoá ra lý do Mặc Dịch Minh bảo phải nán lại thành phố A một thời gian là vì Tô Duyệt Nhiên sao?Hai mắt Khúc Nhiễm đỏ lên.Ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo không nói nên lời, vẻ mặt dường như cũng có chút hoảng hốt."Nghe thấy hai chữ kia, vẫn không nhịn được mà tức giận sao?"Khẽ nhíu mày rồi buông tay ra, máu trong lòng bàn tay theo vậy mà tràn ra, lẳng lặng rơi lên sàn."Anh Mặc, ai vậy?" Tô Duyệt Nhiên khoác tay của Mặc Dịch Minh rồi làm ra vẻ tò mò.Thật ra cô ta đã sớm chú ý đến Khúc Nhiễm gọi điện cho Mặc Dịch Minh rồi, vậy nên cô ta mới cố tình nói vậy để chọc tức Khúc Nhiễm.Ai bảo người phụ nữ đó cứ quấn quít quanh Mặc Dịch Minh suốt ngày khiến cô ta cảm thấy khó chịu, thật đáng ghét giống như Tô Tuyết vậy! Cô ta rất muốn biết biểu lộ của Khúc Nhiễm sẽ hư thế nào sau khi nghe thấy lời vừa rồi của cô ta."Không có gì." Mặc Dịch Minh không dấu vết rút tay ra, tuy trong lòng anh cảm thấy vô cùng kinh tởm, nhưng trên mặt vẫn ôn hoà nở nụ cười: "Chúng ta sang bên kia mua sắm được không?""Được!"Tuy Tô Duyệt Nhiên vẫn bất mãn với thái độ lãnh đạm của Mặc Dịch Minh đối với cô ta, nhưng khi thấy anh cười thì cho rằng anh đã rung động vì cô ta rồi."Khi trước vẫn còn lạnh lùng, muốn bao nhiêu lạnh nhạt thì có bấy nhiêu, chẳng phải bây giờ cũng đã bị tôi mê hoặc rồi sao?"Vẻ kiêu ngạo hiện rất rõ trên khuôn mặt của cô ta.Sâu trong lòng, Tô Duyệt Nhiên thật sự cho rằng bản thân đã sắp có được người đàn ông này rồi..