Tác giả:

Một buổi sáng bình thường như mọi ngày, Tống Vu Quân mặc bộ đồ công sở nhăn nheo cũ kĩ, vài sợi râu ria mọc lởm chởm trên cảm, tóc tai bù xù như đã lâu không cắt tỉa. Ánh mắt lờ đờ bước ra khỏi khu trọ nghèo nàn. “Cái thằng nhìn như thằng nghiện thế kia mà bày đặt mặc đồ công ty đi làm, tính lừa gạt ai?” “Thanh niên trai tráng mà gầy như que củi, bộ dạng này phù hợp với mấy đứa đầu trộm đuôi cướp hơn” “Không chừng qua mặt chúng ta để đi đập đá hút chích gì rôi. Thế này kiểu nào cũng chết sớm cho coi. ” Vừa bước ra khỏi cửa đã nghe các bà hàng xóm tóc xoăn như mì Hảo Hảo tụm năm tụm bảy bàn tán nói xấu. Tống Vu Quân tuy rất muốn lên tiếng dẹp bớt mấy cái miệng nhiều chuyện này lại nhưng bản thân anh ta cũng không ra gì, chẳng có lời nào để giải thích hợp lý cả. Cúi xuống nhìn lại bản thân đang thảm hại như thế nào rồi leo lên chiếc xe cà tàng cũ kĩ tới công ty làm việc, anh ta lại bị bảo vệ phía dưới đâm chọt cho vài câu. “Thời buổi nào rồi mà còn đi chiếc xe cổ lỗ sĩ này? Làm việc bao…

Chương 144

Tổng Tài Ngoài Giá Thú Sủng Vợ Tận TrờiTác giả: Vũ GiảTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngMột buổi sáng bình thường như mọi ngày, Tống Vu Quân mặc bộ đồ công sở nhăn nheo cũ kĩ, vài sợi râu ria mọc lởm chởm trên cảm, tóc tai bù xù như đã lâu không cắt tỉa. Ánh mắt lờ đờ bước ra khỏi khu trọ nghèo nàn. “Cái thằng nhìn như thằng nghiện thế kia mà bày đặt mặc đồ công ty đi làm, tính lừa gạt ai?” “Thanh niên trai tráng mà gầy như que củi, bộ dạng này phù hợp với mấy đứa đầu trộm đuôi cướp hơn” “Không chừng qua mặt chúng ta để đi đập đá hút chích gì rôi. Thế này kiểu nào cũng chết sớm cho coi. ” Vừa bước ra khỏi cửa đã nghe các bà hàng xóm tóc xoăn như mì Hảo Hảo tụm năm tụm bảy bàn tán nói xấu. Tống Vu Quân tuy rất muốn lên tiếng dẹp bớt mấy cái miệng nhiều chuyện này lại nhưng bản thân anh ta cũng không ra gì, chẳng có lời nào để giải thích hợp lý cả. Cúi xuống nhìn lại bản thân đang thảm hại như thế nào rồi leo lên chiếc xe cà tàng cũ kĩ tới công ty làm việc, anh ta lại bị bảo vệ phía dưới đâm chọt cho vài câu. “Thời buổi nào rồi mà còn đi chiếc xe cổ lỗ sĩ này? Làm việc bao… Chương 144Vì lý do vợ yêu của anh nhắc tới Vĩ Phong quá nhiều, nên lương tháng này của cậu †a chắc chắn sẽ bị trừ.Không cần bàn cãi.Hàn Nhi nghe thấy giọng nói của Tống Vu Quân có chút khác lạ, cô ngay lập tức quay sang nhìn chằm chằm vào biểu hiện của anh, cơ mặt không thoải mái chút nào, mày còn cau có lại bất thường, giống như đang rất là bực bội.Nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có câu nói vừa rồi của cô mới khiển cho Tống Vu Quân trở nên bực tức như vậy, nhất thời trong lòng liền dâng lên một suy nghĩ lém lỉnh, to gan lớn mật chọc ghẹo Tống Vu Quân.“Cậu chủ! Không lẽ…cậu đang ghen sao?”Kít! Chiếc xe đang bon bon trên đường bỗng nhiên thắng gấp làm cho Hàn Nhi chúi người về phía trước, suýt chút nữa là bị đụng đầu rồi.Cô gái nhỏ có chút hoảng hốt ôm tay đặt trên ngực trái của mình, thở ra từng đoạn hơi bị ngắt quãng, sau đó liếc mắt nhìn về phía Tống Vu Quân.Lúc này tay của anh cũng bất ngờ run lên vài cái, gương mặt lạnh lùng phảng phất một chút ánh hồng trên gương mặt, điều này chứng tỏ Tống Vu Quân cũng đang rất bất ngờ với điều mà Hàn Nhi nói vừa rồi.Hít thở từng chút một để điều chỉnh lại trạng thái bình thường, phải mất một lúc lâu sau Tống Vu Quân mới có thể lấy lại bình tĩnh.Bỗng nhiên Tống Vu Quân khẽ cười một cái, trạng thái đột nhiên từ good boy chuyển thành một bad boy chính hiệu, toàn thân của anh dần dần hướng về phía Hàn Nhi, bàn tay to lớn chạm nhẹ vào gáy của cô, châm chậm kéo nó lại vẽ phía mình.Hàn Nhi hoàn toàn bất động với hành động này của Tống Vu Quân, toàn thân như có một dòng điện chạy xẹt qua làm cho cô khẽ giật mình một cái.Đầu óc trống trơn không nghĩ được bất cứ điều gì, chỉ có thể chăm chăm nhìn vào gương mặt điển trai hút hồn của Tống Vu Quân ở phía trước.Ngay khi cô gái nhỏ kịp hoàn hồn trở lại thì đã quá muộn.Khoảng cách giữa cô và Tống Vu Quân hiện tại chỉ cách nhau một xen tỉ mét.Đủ để cảm nhận được hơi ấm từ đối phương, cũng như mùi hương thoang thoảng còn đọng lại trên từng thớ vải của Tống Vu Quân.Vốn dĩ Hàn Nhi sẽ đẩy Tống Vu Quân ra khi ngửi thấy mùi thuốc lá mà bản thân từng ghét cay ghét đẳng.Cơ mà không hiểu sao trong trường hợp này cô lại không thấy chán ghét mùi hương này một chút nào.Có thể loại thuốc mà Tống Vu Quân dùng đặc biệt hơn các loại khác vẽ mùi hương, nó nhè nhẹ mùi thơm của cỏ cây chứ không quá nồng nặc như các loại đại trà.Cô đã bị mùi hương này mê hoặc tới nỗi không thế cưỡng lại được, bản thân càng ngày càng xích lại gân Tống Vu Quân trong vô thức.Ánh mắt mê man không tài nào thoát ra khỏi sự say đảm của tình yêu, trong không gian riêng tư chỉ có hai người, bầu không khí càng trở nên ám muội vài phân.Bờ môi mềm mại của Hàn Nhi khẽ chạm vào Tống Vu Quân, ngay khi vừa chạm vào liền khiến cho Hàn Nhi tỉnh người, đôi mắt to tròn chớp chớp vài cái định rời đi nhưng Tống Vu Quân không cho phép.Bàn tay to lớn nhẹ nhàng giữ gáy của Hàn Nhi không cho cô động đậy.Còn mình vẫn tiếp tục đùa nghịch với đôi môi căng mọng của cô.Đã lâu lắm rồi Tống Vu Quân chưa được cảm nhận cảm giác nóng trong người như thế này, tất cả giác quan trên người của anh đều bừng tỉnh sau khi có được nụ hôn của Hàn Nhi, ngay cả phần nào đó đã có chút phản ứng.

Chương 144

Vì lý do vợ yêu của anh nhắc tới Vĩ Phong quá nhiều, nên lương tháng này của cậu †a chắc chắn sẽ bị trừ.

Không cần bàn cãi.

Hàn Nhi nghe thấy giọng nói của Tống Vu Quân có chút khác lạ, cô ngay lập tức quay sang nhìn chằm chằm vào biểu hiện của anh, cơ mặt không thoải mái chút nào, mày còn cau có lại bất thường, giống như đang rất là bực bội.

Nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có câu nói vừa rồi của cô mới khiển cho Tống Vu Quân trở nên bực tức như vậy, nhất thời trong lòng liền dâng lên một suy nghĩ lém lỉnh, to gan lớn mật chọc ghẹo Tống Vu Quân.

“Cậu chủ! Không lẽ…

cậu đang ghen sao?”

Kít! Chiếc xe đang bon bon trên đường bỗng nhiên thắng gấp làm cho Hàn Nhi chúi người về phía trước, suýt chút nữa là bị đụng đầu rồi.

Cô gái nhỏ có chút hoảng hốt ôm tay đặt trên ngực trái của mình, thở ra từng đoạn hơi bị ngắt quãng, sau đó liếc mắt nhìn về phía Tống Vu Quân.

Lúc này tay của anh cũng bất ngờ run lên vài cái, gương mặt lạnh lùng phảng phất một chút ánh hồng trên gương mặt, điều này chứng tỏ Tống Vu Quân cũng đang rất bất ngờ với điều mà Hàn Nhi nói vừa rồi.

Hít thở từng chút một để điều chỉnh lại trạng thái bình thường, phải mất một lúc lâu sau Tống Vu Quân mới có thể lấy lại bình tĩnh.

Bỗng nhiên Tống Vu Quân khẽ cười một cái, trạng thái đột nhiên từ good boy chuyển thành một bad boy chính hiệu, toàn thân của anh dần dần hướng về phía Hàn Nhi, bàn tay to lớn chạm nhẹ vào gáy của cô, châm chậm kéo nó lại vẽ phía mình.

Hàn Nhi hoàn toàn bất động với hành động này của Tống Vu Quân, toàn thân như có một dòng điện chạy xẹt qua làm cho cô khẽ giật mình một cái.

Đầu óc trống trơn không nghĩ được bất cứ điều gì, chỉ có thể chăm chăm nhìn vào gương mặt điển trai hút hồn của Tống Vu Quân ở phía trước.

Ngay khi cô gái nhỏ kịp hoàn hồn trở lại thì đã quá muộn.

Khoảng cách giữa cô và Tống Vu Quân hiện tại chỉ cách nhau một xen tỉ mét.

Đủ để cảm nhận được hơi ấm từ đối phương, cũng như mùi hương thoang thoảng còn đọng lại trên từng thớ vải của Tống Vu Quân.

Vốn dĩ Hàn Nhi sẽ đẩy Tống Vu Quân ra khi ngửi thấy mùi thuốc lá mà bản thân từng ghét cay ghét đẳng.

Cơ mà không hiểu sao trong trường hợp này cô lại không thấy chán ghét mùi hương này một chút nào.

Có thể loại thuốc mà Tống Vu Quân dùng đặc biệt hơn các loại khác vẽ mùi hương, nó nhè nhẹ mùi thơm của cỏ cây chứ không quá nồng nặc như các loại đại trà.

Cô đã bị mùi hương này mê hoặc tới nỗi không thế cưỡng lại được, bản thân càng ngày càng xích lại gân Tống Vu Quân trong vô thức.

Ánh mắt mê man không tài nào thoát ra khỏi sự say đảm của tình yêu, trong không gian riêng tư chỉ có hai người, bầu không khí càng trở nên ám muội vài phân.

Bờ môi mềm mại của Hàn Nhi khẽ chạm vào Tống Vu Quân, ngay khi vừa chạm vào liền khiến cho Hàn Nhi tỉnh người, đôi mắt to tròn chớp chớp vài cái định rời đi nhưng Tống Vu Quân không cho phép.

Bàn tay to lớn nhẹ nhàng giữ gáy của Hàn Nhi không cho cô động đậy.

Còn mình vẫn tiếp tục đùa nghịch với đôi môi căng mọng của cô.

Đã lâu lắm rồi Tống Vu Quân chưa được cảm nhận cảm giác nóng trong người như thế này, tất cả giác quan trên người của anh đều bừng tỉnh sau khi có được nụ hôn của Hàn Nhi, ngay cả phần nào đó đã có chút phản ứng.

Tổng Tài Ngoài Giá Thú Sủng Vợ Tận TrờiTác giả: Vũ GiảTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngMột buổi sáng bình thường như mọi ngày, Tống Vu Quân mặc bộ đồ công sở nhăn nheo cũ kĩ, vài sợi râu ria mọc lởm chởm trên cảm, tóc tai bù xù như đã lâu không cắt tỉa. Ánh mắt lờ đờ bước ra khỏi khu trọ nghèo nàn. “Cái thằng nhìn như thằng nghiện thế kia mà bày đặt mặc đồ công ty đi làm, tính lừa gạt ai?” “Thanh niên trai tráng mà gầy như que củi, bộ dạng này phù hợp với mấy đứa đầu trộm đuôi cướp hơn” “Không chừng qua mặt chúng ta để đi đập đá hút chích gì rôi. Thế này kiểu nào cũng chết sớm cho coi. ” Vừa bước ra khỏi cửa đã nghe các bà hàng xóm tóc xoăn như mì Hảo Hảo tụm năm tụm bảy bàn tán nói xấu. Tống Vu Quân tuy rất muốn lên tiếng dẹp bớt mấy cái miệng nhiều chuyện này lại nhưng bản thân anh ta cũng không ra gì, chẳng có lời nào để giải thích hợp lý cả. Cúi xuống nhìn lại bản thân đang thảm hại như thế nào rồi leo lên chiếc xe cà tàng cũ kĩ tới công ty làm việc, anh ta lại bị bảo vệ phía dưới đâm chọt cho vài câu. “Thời buổi nào rồi mà còn đi chiếc xe cổ lỗ sĩ này? Làm việc bao… Chương 144Vì lý do vợ yêu của anh nhắc tới Vĩ Phong quá nhiều, nên lương tháng này của cậu †a chắc chắn sẽ bị trừ.Không cần bàn cãi.Hàn Nhi nghe thấy giọng nói của Tống Vu Quân có chút khác lạ, cô ngay lập tức quay sang nhìn chằm chằm vào biểu hiện của anh, cơ mặt không thoải mái chút nào, mày còn cau có lại bất thường, giống như đang rất là bực bội.Nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có câu nói vừa rồi của cô mới khiển cho Tống Vu Quân trở nên bực tức như vậy, nhất thời trong lòng liền dâng lên một suy nghĩ lém lỉnh, to gan lớn mật chọc ghẹo Tống Vu Quân.“Cậu chủ! Không lẽ…cậu đang ghen sao?”Kít! Chiếc xe đang bon bon trên đường bỗng nhiên thắng gấp làm cho Hàn Nhi chúi người về phía trước, suýt chút nữa là bị đụng đầu rồi.Cô gái nhỏ có chút hoảng hốt ôm tay đặt trên ngực trái của mình, thở ra từng đoạn hơi bị ngắt quãng, sau đó liếc mắt nhìn về phía Tống Vu Quân.Lúc này tay của anh cũng bất ngờ run lên vài cái, gương mặt lạnh lùng phảng phất một chút ánh hồng trên gương mặt, điều này chứng tỏ Tống Vu Quân cũng đang rất bất ngờ với điều mà Hàn Nhi nói vừa rồi.Hít thở từng chút một để điều chỉnh lại trạng thái bình thường, phải mất một lúc lâu sau Tống Vu Quân mới có thể lấy lại bình tĩnh.Bỗng nhiên Tống Vu Quân khẽ cười một cái, trạng thái đột nhiên từ good boy chuyển thành một bad boy chính hiệu, toàn thân của anh dần dần hướng về phía Hàn Nhi, bàn tay to lớn chạm nhẹ vào gáy của cô, châm chậm kéo nó lại vẽ phía mình.Hàn Nhi hoàn toàn bất động với hành động này của Tống Vu Quân, toàn thân như có một dòng điện chạy xẹt qua làm cho cô khẽ giật mình một cái.Đầu óc trống trơn không nghĩ được bất cứ điều gì, chỉ có thể chăm chăm nhìn vào gương mặt điển trai hút hồn của Tống Vu Quân ở phía trước.Ngay khi cô gái nhỏ kịp hoàn hồn trở lại thì đã quá muộn.Khoảng cách giữa cô và Tống Vu Quân hiện tại chỉ cách nhau một xen tỉ mét.Đủ để cảm nhận được hơi ấm từ đối phương, cũng như mùi hương thoang thoảng còn đọng lại trên từng thớ vải của Tống Vu Quân.Vốn dĩ Hàn Nhi sẽ đẩy Tống Vu Quân ra khi ngửi thấy mùi thuốc lá mà bản thân từng ghét cay ghét đẳng.Cơ mà không hiểu sao trong trường hợp này cô lại không thấy chán ghét mùi hương này một chút nào.Có thể loại thuốc mà Tống Vu Quân dùng đặc biệt hơn các loại khác vẽ mùi hương, nó nhè nhẹ mùi thơm của cỏ cây chứ không quá nồng nặc như các loại đại trà.Cô đã bị mùi hương này mê hoặc tới nỗi không thế cưỡng lại được, bản thân càng ngày càng xích lại gân Tống Vu Quân trong vô thức.Ánh mắt mê man không tài nào thoát ra khỏi sự say đảm của tình yêu, trong không gian riêng tư chỉ có hai người, bầu không khí càng trở nên ám muội vài phân.Bờ môi mềm mại của Hàn Nhi khẽ chạm vào Tống Vu Quân, ngay khi vừa chạm vào liền khiến cho Hàn Nhi tỉnh người, đôi mắt to tròn chớp chớp vài cái định rời đi nhưng Tống Vu Quân không cho phép.Bàn tay to lớn nhẹ nhàng giữ gáy của Hàn Nhi không cho cô động đậy.Còn mình vẫn tiếp tục đùa nghịch với đôi môi căng mọng của cô.Đã lâu lắm rồi Tống Vu Quân chưa được cảm nhận cảm giác nóng trong người như thế này, tất cả giác quan trên người của anh đều bừng tỉnh sau khi có được nụ hôn của Hàn Nhi, ngay cả phần nào đó đã có chút phản ứng.

Chương 144