– trật tự,hôm nay chúng ta có học sinh mới từ trường quốc tế Sidney. Vương Lãnh vẫn đùa giỡn với các nữ nhân trong lớp làm ông thầy già tức xì khói. Nhưng ông ta chẳng làm được gì vì không dám nhìn thẳng vào Vương Lãnh. Thầy già sợ bản thân mình sẽ lấn vào con đường đam mĩ trong truyền thuyết mất. – mời vào đây Nhan Tước. Cả lớp bật cười,cái tên Nhan Tước này thật sự rất buồn cười,lại còn giống họ với thủ tướng Nhan Nhiêm Phong nữa chứ. Thế giới này thật nực cười. Vương Lãm nhướn mắt lên nhìn về phía cửa ra vào,chờ đợi bạn học sinh Nhan Tước Một bạn nhỏ bước vào,mái tóc bện hai bên,cặp kính che nửa khuôn mặt. – bé ơi,nhầm trường rồi em,trường tiểu học ở bên cạnh á. Vương Lãnh vừa dứt lời,cả lớp cùng cười ồ lên. Nhan Tước nhếch mép,ngẩng đầu lên nhìnt hẳng vào đôi mắt đuôi phượng của Vương Lãnh. – anh ơi,ở đây không tổ chức cuộc thi tìm hoa hoa công tử ạ. Nhan Tước vừa dứt lời,mặt mũi Vương Lãnh tái mét,mọi ngươi xung quanh cũng im bặt. Ông thầy già đang đứng đó gần như sắp ngã quỵ. –…
Chương 6: Giết Người Bằng Bột Mì P2
Tôi Nên Bắt Cóc EmTác giả: YuichanzTruyện Ngôn Tình– trật tự,hôm nay chúng ta có học sinh mới từ trường quốc tế Sidney. Vương Lãnh vẫn đùa giỡn với các nữ nhân trong lớp làm ông thầy già tức xì khói. Nhưng ông ta chẳng làm được gì vì không dám nhìn thẳng vào Vương Lãnh. Thầy già sợ bản thân mình sẽ lấn vào con đường đam mĩ trong truyền thuyết mất. – mời vào đây Nhan Tước. Cả lớp bật cười,cái tên Nhan Tước này thật sự rất buồn cười,lại còn giống họ với thủ tướng Nhan Nhiêm Phong nữa chứ. Thế giới này thật nực cười. Vương Lãm nhướn mắt lên nhìn về phía cửa ra vào,chờ đợi bạn học sinh Nhan Tước Một bạn nhỏ bước vào,mái tóc bện hai bên,cặp kính che nửa khuôn mặt. – bé ơi,nhầm trường rồi em,trường tiểu học ở bên cạnh á. Vương Lãnh vừa dứt lời,cả lớp cùng cười ồ lên. Nhan Tước nhếch mép,ngẩng đầu lên nhìnt hẳng vào đôi mắt đuôi phượng của Vương Lãnh. – anh ơi,ở đây không tổ chức cuộc thi tìm hoa hoa công tử ạ. Nhan Tước vừa dứt lời,mặt mũi Vương Lãnh tái mét,mọi ngươi xung quanh cũng im bặt. Ông thầy già đang đứng đó gần như sắp ngã quỵ. –… Vương Tiểu Hạ ôm bụng cười sằng sặc,không hề để ý đến con sói cái đang cầm túi bột đứng sau lưng mình cười nham nhở.BÙMMM….Vương Tiểu Hạ ngơ ngác tròn mắt nhìn tay mình.Rồi quay sang bộ mặt dửng dưng của Nhan Tước.Lại quay sang nhìn khuôn mặt đang đỏ chót vì nhịn cười của Vương Lãnh.Ở đâu đó có tiếng hét :– NHANNNN TƯỚCCCCC….Ở đâu đó gần đó,tiếng cười khúc khích bị ngập ngừng,cộng thêm tiếng “bôm,bốp”Đời ai đó tàn,chứ không phải là Nhan Tước tiểu thư.Nhan Tước vẫn chiến thắng hai anh em vô tài vô đức nhà họ Vương.Nhân lúc hai anh em còn đang đánh nhau,Nhan Tước nhanh chóng chuồn đi.– cháu là ai thế?Nhan Tước nhíu mày,nhìn người phụ mình vừa gặp trước cửa nhà.– dạ cháu là Nhan Tước,cho hỏi bác là…– ayy dà dà,bác là Vương Thanh Tuyền, mẹ của Vương Lãnh,ai chà chà,cháu là bạn gái nó đúng không? Sao nhìn cháu tơi tả thế? Ai da chẳng nhẽ nào con bác đã phạm pháp ư? Bác phải dạy nó lại mới được,muốn kiếm vợ thì phải cùng tuổi hay hơn chứ,ai lại chọn học sinh lớp 5? Lần này,Vương Lãnh chắc chết với bác. Làm gì mà để cháu ra nông nổi này? Ai dà dà,thằng này hư thật á nha,thân mật với bạn gái tại nhà,lại là một cô bé cực trẻ nữa chứ,ai dà…Nhan Tước : •=•||| Bác gì đó ơi,cái mà “phạm pháp,thân mật,hư ” của bác là nghĩa bóng hay đen vậy?Mặt mũi của Nan Tước ngày cành đen sì.– bác Vương,con trai bác đúng là hư thật,hại cháu ra nông nổi này,cháu phải kiện ạ.Mặt của Vương Thanh Tuyền vẫn cứ tươi rói.– bác à? Bộ bác sợ con trai mình ế vợ đến học sinh lớp năm cũng không tha à?Hơi co giật…– bác à! Sinh lí của Vương Lãnh yếu quá,ế là phải,cả cháu cũng không thích ạ.Đen thui như đít nồi.– Vương Lãnh không “lên” được bác ạ! Cháu thực sự không thích a ….Ba gạch ba gạch…Vương Thanh Tuyền quay lưng hùng hổ đi vào trong,bên trên đầu còn có đám mây đen thui đang đánh sét ùng ùng…Nhan Tước đứng đó nghe thấy tiếng bôm bốp,tiếng la hét của Vương Thanh Tuyền,tiếng kêu gào thảm thiết của hoa hoa công tử nhà mình.Nhỏ nghe loáng thoáng câu :– tại sao lại sinh lí yếu? Cả một đứa bé lớp 5 cũng không thích,mày vô tù bóc lịch ăn cơm luôn đi.– oan quá mama đại nhân,con không có sinh lí yếu.NHAN TƯỚCCCCC ĐỒ KHỐN KIẾP NHÀ CÔÔÔ….Nhan Tước nhanh chóng chuồng thẳng về với chiến thắng khải hoàn.
Vương Tiểu Hạ ôm bụng cười sằng sặc,không hề để ý đến con sói cái đang cầm túi bột đứng sau lưng mình cười nham nhở.
BÙMMM….
Vương Tiểu Hạ ngơ ngác tròn mắt nhìn tay mình.
Rồi quay sang bộ mặt dửng dưng của Nhan Tước.
Lại quay sang nhìn khuôn mặt đang đỏ chót vì nhịn cười của Vương Lãnh.
Ở đâu đó có tiếng hét :
– NHANNNN TƯỚCCCCC….
Ở đâu đó gần đó,tiếng cười khúc khích bị ngập ngừng,cộng thêm tiếng “bôm,bốp”
Đời ai đó tàn,chứ không phải là Nhan Tước tiểu thư.
Nhan Tước vẫn chiến thắng hai anh em vô tài vô đức nhà họ Vương.
Nhân lúc hai anh em còn đang đánh nhau,Nhan Tước nhanh chóng chuồn đi.
– cháu là ai thế?
Nhan Tước nhíu mày,nhìn người phụ mình vừa gặp trước cửa nhà.
– dạ cháu là Nhan Tước,cho hỏi bác là…
– ayy dà dà,bác là Vương Thanh Tuyền, mẹ của Vương Lãnh,ai chà chà,cháu là bạn gái nó đúng không? Sao nhìn cháu tơi tả thế? Ai da chẳng nhẽ nào con bác đã phạm pháp ư? Bác phải dạy nó lại mới được,muốn kiếm vợ thì phải cùng tuổi hay hơn chứ,ai lại chọn học sinh lớp 5? Lần này,Vương Lãnh chắc chết với bác. Làm gì mà để cháu ra nông nổi này? Ai dà dà,thằng này hư thật á nha,thân mật với bạn gái tại nhà,lại là một cô bé cực trẻ nữa chứ,ai dà…
Nhan Tước : •=•||| Bác gì đó ơi,cái mà “phạm pháp,thân mật,hư ” của bác là nghĩa bóng hay đen vậy?
Mặt mũi của Nan Tước ngày cành đen sì.
– bác Vương,con trai bác đúng là hư thật,hại cháu ra nông nổi này,cháu phải kiện ạ.
Mặt của Vương Thanh Tuyền vẫn cứ tươi rói.
– bác à? Bộ bác sợ con trai mình ế vợ đến học sinh lớp năm cũng không tha à?
Hơi co giật…
– bác à! Sinh lí của Vương Lãnh yếu quá,ế là phải,cả cháu cũng không thích ạ.
Đen thui như đít nồi.
– Vương Lãnh không “lên” được bác ạ! Cháu thực sự không thích a ….
Ba gạch ba gạch…
Vương Thanh Tuyền quay lưng hùng hổ đi vào trong,bên trên đầu còn có đám mây đen thui đang đánh sét ùng ùng…
Nhan Tước đứng đó nghe thấy tiếng bôm bốp,tiếng la hét của Vương Thanh Tuyền,tiếng kêu gào thảm thiết của hoa hoa công tử nhà mình.
Nhỏ nghe loáng thoáng câu :
– tại sao lại sinh lí yếu? Cả một đứa bé lớp 5 cũng không thích,mày vô tù bóc lịch ăn cơm luôn đi.
– oan quá mama đại nhân,con không có sinh lí yếu.NHAN TƯỚCCCCC ĐỒ KHỐN KIẾP NHÀ CÔÔÔ….
Nhan Tước nhanh chóng chuồng thẳng về với chiến thắng khải hoàn.
Tôi Nên Bắt Cóc EmTác giả: YuichanzTruyện Ngôn Tình– trật tự,hôm nay chúng ta có học sinh mới từ trường quốc tế Sidney. Vương Lãnh vẫn đùa giỡn với các nữ nhân trong lớp làm ông thầy già tức xì khói. Nhưng ông ta chẳng làm được gì vì không dám nhìn thẳng vào Vương Lãnh. Thầy già sợ bản thân mình sẽ lấn vào con đường đam mĩ trong truyền thuyết mất. – mời vào đây Nhan Tước. Cả lớp bật cười,cái tên Nhan Tước này thật sự rất buồn cười,lại còn giống họ với thủ tướng Nhan Nhiêm Phong nữa chứ. Thế giới này thật nực cười. Vương Lãm nhướn mắt lên nhìn về phía cửa ra vào,chờ đợi bạn học sinh Nhan Tước Một bạn nhỏ bước vào,mái tóc bện hai bên,cặp kính che nửa khuôn mặt. – bé ơi,nhầm trường rồi em,trường tiểu học ở bên cạnh á. Vương Lãnh vừa dứt lời,cả lớp cùng cười ồ lên. Nhan Tước nhếch mép,ngẩng đầu lên nhìnt hẳng vào đôi mắt đuôi phượng của Vương Lãnh. – anh ơi,ở đây không tổ chức cuộc thi tìm hoa hoa công tử ạ. Nhan Tước vừa dứt lời,mặt mũi Vương Lãnh tái mét,mọi ngươi xung quanh cũng im bặt. Ông thầy già đang đứng đó gần như sắp ngã quỵ. –… Vương Tiểu Hạ ôm bụng cười sằng sặc,không hề để ý đến con sói cái đang cầm túi bột đứng sau lưng mình cười nham nhở.BÙMMM….Vương Tiểu Hạ ngơ ngác tròn mắt nhìn tay mình.Rồi quay sang bộ mặt dửng dưng của Nhan Tước.Lại quay sang nhìn khuôn mặt đang đỏ chót vì nhịn cười của Vương Lãnh.Ở đâu đó có tiếng hét :– NHANNNN TƯỚCCCCC….Ở đâu đó gần đó,tiếng cười khúc khích bị ngập ngừng,cộng thêm tiếng “bôm,bốp”Đời ai đó tàn,chứ không phải là Nhan Tước tiểu thư.Nhan Tước vẫn chiến thắng hai anh em vô tài vô đức nhà họ Vương.Nhân lúc hai anh em còn đang đánh nhau,Nhan Tước nhanh chóng chuồn đi.– cháu là ai thế?Nhan Tước nhíu mày,nhìn người phụ mình vừa gặp trước cửa nhà.– dạ cháu là Nhan Tước,cho hỏi bác là…– ayy dà dà,bác là Vương Thanh Tuyền, mẹ của Vương Lãnh,ai chà chà,cháu là bạn gái nó đúng không? Sao nhìn cháu tơi tả thế? Ai da chẳng nhẽ nào con bác đã phạm pháp ư? Bác phải dạy nó lại mới được,muốn kiếm vợ thì phải cùng tuổi hay hơn chứ,ai lại chọn học sinh lớp 5? Lần này,Vương Lãnh chắc chết với bác. Làm gì mà để cháu ra nông nổi này? Ai dà dà,thằng này hư thật á nha,thân mật với bạn gái tại nhà,lại là một cô bé cực trẻ nữa chứ,ai dà…Nhan Tước : •=•||| Bác gì đó ơi,cái mà “phạm pháp,thân mật,hư ” của bác là nghĩa bóng hay đen vậy?Mặt mũi của Nan Tước ngày cành đen sì.– bác Vương,con trai bác đúng là hư thật,hại cháu ra nông nổi này,cháu phải kiện ạ.Mặt của Vương Thanh Tuyền vẫn cứ tươi rói.– bác à? Bộ bác sợ con trai mình ế vợ đến học sinh lớp năm cũng không tha à?Hơi co giật…– bác à! Sinh lí của Vương Lãnh yếu quá,ế là phải,cả cháu cũng không thích ạ.Đen thui như đít nồi.– Vương Lãnh không “lên” được bác ạ! Cháu thực sự không thích a ….Ba gạch ba gạch…Vương Thanh Tuyền quay lưng hùng hổ đi vào trong,bên trên đầu còn có đám mây đen thui đang đánh sét ùng ùng…Nhan Tước đứng đó nghe thấy tiếng bôm bốp,tiếng la hét của Vương Thanh Tuyền,tiếng kêu gào thảm thiết của hoa hoa công tử nhà mình.Nhỏ nghe loáng thoáng câu :– tại sao lại sinh lí yếu? Cả một đứa bé lớp 5 cũng không thích,mày vô tù bóc lịch ăn cơm luôn đi.– oan quá mama đại nhân,con không có sinh lí yếu.NHAN TƯỚCCCCC ĐỒ KHỐN KIẾP NHÀ CÔÔÔ….Nhan Tước nhanh chóng chuồng thẳng về với chiến thắng khải hoàn.