Chương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,…
Chương 1448
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Khi Hy Nguyệt bước ra ngoài, cô vỗ vỗ vai anh: “Trông coi cô ta thật tốt, đừng học Finn, cùng một giuộc với cô ta, đó là tấm gương xấu.”Hùng Văn thầm hít một hơi, Finn có lẽ bị cô chủ hận rồi, muốn quay lại bên cạnh ông chủ, e rằng sẽ khó khăn rồi.Không lâu sau khi Hy Nguyệt trở về nhà, Lục Lãnh Phong cũng quay trở lại.“Đồ ngốc, hôm nay em đến gặp Kiều An rồi sao?”Cô vừa đi, Kiều An đã gọi điện thoại cho Lục Lãnh Phong gào khóc, đòi đem đứa nhỏ quay lại, anh ta cạch một cái liền cúp điện thoại, tai không nghe thấy thì càng yên tĩnh.Lông mày Hy Nguyệt khẽ cau lại: “Sao? Anh không vui sao?”Lục Lãnh Phong khẽ thổi thổi mũi cô: “Em đang ra oai sao?”“Đúng vậy, em chính là đang ra oai.” Cô lè lưỡi tinh nghịch, dáng vẻ như đang khiêu khích.Lục Lãnh Phong vươn cánh tay kéo cô vào lòng: “Chỉ cần em có thể hạnh phúc, đừng có tự dựng chuyện đổ oan cho anh. Em muốn làm gì thì làm.”Giọng điệu của anh đầy sự cưng chiều, có có vẻ ung dung, cho dù cô muốn làm gì, anh cũng không bao giờ nói “không”, thậm chí nếu cô muốn lên trời, anh cũng sẽ hỗ trợ hết mình và lập tức chế tạo phi thuyền vũ trụ cho cô.Hy Nguyệt liếc mắt nhìn anh, cô biết mình sắp bước vào một cuộc chiến kéo dài.Trong nhà họ Lục, một đứa con ngoài giá thú, cho dù là mang dòng máu nhà họ Lục cũng sẽ không được công nhận.Cô sẽ không bao giờ cho Kiều An cơ hội này, cô thà ngọc nát còn hơn ngói lành!Cho dù phải từ bỏ vị trí của mình, trước tiên cô cũng phải g**t ch*t cô ta.“Thật ra em chỉ chuyển chỗ ở của đứa nhỏ, những người đang chăm sóc cho nó vẫn không thay đổi. Dù rất ghét Kiều An nhưng em vẫn không muốn trút giận với một đứa bé. Em chỉ muốn đề phòng Finn thôi.”Lục Lãnh Phong hôn lên trán cô, anh biết rất rõ cô là người làm việc có chừng mực, nên anh không lo lắng chút nào nếu đứa trẻ ở cùng cô.…Đến tối, Kiều An trốn trong phòng nói cho đồng bọn biết tin tức và nhờ họ khuyên nhủ.Cô ấy nhất định phải phản công một hiệp.Sáng hôm sau, cô lẻn vào bếp, lấy củ mài trong tủ lạnh, gọt hết vỏ ra.Chất saponin có trong củ mài có thể gây dị ứng cho da và gây phát ban, thậm chí đối với làn da non nớt của trẻ nhỏ thì tình hình sẽ càng tồi tệ hơn.Để thành công thoát khỏi đây, cô chỉ có thể dựa vào đứa con mà thôi.Cô bôi củ mài lên tay và chân của đứa bé, chẳng bao lâu đứa bé đã nổi mẩn đỏ lớn ở tay và chân, khó chịu mà quấy khóc không ngừng.Cô ném vỏ củ mài ra ngoài cửa sổ, bế con chạy ra khỏi phòng.“Hùng Văn, không xong rồi. Đứa nhỏ bị phát ban đỏ. Có thể là bị mề đay hoặc bệnh sởi rồi.”Hùng Văn xem qua một chút, định gọi bác sĩ nhưng bị cô ta ngăn lại: “Nên đưa đến bệnh viện càng sớm càng tốt. Đứa trẻ còn quá nhỏ, không thể trì hoãn được. Nếu là bệnh mề đay thì vô cùng nguy hiểm.”
Khi Hy Nguyệt bước ra ngoài, cô vỗ vỗ vai anh: “Trông coi cô ta thật tốt, đừng học Finn, cùng một giuộc với cô ta, đó là tấm gương xấu.”
Hùng Văn thầm hít một hơi, Finn có lẽ bị cô chủ hận rồi, muốn quay lại bên cạnh ông chủ, e rằng sẽ khó khăn rồi.
Không lâu sau khi Hy Nguyệt trở về nhà, Lục Lãnh Phong cũng quay trở lại.
“Đồ ngốc, hôm nay em đến gặp Kiều An rồi sao?”
Cô vừa đi, Kiều An đã gọi điện thoại cho Lục Lãnh Phong gào khóc, đòi đem đứa nhỏ quay lại, anh ta cạch một cái liền cúp điện thoại, tai không nghe thấy thì càng yên tĩnh.
Lông mày Hy Nguyệt khẽ cau lại: “Sao? Anh không vui sao?”
Lục Lãnh Phong khẽ thổi thổi mũi cô: “Em đang ra oai sao?”
“Đúng vậy, em chính là đang ra oai.” Cô lè lưỡi tinh nghịch, dáng vẻ như đang khiêu khích.
Lục Lãnh Phong vươn cánh tay kéo cô vào lòng: “Chỉ cần em có thể hạnh phúc, đừng có tự dựng chuyện đổ oan cho anh. Em muốn làm gì thì làm.”
Giọng điệu của anh đầy sự cưng chiều, có có vẻ ung dung, cho dù cô muốn làm gì, anh cũng không bao giờ nói “không”, thậm chí nếu cô muốn lên trời, anh cũng sẽ hỗ trợ hết mình và lập tức chế tạo phi thuyền vũ trụ cho cô.
Hy Nguyệt liếc mắt nhìn anh, cô biết mình sắp bước vào một cuộc chiến kéo dài.
Trong nhà họ Lục, một đứa con ngoài giá thú, cho dù là mang dòng máu nhà họ Lục cũng sẽ không được công nhận.
Cô sẽ không bao giờ cho Kiều An cơ hội này, cô thà ngọc nát còn hơn ngói lành!
Cho dù phải từ bỏ vị trí của mình, trước tiên cô cũng phải g**t ch*t cô ta.
“Thật ra em chỉ chuyển chỗ ở của đứa nhỏ, những người đang chăm sóc cho nó vẫn không thay đổi. Dù rất ghét Kiều An nhưng em vẫn không muốn trút giận với một đứa bé. Em chỉ muốn đề phòng Finn thôi.”
Lục Lãnh Phong hôn lên trán cô, anh biết rất rõ cô là người làm việc có chừng mực, nên anh không lo lắng chút nào nếu đứa trẻ ở cùng cô.
…
Đến tối, Kiều An trốn trong phòng nói cho đồng bọn biết tin tức và nhờ họ khuyên nhủ.
Cô ấy nhất định phải phản công một hiệp.
Sáng hôm sau, cô lẻn vào bếp, lấy củ mài trong tủ lạnh, gọt hết vỏ ra.
Chất saponin có trong củ mài có thể gây dị ứng cho da và gây phát ban, thậm chí đối với làn da non nớt của trẻ nhỏ thì tình hình sẽ càng tồi tệ hơn.
Để thành công thoát khỏi đây, cô chỉ có thể dựa vào đứa con mà thôi.
Cô bôi củ mài lên tay và chân của đứa bé, chẳng bao lâu đứa bé đã nổi mẩn đỏ lớn ở tay và chân, khó chịu mà quấy khóc không ngừng.
Cô ném vỏ củ mài ra ngoài cửa sổ, bế con chạy ra khỏi phòng.
“Hùng Văn, không xong rồi. Đứa nhỏ bị phát ban đỏ. Có thể là bị mề đay hoặc bệnh sởi rồi.”
Hùng Văn xem qua một chút, định gọi bác sĩ nhưng bị cô ta ngăn lại: “Nên đưa đến bệnh viện càng sớm càng tốt. Đứa trẻ còn quá nhỏ, không thể trì hoãn được. Nếu là bệnh mề đay thì vô cùng nguy hiểm.”
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Khi Hy Nguyệt bước ra ngoài, cô vỗ vỗ vai anh: “Trông coi cô ta thật tốt, đừng học Finn, cùng một giuộc với cô ta, đó là tấm gương xấu.”Hùng Văn thầm hít một hơi, Finn có lẽ bị cô chủ hận rồi, muốn quay lại bên cạnh ông chủ, e rằng sẽ khó khăn rồi.Không lâu sau khi Hy Nguyệt trở về nhà, Lục Lãnh Phong cũng quay trở lại.“Đồ ngốc, hôm nay em đến gặp Kiều An rồi sao?”Cô vừa đi, Kiều An đã gọi điện thoại cho Lục Lãnh Phong gào khóc, đòi đem đứa nhỏ quay lại, anh ta cạch một cái liền cúp điện thoại, tai không nghe thấy thì càng yên tĩnh.Lông mày Hy Nguyệt khẽ cau lại: “Sao? Anh không vui sao?”Lục Lãnh Phong khẽ thổi thổi mũi cô: “Em đang ra oai sao?”“Đúng vậy, em chính là đang ra oai.” Cô lè lưỡi tinh nghịch, dáng vẻ như đang khiêu khích.Lục Lãnh Phong vươn cánh tay kéo cô vào lòng: “Chỉ cần em có thể hạnh phúc, đừng có tự dựng chuyện đổ oan cho anh. Em muốn làm gì thì làm.”Giọng điệu của anh đầy sự cưng chiều, có có vẻ ung dung, cho dù cô muốn làm gì, anh cũng không bao giờ nói “không”, thậm chí nếu cô muốn lên trời, anh cũng sẽ hỗ trợ hết mình và lập tức chế tạo phi thuyền vũ trụ cho cô.Hy Nguyệt liếc mắt nhìn anh, cô biết mình sắp bước vào một cuộc chiến kéo dài.Trong nhà họ Lục, một đứa con ngoài giá thú, cho dù là mang dòng máu nhà họ Lục cũng sẽ không được công nhận.Cô sẽ không bao giờ cho Kiều An cơ hội này, cô thà ngọc nát còn hơn ngói lành!Cho dù phải từ bỏ vị trí của mình, trước tiên cô cũng phải g**t ch*t cô ta.“Thật ra em chỉ chuyển chỗ ở của đứa nhỏ, những người đang chăm sóc cho nó vẫn không thay đổi. Dù rất ghét Kiều An nhưng em vẫn không muốn trút giận với một đứa bé. Em chỉ muốn đề phòng Finn thôi.”Lục Lãnh Phong hôn lên trán cô, anh biết rất rõ cô là người làm việc có chừng mực, nên anh không lo lắng chút nào nếu đứa trẻ ở cùng cô.…Đến tối, Kiều An trốn trong phòng nói cho đồng bọn biết tin tức và nhờ họ khuyên nhủ.Cô ấy nhất định phải phản công một hiệp.Sáng hôm sau, cô lẻn vào bếp, lấy củ mài trong tủ lạnh, gọt hết vỏ ra.Chất saponin có trong củ mài có thể gây dị ứng cho da và gây phát ban, thậm chí đối với làn da non nớt của trẻ nhỏ thì tình hình sẽ càng tồi tệ hơn.Để thành công thoát khỏi đây, cô chỉ có thể dựa vào đứa con mà thôi.Cô bôi củ mài lên tay và chân của đứa bé, chẳng bao lâu đứa bé đã nổi mẩn đỏ lớn ở tay và chân, khó chịu mà quấy khóc không ngừng.Cô ném vỏ củ mài ra ngoài cửa sổ, bế con chạy ra khỏi phòng.“Hùng Văn, không xong rồi. Đứa nhỏ bị phát ban đỏ. Có thể là bị mề đay hoặc bệnh sởi rồi.”Hùng Văn xem qua một chút, định gọi bác sĩ nhưng bị cô ta ngăn lại: “Nên đưa đến bệnh viện càng sớm càng tốt. Đứa trẻ còn quá nhỏ, không thể trì hoãn được. Nếu là bệnh mề đay thì vô cùng nguy hiểm.”