Chương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,…
Chương 1577
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Chương 1577Con người của cô ta, làm việc gì cũng sẽ để lại cho mình một đường lui. Cô ta không lựa chọn buổi đêm lén lén lút lút đi hái hoa, mà cố tình chọn lúc buổi sáng quang minh chính đại mà đi hái.Như vậy thì cho dù âm mưu quỷ kế của cô ta có bị vạch trần đi nữa, cũng có thể nói không phải.Lục Sênh Hạ nhìn cô ta, trong ánh mắt giấu sự gian xảo.“Mẹ nhỏ, tôi có ý tốt muốn để mẹ hòa giải với chị dâu, không ngờ mẹ ngược lại muốn vu oan cho chị ấy, mẹ có biết trong nhà họ Lục này, mưu hại bà chủ là tội lớn lắm hay không?”Tư Mã Ngọc Như tức đến thở hổn hển, lần này thực sự là thất sách quá rồi.“Lục Sênh Hạ, mẹ là mẹ ruột của mày đấy, sao mày có thể nói mẹ như thế? Mẹ hoàn toàn không biết đó là cây sơn, lúc về đến còn mẹ đã cắm cành hoa đó vào trong bình hoa rồi, cũng không hề động vào thêm nữa, độc bên trong tinh dầu tử thảo chẳng liên quan gì đến nó cả.”Lục Vinh Hàn thấp giọng ho một tiếng: “Anh thấy là do lúc em dùng tinh dầu tử thảo đã không kịp đậy nắp lại, gió lại thổi bụi phấn của hoa vào trong lọ tinh dầu rồi, cho nên mới xét nghiệm ra trong tinh dầu có thành phần cây sơn”Tư Mã Ngọc Như lộ ra nét mặt bừng tỉnh ngộ: “Vinh Hàn, anh nói rất đúng, xem ra chuyện này là hiểu lầm rồi.”Lục Lãnh Phong khẽ híp mắt lại, sự lạnh lùng trong đôi mắt đen sẫm của anh tràn ra, thực sự lạnh đến thấu xương, vô cùng sắc bén.Bố muốn tạo một đường lui cho mẹ nhỏ, cũng có thể nói là đang trá hình bảo vệ cho cô ta, nhưng anh cũng chẳng có ý định giữ ông ta mặt mũi.“Có phải hiểu lầm hay không, lên máy kiểm tra nói dối là rõ ngay.”Anh thấp giọng quát một tiếng, kêu bảo vệ đẩy Tư Mã Ngọc Như vào phòng tối.Tư Mã Ngọc Như vô cùng hoảng sợ, cô ta bắt láy góc áo của Lục Vinh Hàn: “Gia quy của nhà họ Lục là không được kiểm tra nói dối với người nhà, cậu muốn phản lại gia quy sao?”Lục Vinh Hàn ôm lấy vai của cô ta, ánh mắt nhìn đứa con trai vô cùng bất mãn: “Đây là một hiểu lầm mà thôi, người bị hại lại là mẹ nhỏ, những người khác cũng không có tổn thất gì cả, chuyện này cứ bỏ qua thôi, đừng ai nhắc đến nữa.”Lời này đã chọc giận Lục Lãnh Phong, anh túm lấy cánh tay của Tư Mã Ngọc Như, kéo mạnh một cái, trực tiếp lôi cô ta đang ngồi trên sô pha lên: “Hôm nay đừng nói là bố, cho dù là ông trời cũng đừng hòng cản được con kiểm tra nói dối với cô ta, bố có thể giả ngu, nhưng đừng mong người trong phòng này cùng giả ngu với bố.”Tư Mã Ngọc Như bị dọa kêu lên thất thanh: “Vinh Hàn, cứu em, chân của em đau quá, Lục Lãnh Phong điên rồi, cậu ta muốn giết em.”Lông mày Lục Vinh Hàn chau chặt lại, sắc mặt tái mét.“Lục Lãnh Phong, con buông tay ra, cô ấy là mẹ nhỏ của con, cho dù cô ấy có làm gì, con ít nhất phải có sự tôn trọng với cô ấy.”Câu nói này như đồ thêm dầu vào lửa, khiến cho Lục Lãnh Phong càng nổi giận hơn: “Bất kể là ai, dám động vào vợ của tôi, chính là muốn chết.” Cánh tay rắn chắc của anh hất mạnh một cái, ném Tư Mã Ngọc Như ra ngoài.Lục Vinh Hàn muốn nắm giữ cô ta lại, nhưng không nắm được. Cô ta loạng choạng bước vài bước, rồi ngã cái bịch xuống đất, té một cái rất thê thảm.“Vinh Hàn, cứu mạng, xương của em gãy rồi.” Cô ta gân cổ lên kêu la, khóc rưng rức.Phòng khách có lót thảm nền, cho dù Lục Lãnh Phong có dùng lực mạnh thì cô ta cũng không đến nỗi ngã đến mức gãy xương.
Chương 1577
Con người của cô ta, làm việc gì cũng sẽ để lại cho mình một đường lui. Cô ta không lựa chọn buổi đêm lén lén lút lút đi hái hoa, mà cố tình chọn lúc buổi sáng quang minh chính đại mà đi hái.
Như vậy thì cho dù âm mưu quỷ kế của cô ta có bị vạch trần đi nữa, cũng có thể nói không phải.
Lục Sênh Hạ nhìn cô ta, trong ánh mắt giấu sự gian xảo.
“Mẹ nhỏ, tôi có ý tốt muốn để mẹ hòa giải với chị dâu, không ngờ mẹ ngược lại muốn vu oan cho chị ấy, mẹ có biết trong nhà họ Lục này, mưu hại bà chủ là tội lớn lắm hay không?”
Tư Mã Ngọc Như tức đến thở hổn hển, lần này thực sự là thất sách quá rồi.
“Lục Sênh Hạ, mẹ là mẹ ruột của mày đấy, sao mày có thể nói mẹ như thế? Mẹ hoàn toàn không biết đó là cây sơn, lúc về đến còn mẹ đã cắm cành hoa đó vào trong bình hoa rồi, cũng không hề động vào thêm nữa, độc bên trong tinh dầu tử thảo chẳng liên quan gì đến nó cả.”
Lục Vinh Hàn thấp giọng ho một tiếng: “Anh thấy là do lúc em dùng tinh dầu tử thảo đã không kịp đậy nắp lại, gió lại thổi bụi phấn của hoa vào trong lọ tinh dầu rồi, cho nên mới xét nghiệm ra trong tinh dầu có thành phần cây sơn”
Tư Mã Ngọc Như lộ ra nét mặt bừng tỉnh ngộ: “Vinh Hàn, anh nói rất đúng, xem ra chuyện này là hiểu lầm rồi.”
Lục Lãnh Phong khẽ híp mắt lại, sự lạnh lùng trong đôi mắt đen sẫm của anh tràn ra, thực sự lạnh đến thấu xương, vô cùng sắc bén.
Bố muốn tạo một đường lui cho mẹ nhỏ, cũng có thể nói là đang trá hình bảo vệ cho cô ta, nhưng anh cũng chẳng có ý định giữ ông ta mặt mũi.
“Có phải hiểu lầm hay không, lên máy kiểm tra nói dối là rõ ngay.”
Anh thấp giọng quát một tiếng, kêu bảo vệ đẩy Tư Mã Ngọc Như vào phòng tối.
Tư Mã Ngọc Như vô cùng hoảng sợ, cô ta bắt láy góc áo của Lục Vinh Hàn: “Gia quy của nhà họ Lục là không được kiểm tra nói dối với người nhà, cậu muốn phản lại gia quy sao?”
Lục Vinh Hàn ôm lấy vai của cô ta, ánh mắt nhìn đứa con trai vô cùng bất mãn: “Đây là một hiểu lầm mà thôi, người bị hại lại là mẹ nhỏ, những người khác cũng không có tổn thất gì cả, chuyện này cứ bỏ qua thôi, đừng ai nhắc đến nữa.”
Lời này đã chọc giận Lục Lãnh Phong, anh túm lấy cánh tay của Tư Mã Ngọc Như, kéo mạnh một cái, trực tiếp lôi cô ta đang ngồi trên sô pha lên: “Hôm nay đừng nói là bố, cho dù là ông trời cũng đừng hòng cản được con kiểm tra nói dối với cô ta, bố có thể giả ngu, nhưng đừng mong người trong phòng này cùng giả ngu với bố.”
Tư Mã Ngọc Như bị dọa kêu lên thất thanh: “Vinh Hàn, cứu em, chân của em đau quá, Lục Lãnh Phong điên rồi, cậu ta muốn giết em.”
Lông mày Lục Vinh Hàn chau chặt lại, sắc mặt tái mét.
“Lục Lãnh Phong, con buông tay ra, cô ấy là mẹ nhỏ của con, cho dù cô ấy có làm gì, con ít nhất phải có sự tôn trọng với cô ấy.”
Câu nói này như đồ thêm dầu vào lửa, khiến cho Lục Lãnh Phong càng nổi giận hơn: “Bất kể là ai, dám động vào vợ của tôi, chính là muốn chết.” Cánh tay rắn chắc của anh hất mạnh một cái, ném Tư Mã Ngọc Như ra ngoài.
Lục Vinh Hàn muốn nắm giữ cô ta lại, nhưng không nắm được. Cô ta loạng choạng bước vài bước, rồi ngã cái bịch xuống đất, té một cái rất thê thảm.
“Vinh Hàn, cứu mạng, xương của em gãy rồi.” Cô ta gân cổ lên kêu la, khóc rưng rức.
Phòng khách có lót thảm nền, cho dù Lục Lãnh Phong có dùng lực mạnh thì cô ta cũng không đến nỗi ngã đến mức gãy xương.
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Chương 1577Con người của cô ta, làm việc gì cũng sẽ để lại cho mình một đường lui. Cô ta không lựa chọn buổi đêm lén lén lút lút đi hái hoa, mà cố tình chọn lúc buổi sáng quang minh chính đại mà đi hái.Như vậy thì cho dù âm mưu quỷ kế của cô ta có bị vạch trần đi nữa, cũng có thể nói không phải.Lục Sênh Hạ nhìn cô ta, trong ánh mắt giấu sự gian xảo.“Mẹ nhỏ, tôi có ý tốt muốn để mẹ hòa giải với chị dâu, không ngờ mẹ ngược lại muốn vu oan cho chị ấy, mẹ có biết trong nhà họ Lục này, mưu hại bà chủ là tội lớn lắm hay không?”Tư Mã Ngọc Như tức đến thở hổn hển, lần này thực sự là thất sách quá rồi.“Lục Sênh Hạ, mẹ là mẹ ruột của mày đấy, sao mày có thể nói mẹ như thế? Mẹ hoàn toàn không biết đó là cây sơn, lúc về đến còn mẹ đã cắm cành hoa đó vào trong bình hoa rồi, cũng không hề động vào thêm nữa, độc bên trong tinh dầu tử thảo chẳng liên quan gì đến nó cả.”Lục Vinh Hàn thấp giọng ho một tiếng: “Anh thấy là do lúc em dùng tinh dầu tử thảo đã không kịp đậy nắp lại, gió lại thổi bụi phấn của hoa vào trong lọ tinh dầu rồi, cho nên mới xét nghiệm ra trong tinh dầu có thành phần cây sơn”Tư Mã Ngọc Như lộ ra nét mặt bừng tỉnh ngộ: “Vinh Hàn, anh nói rất đúng, xem ra chuyện này là hiểu lầm rồi.”Lục Lãnh Phong khẽ híp mắt lại, sự lạnh lùng trong đôi mắt đen sẫm của anh tràn ra, thực sự lạnh đến thấu xương, vô cùng sắc bén.Bố muốn tạo một đường lui cho mẹ nhỏ, cũng có thể nói là đang trá hình bảo vệ cho cô ta, nhưng anh cũng chẳng có ý định giữ ông ta mặt mũi.“Có phải hiểu lầm hay không, lên máy kiểm tra nói dối là rõ ngay.”Anh thấp giọng quát một tiếng, kêu bảo vệ đẩy Tư Mã Ngọc Như vào phòng tối.Tư Mã Ngọc Như vô cùng hoảng sợ, cô ta bắt láy góc áo của Lục Vinh Hàn: “Gia quy của nhà họ Lục là không được kiểm tra nói dối với người nhà, cậu muốn phản lại gia quy sao?”Lục Vinh Hàn ôm lấy vai của cô ta, ánh mắt nhìn đứa con trai vô cùng bất mãn: “Đây là một hiểu lầm mà thôi, người bị hại lại là mẹ nhỏ, những người khác cũng không có tổn thất gì cả, chuyện này cứ bỏ qua thôi, đừng ai nhắc đến nữa.”Lời này đã chọc giận Lục Lãnh Phong, anh túm lấy cánh tay của Tư Mã Ngọc Như, kéo mạnh một cái, trực tiếp lôi cô ta đang ngồi trên sô pha lên: “Hôm nay đừng nói là bố, cho dù là ông trời cũng đừng hòng cản được con kiểm tra nói dối với cô ta, bố có thể giả ngu, nhưng đừng mong người trong phòng này cùng giả ngu với bố.”Tư Mã Ngọc Như bị dọa kêu lên thất thanh: “Vinh Hàn, cứu em, chân của em đau quá, Lục Lãnh Phong điên rồi, cậu ta muốn giết em.”Lông mày Lục Vinh Hàn chau chặt lại, sắc mặt tái mét.“Lục Lãnh Phong, con buông tay ra, cô ấy là mẹ nhỏ của con, cho dù cô ấy có làm gì, con ít nhất phải có sự tôn trọng với cô ấy.”Câu nói này như đồ thêm dầu vào lửa, khiến cho Lục Lãnh Phong càng nổi giận hơn: “Bất kể là ai, dám động vào vợ của tôi, chính là muốn chết.” Cánh tay rắn chắc của anh hất mạnh một cái, ném Tư Mã Ngọc Như ra ngoài.Lục Vinh Hàn muốn nắm giữ cô ta lại, nhưng không nắm được. Cô ta loạng choạng bước vài bước, rồi ngã cái bịch xuống đất, té một cái rất thê thảm.“Vinh Hàn, cứu mạng, xương của em gãy rồi.” Cô ta gân cổ lên kêu la, khóc rưng rức.Phòng khách có lót thảm nền, cho dù Lục Lãnh Phong có dùng lực mạnh thì cô ta cũng không đến nỗi ngã đến mức gãy xương.