Tác giả:

Sáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới…

Chương 1469

Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh ThẩmTác giả: Lam Linh ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngSáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới… CHƯƠNG 1469Đường Tiểu Nhiên cắn chặt môi dưới: “Cho dù anh ghê tởm em thế nào đi nữa, nhưng đứa trẻ là vô tội.”Lúc này, Cảnh Hiên ngồi trên xe lăn luôn không lên tiếng, cẩn thận mở miệng: “Ba, ba có phải rất ghét con và mẹ không?”Tô Chính Kiêu cúi đầu, ánh mắt nhìn vào đôi mắt có tám phần giống mình của Cảnh Hiên.Hốc mắt của cậu bé ươn ướt, rất yếu đuối.Giống như một chú hươu bị thương, rất đáng thương.Trái tim của anh dao động, giọng nói lạnh lùng: “Không phải.”“Thật sao?”“Ừ, đừng nghĩ linh tinh, đi ngủ đi.”Cảnh Hiên túm góc áo của anh: “Ba, ba sẽ rời đi sao?”“… Sẽ không.”Nghe vậy, Đường Tiểu Nhiên yên tâm rồi.Tuy Tô Chính Kiêu rất căm ghét cô, nhưng chỉ cần là chuyện anh hứa với Cảnh Hiên thì sẽ không nuốt lời.Cuối cùng, cô đẩy Cảnh Hiên về phòng, đặt cậu bé lên giường.“Mẹ, con hôm nay nhìn thấy em Vân Phi rồi, em ấy rất xinh xắn, trắng nõn, mềm mềm.” Tinh thần của Cảnh Hiên phấn khích.Đường Tiểu Nhiên cố nở nụ cười: “Vậy sao?”“Vâng ạ, mẹ, mẹ và ba khi nào sinh thêm cho con một em gái?” Cậu ta mang vẻ mong chờ.Động tác trên tay Đường Tiểu Nhiên hơi khựng lại.“… Đợi có dịp.” Cô nói.“Vâng ạ.”Tuy Cảnh Hiên có hơi thất vọng, nhưng nghĩ đến việc ba và mẹ sống cùng nhau thì lại rất vui.…Dỗ Cảnh Hiên xong, Đường Tiểu Nhiên trở về phòng.Căn phòng không có bật đèn, một khoảng tối tăm.Nhờ ánh trăng chiếu vào, cô lò mò nằm lên giường.Tuy nhiên, một giây sau, người đàn ông lại lật người đè ở trên“Tô Chính Kiêu, tối nay có thể đừng không, em có hơi không khỏe.” Hai tay cô chặn ở trước ngực.“Ha, giả vờ cái gì? Đây không phải là mục đích cô kêu tôi ở lại hay sao? Chơi trò lạt mềm buộc chặt nhiều rồi, chỉ sẽ khiến người ta kinh tởm muốn ói, hiểu chứ?”Anh đang cố ý phát tiết, không hề thương tiếc, động tác thô bạo.Nước mắt của Đường Tiểu Nhiên chậc trào, cắn chặt môi dưới, lặng lẽ thừa nhận.Ngày hôm sau.Đường Tiểu Nhiên dậy từ rất sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng.Sau đó, lại gọi Cảnh Hiên dậy, sửa mặt, đánh răng.Lúc ăn sáng, Cảnh Hiên nói: “Mẹ, ba còn chưa chưa dậy sao?”“Ừ.”

CHƯƠNG 1469

Đường Tiểu Nhiên cắn chặt môi dưới: “Cho dù anh ghê tởm em thế nào đi nữa, nhưng đứa trẻ là vô tội.”

Lúc này, Cảnh Hiên ngồi trên xe lăn luôn không lên tiếng, cẩn thận mở miệng: “Ba, ba có phải rất ghét con và mẹ không?”

Tô Chính Kiêu cúi đầu, ánh mắt nhìn vào đôi mắt có tám phần giống mình của Cảnh Hiên.

Hốc mắt của cậu bé ươn ướt, rất yếu đuối.

Giống như một chú hươu bị thương, rất đáng thương.

Trái tim của anh dao động, giọng nói lạnh lùng: “Không phải.”

“Thật sao?”

“Ừ, đừng nghĩ linh tinh, đi ngủ đi.”

Cảnh Hiên túm góc áo của anh: “Ba, ba sẽ rời đi sao?”

“… Sẽ không.”

Nghe vậy, Đường Tiểu Nhiên yên tâm rồi.

Tuy Tô Chính Kiêu rất căm ghét cô, nhưng chỉ cần là chuyện anh hứa với Cảnh Hiên thì sẽ không nuốt lời.

Cuối cùng, cô đẩy Cảnh Hiên về phòng, đặt cậu bé lên giường.

“Mẹ, con hôm nay nhìn thấy em Vân Phi rồi, em ấy rất xinh xắn, trắng nõn, mềm mềm.” Tinh thần của Cảnh Hiên phấn khích.

Đường Tiểu Nhiên cố nở nụ cười: “Vậy sao?”

“Vâng ạ, mẹ, mẹ và ba khi nào sinh thêm cho con một em gái?” Cậu ta mang vẻ mong chờ.

Động tác trên tay Đường Tiểu Nhiên hơi khựng lại.

“… Đợi có dịp.” Cô nói.

“Vâng ạ.”

Tuy Cảnh Hiên có hơi thất vọng, nhưng nghĩ đến việc ba và mẹ sống cùng nhau thì lại rất vui.

Dỗ Cảnh Hiên xong, Đường Tiểu Nhiên trở về phòng.

Căn phòng không có bật đèn, một khoảng tối tăm.

Nhờ ánh trăng chiếu vào, cô lò mò nằm lên giường.

Tuy nhiên, một giây sau, người đàn ông lại lật người đè ở trên

“Tô Chính Kiêu, tối nay có thể đừng không, em có hơi không khỏe.” Hai tay cô chặn ở trước ngực.

“Ha, giả vờ cái gì? Đây không phải là mục đích cô kêu tôi ở lại hay sao? Chơi trò lạt mềm buộc chặt nhiều rồi, chỉ sẽ khiến người ta kinh tởm muốn ói, hiểu chứ?”

Anh đang cố ý phát tiết, không hề thương tiếc, động tác thô bạo.

Nước mắt của Đường Tiểu Nhiên chậc trào, cắn chặt môi dưới, lặng lẽ thừa nhận.

Ngày hôm sau.

Đường Tiểu Nhiên dậy từ rất sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng.

Sau đó, lại gọi Cảnh Hiên dậy, sửa mặt, đánh răng.

Lúc ăn sáng, Cảnh Hiên nói: “Mẹ, ba còn chưa chưa dậy sao?”

“Ừ.”

Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh ThẩmTác giả: Lam Linh ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngSáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới… CHƯƠNG 1469Đường Tiểu Nhiên cắn chặt môi dưới: “Cho dù anh ghê tởm em thế nào đi nữa, nhưng đứa trẻ là vô tội.”Lúc này, Cảnh Hiên ngồi trên xe lăn luôn không lên tiếng, cẩn thận mở miệng: “Ba, ba có phải rất ghét con và mẹ không?”Tô Chính Kiêu cúi đầu, ánh mắt nhìn vào đôi mắt có tám phần giống mình của Cảnh Hiên.Hốc mắt của cậu bé ươn ướt, rất yếu đuối.Giống như một chú hươu bị thương, rất đáng thương.Trái tim của anh dao động, giọng nói lạnh lùng: “Không phải.”“Thật sao?”“Ừ, đừng nghĩ linh tinh, đi ngủ đi.”Cảnh Hiên túm góc áo của anh: “Ba, ba sẽ rời đi sao?”“… Sẽ không.”Nghe vậy, Đường Tiểu Nhiên yên tâm rồi.Tuy Tô Chính Kiêu rất căm ghét cô, nhưng chỉ cần là chuyện anh hứa với Cảnh Hiên thì sẽ không nuốt lời.Cuối cùng, cô đẩy Cảnh Hiên về phòng, đặt cậu bé lên giường.“Mẹ, con hôm nay nhìn thấy em Vân Phi rồi, em ấy rất xinh xắn, trắng nõn, mềm mềm.” Tinh thần của Cảnh Hiên phấn khích.Đường Tiểu Nhiên cố nở nụ cười: “Vậy sao?”“Vâng ạ, mẹ, mẹ và ba khi nào sinh thêm cho con một em gái?” Cậu ta mang vẻ mong chờ.Động tác trên tay Đường Tiểu Nhiên hơi khựng lại.“… Đợi có dịp.” Cô nói.“Vâng ạ.”Tuy Cảnh Hiên có hơi thất vọng, nhưng nghĩ đến việc ba và mẹ sống cùng nhau thì lại rất vui.…Dỗ Cảnh Hiên xong, Đường Tiểu Nhiên trở về phòng.Căn phòng không có bật đèn, một khoảng tối tăm.Nhờ ánh trăng chiếu vào, cô lò mò nằm lên giường.Tuy nhiên, một giây sau, người đàn ông lại lật người đè ở trên“Tô Chính Kiêu, tối nay có thể đừng không, em có hơi không khỏe.” Hai tay cô chặn ở trước ngực.“Ha, giả vờ cái gì? Đây không phải là mục đích cô kêu tôi ở lại hay sao? Chơi trò lạt mềm buộc chặt nhiều rồi, chỉ sẽ khiến người ta kinh tởm muốn ói, hiểu chứ?”Anh đang cố ý phát tiết, không hề thương tiếc, động tác thô bạo.Nước mắt của Đường Tiểu Nhiên chậc trào, cắn chặt môi dưới, lặng lẽ thừa nhận.Ngày hôm sau.Đường Tiểu Nhiên dậy từ rất sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng.Sau đó, lại gọi Cảnh Hiên dậy, sửa mặt, đánh răng.Lúc ăn sáng, Cảnh Hiên nói: “Mẹ, ba còn chưa chưa dậy sao?”“Ừ.”

Chương 1469