Chương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,…
Chương 1646
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Chương 1646Tần Nhân Thiên ngượng ngùng cười một tiếng, lộ ra biểu cảm kì quái: “Em gái à, trí nhớ của em quá tốt rồi đó, đến cả việc này mà vẫn còn nhớ.”Hy Nguyệt bĩu môi: “Vốn dĩ trí nhớ của em rất tốt mà, mà việc này còn liên quan đến Như Thông, đương nhiên là em không thể nào quên được.”Đôi mày rậm xinh đẹp của Tần Nhân Thiên khẽ nhướng lên, lộ ra vẻ xảo trá.“Em còn nhớ anh để em nhìn cái đồng hồ cổ kia không? Khi em nhìn chằm chằm vào nó sẽ bị anh thôi miên, cho nên sở dĩ em mơ thấy Như Thông là kết quả của thôi miên. Về phần Kiến Quân nhìn thấy cái bóng của Như Thông, nó là một kiểu lưu lại hình ảnh. Anh đã thêm ảnh của Như Thông vào phim hoạt hình do người máy đóng, chỉ có 0,5 khung hình và nó gần như lóe lên trên màn hình, đại não của con người sẽ không kịp phản ứng, nhưng đôi mắt lại có thể bắt được chính xác, chỉ cần không ngừng xuất hiện lặp lại sẽ gây ra hiện tượng lưu lại trong tầm mắt một thời gian ngắn, thời điểm Kiến Quân chớp mắt sẽ xuất hiện hình ảnh cái bóng.”Hy Nguyệt có chút buồn bực: “Anh à, anh tính kế em như vậy không tốt đâu đó.”Tần Nhân Thiên dang tay ra: “Đúng là thủ đoạn thật sự có chút không tử tế, nhưng anh chỉ có ý tốt chính là để em biết được sự thật.”Hy Nguyệt yếu ớt nhìn anh ta một chút, đây không phải lần đầu tiên anh ta tính kế cô, lúc trước bắt cô đến đảo nhỏ, còn khiến cô mất trí nhớ, đoán chừng cũng là âm mưu quỷ kế của anh ta.Nhưng cô cũng không có ý định nhắc lại chuyện này, sẽ làm tổn thương đến tình cảm.“Anh đã điều tra ra người gây tai nạn xe cộ chưa?”“Chồng của em đã sớm ra tay hủy diệt chứng cứ, muốn bao che cho thằng khốn kia, anh không thể dễ dàng điều tra nhanh như vậy được. Nhưng chỉ cần xác định người đó ở bên cạnh anh ta, cho dù có đào sâu ba thước anh cũng có thể móc nó ra.” Tần Nhân Thiên cắn răng nghiến lợi nói.Hy Nguyệt nhìn ra anh ta cũng là một nhân vật thủ đoạn, người kia không thể trốn thoát quá lâu.“Nếu chị Dĩ Nhiên biết chuyện của hai người các anh, chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc.”“Cô ấy không sao, người nên kinh ngạc và khẩn trương phải là Lục Lãnh Phong.” Tần Nhân Thiên chậm rãi ung dung nói.Hy Nguyệt cảm thấy anh ta vô cùng bất mãn với Lục Lãnh Phong, vì dù sao anh cũng đang bao che cho kẻ suýt thì đâm chết người.Một khi chuyện Tần Như Thông nhận tổ quy tông được công bố, nó sẽ mang sóng to gió lớn trong giới nổi tiếng.Lục Lãnh Phong có cảm giác khủng hoảng như thể anh đang đối mặt với kẻ thù.Trước kia anh phải tranh giành với Thời Thạch đã chết, bây giờ lại phải tranh giành với Thời Thạch còn sống.Người sống có sức tàn phá mạnh mẽ hơn người chết.Vốn dĩ anh còn cảm thấy có chỗ hoài nghi, cảm thấy Tần Nhân Thiên đang che giấu cái gì?Không nghĩ tới người suýt nữa trở thành anh rể của anh, căn bản không phải Tần Nhân Thiên mà là Thời Thạch.Thời điểm Hy Nguyệt trở về, anh đang ngồi bên cửa sổ.Căn phòng không bật đèn, chỉ có ánh trăng chiếu vào qua cửa sổ, một tia sáng tràn ra trong không khí tối tăm.Khuôn mặt đẹp trai của anh ẩn trong bóng tối, ảm đạm không rõ, chỉ có một đôi mắt giống như hồ nước lạnh lẽo, vô cùng âm u, vô cùng quái dị, vô cùng nghiêm túc.Hy Nguyệt bật đèn lên: “Chồng, sao anh không bật đèn hả, đen sì sì, đang thưởng thức ánh trăng sao?”
Chương 1646
Tần Nhân Thiên ngượng ngùng cười một tiếng, lộ ra biểu cảm kì quái: “Em gái à, trí nhớ của em quá tốt rồi đó, đến cả việc này mà vẫn còn nhớ.”
Hy Nguyệt bĩu môi: “Vốn dĩ trí nhớ của em rất tốt mà, mà việc này còn liên quan đến Như Thông, đương nhiên là em không thể nào quên được.”
Đôi mày rậm xinh đẹp của Tần Nhân Thiên khẽ nhướng lên, lộ ra vẻ xảo trá.
“Em còn nhớ anh để em nhìn cái đồng hồ cổ kia không? Khi em nhìn chằm chằm vào nó sẽ bị anh thôi miên, cho nên sở dĩ em mơ thấy Như Thông là kết quả của thôi miên. Về phần Kiến Quân nhìn thấy cái bóng của Như Thông, nó là một kiểu lưu lại hình ảnh. Anh đã thêm ảnh của Như Thông vào phim hoạt hình do người máy đóng, chỉ có 0,5 khung hình và nó gần như lóe lên trên màn hình, đại não của con người sẽ không kịp phản ứng, nhưng đôi mắt lại có thể bắt được chính xác, chỉ cần không ngừng xuất hiện lặp lại sẽ gây ra hiện tượng lưu lại trong tầm mắt một thời gian ngắn, thời điểm Kiến Quân chớp mắt sẽ xuất hiện hình ảnh cái bóng.”
Hy Nguyệt có chút buồn bực: “Anh à, anh tính kế em như vậy không tốt đâu đó.”
Tần Nhân Thiên dang tay ra: “Đúng là thủ đoạn thật sự có chút không tử tế, nhưng anh chỉ có ý tốt chính là để em biết được sự thật.”
Hy Nguyệt yếu ớt nhìn anh ta một chút, đây không phải lần đầu tiên anh ta tính kế cô, lúc trước bắt cô đến đảo nhỏ, còn khiến cô mất trí nhớ, đoán chừng cũng là âm mưu quỷ kế của anh ta.
Nhưng cô cũng không có ý định nhắc lại chuyện này, sẽ làm tổn thương đến tình cảm.
“Anh đã điều tra ra người gây tai nạn xe cộ chưa?”
“Chồng của em đã sớm ra tay hủy diệt chứng cứ, muốn bao che cho thằng khốn kia, anh không thể dễ dàng điều tra nhanh như vậy được. Nhưng chỉ cần xác định người đó ở bên cạnh anh ta, cho dù có đào sâu ba thước anh cũng có thể móc nó ra.” Tần Nhân Thiên cắn răng nghiến lợi nói.
Hy Nguyệt nhìn ra anh ta cũng là một nhân vật thủ đoạn, người kia không thể trốn thoát quá lâu.
“Nếu chị Dĩ Nhiên biết chuyện của hai người các anh, chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc.”
“Cô ấy không sao, người nên kinh ngạc và khẩn trương phải là Lục Lãnh Phong.” Tần Nhân Thiên chậm rãi ung dung nói.
Hy Nguyệt cảm thấy anh ta vô cùng bất mãn với Lục Lãnh Phong, vì dù sao anh cũng đang bao che cho kẻ suýt thì đâm chết người.
Một khi chuyện Tần Như Thông nhận tổ quy tông được công bố, nó sẽ mang sóng to gió lớn trong giới nổi tiếng.
Lục Lãnh Phong có cảm giác khủng hoảng như thể anh đang đối mặt với kẻ thù.
Trước kia anh phải tranh giành với Thời Thạch đã chết, bây giờ lại phải tranh giành với Thời Thạch còn sống.
Người sống có sức tàn phá mạnh mẽ hơn người chết.
Vốn dĩ anh còn cảm thấy có chỗ hoài nghi, cảm thấy Tần Nhân Thiên đang che giấu cái gì?
Không nghĩ tới người suýt nữa trở thành anh rể của anh, căn bản không phải Tần Nhân Thiên mà là Thời Thạch.
Thời điểm Hy Nguyệt trở về, anh đang ngồi bên cửa sổ.
Căn phòng không bật đèn, chỉ có ánh trăng chiếu vào qua cửa sổ, một tia sáng tràn ra trong không khí tối tăm.
Khuôn mặt đẹp trai của anh ẩn trong bóng tối, ảm đạm không rõ, chỉ có một đôi mắt giống như hồ nước lạnh lẽo, vô cùng âm u, vô cùng quái dị, vô cùng nghiêm túc.
Hy Nguyệt bật đèn lên: “Chồng, sao anh không bật đèn hả, đen sì sì, đang thưởng thức ánh trăng sao?”
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Chương 1646Tần Nhân Thiên ngượng ngùng cười một tiếng, lộ ra biểu cảm kì quái: “Em gái à, trí nhớ của em quá tốt rồi đó, đến cả việc này mà vẫn còn nhớ.”Hy Nguyệt bĩu môi: “Vốn dĩ trí nhớ của em rất tốt mà, mà việc này còn liên quan đến Như Thông, đương nhiên là em không thể nào quên được.”Đôi mày rậm xinh đẹp của Tần Nhân Thiên khẽ nhướng lên, lộ ra vẻ xảo trá.“Em còn nhớ anh để em nhìn cái đồng hồ cổ kia không? Khi em nhìn chằm chằm vào nó sẽ bị anh thôi miên, cho nên sở dĩ em mơ thấy Như Thông là kết quả của thôi miên. Về phần Kiến Quân nhìn thấy cái bóng của Như Thông, nó là một kiểu lưu lại hình ảnh. Anh đã thêm ảnh của Như Thông vào phim hoạt hình do người máy đóng, chỉ có 0,5 khung hình và nó gần như lóe lên trên màn hình, đại não của con người sẽ không kịp phản ứng, nhưng đôi mắt lại có thể bắt được chính xác, chỉ cần không ngừng xuất hiện lặp lại sẽ gây ra hiện tượng lưu lại trong tầm mắt một thời gian ngắn, thời điểm Kiến Quân chớp mắt sẽ xuất hiện hình ảnh cái bóng.”Hy Nguyệt có chút buồn bực: “Anh à, anh tính kế em như vậy không tốt đâu đó.”Tần Nhân Thiên dang tay ra: “Đúng là thủ đoạn thật sự có chút không tử tế, nhưng anh chỉ có ý tốt chính là để em biết được sự thật.”Hy Nguyệt yếu ớt nhìn anh ta một chút, đây không phải lần đầu tiên anh ta tính kế cô, lúc trước bắt cô đến đảo nhỏ, còn khiến cô mất trí nhớ, đoán chừng cũng là âm mưu quỷ kế của anh ta.Nhưng cô cũng không có ý định nhắc lại chuyện này, sẽ làm tổn thương đến tình cảm.“Anh đã điều tra ra người gây tai nạn xe cộ chưa?”“Chồng của em đã sớm ra tay hủy diệt chứng cứ, muốn bao che cho thằng khốn kia, anh không thể dễ dàng điều tra nhanh như vậy được. Nhưng chỉ cần xác định người đó ở bên cạnh anh ta, cho dù có đào sâu ba thước anh cũng có thể móc nó ra.” Tần Nhân Thiên cắn răng nghiến lợi nói.Hy Nguyệt nhìn ra anh ta cũng là một nhân vật thủ đoạn, người kia không thể trốn thoát quá lâu.“Nếu chị Dĩ Nhiên biết chuyện của hai người các anh, chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc.”“Cô ấy không sao, người nên kinh ngạc và khẩn trương phải là Lục Lãnh Phong.” Tần Nhân Thiên chậm rãi ung dung nói.Hy Nguyệt cảm thấy anh ta vô cùng bất mãn với Lục Lãnh Phong, vì dù sao anh cũng đang bao che cho kẻ suýt thì đâm chết người.Một khi chuyện Tần Như Thông nhận tổ quy tông được công bố, nó sẽ mang sóng to gió lớn trong giới nổi tiếng.Lục Lãnh Phong có cảm giác khủng hoảng như thể anh đang đối mặt với kẻ thù.Trước kia anh phải tranh giành với Thời Thạch đã chết, bây giờ lại phải tranh giành với Thời Thạch còn sống.Người sống có sức tàn phá mạnh mẽ hơn người chết.Vốn dĩ anh còn cảm thấy có chỗ hoài nghi, cảm thấy Tần Nhân Thiên đang che giấu cái gì?Không nghĩ tới người suýt nữa trở thành anh rể của anh, căn bản không phải Tần Nhân Thiên mà là Thời Thạch.Thời điểm Hy Nguyệt trở về, anh đang ngồi bên cửa sổ.Căn phòng không bật đèn, chỉ có ánh trăng chiếu vào qua cửa sổ, một tia sáng tràn ra trong không khí tối tăm.Khuôn mặt đẹp trai của anh ẩn trong bóng tối, ảm đạm không rõ, chỉ có một đôi mắt giống như hồ nước lạnh lẽo, vô cùng âm u, vô cùng quái dị, vô cùng nghiêm túc.Hy Nguyệt bật đèn lên: “Chồng, sao anh không bật đèn hả, đen sì sì, đang thưởng thức ánh trăng sao?”