Chương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,…
Chương 1796
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Chương 1796Sau một hồi im lặng, hai mắt Hứa Kiến Quân sáng lên, nói: “Cháu nghĩ ra một nơi, có thể chú ấy sẽ ở đó trong một thời gian được đó.”Ngày hôm sau, Tư Mã Ngọc Thanh đến trường, hôm nay là kỳ thi cuối kỳ.Theo kế hoạch của Lục Sênh Hạ, cậu bé thi đến môn cuối sẽ nộp bài sớm, sau đó đi vào nhà vệ sinh, lấy đồ hoá trang đã được để sẵn trong cặp ra, ăn vận hoá trang thành một bé gái.Lục Sênh Hạ đã đợi sẵn bên ngoài trường học từ lâu, ngược lại, cô bé lại ăn mặc hệt một cậu bé, như vậy mới thoát khỏi sự quan sát của những người ở cổng trường.Tư Mã Ngọc Thanh nói với bảo vệ rằng anh trai của cậu bé đến đón, bọn họ chuẩn bị tham gia một vũ hội hoá trang.Bác bảo vệ cũng không hỏi nhiều, mở cửa cho bọn họ ra ngoài.Còn Hứa Kiến Quân đã ở trên xe đợi bọn họ.Tài xế cũng không biết đó là Tư Mã Ngọc Thanh, còn nghĩ là bạn học nào đó của Lục Sênh Hạ.Chiếc xe đến biệt thự của bà nội Thời.Tần Như Thông ra nước ngoài bàn chuyện làm ăn, chắc phải ở bên đó một thời gian, cho nên không cần lo lắng việc Tư Mã Ngọc Thanh sẽ bị phát hiện.“Bà nội!”Hứa Kiến Quân chạy ào vào cửa cất giọng ngọt ngào gọi bà, bà nội Thời thấy cháu trai tới thì rất vui mừng, cười híp mắt.“Tiểu Quân, cháu cưng của bà! Bà nhớ cháu chết đi được!”Hứa Kiến Quân rất vui, bệnh tình của bà nội đã được kiểm soát, không còn chuyển biến xấu nữa, vẫn còn nhớ cậu bé.Cậu bé nắm tay Tư Mã Ngọc Thanh, nói: “Bà nội, đây là bạn thân của cháu, cậu ấy tên là Ngọc thanh. Bố mẹ cậu ấy đã ly hôn, mẹ sau lại thường xuyên bạo hành cậu ấy. Mấy ngày hôm nay bố cậu ấy đi công tác, mỗi ngày mẹ kế đều bỏ độc vào thức ăn cậu ấy, nên cậu ấy đã chạy khỏi đó. Bà có thể cho cậu ấy ở lại đây vài hôm được không? Đợi bố cậu ấy về thì cậu ấy sẽ về nhà. Nếu không làm vậy chắc chắn cậu ấy sẽ bị mẹ kế g**t ch*t.”Bà nội Thời nghe vậy đồng ý ngay lập tức.“Thật là một đứa trẻ tội nghiệp! Cháu cứ yên tâm ở lại đây, bà sẽ chăm sóc cho cháu!”“Cám ơn bà nội.” Tư Mã Ngọc Thanh cười toe.Lục Sênh Hạ và Hứa Kiến Quân cũng nhìn nhau cười.Bọn nhóc ăn tối cùng bà nội Thời, sau đó đi dạo vườn hoa.“Chú Ngọc Thanh, bụng cậu hết đau rồi đúng không?” Hứa Kiến Quân lo lắng hỏi.“Hôm nay hết đau rồi, hôm qua đau muốn chết đi được ấy!” Tư Mã Ngọc Thanh ớn lạnh: “Nhất định là cô tớ bị quỷ ám rồi, tớ không dám ăn đồ cô ấy đưa cho nữa đâu.”Lục Sênh Hạ vỗ vai cậu bé ra chiều đồng cảm: “Cũng may em thông minh không bị bà ta lừa, nếu không chết rồi cũng không biết tại sao mình chết.”“Khứu giác của em rất nhạy, về mặt ăn uống ai cũng đừng hòng lừa được em.” Tư Mã Ngọc Thanh đắc ý nhướng mày.Lục Sênh Hạ mỉm cười: “Kiểu như em cũng được xem là một loại siêu năng lực ấy nhỉ?”Tư Mã Ngọc Thanh vỗ ngực nói: “Chắc chắn sau này em sẽ là nhà thưởng thức món ăn giỏi nhất, không ai qua được đâu!”
Chương 1796
Sau một hồi im lặng, hai mắt Hứa Kiến Quân sáng lên, nói: “Cháu nghĩ ra một nơi, có thể chú ấy sẽ ở đó trong một thời gian được đó.”
Ngày hôm sau, Tư Mã Ngọc Thanh đến trường, hôm nay là kỳ thi cuối kỳ.
Theo kế hoạch của Lục Sênh Hạ, cậu bé thi đến môn cuối sẽ nộp bài sớm, sau đó đi vào nhà vệ sinh, lấy đồ hoá trang đã được để sẵn trong cặp ra, ăn vận hoá trang thành một bé gái.
Lục Sênh Hạ đã đợi sẵn bên ngoài trường học từ lâu, ngược lại, cô bé lại ăn mặc hệt một cậu bé, như vậy mới thoát khỏi sự quan sát của những người ở cổng trường.
Tư Mã Ngọc Thanh nói với bảo vệ rằng anh trai của cậu bé đến đón, bọn họ chuẩn bị tham gia một vũ hội hoá trang.
Bác bảo vệ cũng không hỏi nhiều, mở cửa cho bọn họ ra ngoài.
Còn Hứa Kiến Quân đã ở trên xe đợi bọn họ.
Tài xế cũng không biết đó là Tư Mã Ngọc Thanh, còn nghĩ là bạn học nào đó của Lục Sênh Hạ.
Chiếc xe đến biệt thự của bà nội Thời.
Tần Như Thông ra nước ngoài bàn chuyện làm ăn, chắc phải ở bên đó một thời gian, cho nên không cần lo lắng việc Tư Mã Ngọc Thanh sẽ bị phát hiện.
“Bà nội!”
Hứa Kiến Quân chạy ào vào cửa cất giọng ngọt ngào gọi bà, bà nội Thời thấy cháu trai tới thì rất vui mừng, cười híp mắt.
“Tiểu Quân, cháu cưng của bà! Bà nhớ cháu chết đi được!”
Hứa Kiến Quân rất vui, bệnh tình của bà nội đã được kiểm soát, không còn chuyển biến xấu nữa, vẫn còn nhớ cậu bé.
Cậu bé nắm tay Tư Mã Ngọc Thanh, nói: “Bà nội, đây là bạn thân của cháu, cậu ấy tên là Ngọc thanh. Bố mẹ cậu ấy đã ly hôn, mẹ sau lại thường xuyên bạo hành cậu ấy. Mấy ngày hôm nay bố cậu ấy đi công tác, mỗi ngày mẹ kế đều bỏ độc vào thức ăn cậu ấy, nên cậu ấy đã chạy khỏi đó. Bà có thể cho cậu ấy ở lại đây vài hôm được không? Đợi bố cậu ấy về thì cậu ấy sẽ về nhà. Nếu không làm vậy chắc chắn cậu ấy sẽ bị mẹ kế g**t ch*t.”
Bà nội Thời nghe vậy đồng ý ngay lập tức.
“Thật là một đứa trẻ tội nghiệp! Cháu cứ yên tâm ở lại đây, bà sẽ chăm sóc cho cháu!”
“Cám ơn bà nội.” Tư Mã Ngọc Thanh cười toe.
Lục Sênh Hạ và Hứa Kiến Quân cũng nhìn nhau cười.
Bọn nhóc ăn tối cùng bà nội Thời, sau đó đi dạo vườn hoa.
“Chú Ngọc Thanh, bụng cậu hết đau rồi đúng không?” Hứa Kiến Quân lo lắng hỏi.
“Hôm nay hết đau rồi, hôm qua đau muốn chết đi được ấy!” Tư Mã Ngọc Thanh ớn lạnh: “Nhất định là cô tớ bị quỷ ám rồi, tớ không dám ăn đồ cô ấy đưa cho nữa đâu.”
Lục Sênh Hạ vỗ vai cậu bé ra chiều đồng cảm: “Cũng may em thông minh không bị bà ta lừa, nếu không chết rồi cũng không biết tại sao mình chết.”
“Khứu giác của em rất nhạy, về mặt ăn uống ai cũng đừng hòng lừa được em.” Tư Mã Ngọc Thanh đắc ý nhướng mày.
Lục Sênh Hạ mỉm cười: “Kiểu như em cũng được xem là một loại siêu năng lực ấy nhỉ?”
Tư Mã Ngọc Thanh vỗ ngực nói: “Chắc chắn sau này em sẽ là nhà thưởng thức món ăn giỏi nhất, không ai qua được đâu!”
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Chương 1796Sau một hồi im lặng, hai mắt Hứa Kiến Quân sáng lên, nói: “Cháu nghĩ ra một nơi, có thể chú ấy sẽ ở đó trong một thời gian được đó.”Ngày hôm sau, Tư Mã Ngọc Thanh đến trường, hôm nay là kỳ thi cuối kỳ.Theo kế hoạch của Lục Sênh Hạ, cậu bé thi đến môn cuối sẽ nộp bài sớm, sau đó đi vào nhà vệ sinh, lấy đồ hoá trang đã được để sẵn trong cặp ra, ăn vận hoá trang thành một bé gái.Lục Sênh Hạ đã đợi sẵn bên ngoài trường học từ lâu, ngược lại, cô bé lại ăn mặc hệt một cậu bé, như vậy mới thoát khỏi sự quan sát của những người ở cổng trường.Tư Mã Ngọc Thanh nói với bảo vệ rằng anh trai của cậu bé đến đón, bọn họ chuẩn bị tham gia một vũ hội hoá trang.Bác bảo vệ cũng không hỏi nhiều, mở cửa cho bọn họ ra ngoài.Còn Hứa Kiến Quân đã ở trên xe đợi bọn họ.Tài xế cũng không biết đó là Tư Mã Ngọc Thanh, còn nghĩ là bạn học nào đó của Lục Sênh Hạ.Chiếc xe đến biệt thự của bà nội Thời.Tần Như Thông ra nước ngoài bàn chuyện làm ăn, chắc phải ở bên đó một thời gian, cho nên không cần lo lắng việc Tư Mã Ngọc Thanh sẽ bị phát hiện.“Bà nội!”Hứa Kiến Quân chạy ào vào cửa cất giọng ngọt ngào gọi bà, bà nội Thời thấy cháu trai tới thì rất vui mừng, cười híp mắt.“Tiểu Quân, cháu cưng của bà! Bà nhớ cháu chết đi được!”Hứa Kiến Quân rất vui, bệnh tình của bà nội đã được kiểm soát, không còn chuyển biến xấu nữa, vẫn còn nhớ cậu bé.Cậu bé nắm tay Tư Mã Ngọc Thanh, nói: “Bà nội, đây là bạn thân của cháu, cậu ấy tên là Ngọc thanh. Bố mẹ cậu ấy đã ly hôn, mẹ sau lại thường xuyên bạo hành cậu ấy. Mấy ngày hôm nay bố cậu ấy đi công tác, mỗi ngày mẹ kế đều bỏ độc vào thức ăn cậu ấy, nên cậu ấy đã chạy khỏi đó. Bà có thể cho cậu ấy ở lại đây vài hôm được không? Đợi bố cậu ấy về thì cậu ấy sẽ về nhà. Nếu không làm vậy chắc chắn cậu ấy sẽ bị mẹ kế g**t ch*t.”Bà nội Thời nghe vậy đồng ý ngay lập tức.“Thật là một đứa trẻ tội nghiệp! Cháu cứ yên tâm ở lại đây, bà sẽ chăm sóc cho cháu!”“Cám ơn bà nội.” Tư Mã Ngọc Thanh cười toe.Lục Sênh Hạ và Hứa Kiến Quân cũng nhìn nhau cười.Bọn nhóc ăn tối cùng bà nội Thời, sau đó đi dạo vườn hoa.“Chú Ngọc Thanh, bụng cậu hết đau rồi đúng không?” Hứa Kiến Quân lo lắng hỏi.“Hôm nay hết đau rồi, hôm qua đau muốn chết đi được ấy!” Tư Mã Ngọc Thanh ớn lạnh: “Nhất định là cô tớ bị quỷ ám rồi, tớ không dám ăn đồ cô ấy đưa cho nữa đâu.”Lục Sênh Hạ vỗ vai cậu bé ra chiều đồng cảm: “Cũng may em thông minh không bị bà ta lừa, nếu không chết rồi cũng không biết tại sao mình chết.”“Khứu giác của em rất nhạy, về mặt ăn uống ai cũng đừng hòng lừa được em.” Tư Mã Ngọc Thanh đắc ý nhướng mày.Lục Sênh Hạ mỉm cười: “Kiểu như em cũng được xem là một loại siêu năng lực ấy nhỉ?”Tư Mã Ngọc Thanh vỗ ngực nói: “Chắc chắn sau này em sẽ là nhà thưởng thức món ăn giỏi nhất, không ai qua được đâu!”