Tác giả:

Sáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới…

Chương 1645

Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh ThẩmTác giả: Lam Linh ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngSáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới… CHƯƠNG 1645Trong lúc nói, Tô Chính Kiêu ngồi xổm xuống, một tay bế Cảnh Hiên lên: “Đi thôi!”Cảnh Hiên trợn tròn mắt: “Ba thật lợi hại! Có thể bế mẹ và con cùng một lúc!”“Trước đây chưa từng bế, chỉ là hai người, ba làm sao có thể không bế nổi chứ?” Tô Chính Kiêu hừ nhẹ, có chút kiêu ngạo.Đường Tiểu Nhiên ngẩn ra, khẽ nhúc nhích ngón tay.Cô không tiếp xúc với ánh mắt của anh, quay đầu lại nhìn xung quanh.Bây giờ cô không muốn nghe anh nói nữa, trong lòng cô đã là một mảng yên lặng rồi, không muốn lại nổi sóng nữa.Phải mất một lúc lâu sau mới trở lại thác.Tận dụng ánh trăng yếu ớt, Tô Chính Kiêu vui mừng vì phát hiện ra có một cái hang động: “Vào trong thôi!”Đêm lạnh lẽo, nếu như ở bên ngoài sẽ không chịu nổi!Hang động có vẻ hơi sâu, nhưng anh không đi vào bên trong nữa, đặt Đường Tiểu Nhiên xuống, Tô Chính Kiêu nói: “Em ở lại đây với Cảnh Hiên, anh sẽ quay lại sớm thôi.”“Anh đi đâu?”Đường Tiểu Nhiên vô thức hỏi.Sau khi phản ứng lại, có vẻ hơi tức giận, quay đi chỗ khác và nhìn vào hang động sâu không thấy đáy.“Đi tìm một chút đồ, anh sẽ quay lại sớm thôi, rất sớm.” Tô Chính Kiêu trả lời.Vẻ mặt Đường Tiểu Nhiên lạnh lùng: “Không cần nói cho tôi biết, tôi không hề muốn biết.”Tô Chính Kiêu khẽ hừ nhẹ: “Đừng lo lắng, sẽ không bỏ lại hai người đâu.”Cảnh Hiên ôm chặt Đường Tiểu Nhiên, trong hang rất tối, bên ngoài có tiếng nước chảy khiến cậu bé vô cùng sợ hãi.Đường Tiểu Nhiên nói: “Không phải mẹ đã nói với con không được chạy lung tung rồi sao?”Cảnh Hiên biết mình sai, không nói gì.“Nếu con không chạy lung tung thì giờ chúng ta đã xuống núi rồi, bây giờ, chính là hậu quả của việc con chạy lung tung đấy.”Đường Tiểu Nhiên lạnh lùng giáo huấn.“Mẹ, con sai rồi.” Cảnh Hiên cúi đầu thừa nhận sai lầm của mình.“Người ta viết khu thắng cảnh chưa được khai phá là không thể đi, bởi vì sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, cũng không phải là không cho con đi, biết không?”“Vâng ạ.”Lúc này tiếng nước càng lúc càng lớn, xen lẫn với tiếng gió.Trong động rất yên tĩnh, tất cả những âm thanh này đều truyền vào trong tai, nhịp tim đập không khỏi tăng nhanh, vô cùng sợ hãi!Cơ thể nhỏ bé của Cảnh Hiên run lên: “Mẹ ơi, sẽ không có sói với hổ chạy vào chứ?”Đường Tiểu Nhiên không nói gì nhưng cũng trở nên căng thẳng theo.Hai mẹ con ôm chặt lấy nhau.Đúng lúc cô không chịu được nữa thì có tiếng bước chân, ngay sau đó là một giọng nói không thể quen thuộc hơn: “Anh về rồi đây.”

CHƯƠNG 1645

Trong lúc nói, Tô Chính Kiêu ngồi xổm xuống, một tay bế Cảnh Hiên lên: “Đi thôi!”

Cảnh Hiên trợn tròn mắt: “Ba thật lợi hại! Có thể bế mẹ và con cùng một lúc!”

“Trước đây chưa từng bế, chỉ là hai người, ba làm sao có thể không bế nổi chứ?” Tô Chính Kiêu hừ nhẹ, có chút kiêu ngạo.

Đường Tiểu Nhiên ngẩn ra, khẽ nhúc nhích ngón tay.

Cô không tiếp xúc với ánh mắt của anh, quay đầu lại nhìn xung quanh.

Bây giờ cô không muốn nghe anh nói nữa, trong lòng cô đã là một mảng yên lặng rồi, không muốn lại nổi sóng nữa.

Phải mất một lúc lâu sau mới trở lại thác.

Tận dụng ánh trăng yếu ớt, Tô Chính Kiêu vui mừng vì phát hiện ra có một cái hang động: “Vào trong thôi!”

Đêm lạnh lẽo, nếu như ở bên ngoài sẽ không chịu nổi!

Hang động có vẻ hơi sâu, nhưng anh không đi vào bên trong nữa, đặt Đường Tiểu Nhiên xuống, Tô Chính Kiêu nói: “Em ở lại đây với Cảnh Hiên, anh sẽ quay lại sớm thôi.”

“Anh đi đâu?”

Đường Tiểu Nhiên vô thức hỏi.

Sau khi phản ứng lại, có vẻ hơi tức giận, quay đi chỗ khác và nhìn vào hang động sâu không thấy đáy.

“Đi tìm một chút đồ, anh sẽ quay lại sớm thôi, rất sớm.” Tô Chính Kiêu trả lời.

Vẻ mặt Đường Tiểu Nhiên lạnh lùng: “Không cần nói cho tôi biết, tôi không hề muốn biết.”

Tô Chính Kiêu khẽ hừ nhẹ: “Đừng lo lắng, sẽ không bỏ lại hai người đâu.”

Cảnh Hiên ôm chặt Đường Tiểu Nhiên, trong hang rất tối, bên ngoài có tiếng nước chảy khiến cậu bé vô cùng sợ hãi.

Đường Tiểu Nhiên nói: “Không phải mẹ đã nói với con không được chạy lung tung rồi sao?”

Cảnh Hiên biết mình sai, không nói gì.

“Nếu con không chạy lung tung thì giờ chúng ta đã xuống núi rồi, bây giờ, chính là hậu quả của việc con chạy lung tung đấy.”

Đường Tiểu Nhiên lạnh lùng giáo huấn.

“Mẹ, con sai rồi.” Cảnh Hiên cúi đầu thừa nhận sai lầm của mình.

“Người ta viết khu thắng cảnh chưa được khai phá là không thể đi, bởi vì sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, cũng không phải là không cho con đi, biết không?”

“Vâng ạ.”

Lúc này tiếng nước càng lúc càng lớn, xen lẫn với tiếng gió.

Trong động rất yên tĩnh, tất cả những âm thanh này đều truyền vào trong tai, nhịp tim đập không khỏi tăng nhanh, vô cùng sợ hãi!

Cơ thể nhỏ bé của Cảnh Hiên run lên: “Mẹ ơi, sẽ không có sói với hổ chạy vào chứ?”

Đường Tiểu Nhiên không nói gì nhưng cũng trở nên căng thẳng theo.

Hai mẹ con ôm chặt lấy nhau.

Đúng lúc cô không chịu được nữa thì có tiếng bước chân, ngay sau đó là một giọng nói không thể quen thuộc hơn: “Anh về rồi đây.”

Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh ThẩmTác giả: Lam Linh ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngSáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới… CHƯƠNG 1645Trong lúc nói, Tô Chính Kiêu ngồi xổm xuống, một tay bế Cảnh Hiên lên: “Đi thôi!”Cảnh Hiên trợn tròn mắt: “Ba thật lợi hại! Có thể bế mẹ và con cùng một lúc!”“Trước đây chưa từng bế, chỉ là hai người, ba làm sao có thể không bế nổi chứ?” Tô Chính Kiêu hừ nhẹ, có chút kiêu ngạo.Đường Tiểu Nhiên ngẩn ra, khẽ nhúc nhích ngón tay.Cô không tiếp xúc với ánh mắt của anh, quay đầu lại nhìn xung quanh.Bây giờ cô không muốn nghe anh nói nữa, trong lòng cô đã là một mảng yên lặng rồi, không muốn lại nổi sóng nữa.Phải mất một lúc lâu sau mới trở lại thác.Tận dụng ánh trăng yếu ớt, Tô Chính Kiêu vui mừng vì phát hiện ra có một cái hang động: “Vào trong thôi!”Đêm lạnh lẽo, nếu như ở bên ngoài sẽ không chịu nổi!Hang động có vẻ hơi sâu, nhưng anh không đi vào bên trong nữa, đặt Đường Tiểu Nhiên xuống, Tô Chính Kiêu nói: “Em ở lại đây với Cảnh Hiên, anh sẽ quay lại sớm thôi.”“Anh đi đâu?”Đường Tiểu Nhiên vô thức hỏi.Sau khi phản ứng lại, có vẻ hơi tức giận, quay đi chỗ khác và nhìn vào hang động sâu không thấy đáy.“Đi tìm một chút đồ, anh sẽ quay lại sớm thôi, rất sớm.” Tô Chính Kiêu trả lời.Vẻ mặt Đường Tiểu Nhiên lạnh lùng: “Không cần nói cho tôi biết, tôi không hề muốn biết.”Tô Chính Kiêu khẽ hừ nhẹ: “Đừng lo lắng, sẽ không bỏ lại hai người đâu.”Cảnh Hiên ôm chặt Đường Tiểu Nhiên, trong hang rất tối, bên ngoài có tiếng nước chảy khiến cậu bé vô cùng sợ hãi.Đường Tiểu Nhiên nói: “Không phải mẹ đã nói với con không được chạy lung tung rồi sao?”Cảnh Hiên biết mình sai, không nói gì.“Nếu con không chạy lung tung thì giờ chúng ta đã xuống núi rồi, bây giờ, chính là hậu quả của việc con chạy lung tung đấy.”Đường Tiểu Nhiên lạnh lùng giáo huấn.“Mẹ, con sai rồi.” Cảnh Hiên cúi đầu thừa nhận sai lầm của mình.“Người ta viết khu thắng cảnh chưa được khai phá là không thể đi, bởi vì sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, cũng không phải là không cho con đi, biết không?”“Vâng ạ.”Lúc này tiếng nước càng lúc càng lớn, xen lẫn với tiếng gió.Trong động rất yên tĩnh, tất cả những âm thanh này đều truyền vào trong tai, nhịp tim đập không khỏi tăng nhanh, vô cùng sợ hãi!Cơ thể nhỏ bé của Cảnh Hiên run lên: “Mẹ ơi, sẽ không có sói với hổ chạy vào chứ?”Đường Tiểu Nhiên không nói gì nhưng cũng trở nên căng thẳng theo.Hai mẹ con ôm chặt lấy nhau.Đúng lúc cô không chịu được nữa thì có tiếng bước chân, ngay sau đó là một giọng nói không thể quen thuộc hơn: “Anh về rồi đây.”

Chương 1645