Tác giả:

Chương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,…

Chương 1852

Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Chương 1852Cô bĩu môi: “Tôi cũng không phải vì mình, là vì muốn nhà họ Lục yên ổn và đoàn kết hơn mà thôi. Nếu tôi lại giống như bố chồng, không yêu vợ chính thất mà chỉ yêu mỹ nhân, thì sẽ ảnh hưởng cực kỳ lớn tới nhà họ Lục. Nhớ ngày đó ông nội đã sáng suốt từ chối Tư Mã Ngọc Như ngoài cửa, bây giờ cô ta đã buông rèm chấp chính, làm cho nhà họ Lục rối loạn thành bây giờ.”Môi mỏng của Lục Lãnh Phong cong lên một nụ cười mê người: “Ông nội nhất định có chỗ sáng suốt hơn người nên mới có thể chọn cho tôi một người vợ tốt như vậy.”“Có câu nói rất hay, không phải người xưa đã nói, chịu thiệt trước mắt, con cái vẫn nên nghe theo người lớn, nhất là dạng như thần tiên sống như ông nội, bất kể là càn khôn xoay chuyển gì đều nắm giữ được.” Hy Nguyệt cười ha ha nói.Lúc chiều, Hy Nguyệt dẫn theo bọn nhỏ đi chèo thuyền dạo chơi.“Chị dâu, cuối cùng thời đại đàn ông nhà họ Lục phải nạp vợ bé đã kết thúc rồi.” Lục Sênh Hạ cười nói.“Loại hành vi vi phạm quy định của pháp luật về hôn nhân này căn bản cũng không nên tồn tại.” Hy Nguyệt nhún vai.Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Nhà có tiền, cờ đỏ trong nhà còn chưa đổ, cờ màu bên ngoài đã bay bay. Thật sự không biết những người đàn ông kia muốn tìm nhiều phụ nữ ngoài luồng như vậy làm gì, không sợ suy thận sao?”Hy Nguyệt cười sặc: “Sênh Hạ, em vẫn còn là con nít, đây không phải chuyện mà em nên chú ý đâu.”Lục Sênh Hạ lấp lóe đôi mắt lông mì dày: “Chị dâu, em cho chị biết, Chân Chân trong lớp em ấy, bố của cậu ấy bên ngoài bao nuôi tới tận năm người tình nhân. Vì trả thù bố của cậu ấy mà mỗi ngày Chân Chân đều thả mấy viên thuốc vào trong canh của ông ấy, kết quả, bây giờ bố của cậu ấy không khác gì thái giám nữa.”Hy Nguyệt chấn động mạnh mẽ: “Vậy tại sao em biết chuyện này?”“Chân Chân lén nói cho em biết, trong khoảng thời gian này, bố của cậu ấy thường xuyên chạy tới bệnh viện nam khoa.” Lục Sênh Hạ nói xong thì cười ha ha ra tiếng.Hy Nguyệt dựng thẳng ngón cái lên: “IQ của con nít vậy mà lại cao như vậy.”Hứa Kiến Quân ôm chặt tay trước ngực, giống như ông cụ non thở dài một hơi: “Người lớn chính là phiền phức như vậy, thích chơi đùa lung tung bên ngoài vậy đó.”Hy Nguyệt nhẹ nhàng nhéo cái khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm hồng hào của cậu nhóc: “Sau này con muốn tìm bạn gái, nhất định phải để mẹ giữ cửa đầu, nếu mẹ gật đầu thì con mới tiếp tục được kết bạn nghe chưa.”Hứa Kiến Quân lè lưỡi: “Nếu như vậy, con có thể bị nói thành bảo vật của mẹ nha?”Hy Nguyệt cười ha ha: “Mẹ giữ cửa ải chính, không phải muốn can thiệp vào cuộc sống của con, chỉ cần cô gái đó có đủ tam quan ngay thẳng, nhân phẩm tốt, các con muốn kết giao thế nào cũng là chuyện của các con, mẹ tuyệt đối không can thiệp.”Lục Sênh Hạ ăn một quả thánh nữ, mặt mày hơn hở nói: “May mắn là em đã có anh Chấn Diệp rồi, không cần phải phiền não chuyện nữ nhi thường tình. Em xem như được một cô gái may mắn rồi.”Hứa Kiến Quân trêu chọc cười một tiếng: “Còn không phải sao? Cậu họ của cháu là một người đẹp trai, ngọc thụ lâm phong, lại dịu dàng chung thuỷ, thông minh xuất sắc, hai người chính là một đôi trời sinh.”Lục Sênh Hạ che miệng nhỏ cười, cười khanh khách không ngừng, hoàn toàn đắm chìm trong hạnh phúc nhỏ của mình.Hy Nguyệt thương yêu nhìn qua cô bé.Cô rất vui mừng, Sênh Hạ không hề chịu ảnh hưởng của Tư Mã Ngọc Như, cô bé vẫn có thể giữ lại tâm thái lạc quan như vậy.Có câu nói rất hay, anh trai như bố.

Chương 1852

Cô bĩu môi: “Tôi cũng không phải vì mình, là vì muốn nhà họ Lục yên ổn và đoàn kết hơn mà thôi. Nếu tôi lại giống như bố chồng, không yêu vợ chính thất mà chỉ yêu mỹ nhân, thì sẽ ảnh hưởng cực kỳ lớn tới nhà họ Lục. Nhớ ngày đó ông nội đã sáng suốt từ chối Tư Mã Ngọc Như ngoài cửa, bây giờ cô ta đã buông rèm chấp chính, làm cho nhà họ Lục rối loạn thành bây giờ.”

Môi mỏng của Lục Lãnh Phong cong lên một nụ cười mê người: “Ông nội nhất định có chỗ sáng suốt hơn người nên mới có thể chọn cho tôi một người vợ tốt như vậy.”

“Có câu nói rất hay, không phải người xưa đã nói, chịu thiệt trước mắt, con cái vẫn nên nghe theo người lớn, nhất là dạng như thần tiên sống như ông nội, bất kể là càn khôn xoay chuyển gì đều nắm giữ được.” Hy Nguyệt cười ha ha nói.

Lúc chiều, Hy Nguyệt dẫn theo bọn nhỏ đi chèo thuyền dạo chơi.

“Chị dâu, cuối cùng thời đại đàn ông nhà họ Lục phải nạp vợ bé đã kết thúc rồi.” Lục Sênh Hạ cười nói.

“Loại hành vi vi phạm quy định của pháp luật về hôn nhân này căn bản cũng không nên tồn tại.” Hy Nguyệt nhún vai.

Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Nhà có tiền, cờ đỏ trong nhà còn chưa đổ, cờ màu bên ngoài đã bay bay. Thật sự không biết những người đàn ông kia muốn tìm nhiều phụ nữ ngoài luồng như vậy làm gì, không sợ suy thận sao?”

Hy Nguyệt cười sặc: “Sênh Hạ, em vẫn còn là con nít, đây không phải chuyện mà em nên chú ý đâu.”

Lục Sênh Hạ lấp lóe đôi mắt lông mì dày: “Chị dâu, em cho chị biết, Chân Chân trong lớp em ấy, bố của cậu ấy bên ngoài bao nuôi tới tận năm người tình nhân. Vì trả thù bố của cậu ấy mà mỗi ngày Chân Chân đều thả mấy viên thuốc vào trong canh của ông ấy, kết quả, bây giờ bố của cậu ấy không khác gì thái giám nữa.”

Hy Nguyệt chấn động mạnh mẽ: “Vậy tại sao em biết chuyện này?”

“Chân Chân lén nói cho em biết, trong khoảng thời gian này, bố của cậu ấy thường xuyên chạy tới bệnh viện nam khoa.” Lục Sênh Hạ nói xong thì cười ha ha ra tiếng.

Hy Nguyệt dựng thẳng ngón cái lên: “IQ của con nít vậy mà lại cao như vậy.”

Hứa Kiến Quân ôm chặt tay trước ngực, giống như ông cụ non thở dài một hơi: “Người lớn chính là phiền phức như vậy, thích chơi đùa lung tung bên ngoài vậy đó.”

Hy Nguyệt nhẹ nhàng nhéo cái khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm hồng hào của cậu nhóc: “Sau này con muốn tìm bạn gái, nhất định phải để mẹ giữ cửa đầu, nếu mẹ gật đầu thì con mới tiếp tục được kết bạn nghe chưa.”

Hứa Kiến Quân lè lưỡi: “Nếu như vậy, con có thể bị nói thành bảo vật của mẹ nha?”

Hy Nguyệt cười ha ha: “Mẹ giữ cửa ải chính, không phải muốn can thiệp vào cuộc sống của con, chỉ cần cô gái đó có đủ tam quan ngay thẳng, nhân phẩm tốt, các con muốn kết giao thế nào cũng là chuyện của các con, mẹ tuyệt đối không can thiệp.”

Lục Sênh Hạ ăn một quả thánh nữ, mặt mày hơn hở nói: “May mắn là em đã có anh Chấn Diệp rồi, không cần phải phiền não chuyện nữ nhi thường tình. Em xem như được một cô gái may mắn rồi.”

Hứa Kiến Quân trêu chọc cười một tiếng: “Còn không phải sao? Cậu họ của cháu là một người đẹp trai, ngọc thụ lâm phong, lại dịu dàng chung thuỷ, thông minh xuất sắc, hai người chính là một đôi trời sinh.”

Lục Sênh Hạ che miệng nhỏ cười, cười khanh khách không ngừng, hoàn toàn đắm chìm trong hạnh phúc nhỏ của mình.

Hy Nguyệt thương yêu nhìn qua cô bé.

Cô rất vui mừng, Sênh Hạ không hề chịu ảnh hưởng của Tư Mã Ngọc Như, cô bé vẫn có thể giữ lại tâm thái lạc quan như vậy.

Có câu nói rất hay, anh trai như bố.

Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Chương 1852Cô bĩu môi: “Tôi cũng không phải vì mình, là vì muốn nhà họ Lục yên ổn và đoàn kết hơn mà thôi. Nếu tôi lại giống như bố chồng, không yêu vợ chính thất mà chỉ yêu mỹ nhân, thì sẽ ảnh hưởng cực kỳ lớn tới nhà họ Lục. Nhớ ngày đó ông nội đã sáng suốt từ chối Tư Mã Ngọc Như ngoài cửa, bây giờ cô ta đã buông rèm chấp chính, làm cho nhà họ Lục rối loạn thành bây giờ.”Môi mỏng của Lục Lãnh Phong cong lên một nụ cười mê người: “Ông nội nhất định có chỗ sáng suốt hơn người nên mới có thể chọn cho tôi một người vợ tốt như vậy.”“Có câu nói rất hay, không phải người xưa đã nói, chịu thiệt trước mắt, con cái vẫn nên nghe theo người lớn, nhất là dạng như thần tiên sống như ông nội, bất kể là càn khôn xoay chuyển gì đều nắm giữ được.” Hy Nguyệt cười ha ha nói.Lúc chiều, Hy Nguyệt dẫn theo bọn nhỏ đi chèo thuyền dạo chơi.“Chị dâu, cuối cùng thời đại đàn ông nhà họ Lục phải nạp vợ bé đã kết thúc rồi.” Lục Sênh Hạ cười nói.“Loại hành vi vi phạm quy định của pháp luật về hôn nhân này căn bản cũng không nên tồn tại.” Hy Nguyệt nhún vai.Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Nhà có tiền, cờ đỏ trong nhà còn chưa đổ, cờ màu bên ngoài đã bay bay. Thật sự không biết những người đàn ông kia muốn tìm nhiều phụ nữ ngoài luồng như vậy làm gì, không sợ suy thận sao?”Hy Nguyệt cười sặc: “Sênh Hạ, em vẫn còn là con nít, đây không phải chuyện mà em nên chú ý đâu.”Lục Sênh Hạ lấp lóe đôi mắt lông mì dày: “Chị dâu, em cho chị biết, Chân Chân trong lớp em ấy, bố của cậu ấy bên ngoài bao nuôi tới tận năm người tình nhân. Vì trả thù bố của cậu ấy mà mỗi ngày Chân Chân đều thả mấy viên thuốc vào trong canh của ông ấy, kết quả, bây giờ bố của cậu ấy không khác gì thái giám nữa.”Hy Nguyệt chấn động mạnh mẽ: “Vậy tại sao em biết chuyện này?”“Chân Chân lén nói cho em biết, trong khoảng thời gian này, bố của cậu ấy thường xuyên chạy tới bệnh viện nam khoa.” Lục Sênh Hạ nói xong thì cười ha ha ra tiếng.Hy Nguyệt dựng thẳng ngón cái lên: “IQ của con nít vậy mà lại cao như vậy.”Hứa Kiến Quân ôm chặt tay trước ngực, giống như ông cụ non thở dài một hơi: “Người lớn chính là phiền phức như vậy, thích chơi đùa lung tung bên ngoài vậy đó.”Hy Nguyệt nhẹ nhàng nhéo cái khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm hồng hào của cậu nhóc: “Sau này con muốn tìm bạn gái, nhất định phải để mẹ giữ cửa đầu, nếu mẹ gật đầu thì con mới tiếp tục được kết bạn nghe chưa.”Hứa Kiến Quân lè lưỡi: “Nếu như vậy, con có thể bị nói thành bảo vật của mẹ nha?”Hy Nguyệt cười ha ha: “Mẹ giữ cửa ải chính, không phải muốn can thiệp vào cuộc sống của con, chỉ cần cô gái đó có đủ tam quan ngay thẳng, nhân phẩm tốt, các con muốn kết giao thế nào cũng là chuyện của các con, mẹ tuyệt đối không can thiệp.”Lục Sênh Hạ ăn một quả thánh nữ, mặt mày hơn hở nói: “May mắn là em đã có anh Chấn Diệp rồi, không cần phải phiền não chuyện nữ nhi thường tình. Em xem như được một cô gái may mắn rồi.”Hứa Kiến Quân trêu chọc cười một tiếng: “Còn không phải sao? Cậu họ của cháu là một người đẹp trai, ngọc thụ lâm phong, lại dịu dàng chung thuỷ, thông minh xuất sắc, hai người chính là một đôi trời sinh.”Lục Sênh Hạ che miệng nhỏ cười, cười khanh khách không ngừng, hoàn toàn đắm chìm trong hạnh phúc nhỏ của mình.Hy Nguyệt thương yêu nhìn qua cô bé.Cô rất vui mừng, Sênh Hạ không hề chịu ảnh hưởng của Tư Mã Ngọc Như, cô bé vẫn có thể giữ lại tâm thái lạc quan như vậy.Có câu nói rất hay, anh trai như bố.

Chương 1852