Tác giả:

Chương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,…

Chương 1857

Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Chương 1857Có phải anh ta đã lừa dối cô?Hay là sau lưng anh ta có một người nào đó thao túng tất cả chuyện này, anh ta cũng chỉ là một nạn nhân mà thôi.Cô tin tưởng vế thứ hai.Hứa Nhã Thanh sẽ không lừa gạt cô, điều này đối với anh ta chẳng có lợi lộc gì cả.Nếu anh ta biết trước đứa trẻ là con của Lục Lãnh Phong, làm sao anh ta có thể thông đồng bác sĩ trước và cứu đứa trẻ được chứ?Nếu anh ta chỉ muốn có được cô, chẳng phải không có đứa con này thì mọi chuyện sẽ suôn sẻ và dễ dàng hơn sao, anh ta cũng không cần phải nuôi con hộ người khác.Càng nghĩ cô càng cảm thấy có lý, tâm trạng của cô cũng đỡ hơn một chút.Nửa đêm, cô choàng tỉnh giấc, len lén liếc sang người đàn ông đang ngủ bên cạnh.Anh nhắm mắt lại, thoạt nhìn có vẻ như đang ngủ rất say rồi.Cô len lén bò dậy, rón rén đi tới ngăn kéo lấy ra một cái túi nhỏ dán kín, sau đó quay trở lại giường.Ngón tay cô nhẹ nhàng sờ lên đầu anh, nhổ vài cọng tóc của anh, cho vào một chiếc túi nhỏ dán kín.Ngày mai, cô sẽ đem tóc của anh và Tiểu Quân đi xét nghiệm ADN là chân tướng sẽ rõ ràng.Cô cho rằng cách mình làm đã rất khéo léo, ma không biết quỷ không hay, nhưng cô lại không biết rằng Lục Lãnh Phong vẫn chưa ngủ.Sau khi cất cái túi đã được niêm phong vào trong túi xách, cô lặng lẽ lẻn ra ngoài, chạy vào phòng của Hứa Kiến Quân, nhổ một ít tóc trên cái đầu nhỏ của cậu bé, cho vào một chiếc túi được niêm phong khác.Cuối cùng, cô bước vào phòng làm việc, dán nhãn lên hai túi niêm phong và viết hai chữ Lục và Hứa để phân biệt hai mẫu xét nghiệm.Cô không biết rằng Lục Lãnh Phong đã đi theo cô ra ngoài, trốn vào cửa phòng làm việc, và đã nhìn thấy toàn bộ hành động mờ ám của cô. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Một nỗi nghi ngờ không thể giải quyết được lặng lẽ đọng lại trên mắt anh, chầm chậm cuộn trào thành cơn thủy triều mãnh liệt và sóng gió sẽ ập đến bất cứ lúc nào.Đúng lúc Hy Nguyệt vừa đi ra khỏi phòng làm việc thì ngay lập tức nhìn thấy người đàn ông này đứng bên cạnh.Cô giật bắn mình, suýt nữa thì hét lên.“Lục… Lục Lãnh Phong, sao anh lại ở đây? Có phải là anh bị mộng du đúng không?”Lục Lãnh Phong dò xét nhìn cô: “Nửa đêm nửa hôm em chạy vào phòng làm việc làm gì?”“Em… em vừa mơ một giấc mơ, bỗng nhiên có cảm hứng thiết kế nên viết ra giấy kẻo mai quên mất ý tưởng.” Cô chột dạ cụp mắt xuống, ấp a ấp úng giải thích.Lục Lãnh Phong khẽ nhướng đôi mày rậm của mình, khuôn mặt anh thoáng trở nên dữ dằn.“Em đã mơ thấy gì? Mơ thấy sợi tóc của anh sao?”“Hả? Không, không phải.” Cô lắc đầu như trống bỏi.Lục Lãnh Phong chống một tay lên tường, một tay ôm lấy eo thon nhỏ của cô, tạo thành tư thế giam cầm với cô: “Vậy thì em bứt tóc anh làm gì?”

Chương 1857

Có phải anh ta đã lừa dối cô?

Hay là sau lưng anh ta có một người nào đó thao túng tất cả chuyện này, anh ta cũng chỉ là một nạn nhân mà thôi.

Cô tin tưởng vế thứ hai.

Hứa Nhã Thanh sẽ không lừa gạt cô, điều này đối với anh ta chẳng có lợi lộc gì cả.

Nếu anh ta biết trước đứa trẻ là con của Lục Lãnh Phong, làm sao anh ta có thể thông đồng bác sĩ trước và cứu đứa trẻ được chứ?

Nếu anh ta chỉ muốn có được cô, chẳng phải không có đứa con này thì mọi chuyện sẽ suôn sẻ và dễ dàng hơn sao, anh ta cũng không cần phải nuôi con hộ người khác.

Càng nghĩ cô càng cảm thấy có lý, tâm trạng của cô cũng đỡ hơn một chút.

Nửa đêm, cô choàng tỉnh giấc, len lén liếc sang người đàn ông đang ngủ bên cạnh.

Anh nhắm mắt lại, thoạt nhìn có vẻ như đang ngủ rất say rồi.

Cô len lén bò dậy, rón rén đi tới ngăn kéo lấy ra một cái túi nhỏ dán kín, sau đó quay trở lại giường.

Ngón tay cô nhẹ nhàng sờ lên đầu anh, nhổ vài cọng tóc của anh, cho vào một chiếc túi nhỏ dán kín.

Ngày mai, cô sẽ đem tóc của anh và Tiểu Quân đi xét nghiệm ADN là chân tướng sẽ rõ ràng.

Cô cho rằng cách mình làm đã rất khéo léo, ma không biết quỷ không hay, nhưng cô lại không biết rằng Lục Lãnh Phong vẫn chưa ngủ.

Sau khi cất cái túi đã được niêm phong vào trong túi xách, cô lặng lẽ lẻn ra ngoài, chạy vào phòng của Hứa Kiến Quân, nhổ một ít tóc trên cái đầu nhỏ của cậu bé, cho vào một chiếc túi được niêm phong khác.

Cuối cùng, cô bước vào phòng làm việc, dán nhãn lên hai túi niêm phong và viết hai chữ Lục và Hứa để phân biệt hai mẫu xét nghiệm.

Cô không biết rằng Lục Lãnh Phong đã đi theo cô ra ngoài, trốn vào cửa phòng làm việc, và đã nhìn thấy toàn bộ hành động mờ ám của cô. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Một nỗi nghi ngờ không thể giải quyết được lặng lẽ đọng lại trên mắt anh, chầm chậm cuộn trào thành cơn thủy triều mãnh liệt và sóng gió sẽ ập đến bất cứ lúc nào.

Đúng lúc Hy Nguyệt vừa đi ra khỏi phòng làm việc thì ngay lập tức nhìn thấy người đàn ông này đứng bên cạnh.

Cô giật bắn mình, suýt nữa thì hét lên.

“Lục… Lục Lãnh Phong, sao anh lại ở đây? Có phải là anh bị mộng du đúng không?”

Lục Lãnh Phong dò xét nhìn cô: “Nửa đêm nửa hôm em chạy vào phòng làm việc làm gì?”

“Em… em vừa mơ một giấc mơ, bỗng nhiên có cảm hứng thiết kế nên viết ra giấy kẻo mai quên mất ý tưởng.” Cô chột dạ cụp mắt xuống, ấp a ấp úng giải thích.

Lục Lãnh Phong khẽ nhướng đôi mày rậm của mình, khuôn mặt anh thoáng trở nên dữ dằn.

“Em đã mơ thấy gì? Mơ thấy sợi tóc của anh sao?”

“Hả? Không, không phải.” Cô lắc đầu như trống bỏi.

Lục Lãnh Phong chống một tay lên tường, một tay ôm lấy eo thon nhỏ của cô, tạo thành tư thế giam cầm với cô: “Vậy thì em bứt tóc anh làm gì?”

Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục TổngTác giả: Ren ny17Truyện Ngôn TìnhChương 1 Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Lục Lãnh Phong chưa về phòng. Cạch Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Lục Lãnh Phong nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Lục giavà Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Hy Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây. Bởi vì từ nhỏ Hy Nguyệt đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. ” Ai cho phép cô ngồi trên giường?”. Lục Lãnh Phong tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Lục Lãnh Phong tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi. Lục Lãnh Phong nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra,… Chương 1857Có phải anh ta đã lừa dối cô?Hay là sau lưng anh ta có một người nào đó thao túng tất cả chuyện này, anh ta cũng chỉ là một nạn nhân mà thôi.Cô tin tưởng vế thứ hai.Hứa Nhã Thanh sẽ không lừa gạt cô, điều này đối với anh ta chẳng có lợi lộc gì cả.Nếu anh ta biết trước đứa trẻ là con của Lục Lãnh Phong, làm sao anh ta có thể thông đồng bác sĩ trước và cứu đứa trẻ được chứ?Nếu anh ta chỉ muốn có được cô, chẳng phải không có đứa con này thì mọi chuyện sẽ suôn sẻ và dễ dàng hơn sao, anh ta cũng không cần phải nuôi con hộ người khác.Càng nghĩ cô càng cảm thấy có lý, tâm trạng của cô cũng đỡ hơn một chút.Nửa đêm, cô choàng tỉnh giấc, len lén liếc sang người đàn ông đang ngủ bên cạnh.Anh nhắm mắt lại, thoạt nhìn có vẻ như đang ngủ rất say rồi.Cô len lén bò dậy, rón rén đi tới ngăn kéo lấy ra một cái túi nhỏ dán kín, sau đó quay trở lại giường.Ngón tay cô nhẹ nhàng sờ lên đầu anh, nhổ vài cọng tóc của anh, cho vào một chiếc túi nhỏ dán kín.Ngày mai, cô sẽ đem tóc của anh và Tiểu Quân đi xét nghiệm ADN là chân tướng sẽ rõ ràng.Cô cho rằng cách mình làm đã rất khéo léo, ma không biết quỷ không hay, nhưng cô lại không biết rằng Lục Lãnh Phong vẫn chưa ngủ.Sau khi cất cái túi đã được niêm phong vào trong túi xách, cô lặng lẽ lẻn ra ngoài, chạy vào phòng của Hứa Kiến Quân, nhổ một ít tóc trên cái đầu nhỏ của cậu bé, cho vào một chiếc túi được niêm phong khác.Cuối cùng, cô bước vào phòng làm việc, dán nhãn lên hai túi niêm phong và viết hai chữ Lục và Hứa để phân biệt hai mẫu xét nghiệm.Cô không biết rằng Lục Lãnh Phong đã đi theo cô ra ngoài, trốn vào cửa phòng làm việc, và đã nhìn thấy toàn bộ hành động mờ ám của cô. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Một nỗi nghi ngờ không thể giải quyết được lặng lẽ đọng lại trên mắt anh, chầm chậm cuộn trào thành cơn thủy triều mãnh liệt và sóng gió sẽ ập đến bất cứ lúc nào.Đúng lúc Hy Nguyệt vừa đi ra khỏi phòng làm việc thì ngay lập tức nhìn thấy người đàn ông này đứng bên cạnh.Cô giật bắn mình, suýt nữa thì hét lên.“Lục… Lục Lãnh Phong, sao anh lại ở đây? Có phải là anh bị mộng du đúng không?”Lục Lãnh Phong dò xét nhìn cô: “Nửa đêm nửa hôm em chạy vào phòng làm việc làm gì?”“Em… em vừa mơ một giấc mơ, bỗng nhiên có cảm hứng thiết kế nên viết ra giấy kẻo mai quên mất ý tưởng.” Cô chột dạ cụp mắt xuống, ấp a ấp úng giải thích.Lục Lãnh Phong khẽ nhướng đôi mày rậm của mình, khuôn mặt anh thoáng trở nên dữ dằn.“Em đã mơ thấy gì? Mơ thấy sợi tóc của anh sao?”“Hả? Không, không phải.” Cô lắc đầu như trống bỏi.Lục Lãnh Phong chống một tay lên tường, một tay ôm lấy eo thon nhỏ của cô, tạo thành tư thế giam cầm với cô: “Vậy thì em bứt tóc anh làm gì?”

Chương 1857