Sáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới…
Chương 2247
Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh ThẩmTác giả: Lam Linh ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngSáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới… CHƯƠNG 2247Trông rất đẹp trai, hơn nữa còn là Tổng Giám đốc công ty, tính cách lại tốt như vậy, đúng là đàn ông trong đàn ông mà.“Tổng Giám đốc Thẩm, buổi chiều cháu có việc gì không? Bọn dì định về nhà ăn cơm, cháu đến ăn cùng đi.”“Được.”“Không cần.”Thẩm Trạch Hy và Hạ Nhiên cùng đồng thanh lên tiếng.Hạ Nhiên liếc nhìn anh: “Mẹ à, buổi chiều Tổng Giám đốc rất bận, có rất nhiều hợp đồng cần phải ký, làm gì có thời gian rảnh đến nhà chúng ta ăn cơm.”“Có, chiều nay không có việc gì, rất rảnh…” Thẩm Trạch Hy thản nhiên cười một tiếng, chặn đứng lời cô.Hạ Nhiên hơi giật khóe môi, người này quả nhiên không đứng đắn mà.Anh còn thật sự định cùng cô về ăn cơm, lại còn đợi sẵn ở bệnh viện.Đợi sau khi xong hết mọi chuyện, mẹ cô kéo tay Thẩm Trạch Hy: “Đi thôi, nói cho dì nghe, cháu thích ăn nhất món gì? Lát nữa, dì sẽ đi chợ mua đồ.”“Vâng, thế thì cháu không khách sáo nữa.”Mẹ cô kéo cánh tay Thẩm Trạch Hy đi ở phía trước, giống như mẹ con ruột, còn một mình cô đi ở phía sau, trông rất cô đơn, vắng vẻ.Mua khá nhiều đồ ăn, nhưng toàn là món Thẩm Trạch Hy thích.Hai người đi phía trước, vừa đi vừa nói chuyện, càng nói càng hòa hợp với nhau, hoàn toàn coi cô là không khí, người tàng hình.Cũng choáng váng luôn rồi, cô khoanh hai tay trước ngực, có cũng được, không có cũng chẳng sao, đi ở phía sau. Trước đây, sao cô không chú ý thấy anh còn có một mặt như vậy? Còn có thể khiến người lớn yêu thích.Cuối cùng, hai người cũng bàn bạc mua đồ ăn xong, toàn là túi lớn, mua cả một đống, đều là Thẩm Trạch Hy xách.Trở về nhà, mẹ cô nấu ăn trong phòng bếp. Hạ Nhiên muốn giúp, nhưng mẹ lại dứt khoát đẩy cô ra ngoài: “Chỗ này còn cần con giúp à? Con ra ngoài nói chuyện với Trạch Hy đi, một mình mẹ ở đây là được rồi.”Hạ Nhiên đưa tay lên đỡ trán, bất đắc dĩ đi ra ngoài, nhìn Thẩm Trạch Hy: “Này, anh thật sự không định đi à?”“Em chắc chắn phải đối xử với tôi như vậy? Có muốn tôi mách bác gái không?” Thẩm Trạch Hy cố ý nhíu mày, xoay người, gọi vào trong phòng bếp: “Bác gái ơi,…”Còn chưa dứt lời, Hạ Nhiên đã tiến hai trước lên bước, bịt miệng anh lại, thấp giọng cắn răng: “Sợ rồi?”“Sợ rồi chứ?” Ý cười trên mặt Thẩm Trạch Hy càng không chút kiêng dè, hơi thở ấm nóng phả vào lòng bàn tay trắng nõn của cô, rất nóng, giống như trêu đùa.Giống như bị điện giật, cả người Hạ Nhiên run lên, lòng bàn tay co lại, lập tức rời xa anh.“Sao buông tay lại kịp thời thế, nếu buông muộn hơn một chút, tôi có thể sẽ tiến lên đó.” Thẩm Trạch Hy cà lơ cà phất nói.Hạ Nhiên mắng: “Không biết xấu hổ!”
CHƯƠNG 2247
Trông rất đẹp trai, hơn nữa còn là Tổng Giám đốc công ty, tính cách lại tốt như vậy, đúng là đàn ông trong đàn ông mà.
“Tổng Giám đốc Thẩm, buổi chiều cháu có việc gì không? Bọn dì định về nhà ăn cơm, cháu đến ăn cùng đi.”
“Được.”
“Không cần.”
Thẩm Trạch Hy và Hạ Nhiên cùng đồng thanh lên tiếng.
Hạ Nhiên liếc nhìn anh: “Mẹ à, buổi chiều Tổng Giám đốc rất bận, có rất nhiều hợp đồng cần phải ký, làm gì có thời gian rảnh đến nhà chúng ta ăn cơm.”
“Có, chiều nay không có việc gì, rất rảnh…” Thẩm Trạch Hy thản nhiên cười một tiếng, chặn đứng lời cô.
Hạ Nhiên hơi giật khóe môi, người này quả nhiên không đứng đắn mà.
Anh còn thật sự định cùng cô về ăn cơm, lại còn đợi sẵn ở bệnh viện.
Đợi sau khi xong hết mọi chuyện, mẹ cô kéo tay Thẩm Trạch Hy: “Đi thôi, nói cho dì nghe, cháu thích ăn nhất món gì? Lát nữa, dì sẽ đi chợ mua đồ.”
“Vâng, thế thì cháu không khách sáo nữa.”
Mẹ cô kéo cánh tay Thẩm Trạch Hy đi ở phía trước, giống như mẹ con ruột, còn một mình cô đi ở phía sau, trông rất cô đơn, vắng vẻ.
Mua khá nhiều đồ ăn, nhưng toàn là món Thẩm Trạch Hy thích.
Hai người đi phía trước, vừa đi vừa nói chuyện, càng nói càng hòa hợp với nhau, hoàn toàn coi cô là không khí, người tàng hình.
Cũng choáng váng luôn rồi, cô khoanh hai tay trước ngực, có cũng được, không có cũng chẳng sao, đi ở phía sau. Trước đây, sao cô không chú ý thấy anh còn có một mặt như vậy? Còn có thể khiến người lớn yêu thích.
Cuối cùng, hai người cũng bàn bạc mua đồ ăn xong, toàn là túi lớn, mua cả một đống, đều là Thẩm Trạch Hy xách.
Trở về nhà, mẹ cô nấu ăn trong phòng bếp. Hạ Nhiên muốn giúp, nhưng mẹ lại dứt khoát đẩy cô ra ngoài: “Chỗ này còn cần con giúp à? Con ra ngoài nói chuyện với Trạch Hy đi, một mình mẹ ở đây là được rồi.”
Hạ Nhiên đưa tay lên đỡ trán, bất đắc dĩ đi ra ngoài, nhìn Thẩm Trạch Hy: “Này, anh thật sự không định đi à?”
“Em chắc chắn phải đối xử với tôi như vậy? Có muốn tôi mách bác gái không?” Thẩm Trạch Hy cố ý nhíu mày, xoay người, gọi vào trong phòng bếp: “Bác gái ơi,…”
Còn chưa dứt lời, Hạ Nhiên đã tiến hai trước lên bước, bịt miệng anh lại, thấp giọng cắn răng: “Sợ rồi?”
“Sợ rồi chứ?” Ý cười trên mặt Thẩm Trạch Hy càng không chút kiêng dè, hơi thở ấm nóng phả vào lòng bàn tay trắng nõn của cô, rất nóng, giống như trêu đùa.
Giống như bị điện giật, cả người Hạ Nhiên run lên, lòng bàn tay co lại, lập tức rời xa anh.
“Sao buông tay lại kịp thời thế, nếu buông muộn hơn một chút, tôi có thể sẽ tiến lên đó.” Thẩm Trạch Hy cà lơ cà phất nói.
Hạ Nhiên mắng: “Không biết xấu hổ!”
Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh ThẩmTác giả: Lam Linh ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngSáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới… CHƯƠNG 2247Trông rất đẹp trai, hơn nữa còn là Tổng Giám đốc công ty, tính cách lại tốt như vậy, đúng là đàn ông trong đàn ông mà.“Tổng Giám đốc Thẩm, buổi chiều cháu có việc gì không? Bọn dì định về nhà ăn cơm, cháu đến ăn cùng đi.”“Được.”“Không cần.”Thẩm Trạch Hy và Hạ Nhiên cùng đồng thanh lên tiếng.Hạ Nhiên liếc nhìn anh: “Mẹ à, buổi chiều Tổng Giám đốc rất bận, có rất nhiều hợp đồng cần phải ký, làm gì có thời gian rảnh đến nhà chúng ta ăn cơm.”“Có, chiều nay không có việc gì, rất rảnh…” Thẩm Trạch Hy thản nhiên cười một tiếng, chặn đứng lời cô.Hạ Nhiên hơi giật khóe môi, người này quả nhiên không đứng đắn mà.Anh còn thật sự định cùng cô về ăn cơm, lại còn đợi sẵn ở bệnh viện.Đợi sau khi xong hết mọi chuyện, mẹ cô kéo tay Thẩm Trạch Hy: “Đi thôi, nói cho dì nghe, cháu thích ăn nhất món gì? Lát nữa, dì sẽ đi chợ mua đồ.”“Vâng, thế thì cháu không khách sáo nữa.”Mẹ cô kéo cánh tay Thẩm Trạch Hy đi ở phía trước, giống như mẹ con ruột, còn một mình cô đi ở phía sau, trông rất cô đơn, vắng vẻ.Mua khá nhiều đồ ăn, nhưng toàn là món Thẩm Trạch Hy thích.Hai người đi phía trước, vừa đi vừa nói chuyện, càng nói càng hòa hợp với nhau, hoàn toàn coi cô là không khí, người tàng hình.Cũng choáng váng luôn rồi, cô khoanh hai tay trước ngực, có cũng được, không có cũng chẳng sao, đi ở phía sau. Trước đây, sao cô không chú ý thấy anh còn có một mặt như vậy? Còn có thể khiến người lớn yêu thích.Cuối cùng, hai người cũng bàn bạc mua đồ ăn xong, toàn là túi lớn, mua cả một đống, đều là Thẩm Trạch Hy xách.Trở về nhà, mẹ cô nấu ăn trong phòng bếp. Hạ Nhiên muốn giúp, nhưng mẹ lại dứt khoát đẩy cô ra ngoài: “Chỗ này còn cần con giúp à? Con ra ngoài nói chuyện với Trạch Hy đi, một mình mẹ ở đây là được rồi.”Hạ Nhiên đưa tay lên đỡ trán, bất đắc dĩ đi ra ngoài, nhìn Thẩm Trạch Hy: “Này, anh thật sự không định đi à?”“Em chắc chắn phải đối xử với tôi như vậy? Có muốn tôi mách bác gái không?” Thẩm Trạch Hy cố ý nhíu mày, xoay người, gọi vào trong phòng bếp: “Bác gái ơi,…”Còn chưa dứt lời, Hạ Nhiên đã tiến hai trước lên bước, bịt miệng anh lại, thấp giọng cắn răng: “Sợ rồi?”“Sợ rồi chứ?” Ý cười trên mặt Thẩm Trạch Hy càng không chút kiêng dè, hơi thở ấm nóng phả vào lòng bàn tay trắng nõn của cô, rất nóng, giống như trêu đùa.Giống như bị điện giật, cả người Hạ Nhiên run lên, lòng bàn tay co lại, lập tức rời xa anh.“Sao buông tay lại kịp thời thế, nếu buông muộn hơn một chút, tôi có thể sẽ tiến lên đó.” Thẩm Trạch Hy cà lơ cà phất nói.Hạ Nhiên mắng: “Không biết xấu hổ!”