Tại một biệt thự lớn sang trọng trong khu cao cấp Phú Mỹ Hưng quận 7, đang có một buổi tiệc lớn thu hút sự tham gia của rất nhiều nhân vật giàu có, cốt cán trong nhiều lĩnh vực từ đầu tư bất động sản, chứng khoán, phát triển công nghiệp,.... có cả nhóm múa dân tộc và sự tham gia của vài nghệ sĩ tên tuổi. Phòng khách lớn dưới nhà đang ồn ào, tiếng nhạc, tiếng trò chuyện, tiếng nói cười, ánh đèn chớp tắt.... nhưng trong một căn phòng tách biệt trên lầu 2 thì im ắng lạ thường. Không có tiếng nhạc, không có đèn màu hay mùi thức ăn ngào ngạt mà chỉ có một cô gái đang ngồi trước bàn làm việc tay không ngừng gõ bàn phím rồi chống tay lên cằm thẫn thờ nhìn những chậu hoa hồng tỉ muội ngoài ban công. Căn phòng nhỏ đầy mộng mơ được trang trí tông màu Hồng phấn rất nữ tính, trần nhà và trên tường dán rất nhiều đèn dạ quang đủ hình dáng, một chùm đèn châu to giữa phòng tạo cho căn phòng mềm mại và luôn có một sự dịu dàng nhất định. Bên cửa sổ có vài chiếc phong linh mỗi khi gió lướt qua sẽ réo…
Chương 38
Tìm Tình Yêu Trong Bình YênTác giả: Mèo Lon TonTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTại một biệt thự lớn sang trọng trong khu cao cấp Phú Mỹ Hưng quận 7, đang có một buổi tiệc lớn thu hút sự tham gia của rất nhiều nhân vật giàu có, cốt cán trong nhiều lĩnh vực từ đầu tư bất động sản, chứng khoán, phát triển công nghiệp,.... có cả nhóm múa dân tộc và sự tham gia của vài nghệ sĩ tên tuổi. Phòng khách lớn dưới nhà đang ồn ào, tiếng nhạc, tiếng trò chuyện, tiếng nói cười, ánh đèn chớp tắt.... nhưng trong một căn phòng tách biệt trên lầu 2 thì im ắng lạ thường. Không có tiếng nhạc, không có đèn màu hay mùi thức ăn ngào ngạt mà chỉ có một cô gái đang ngồi trước bàn làm việc tay không ngừng gõ bàn phím rồi chống tay lên cằm thẫn thờ nhìn những chậu hoa hồng tỉ muội ngoài ban công. Căn phòng nhỏ đầy mộng mơ được trang trí tông màu Hồng phấn rất nữ tính, trần nhà và trên tường dán rất nhiều đèn dạ quang đủ hình dáng, một chùm đèn châu to giữa phòng tạo cho căn phòng mềm mại và luôn có một sự dịu dàng nhất định. Bên cửa sổ có vài chiếc phong linh mỗi khi gió lướt qua sẽ réo… Tối hôm đó về Cỏ Dại đăng trên Nhật ký điện tử của mình:Lấy chồng thôi em. Không nên cứ thả rông đời con gái làm gì.Chim mỏi cánh, cô đơn sẽ tìm về mái ấm.Em tô son, điểm phấn mặc váy hoa trong ngày gió động.Phô nụ cười diễm lệ cho ai nhớ thương.Lấy chồng thôi em để nhìn thiên thần trong hình hài trẻ thơ.Mỗi ngày trôi qua là một điều rất khác.Những năm tháng tạo ra đẹp như ca từ bài hát.Khung cửa sổ nhỏ cả nhà bên nhau ngắm mưa.Lấy chồng thôi em, dù đôi lúc điên lên vì chuyện dư thừa.Chuyện cơm áo gạo tiền sẽ làm mình hoa mắtChồng sẽ không vô tâm, luôn biết gia đình là nhất.Một, hai thứ linh tinh cũng chỉ xếp sau em.Lấy chồng thôi em, hạnh phúc là thức dậy đều thấy bóng dáng quen.Đêm nằm ngủ được gối tay, mỗi khi buồn có người tâm sự.Người phụ nữ nào cũng cần chồng bên cạnh như ngôi nhà cần cánh cửaNiềm vui là cùng nhóm lửa thương yêu...Lấy chồng thôi em ơi!.Sau khi đăng lên vài phút, phây-bút của cô đã nổ tung, bởi hơn một năm gần đây Cỏ Dại theo dòng văn mơ hồ trừu tượng, không quá thê lương, nhưng chưa bao giờ là niềm vui tròn đầy, trong hạnh ngộ có chia ly, trong nụ cười có nước mắt. Vì đi đúng tâm lý giới trẻ thích truyện bi, thơ bi nên được yêu thích. Hôm nay đây cô lại đăng một bài thơ vui hơi hướng tích cực, đầy lạc quan nên mọi người nhốn nháo vào bình luận.● Bạn đọc A bình luận: Hôm nay chị Cỏ Dại có tin vui? (Kèm rất nhiều icon mặt tròn dấu chấm hỏi)● Bạn đọc B hỏi: Cỏ Dại sắp lấy chồng rồi phải không?Và rất nhiều bạn khác để lại biểu tượng chúc mừng hay câu hỏi tương tự.Thiên Trang suy nghĩ một chút rồi viết, không phải trả lời cho riêng ai chỉ viết chung chung trong phần bình luận bài thơ xem như trả lời cho tất cả: "Đời vô thường không ai đoán được chuyện gì xảy ra. Đúng người đúng thời điểm tự khắc sẽ lấy". Còn thời điểm đó như thế nào thì cô không nói cho ai biết cả. Với đầu óc phong phú mơ mộng của những người yêu văn thơ thì câu "đúng người đúng thời điểm" là một gì đó vô cùng tráng lệ, siêu cấp lãng mạn. Lại một loạt bình luận khác nổ ra, mọi người hỏi đó là ai, yêu cầu cô kể lại quá trình yêu đương, quá trình cầu hôn; đòi Cỏ Dại tổ chức offline bạn đọc để gặp mặt cô trước khi lấy chồng vì hơn chín mươi phần trăm bạn Follow page của cô đều chưa biết mặt cô. Cô chỉ đọc và không tiếp tục trả lời.Một lúc sau lấy sách của Đức Minh mua ra xem. Trước khi đi ngủ cô mới lướt qua Facebook lần nữa, lúc này trong hơn cả ngàn bình luận có một bình luận làm cô chú ý đó là bình luận của Đức Minh, anh viết:Christopher Ha:Lấy chồng đi nhé em ơiĐôi ta xây dựng khoảng trời mộng mơMuốn ca muốn hát, làm thơNguyện cưng chiều em suốt đời suốt kiếp.Đọc xong cô lặng lẽ bấm nút Like (thích) và để tránh bị nghi ngờ cô cũng bấm like thích một số like cho đọc giả quen.Ở bên kia, Đức Minh đang tranh thủ làm việc thấy báo tin nhắn cô đã like thì mỉm cười, nhắn tin cho cô: "Em nên ngủ sớm cho khỏe. Chúc em ngủ ngon".
Tối hôm đó về Cỏ Dại đăng trên Nhật ký điện tử của mình:
Lấy chồng thôi em. Không nên cứ thả rông đời con gái làm gì.
Chim mỏi cánh, cô đơn sẽ tìm về mái ấm.
Em tô son, điểm phấn mặc váy hoa trong ngày gió động.
Phô nụ cười diễm lệ cho ai nhớ thương.
Lấy chồng thôi em để nhìn thiên thần trong hình hài trẻ thơ.
Mỗi ngày trôi qua là một điều rất khác.
Những năm tháng tạo ra đẹp như ca từ bài hát.
Khung cửa sổ nhỏ cả nhà bên nhau ngắm mưa.
Lấy chồng thôi em, dù đôi lúc điên lên vì chuyện dư thừa.
Chuyện cơm áo gạo tiền sẽ làm mình hoa mắt
Chồng sẽ không vô tâm, luôn biết gia đình là nhất.
Một, hai thứ linh tinh cũng chỉ xếp sau em.
Lấy chồng thôi em, hạnh phúc là thức dậy đều thấy bóng dáng quen.
Đêm nằm ngủ được gối tay, mỗi khi buồn có người tâm sự.
Người phụ nữ nào cũng cần chồng bên cạnh như ngôi nhà cần cánh cửa
Niềm vui là cùng nhóm lửa thương yêu...
Lấy chồng thôi em ơi!.
Sau khi đăng lên vài phút, phây-bút của cô đã nổ tung, bởi hơn một năm gần đây Cỏ Dại theo dòng văn mơ hồ trừu tượng, không quá thê lương, nhưng chưa bao giờ là niềm vui tròn đầy, trong hạnh ngộ có chia ly, trong nụ cười có nước mắt. Vì đi đúng tâm lý giới trẻ thích truyện bi, thơ bi nên được yêu thích. Hôm nay đây cô lại đăng một bài thơ vui hơi hướng tích cực, đầy lạc quan nên mọi người nhốn nháo vào bình luận.
● Bạn đọc A bình luận: Hôm nay chị Cỏ Dại có tin vui? (Kèm rất nhiều icon mặt tròn dấu chấm hỏi)
● Bạn đọc B hỏi: Cỏ Dại sắp lấy chồng rồi phải không?
Và rất nhiều bạn khác để lại biểu tượng chúc mừng hay câu hỏi tương tự.
Thiên Trang suy nghĩ một chút rồi viết, không phải trả lời cho riêng ai chỉ viết chung chung trong phần bình luận bài thơ xem như trả lời cho tất cả: "Đời vô thường không ai đoán được chuyện gì xảy ra. Đúng người đúng thời điểm tự khắc sẽ lấy". Còn thời điểm đó như thế nào thì cô không nói cho ai biết cả. Với đầu óc phong phú mơ mộng của những người yêu văn thơ thì câu "đúng người đúng thời điểm" là một gì đó vô cùng tráng lệ, siêu cấp lãng mạn. Lại một loạt bình luận khác nổ ra, mọi người hỏi đó là ai, yêu cầu cô kể lại quá trình yêu đương, quá trình cầu hôn; đòi Cỏ Dại tổ chức offline bạn đọc để gặp mặt cô trước khi lấy chồng vì hơn chín mươi phần trăm bạn Follow page của cô đều chưa biết mặt cô. Cô chỉ đọc và không tiếp tục trả lời.
Một lúc sau lấy sách của Đức Minh mua ra xem. Trước khi đi ngủ cô mới lướt qua Facebook lần nữa, lúc này trong hơn cả ngàn bình luận có một bình luận làm cô chú ý đó là bình luận của Đức Minh, anh viết:
Christopher Ha:
Lấy chồng đi nhé em ơi
Đôi ta xây dựng khoảng trời mộng mơ
Muốn ca muốn hát, làm thơ
Nguyện cưng chiều em suốt đời suốt kiếp.
Đọc xong cô lặng lẽ bấm nút Like (thích) và để tránh bị nghi ngờ cô cũng bấm like thích một số like cho đọc giả quen.
Ở bên kia, Đức Minh đang tranh thủ làm việc thấy báo tin nhắn cô đã like thì mỉm cười, nhắn tin cho cô: "Em nên ngủ sớm cho khỏe. Chúc em ngủ ngon".
Tìm Tình Yêu Trong Bình YênTác giả: Mèo Lon TonTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTại một biệt thự lớn sang trọng trong khu cao cấp Phú Mỹ Hưng quận 7, đang có một buổi tiệc lớn thu hút sự tham gia của rất nhiều nhân vật giàu có, cốt cán trong nhiều lĩnh vực từ đầu tư bất động sản, chứng khoán, phát triển công nghiệp,.... có cả nhóm múa dân tộc và sự tham gia của vài nghệ sĩ tên tuổi. Phòng khách lớn dưới nhà đang ồn ào, tiếng nhạc, tiếng trò chuyện, tiếng nói cười, ánh đèn chớp tắt.... nhưng trong một căn phòng tách biệt trên lầu 2 thì im ắng lạ thường. Không có tiếng nhạc, không có đèn màu hay mùi thức ăn ngào ngạt mà chỉ có một cô gái đang ngồi trước bàn làm việc tay không ngừng gõ bàn phím rồi chống tay lên cằm thẫn thờ nhìn những chậu hoa hồng tỉ muội ngoài ban công. Căn phòng nhỏ đầy mộng mơ được trang trí tông màu Hồng phấn rất nữ tính, trần nhà và trên tường dán rất nhiều đèn dạ quang đủ hình dáng, một chùm đèn châu to giữa phòng tạo cho căn phòng mềm mại và luôn có một sự dịu dàng nhất định. Bên cửa sổ có vài chiếc phong linh mỗi khi gió lướt qua sẽ réo… Tối hôm đó về Cỏ Dại đăng trên Nhật ký điện tử của mình:Lấy chồng thôi em. Không nên cứ thả rông đời con gái làm gì.Chim mỏi cánh, cô đơn sẽ tìm về mái ấm.Em tô son, điểm phấn mặc váy hoa trong ngày gió động.Phô nụ cười diễm lệ cho ai nhớ thương.Lấy chồng thôi em để nhìn thiên thần trong hình hài trẻ thơ.Mỗi ngày trôi qua là một điều rất khác.Những năm tháng tạo ra đẹp như ca từ bài hát.Khung cửa sổ nhỏ cả nhà bên nhau ngắm mưa.Lấy chồng thôi em, dù đôi lúc điên lên vì chuyện dư thừa.Chuyện cơm áo gạo tiền sẽ làm mình hoa mắtChồng sẽ không vô tâm, luôn biết gia đình là nhất.Một, hai thứ linh tinh cũng chỉ xếp sau em.Lấy chồng thôi em, hạnh phúc là thức dậy đều thấy bóng dáng quen.Đêm nằm ngủ được gối tay, mỗi khi buồn có người tâm sự.Người phụ nữ nào cũng cần chồng bên cạnh như ngôi nhà cần cánh cửaNiềm vui là cùng nhóm lửa thương yêu...Lấy chồng thôi em ơi!.Sau khi đăng lên vài phút, phây-bút của cô đã nổ tung, bởi hơn một năm gần đây Cỏ Dại theo dòng văn mơ hồ trừu tượng, không quá thê lương, nhưng chưa bao giờ là niềm vui tròn đầy, trong hạnh ngộ có chia ly, trong nụ cười có nước mắt. Vì đi đúng tâm lý giới trẻ thích truyện bi, thơ bi nên được yêu thích. Hôm nay đây cô lại đăng một bài thơ vui hơi hướng tích cực, đầy lạc quan nên mọi người nhốn nháo vào bình luận.● Bạn đọc A bình luận: Hôm nay chị Cỏ Dại có tin vui? (Kèm rất nhiều icon mặt tròn dấu chấm hỏi)● Bạn đọc B hỏi: Cỏ Dại sắp lấy chồng rồi phải không?Và rất nhiều bạn khác để lại biểu tượng chúc mừng hay câu hỏi tương tự.Thiên Trang suy nghĩ một chút rồi viết, không phải trả lời cho riêng ai chỉ viết chung chung trong phần bình luận bài thơ xem như trả lời cho tất cả: "Đời vô thường không ai đoán được chuyện gì xảy ra. Đúng người đúng thời điểm tự khắc sẽ lấy". Còn thời điểm đó như thế nào thì cô không nói cho ai biết cả. Với đầu óc phong phú mơ mộng của những người yêu văn thơ thì câu "đúng người đúng thời điểm" là một gì đó vô cùng tráng lệ, siêu cấp lãng mạn. Lại một loạt bình luận khác nổ ra, mọi người hỏi đó là ai, yêu cầu cô kể lại quá trình yêu đương, quá trình cầu hôn; đòi Cỏ Dại tổ chức offline bạn đọc để gặp mặt cô trước khi lấy chồng vì hơn chín mươi phần trăm bạn Follow page của cô đều chưa biết mặt cô. Cô chỉ đọc và không tiếp tục trả lời.Một lúc sau lấy sách của Đức Minh mua ra xem. Trước khi đi ngủ cô mới lướt qua Facebook lần nữa, lúc này trong hơn cả ngàn bình luận có một bình luận làm cô chú ý đó là bình luận của Đức Minh, anh viết:Christopher Ha:Lấy chồng đi nhé em ơiĐôi ta xây dựng khoảng trời mộng mơMuốn ca muốn hát, làm thơNguyện cưng chiều em suốt đời suốt kiếp.Đọc xong cô lặng lẽ bấm nút Like (thích) và để tránh bị nghi ngờ cô cũng bấm like thích một số like cho đọc giả quen.Ở bên kia, Đức Minh đang tranh thủ làm việc thấy báo tin nhắn cô đã like thì mỉm cười, nhắn tin cho cô: "Em nên ngủ sớm cho khỏe. Chúc em ngủ ngon".