Những chiêu số có thể sử dụng được thì Mục Vũ Phi cơ bản đều đã dùng hết rồi. Từ dụ dỗ đe dọa cho đến dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, nhưng mà vẫn như cũ, không rung động được tâm ý của đại thần. Cuối cùng cô chỉ có thể lựa chọn trói chặt lại rồi bắt đi. . . Thế nhưng mà hơn một tháng rồi mà cô vẫn chưa từng có lần nào thành công. . .      Tin tức xấu là tâm ý của đại thần đã quyết, có đánh chết cũng không gia nhập vào hội học sinh. Tin tức tốt chính là, Mục Vũ Phi đã trải qua một tháng tập kích bất ngờ, rồi chạy trối chết. Sau khi được cổ vũ, lại tập kích bất ngờ, rồi lại chạy trối chết, đương nhiên càng bị ngăn cản thì lại càng hăng hái rồi !      Mới đầu mọi người còn tưởng rằng là Mục Vũ Phi coi trọng đại thần. Thế nhưng mà sau này khi quan sát quá trình Mục Vũ Phi đánh lén rồi chạy trốn, lại đánh lén, rồi lại chạy trốn, thì mọi người cũng từ mới đầu là hứng trí bừng bừng, cũng trở thành hứng trí ít dần đi. Bọn họ đều cảm thấy, đứa nhỏ này chính là bản thân tìm đến tự ngược! Đối…

Chương 56: 56: Thiếu

Quân Hôn: Ông Xã, Không Có Việc Gì Đừng Giả Bộ Đáng YêuTác giả: MA NỮ ĐÁNG YÊUTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNhững chiêu số có thể sử dụng được thì Mục Vũ Phi cơ bản đều đã dùng hết rồi. Từ dụ dỗ đe dọa cho đến dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, nhưng mà vẫn như cũ, không rung động được tâm ý của đại thần. Cuối cùng cô chỉ có thể lựa chọn trói chặt lại rồi bắt đi. . . Thế nhưng mà hơn một tháng rồi mà cô vẫn chưa từng có lần nào thành công. . .      Tin tức xấu là tâm ý của đại thần đã quyết, có đánh chết cũng không gia nhập vào hội học sinh. Tin tức tốt chính là, Mục Vũ Phi đã trải qua một tháng tập kích bất ngờ, rồi chạy trối chết. Sau khi được cổ vũ, lại tập kích bất ngờ, rồi lại chạy trối chết, đương nhiên càng bị ngăn cản thì lại càng hăng hái rồi !      Mới đầu mọi người còn tưởng rằng là Mục Vũ Phi coi trọng đại thần. Thế nhưng mà sau này khi quan sát quá trình Mục Vũ Phi đánh lén rồi chạy trốn, lại đánh lén, rồi lại chạy trốn, thì mọi người cũng từ mới đầu là hứng trí bừng bừng, cũng trở thành hứng trí ít dần đi. Bọn họ đều cảm thấy, đứa nhỏ này chính là bản thân tìm đến tự ngược! Đối… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đám người Hứa Liêm kia, cả người đều run lên, trong lòng tự nhủ đây không phải là khen ngài đâu ạ! Nhưng rồi, bọn họ nhìn nhìn lại thân thể nho nhỏ của mình, rốt cuộc cũng không dám nói ra câu này.Bọn họ mặc dù là cũng có chút thân thủ, nhưng dù sao cũng vẫn là đại thiếu gia quen với cuộc sống được nuông chiều từ nhỏ...!Ừ, tốt hơn vẫn là, đã biết rõ trong núi có hổ rồi thì không nên tiếp tục cứ đi lên núi nữaMục Vũ Phi lấy một chút đá lạnh, dùng chiếc khăn ướt bao xung quanh, sau đó trực tiếp chụp lên trên khuôn mặt của người đàn ông kia."Bốp" một tiếng! chỉ loáng một cái, trong nháy mắt, người đàn ông kia liền tỉnh rượu ngay.Anh ta bụm mặt rồi tru lên một tiếng, giống như tiếng lợn bị chọc tiết vậy.Anh ta ngồi vọt dậy, nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt liền chăm chú vào trên người Vũ Thiên."Ông chú nhà anh chứ (câu chửi), Vũ Thiên! Lão tử bị người ta đánh, vậy mà anh cũng không biết đường giúp một tay! Anh nghĩ rằng tôi là người vẫn còn trai tráng có tài năng hơn người hay sao? Anh nói đi, nói đi..nói xem có phải là anh đã ghen tị với tôi rằng, con người.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đám người Hứa Liêm kia, cả người đều run lên, trong lòng tự nhủ đây không phải là khen ngài đâu ạ! Nhưng rồi, bọn họ nhìn nhìn lại thân thể nho nhỏ của mình, rốt cuộc cũng không dám nói ra câu này.

Bọn họ mặc dù là cũng có chút thân thủ, nhưng dù sao cũng vẫn là đại thiếu gia quen với cuộc sống được nuông chiều từ nhỏ...!Ừ, tốt hơn vẫn là, đã biết rõ trong núi có hổ rồi thì không nên tiếp tục cứ đi lên núi nữa

Mục Vũ Phi lấy một chút đá lạnh, dùng chiếc khăn ướt bao xung quanh, sau đó trực tiếp chụp lên trên khuôn mặt của người đàn ông kia.

"Bốp" một tiếng! chỉ loáng một cái, trong nháy mắt, người đàn ông kia liền tỉnh rượu ngay.

Anh ta bụm mặt rồi tru lên một tiếng, giống như tiếng lợn bị chọc tiết vậy.

Anh ta ngồi vọt dậy, nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt liền chăm chú vào trên người Vũ Thiên.

"Ông chú nhà anh chứ (câu chửi), Vũ Thiên! Lão tử bị người ta đánh, vậy mà anh cũng không biết đường giúp một tay! Anh nghĩ rằng tôi là người vẫn còn trai tráng có tài năng hơn người hay sao? Anh nói đi, nói đi..

nói xem có phải là anh đã ghen tị với tôi rằng, con người

Image removed.

.

Quân Hôn: Ông Xã, Không Có Việc Gì Đừng Giả Bộ Đáng YêuTác giả: MA NỮ ĐÁNG YÊUTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNhững chiêu số có thể sử dụng được thì Mục Vũ Phi cơ bản đều đã dùng hết rồi. Từ dụ dỗ đe dọa cho đến dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, nhưng mà vẫn như cũ, không rung động được tâm ý của đại thần. Cuối cùng cô chỉ có thể lựa chọn trói chặt lại rồi bắt đi. . . Thế nhưng mà hơn một tháng rồi mà cô vẫn chưa từng có lần nào thành công. . .      Tin tức xấu là tâm ý của đại thần đã quyết, có đánh chết cũng không gia nhập vào hội học sinh. Tin tức tốt chính là, Mục Vũ Phi đã trải qua một tháng tập kích bất ngờ, rồi chạy trối chết. Sau khi được cổ vũ, lại tập kích bất ngờ, rồi lại chạy trối chết, đương nhiên càng bị ngăn cản thì lại càng hăng hái rồi !      Mới đầu mọi người còn tưởng rằng là Mục Vũ Phi coi trọng đại thần. Thế nhưng mà sau này khi quan sát quá trình Mục Vũ Phi đánh lén rồi chạy trốn, lại đánh lén, rồi lại chạy trốn, thì mọi người cũng từ mới đầu là hứng trí bừng bừng, cũng trở thành hứng trí ít dần đi. Bọn họ đều cảm thấy, đứa nhỏ này chính là bản thân tìm đến tự ngược! Đối… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đám người Hứa Liêm kia, cả người đều run lên, trong lòng tự nhủ đây không phải là khen ngài đâu ạ! Nhưng rồi, bọn họ nhìn nhìn lại thân thể nho nhỏ của mình, rốt cuộc cũng không dám nói ra câu này.Bọn họ mặc dù là cũng có chút thân thủ, nhưng dù sao cũng vẫn là đại thiếu gia quen với cuộc sống được nuông chiều từ nhỏ...!Ừ, tốt hơn vẫn là, đã biết rõ trong núi có hổ rồi thì không nên tiếp tục cứ đi lên núi nữaMục Vũ Phi lấy một chút đá lạnh, dùng chiếc khăn ướt bao xung quanh, sau đó trực tiếp chụp lên trên khuôn mặt của người đàn ông kia."Bốp" một tiếng! chỉ loáng một cái, trong nháy mắt, người đàn ông kia liền tỉnh rượu ngay.Anh ta bụm mặt rồi tru lên một tiếng, giống như tiếng lợn bị chọc tiết vậy.Anh ta ngồi vọt dậy, nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt liền chăm chú vào trên người Vũ Thiên."Ông chú nhà anh chứ (câu chửi), Vũ Thiên! Lão tử bị người ta đánh, vậy mà anh cũng không biết đường giúp một tay! Anh nghĩ rằng tôi là người vẫn còn trai tráng có tài năng hơn người hay sao? Anh nói đi, nói đi..nói xem có phải là anh đã ghen tị với tôi rằng, con người.

Chương 56: 56: Thiếu