Trên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay…
Chương 108: 108: Tên Là Ngươi Tự Nói Ta Đâu Có Ép
Phượng Họa Phong VânTác giả: Nakami MokirashiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay… "Nga?" Hồng y nam tử cười khẽ: "Ngươi là một người không hề thích chịu thiệt."Hàn Băng khẽ quay đầu, rút cằm mình ra khỏi tay hắn :"Mọi thứ đều có thứ tự đến trước và sau, người chủ động dây dưa trước là ngươi nên người nên nói tên ra trước tất nhiên cũng là ngươi mà không phải ta."Tiểu nha đầu trước mặt vậy mà không chịu ảnh hưởng bởi thuật thôi miên của hắn từ đôi mắt của hắn thật là hiếm thấy.Điều gì đã làm cho tâm trí của nàng kiên định như vậy? Phải biết là bất cứ ai bị đôi mắt của hắn nhìn lâu bất giác sẽ bị thôi miên, có thể nói ra tất cả những gì hắn muốn biết.Thủ đoạn của hắn trước giờ chưa bao giờ bị phát hiện cũng như thật bại nhưng lần này, hắn lại thất bại."Quân Trường Phong là tên của ta.Ngươi có thể cho ta biết tên ngươi được rồi sao?" Nam tử mị mắt, cười rộ lên."Ân." Hàn Băng Vô Tình phát ra một tiếng xem như trả lời hắn lâm vào suy nghĩ sâu xa.Nam nhân này vậy mà chỉ dùng đôi mắt mà có thể thôi miên ngươi khác thật không đơn giản.Xem ra, Quân Trường Phong người này nàng cần cho người điều tra về hắn.Hồng y nam tử bị nàng hời hợt có lệ đáp một tiếng khóe miệng co rút, lần đầu tiên có một nữ nhân lạnh nhạt nói chuyện với hắn như vậy.Bất quá, hắn nhìn Hàn Băng Vô Tình từ trên xuống dưới, nàng ta vẫn còn là một tiểu nha đầu hẳn là không xem như nữ nhân đi.Nghĩ vậy, Quân Trường Phong lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của nàng :"Ta đã nói cho ngươi tên của ta, ngươi không phải nên nói cho ta tên của ngươi sao?"Hàn Băng Vô Tình bị hắn cắt đứt suy nghĩ, nâng đôi mắt màu hổ phách nhìn hắn như nhìn một tên ngu ngốc :"Tên ngươi là ngươi tự nói ra, ta đâu có ép ngươi.Hơn nữa, ngươi nói cho ta biết tên của ngươi cũng đâu có nghĩa ta nhất định phải nói cho ngươi biết tên của ta."Nghe nàng nói như vậy hợp tình hợp lý, Quân Trường Phong ngẩn ra.Xác thực, nàng chưa từng nói hắn tự xưng ra tên họ, nàng cũng sẽ nói ra tên của mình.Hẳn suýt nữa thì một ngụm lão huyết phun ra, thì ra, ngay từ đầu hắn bất giác bị nàng dắt mũi.Lần đầu tiên, Quân Trường Phong cuối cùng biết cảm giác bị dắt mũi đi làm như thế nào.Có lẽ, anh danh một đời chuyên là hắn dắt mũi, tính kế người khác hôm nay bỗng dưng hồ đồ bị nha đầu này nhất thời phá hủy.Đúng là phong thủy thay phiên chuyển a..
"Nga?" Hồng y nam tử cười khẽ: "Ngươi là một người không hề thích chịu thiệt."
Hàn Băng khẽ quay đầu, rút cằm mình ra khỏi tay hắn :"Mọi thứ đều có thứ tự đến trước và sau, người chủ động dây dưa trước là ngươi nên người nên nói tên ra trước tất nhiên cũng là ngươi mà không phải ta."
Tiểu nha đầu trước mặt vậy mà không chịu ảnh hưởng bởi thuật thôi miên của hắn từ đôi mắt của hắn thật là hiếm thấy.
Điều gì đã làm cho tâm trí của nàng kiên định như vậy? Phải biết là bất cứ ai bị đôi mắt của hắn nhìn lâu bất giác sẽ bị thôi miên, có thể nói ra tất cả những gì hắn muốn biết.
Thủ đoạn của hắn trước giờ chưa bao giờ bị phát hiện cũng như thật bại nhưng lần này, hắn lại thất bại.
"Quân Trường Phong là tên của ta.
Ngươi có thể cho ta biết tên ngươi được rồi sao?" Nam tử mị mắt, cười rộ lên.
"Ân." Hàn Băng Vô Tình phát ra một tiếng xem như trả lời hắn lâm vào suy nghĩ sâu xa.
Nam nhân này vậy mà chỉ dùng đôi mắt mà có thể thôi miên ngươi khác thật không đơn giản.
Xem ra, Quân Trường Phong người này nàng cần cho người điều tra về hắn.
Hồng y nam tử bị nàng hời hợt có lệ đáp một tiếng khóe miệng co rút, lần đầu tiên có một nữ nhân lạnh nhạt nói chuyện với hắn như vậy.
Bất quá, hắn nhìn Hàn Băng Vô Tình từ trên xuống dưới, nàng ta vẫn còn là một tiểu nha đầu hẳn là không xem như nữ nhân đi.
Nghĩ vậy, Quân Trường Phong lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của nàng :"Ta đã nói cho ngươi tên của ta, ngươi không phải nên nói cho ta tên của ngươi sao?"
Hàn Băng Vô Tình bị hắn cắt đứt suy nghĩ, nâng đôi mắt màu hổ phách nhìn hắn như nhìn một tên ngu ngốc :"Tên ngươi là ngươi tự nói ra, ta đâu có ép ngươi.
Hơn nữa, ngươi nói cho ta biết tên của ngươi cũng đâu có nghĩa ta nhất định phải nói cho ngươi biết tên của ta."
Nghe nàng nói như vậy hợp tình hợp lý, Quân Trường Phong ngẩn ra.
Xác thực, nàng chưa từng nói hắn tự xưng ra tên họ, nàng cũng sẽ nói ra tên của mình.
Hẳn suýt nữa thì một ngụm lão huyết phun ra, thì ra, ngay từ đầu hắn bất giác bị nàng dắt mũi.
Lần đầu tiên, Quân Trường Phong cuối cùng biết cảm giác bị dắt mũi đi làm như thế nào.
Có lẽ, anh danh một đời chuyên là hắn dắt mũi, tính kế người khác hôm nay bỗng dưng hồ đồ bị nha đầu này nhất thời phá hủy.
Đúng là phong thủy thay phiên chuyển a.
.
Phượng Họa Phong VânTác giả: Nakami MokirashiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay… "Nga?" Hồng y nam tử cười khẽ: "Ngươi là một người không hề thích chịu thiệt."Hàn Băng khẽ quay đầu, rút cằm mình ra khỏi tay hắn :"Mọi thứ đều có thứ tự đến trước và sau, người chủ động dây dưa trước là ngươi nên người nên nói tên ra trước tất nhiên cũng là ngươi mà không phải ta."Tiểu nha đầu trước mặt vậy mà không chịu ảnh hưởng bởi thuật thôi miên của hắn từ đôi mắt của hắn thật là hiếm thấy.Điều gì đã làm cho tâm trí của nàng kiên định như vậy? Phải biết là bất cứ ai bị đôi mắt của hắn nhìn lâu bất giác sẽ bị thôi miên, có thể nói ra tất cả những gì hắn muốn biết.Thủ đoạn của hắn trước giờ chưa bao giờ bị phát hiện cũng như thật bại nhưng lần này, hắn lại thất bại."Quân Trường Phong là tên của ta.Ngươi có thể cho ta biết tên ngươi được rồi sao?" Nam tử mị mắt, cười rộ lên."Ân." Hàn Băng Vô Tình phát ra một tiếng xem như trả lời hắn lâm vào suy nghĩ sâu xa.Nam nhân này vậy mà chỉ dùng đôi mắt mà có thể thôi miên ngươi khác thật không đơn giản.Xem ra, Quân Trường Phong người này nàng cần cho người điều tra về hắn.Hồng y nam tử bị nàng hời hợt có lệ đáp một tiếng khóe miệng co rút, lần đầu tiên có một nữ nhân lạnh nhạt nói chuyện với hắn như vậy.Bất quá, hắn nhìn Hàn Băng Vô Tình từ trên xuống dưới, nàng ta vẫn còn là một tiểu nha đầu hẳn là không xem như nữ nhân đi.Nghĩ vậy, Quân Trường Phong lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của nàng :"Ta đã nói cho ngươi tên của ta, ngươi không phải nên nói cho ta tên của ngươi sao?"Hàn Băng Vô Tình bị hắn cắt đứt suy nghĩ, nâng đôi mắt màu hổ phách nhìn hắn như nhìn một tên ngu ngốc :"Tên ngươi là ngươi tự nói ra, ta đâu có ép ngươi.Hơn nữa, ngươi nói cho ta biết tên của ngươi cũng đâu có nghĩa ta nhất định phải nói cho ngươi biết tên của ta."Nghe nàng nói như vậy hợp tình hợp lý, Quân Trường Phong ngẩn ra.Xác thực, nàng chưa từng nói hắn tự xưng ra tên họ, nàng cũng sẽ nói ra tên của mình.Hẳn suýt nữa thì một ngụm lão huyết phun ra, thì ra, ngay từ đầu hắn bất giác bị nàng dắt mũi.Lần đầu tiên, Quân Trường Phong cuối cùng biết cảm giác bị dắt mũi đi làm như thế nào.Có lẽ, anh danh một đời chuyên là hắn dắt mũi, tính kế người khác hôm nay bỗng dưng hồ đồ bị nha đầu này nhất thời phá hủy.Đúng là phong thủy thay phiên chuyển a..