Tác giả:

Trên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay…

Chương 149: 149: Liệt Hoả Vô Tâm 2

Phượng Họa Phong VânTác giả: Nakami MokirashiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay… Vân Khinh lần đầu tiên thấy mặt dày như thế nam tử, nàng giận quá hóa cười :"Vị này Quân công tử suy nghĩ cũng hảo mỹ!"Hồng y nam tử tựa hồ không nghe hiểu ý tứ trong lời Vân Khinh, hắn lộ vẻ mặt cảm khái, đối chắp tay :"Vân Khinh cô nương quá khen! Bổn công tử cũng vì bằng hữu của ta hảo."Vân Khinh vô ngữ nhìn hắn, mắt trợn trắng.Nàng cảm thấy mình không đủ mặt dày như Quân Trường Phong liền quyết định không nói chuyện với hắn nữa."Vậy tiểu mỹ nhân suy nghĩ thế nào?" Thấy Vân Khinh không muốn tiếp tục, Quân Trường Phong liền quay sang hỏi Hàn Băng Vô Tình."Có thể." Nói rồi, Hàn Băng Vô Tình lấy từ ống tay áo ra một lọ nhỏ màu hồng nhạt đặt lên bàn.Quân Trường Phong tò mò đưa tay ra bắt muốn xem trong lọ có gì nhưng tay hắn còn chưa kịp chạm đến thì Hàn Băng Vô Tình đã nhanh tay đoạt trước."Ngươi không phải muốn được ta ư?" Quân Trường Phong nhíu mày một bộ không cao hứng bộ dáng.Tuy vậy, nhìn một đại mỹ nhân như hắn không vui cũng có một bộ mặt khác cảnh đẹp ý vui.Bình thường, Quân Trường Phong lộ ra một cái nhíu mày thì những người xung quanh thường sẽ nghĩ mọi cách làm cho đôi mày của hắn dãn ra, không tiếc dâng lên những những thứ mình yêu thích.Chính là, lần này hắn liền ở Hàn Băng Vô Tình đá đến ván sắt.Chỉ thấy thiếu nữ đưa tay hơi lắc bình nhỏ, lời nói không một chút thương lượng đường sống :"Quân công tử, trên đời này thứ gì cũng có cái giá của nó.Vì vậy, nếu công tử muốn đồ vật trong này thì cũng phải đưa ra một thứ gì đó đồng giá để trao đổi.""Cái này..." Quân Trường Phong vuốt cằm suy nghĩ.Một lúc sau, tựa hồ hạ quyết tâm, hắn chỉ chiếc xa giá bên ngoài :"Bổn công tử dùng nó."Hàn Băng Vô Tình nhìn chiếc xa giá loá mắt bên ngoài, lắc đầu :"Ta không thích đoạt người sở yêu thích đồ vật.""Ngươi thực sự không muốn nó sao?" Quân Trường Phong hỏi lại."Không cần." Hàn Băng Vô Tình khẳng định.Nàng thực sự không hề có hứng thú với chiếc xa giá đó nhưng nếu là nữ nhân kia ở đây hẳn là sẽ vô cùng thích nó.Liệt Hoả Vô Tâm nữ nhân kia đặc biệt yêu thích màu đỏ.Nàng từng hỏi nữ nhân kia vì sao lại yêu thích màu này như vậy.Lúc đó, nàng ta liền vứt cho nàng một cái mị nhãn:"Ngươi không cảm thấy ta rất là hợp với màu này sao?"Vì thế, nếu là nữ nhân kia là nàng ở đây chắc sẽ đổi lấy chiếc xa giá này đi..

Vân Khinh lần đầu tiên thấy mặt dày như thế nam tử, nàng giận quá hóa cười :"Vị này Quân công tử suy nghĩ cũng hảo mỹ!"

Hồng y nam tử tựa hồ không nghe hiểu ý tứ trong lời Vân Khinh, hắn lộ vẻ mặt cảm khái, đối chắp tay :"Vân Khinh cô nương quá khen! Bổn công tử cũng vì bằng hữu của ta hảo."

Vân Khinh vô ngữ nhìn hắn, mắt trợn trắng.

Nàng cảm thấy mình không đủ mặt dày như Quân Trường Phong liền quyết định không nói chuyện với hắn nữa.

"Vậy tiểu mỹ nhân suy nghĩ thế nào?" Thấy Vân Khinh không muốn tiếp tục, Quân Trường Phong liền quay sang hỏi Hàn Băng Vô Tình.

"Có thể." Nói rồi, Hàn Băng Vô Tình lấy từ ống tay áo ra một lọ nhỏ màu hồng nhạt đặt lên bàn.

Quân Trường Phong tò mò đưa tay ra bắt muốn xem trong lọ có gì nhưng tay hắn còn chưa kịp chạm đến thì Hàn Băng Vô Tình đã nhanh tay đoạt trước.

"Ngươi không phải muốn được ta ư?" Quân Trường Phong nhíu mày một bộ không cao hứng bộ dáng.

Tuy vậy, nhìn một đại mỹ nhân như hắn không vui cũng có một bộ mặt khác cảnh đẹp ý vui.

Bình thường, Quân Trường Phong lộ ra một cái nhíu mày thì những người xung quanh thường sẽ nghĩ mọi cách làm cho đôi mày của hắn dãn ra, không tiếc dâng lên những những thứ mình yêu thích.

Chính là, lần này hắn liền ở Hàn Băng Vô Tình đá đến ván sắt.

Chỉ thấy thiếu nữ đưa tay hơi lắc bình nhỏ, lời nói không một chút thương lượng đường sống :"Quân công tử, trên đời này thứ gì cũng có cái giá của nó.

Vì vậy, nếu công tử muốn đồ vật trong này thì cũng phải đưa ra một thứ gì đó đồng giá để trao đổi."

"Cái này..." Quân Trường Phong vuốt cằm suy nghĩ.

Một lúc sau, tựa hồ hạ quyết tâm, hắn chỉ chiếc xa giá bên ngoài :"Bổn công tử dùng nó."

Hàn Băng Vô Tình nhìn chiếc xa giá loá mắt bên ngoài, lắc đầu :"Ta không thích đoạt người sở yêu thích đồ vật."

"Ngươi thực sự không muốn nó sao?" Quân Trường Phong hỏi lại.

"Không cần." Hàn Băng Vô Tình khẳng định.

Nàng thực sự không hề có hứng thú với chiếc xa giá đó nhưng nếu là nữ nhân kia ở đây hẳn là sẽ vô cùng thích nó.

Liệt Hoả Vô Tâm nữ nhân kia đặc biệt yêu thích màu đỏ.

Nàng từng hỏi nữ nhân kia vì sao lại yêu thích màu này như vậy.

Lúc đó, nàng ta liền vứt cho nàng một cái mị nhãn:"Ngươi không cảm thấy ta rất là hợp với màu này sao?"

Vì thế, nếu là nữ nhân kia là nàng ở đây chắc sẽ đổi lấy chiếc xa giá này đi.

.

Phượng Họa Phong VânTác giả: Nakami MokirashiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay… Vân Khinh lần đầu tiên thấy mặt dày như thế nam tử, nàng giận quá hóa cười :"Vị này Quân công tử suy nghĩ cũng hảo mỹ!"Hồng y nam tử tựa hồ không nghe hiểu ý tứ trong lời Vân Khinh, hắn lộ vẻ mặt cảm khái, đối chắp tay :"Vân Khinh cô nương quá khen! Bổn công tử cũng vì bằng hữu của ta hảo."Vân Khinh vô ngữ nhìn hắn, mắt trợn trắng.Nàng cảm thấy mình không đủ mặt dày như Quân Trường Phong liền quyết định không nói chuyện với hắn nữa."Vậy tiểu mỹ nhân suy nghĩ thế nào?" Thấy Vân Khinh không muốn tiếp tục, Quân Trường Phong liền quay sang hỏi Hàn Băng Vô Tình."Có thể." Nói rồi, Hàn Băng Vô Tình lấy từ ống tay áo ra một lọ nhỏ màu hồng nhạt đặt lên bàn.Quân Trường Phong tò mò đưa tay ra bắt muốn xem trong lọ có gì nhưng tay hắn còn chưa kịp chạm đến thì Hàn Băng Vô Tình đã nhanh tay đoạt trước."Ngươi không phải muốn được ta ư?" Quân Trường Phong nhíu mày một bộ không cao hứng bộ dáng.Tuy vậy, nhìn một đại mỹ nhân như hắn không vui cũng có một bộ mặt khác cảnh đẹp ý vui.Bình thường, Quân Trường Phong lộ ra một cái nhíu mày thì những người xung quanh thường sẽ nghĩ mọi cách làm cho đôi mày của hắn dãn ra, không tiếc dâng lên những những thứ mình yêu thích.Chính là, lần này hắn liền ở Hàn Băng Vô Tình đá đến ván sắt.Chỉ thấy thiếu nữ đưa tay hơi lắc bình nhỏ, lời nói không một chút thương lượng đường sống :"Quân công tử, trên đời này thứ gì cũng có cái giá của nó.Vì vậy, nếu công tử muốn đồ vật trong này thì cũng phải đưa ra một thứ gì đó đồng giá để trao đổi.""Cái này..." Quân Trường Phong vuốt cằm suy nghĩ.Một lúc sau, tựa hồ hạ quyết tâm, hắn chỉ chiếc xa giá bên ngoài :"Bổn công tử dùng nó."Hàn Băng Vô Tình nhìn chiếc xa giá loá mắt bên ngoài, lắc đầu :"Ta không thích đoạt người sở yêu thích đồ vật.""Ngươi thực sự không muốn nó sao?" Quân Trường Phong hỏi lại."Không cần." Hàn Băng Vô Tình khẳng định.Nàng thực sự không hề có hứng thú với chiếc xa giá đó nhưng nếu là nữ nhân kia ở đây hẳn là sẽ vô cùng thích nó.Liệt Hoả Vô Tâm nữ nhân kia đặc biệt yêu thích màu đỏ.Nàng từng hỏi nữ nhân kia vì sao lại yêu thích màu này như vậy.Lúc đó, nàng ta liền vứt cho nàng một cái mị nhãn:"Ngươi không cảm thấy ta rất là hợp với màu này sao?"Vì thế, nếu là nữ nhân kia là nàng ở đây chắc sẽ đổi lấy chiếc xa giá này đi..

Chương 149: 149: Liệt Hoả Vô Tâm 2