Tác giả:

Trên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay…

Chương 163: 163: Khiêu Khích

Phượng Họa Phong VânTác giả: Nakami MokirashiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay… Sau khi tất cả đi hết, một người từ trong con hẻm gần đó đi ra.Đó là một nữ nhân xinh đẹp đến mức yêu diễm.Dù là một thân hắc y nhưng không thể che giấu được thân hình phập phồng quyến rũ cùng với những đường cong lả lướt của nàng ta.Ngược lại, bộ hắc y bí sát càng tôn lên thân hình chỗ cần hẹp thì hẹp, nơi nên phì liền phì của nàng.Nhất là b* ng*c ngạo nhân kia quả là một vưu vật thế gian hiếm có.Trên gương mặt trứng ngỗng trắng nõn kia, đôi môi đỏ mọng mân khẩn :"Vương, ngài thực sự muốn lấy nhân loại đó vì phi sao?"Nói xong, nàng đội lên đấu lạp rời đi.Trùng hợp là phương hướng nàng đi chính là con đường về phía Nhiếp Chính Vương phủ.Nhiếp Chính Vương phủ.Hình ảnh Phượng Kinh Hồng đưa tay muốn đỡ Hàn Băng Vô Tình xuống làm hai thủ vệ ngã phá tròng mắt.Vương gia của bọn họ từng đối ai ôn nhu như vậy sao? Đáp án khẳng định là không có khả năng.Đừng nói là hành động, ngay cả sắc mặt vương gia đối với ai cũng chưa từng hòa hoãn như vậy.Hai thủ vệ vô cùng tò mò đưa tầm mắt ngước nhìn lên người ngồi trên lưng Hắc Diễm.Thấy được lư sơn chân diện mục của người tới, hai người không khỏi hít một ngụm khí lạnh nhanh chóng cúi đầu xuống.Lúc này, Hàn Băng Vô Tình không còn che mặt nữa nên hai người đều thấy được dung mạo của nàng.Trong đầu bọn họ lúc này chỉ có bốn chữ tuyệt sắc phong hoa nói về bạch y thiếu nữ trên lưng Hắc Diễm.Bởi vì dung mạo quá xuất chúng của Hàn Băng Vô Tình mà hai người đều không chú ý đến con Hắc Diễm mà nàng đang cưỡi chính là Lân Diệm của vương gia bọn họ.Nếu bọn họ chú ý đến chắc chắn sẽ tấc tắc bảo lạ bởi vì Lân Diệm trước giờ chỉ nhận định vương gia ngồi trên lưng nó.Nếu là người khác sớm đã bị nó quăng ngã không biết đã gãy bao nhiêu cái xương sườn mà chết.Không để ý đến bàn tay của Phượng Kinh Hồng cũng tựa hồ cảm thấy không cần hắn giúp đỡ, Hàn Băng Vô Tình liền từ trên lưng Lân Diễm nhảy xuống.Động tác liền mạch lưu loát có ba phần ưu nhã, bảy phần tiêu sái.Quả nhiên, đã là mỹ nhân thì làm cái gì động tác cũng đều có thể vô cùng đẹp.Ngay cả động tác nhảy xuống từ trên lưng ngựa cũng cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui cảm giác.Tuy nhiên, động tác của nàng đẹp thì đẹp đó nhưng rơi vào trong của hai thủ vệ thì hành động này chẳng khác nào đang khiêu khích quyền uy của vương gia bọn họ..

Sau khi tất cả đi hết, một người từ trong con hẻm gần đó đi ra.

Đó là một nữ nhân xinh đẹp đến mức yêu diễm.

Dù là một thân hắc y nhưng không thể che giấu được thân hình phập phồng quyến rũ cùng với những đường cong lả lướt của nàng ta.

Ngược lại, bộ hắc y bí sát càng tôn lên thân hình chỗ cần hẹp thì hẹp, nơi nên phì liền phì của nàng.

Nhất là b* ng*c ngạo nhân kia quả là một vưu vật thế gian hiếm có.

Trên gương mặt trứng ngỗng trắng nõn kia, đôi môi đỏ mọng mân khẩn :"Vương, ngài thực sự muốn lấy nhân loại đó vì phi sao?"

Nói xong, nàng đội lên đấu lạp rời đi.

Trùng hợp là phương hướng nàng đi chính là con đường về phía Nhiếp Chính Vương phủ.

Nhiếp Chính Vương phủ.

Hình ảnh Phượng Kinh Hồng đưa tay muốn đỡ Hàn Băng Vô Tình xuống làm hai thủ vệ ngã phá tròng mắt.

Vương gia của bọn họ từng đối ai ôn nhu như vậy sao? Đáp án khẳng định là không có khả năng.

Đừng nói là hành động, ngay cả sắc mặt vương gia đối với ai cũng chưa từng hòa hoãn như vậy.

Hai thủ vệ vô cùng tò mò đưa tầm mắt ngước nhìn lên người ngồi trên lưng Hắc Diễm.

Thấy được lư sơn chân diện mục của người tới, hai người không khỏi hít một ngụm khí lạnh nhanh chóng cúi đầu xuống.

Lúc này, Hàn Băng Vô Tình không còn che mặt nữa nên hai người đều thấy được dung mạo của nàng.

Trong đầu bọn họ lúc này chỉ có bốn chữ tuyệt sắc phong hoa nói về bạch y thiếu nữ trên lưng Hắc Diễm.

Bởi vì dung mạo quá xuất chúng của Hàn Băng Vô Tình mà hai người đều không chú ý đến con Hắc Diễm mà nàng đang cưỡi chính là Lân Diệm của vương gia bọn họ.

Nếu bọn họ chú ý đến chắc chắn sẽ tấc tắc bảo lạ bởi vì Lân Diệm trước giờ chỉ nhận định vương gia ngồi trên lưng nó.

Nếu là người khác sớm đã bị nó quăng ngã không biết đã gãy bao nhiêu cái xương sườn mà chết.

Không để ý đến bàn tay của Phượng Kinh Hồng cũng tựa hồ cảm thấy không cần hắn giúp đỡ, Hàn Băng Vô Tình liền từ trên lưng Lân Diễm nhảy xuống.

Động tác liền mạch lưu loát có ba phần ưu nhã, bảy phần tiêu sái.Quả nhiên, đã là mỹ nhân thì làm cái gì động tác cũng đều có thể vô cùng đẹp.

Ngay cả động tác nhảy xuống từ trên lưng ngựa cũng cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui cảm giác.

Tuy nhiên, động tác của nàng đẹp thì đẹp đó nhưng rơi vào trong của hai thủ vệ thì hành động này chẳng khác nào đang khiêu khích quyền uy của vương gia bọn họ.

.

Phượng Họa Phong VânTác giả: Nakami MokirashiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay… Sau khi tất cả đi hết, một người từ trong con hẻm gần đó đi ra.Đó là một nữ nhân xinh đẹp đến mức yêu diễm.Dù là một thân hắc y nhưng không thể che giấu được thân hình phập phồng quyến rũ cùng với những đường cong lả lướt của nàng ta.Ngược lại, bộ hắc y bí sát càng tôn lên thân hình chỗ cần hẹp thì hẹp, nơi nên phì liền phì của nàng.Nhất là b* ng*c ngạo nhân kia quả là một vưu vật thế gian hiếm có.Trên gương mặt trứng ngỗng trắng nõn kia, đôi môi đỏ mọng mân khẩn :"Vương, ngài thực sự muốn lấy nhân loại đó vì phi sao?"Nói xong, nàng đội lên đấu lạp rời đi.Trùng hợp là phương hướng nàng đi chính là con đường về phía Nhiếp Chính Vương phủ.Nhiếp Chính Vương phủ.Hình ảnh Phượng Kinh Hồng đưa tay muốn đỡ Hàn Băng Vô Tình xuống làm hai thủ vệ ngã phá tròng mắt.Vương gia của bọn họ từng đối ai ôn nhu như vậy sao? Đáp án khẳng định là không có khả năng.Đừng nói là hành động, ngay cả sắc mặt vương gia đối với ai cũng chưa từng hòa hoãn như vậy.Hai thủ vệ vô cùng tò mò đưa tầm mắt ngước nhìn lên người ngồi trên lưng Hắc Diễm.Thấy được lư sơn chân diện mục của người tới, hai người không khỏi hít một ngụm khí lạnh nhanh chóng cúi đầu xuống.Lúc này, Hàn Băng Vô Tình không còn che mặt nữa nên hai người đều thấy được dung mạo của nàng.Trong đầu bọn họ lúc này chỉ có bốn chữ tuyệt sắc phong hoa nói về bạch y thiếu nữ trên lưng Hắc Diễm.Bởi vì dung mạo quá xuất chúng của Hàn Băng Vô Tình mà hai người đều không chú ý đến con Hắc Diễm mà nàng đang cưỡi chính là Lân Diệm của vương gia bọn họ.Nếu bọn họ chú ý đến chắc chắn sẽ tấc tắc bảo lạ bởi vì Lân Diệm trước giờ chỉ nhận định vương gia ngồi trên lưng nó.Nếu là người khác sớm đã bị nó quăng ngã không biết đã gãy bao nhiêu cái xương sườn mà chết.Không để ý đến bàn tay của Phượng Kinh Hồng cũng tựa hồ cảm thấy không cần hắn giúp đỡ, Hàn Băng Vô Tình liền từ trên lưng Lân Diễm nhảy xuống.Động tác liền mạch lưu loát có ba phần ưu nhã, bảy phần tiêu sái.Quả nhiên, đã là mỹ nhân thì làm cái gì động tác cũng đều có thể vô cùng đẹp.Ngay cả động tác nhảy xuống từ trên lưng ngựa cũng cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui cảm giác.Tuy nhiên, động tác của nàng đẹp thì đẹp đó nhưng rơi vào trong của hai thủ vệ thì hành động này chẳng khác nào đang khiêu khích quyền uy của vương gia bọn họ..

Chương 163: 163: Khiêu Khích