Tác giả:

Trong một căn phòng cũ nát, ánh đèn lờ mờ. Có một thiếu niên mặc áo khoác trắng đã ngả sang màu vàng nhạt, trên tay hoặc là bưng một chậu máu, hoặc là cầm một chiếc kéo, vội vã đi vào rồi lại đi ra. “Thiếu Xuyên, lấy nước nóng mang vào đây!” Một âm thanh lạnh lùng từ trong phòng truyền ra. “Tới rồi đây!” Chàng thiếu niên vội vàng vứt điếu thuốc đang hút dở, bưng một chậu nước nóng bước vào. Một người phụ nữ mặc áo khoác blouse trắng đang đứng trước bàn mổ, động tác điêu luyện, cảnh tượng đẫm máu trước mắt cô nhưng người nọ coi như không thấy gì. “Được rồi, tiêm tiếp cho cô ấy một nửa lượng thuốc mê!” Người phụ nữ khẽ thở dài và nói. “Được!” Diệp Thiếu Xuyên gật đầu, tìm trên bàn bên cạnh một cái ống tiêm, bận rộn. Người phụ nữ tháo găng tay cao su ra, rửa sạch vết máu trên tay, sau đó cởi bỏ khẩu trang, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp nhưng giữa hàng lông mày kia đều là sự lạnh lùng. “Chị Lữ, uống trà rồi nghỉ ngơi đi!” Diệp Thiếu Xuyên tiêm thuốc mê cho bệnh nhân xong xuôi sau đó nhanh…

Chương 57: Chương 57

Thần Y Đào HoaTác giả: Ngưu NhĩTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong một căn phòng cũ nát, ánh đèn lờ mờ. Có một thiếu niên mặc áo khoác trắng đã ngả sang màu vàng nhạt, trên tay hoặc là bưng một chậu máu, hoặc là cầm một chiếc kéo, vội vã đi vào rồi lại đi ra. “Thiếu Xuyên, lấy nước nóng mang vào đây!” Một âm thanh lạnh lùng từ trong phòng truyền ra. “Tới rồi đây!” Chàng thiếu niên vội vàng vứt điếu thuốc đang hút dở, bưng một chậu nước nóng bước vào. Một người phụ nữ mặc áo khoác blouse trắng đang đứng trước bàn mổ, động tác điêu luyện, cảnh tượng đẫm máu trước mắt cô nhưng người nọ coi như không thấy gì. “Được rồi, tiêm tiếp cho cô ấy một nửa lượng thuốc mê!” Người phụ nữ khẽ thở dài và nói. “Được!” Diệp Thiếu Xuyên gật đầu, tìm trên bàn bên cạnh một cái ống tiêm, bận rộn. Người phụ nữ tháo găng tay cao su ra, rửa sạch vết máu trên tay, sau đó cởi bỏ khẩu trang, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp nhưng giữa hàng lông mày kia đều là sự lạnh lùng. “Chị Lữ, uống trà rồi nghỉ ngơi đi!” Diệp Thiếu Xuyên tiêm thuốc mê cho bệnh nhân xong xuôi sau đó nhanh… “Vậy được, cháu cũng cùng chăm sóc đi.Đến khi bác sĩ Diệp tỉnh, hai người mau mau thông báo cho tôi.” Trâu Trường Xuân hòa nhã nhìn Tiểu Y nói, nói xong ông ta xoay người ra khỏi phòng bệnh.Có điều lúc đi tới cửa, ông ta lại dừng lại, quay đầu nói với hai gái: “Đúng rồi, bây giờ Tiểu Y khỏi bệnh rồi, tiếp tục ở bệnh viện đoán chừng cũng không tốt lắm, trở về tôi sắp xếp một chút, để cho con bé xuất viện, có điều bây giờ tình hình của con bé có chút phức tạp, cũng không có thân nhân gì, Tiểu Hà cô và con bé quan hệ tốt, nếu không Tiểu Y ở nhà cô mộtkhoảng thời gian trước? Hơn nữa con bé bây giờ tuổi nhỏ, còn cần đọc nhiều sách, tôi trở về xem xem tìm cho con bé một trường để đi học, cô cảm thấy thế nào?”“ở nhà tôi hoàn toàn không thành vấn đề, hơn nữa Tiểu Y mới mười bốn tuổi, bây giờ chính là thời điểm đi học.” Đương nhiên ỉà Quan Tiểu Hà hết sức đồng ý.Chỉ là lúc này, Tiểu Y mở miệng nói: “Viện trưởng, cháu không thể ở lại trong nhà chị Tiểu Hà, cháu đã đòng ý với anh Tiểu Diệp, quay về chỗ anhA IIây.Ngược lại không phải là Tiểu Y vôcùng muốn chung một chỗ với Diệp Thiếu Xuyên, mà là Diệp Thiếu Xuyên lo lắng cô tu luyện, nếu mang theo bên người, có thể kịp thời chăm sóc, sẽ không xảy ra vấn đề.Đây cũng là sáng sớm Diệp Thiếu Xuyên đề cập với cô.“Cháu đã đồng ý bác sĩ Diệp, vậy cũng được, theo cháu đi.” Bản thân Trâu Trường Xuân không gì không thể, ngay sau đó lại nói: “Có điều chuyện đi học vẫn là tôi sắp xếp cho cháu, được chứ, bắt đầu từ trung học cơ sở?”Quan Tiểu Hà rất muốn để cho Tiểu Y ở lại trong nhà mình, nếu là bìnhthường, cô liền nói thẳng ra, nhưng lúc này cô bỗng nhiên thông minh một chút, nghĩ tới một loại tình huống khác, lời ra đến khóe miệng lại rụt trở về, đổi thành khác một câu: “Trung học cơ sở? Trước kia Tiểu Y chưa có đi học lần nào, Trâu viện trưởng, trung học cơ sở có phải hay không…”Lời đã ra khỏi miệng, cô hối hận, Tiểu Y xem qua là nhớ, thiên phú dị thường của con bé cô đã đích thân lĩnh giáo qua, đừng nói trung học cơ sở, bây giờ để cho con bé đi học đại học đoán chừng cũng đỗ.“Trung học cơ sở không được sao? Nhưng tuổi tác tiểu Y cũng không nhỏ, bây giờ học tiểu học có phảikhông hay lắm không?” Trâu Trường Xuân không chú ý tới sự lúng túng của Quan Tiểu Hà, ngược lại cau mày nói.“Vẩn là trung học cơ sở đi, Tiểu Y thông minh như vậy, nhất định có thể.” Quan Tiểu Hà liền vội vàng đổi lời nói.Thấy Quan Tiểu Hà khen mình, trên mặt Tiểu Y lộ ra nụ cười, như một đóa bách hợp nở hoa, xinh đẹp vô cùng.Đến nỗi chuyện hai người nói cô đi học, trung học cơ sở hay không trung học cơ sở, cô cũng không thèm để ý.Vậy được, liền quyết định như vậyđi, tôi trở về thì sắp xếp, hai người chờ tin tức của tôi.” Trâu Trường Xuân gật đầu, xoay người đi ra ngoài.“Tiểu Y, sao em đồng ý đi ở nhà Diệp Thiếu Xuyên?” Trâu Trường Xuân vừa đi, Quan Tiểu Hà liền vội vàng kéo tay tiểu Y hỏi.“Anh Tiểu Diệp nói ở chung với anh ấy thuận lợi.” Tiểu Y sẽ không nói dối, nói thẳng.Trên thực tế Diệp Thiếu Xuyên nói để thuận lợi tu luyện, chẳng qua là cô đã đồng ý với Diệp Thiếu Xuyên chuyện tu luyện sẽ không nói cho những người khác, vì vậy biến thành một câu như vậy.Cùng em ở chung còn thuận lợi?Quan Tiểu Hà vừa nghe, nhất thời trợn to hai mắt.Gió thu hơi lạnh..

“Vậy được, cháu cũng cùng chăm sóc đi.

Đến khi bác sĩ Diệp tỉnh, hai người mau mau thông báo cho tôi.

” Trâu Trường Xuân hòa nhã nhìn Tiểu Y nói, nói xong ông ta xoay người ra khỏi phòng bệnh.

Có điều lúc đi tới cửa, ông ta lại dừng lại, quay đầu nói với hai gái: “Đúng rồi, bây giờ Tiểu Y khỏi bệnh rồi, tiếp tục ở bệnh viện đoán chừng cũng không tốt lắm, trở về tôi sắp xếp một chút, để cho con bé xuất viện, có điều bây giờ tình hình của con bé có chút phức tạp, cũng không có thân nhân gì, Tiểu Hà cô và con bé quan hệ tốt, nếu không Tiểu Y ở nhà cô một

khoảng thời gian trước? Hơn nữa con bé bây giờ tuổi nhỏ, còn cần đọc nhiều sách, tôi trở về xem xem tìm cho con bé một trường để đi học, cô cảm thấy thế nào?”

“ở nhà tôi hoàn toàn không thành vấn đề, hơn nữa Tiểu Y mới mười bốn tuổi, bây giờ chính là thời điểm đi học.

” Đương nhiên ỉà Quan Tiểu Hà hết sức đồng ý.

Chỉ là lúc này, Tiểu Y mở miệng nói: “Viện trưởng, cháu không thể ở lại trong nhà chị Tiểu Hà, cháu đã đòng ý với anh Tiểu Diệp, quay về chỗ anh

A II

ây.

Ngược lại không phải là Tiểu Y vô

cùng muốn chung một chỗ với Diệp Thiếu Xuyên, mà là Diệp Thiếu Xuyên lo lắng cô tu luyện, nếu mang theo bên người, có thể kịp thời chăm sóc, sẽ không xảy ra vấn đề.

Đây cũng là sáng sớm Diệp Thiếu Xuyên đề cập với cô.

“Cháu đã đồng ý bác sĩ Diệp, vậy cũng được, theo cháu đi.

” Bản thân Trâu Trường Xuân không gì không thể, ngay sau đó lại nói: “Có điều chuyện đi học vẫn là tôi sắp xếp cho cháu, được chứ, bắt đầu từ trung học cơ sở?”

Quan Tiểu Hà rất muốn để cho Tiểu Y ở lại trong nhà mình, nếu là bình

thường, cô liền nói thẳng ra, nhưng lúc này cô bỗng nhiên thông minh một chút, nghĩ tới một loại tình huống khác, lời ra đến khóe miệng lại rụt trở về, đổi thành khác một câu: “Trung học cơ sở? Trước kia Tiểu Y chưa có đi học lần nào, Trâu viện trưởng, trung học cơ sở có phải hay không…”

Lời đã ra khỏi miệng, cô hối hận, Tiểu Y xem qua là nhớ, thiên phú dị thường của con bé cô đã đích thân lĩnh giáo qua, đừng nói trung học cơ sở, bây giờ để cho con bé đi học đại học đoán chừng cũng đỗ.

“Trung học cơ sở không được sao? Nhưng tuổi tác tiểu Y cũng không nhỏ, bây giờ học tiểu học có phải

không hay lắm không?” Trâu Trường Xuân không chú ý tới sự lúng túng của Quan Tiểu Hà, ngược lại cau mày nói.

“Vẩn là trung học cơ sở đi, Tiểu Y thông minh như vậy, nhất định có thể.

” Quan Tiểu Hà liền vội vàng đổi lời nói.

Thấy Quan Tiểu Hà khen mình, trên mặt Tiểu Y lộ ra nụ cười, như một đóa bách hợp nở hoa, xinh đẹp vô cùng.

Đến nỗi chuyện hai người nói cô đi học, trung học cơ sở hay không trung học cơ sở, cô cũng không thèm để ý.

Vậy được, liền quyết định như vậy

đi, tôi trở về thì sắp xếp, hai người chờ tin tức của tôi.

” Trâu Trường Xuân gật đầu, xoay người đi ra ngoài.

“Tiểu Y, sao em đồng ý đi ở nhà Diệp Thiếu Xuyên?” Trâu Trường Xuân vừa đi, Quan Tiểu Hà liền vội vàng kéo tay tiểu Y hỏi.

“Anh Tiểu Diệp nói ở chung với anh ấy thuận lợi.

” Tiểu Y sẽ không nói dối, nói thẳng.

Trên thực tế Diệp Thiếu Xuyên nói để thuận lợi tu luyện, chẳng qua là cô đã đồng ý với Diệp Thiếu Xuyên chuyện tu luyện sẽ không nói cho những người khác, vì vậy biến thành một câu như vậy.

Cùng em ở chung còn thuận lợi?

Quan Tiểu Hà vừa nghe, nhất thời trợn to hai mắt.

Gió thu hơi lạnh.

.

Thần Y Đào HoaTác giả: Ngưu NhĩTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong một căn phòng cũ nát, ánh đèn lờ mờ. Có một thiếu niên mặc áo khoác trắng đã ngả sang màu vàng nhạt, trên tay hoặc là bưng một chậu máu, hoặc là cầm một chiếc kéo, vội vã đi vào rồi lại đi ra. “Thiếu Xuyên, lấy nước nóng mang vào đây!” Một âm thanh lạnh lùng từ trong phòng truyền ra. “Tới rồi đây!” Chàng thiếu niên vội vàng vứt điếu thuốc đang hút dở, bưng một chậu nước nóng bước vào. Một người phụ nữ mặc áo khoác blouse trắng đang đứng trước bàn mổ, động tác điêu luyện, cảnh tượng đẫm máu trước mắt cô nhưng người nọ coi như không thấy gì. “Được rồi, tiêm tiếp cho cô ấy một nửa lượng thuốc mê!” Người phụ nữ khẽ thở dài và nói. “Được!” Diệp Thiếu Xuyên gật đầu, tìm trên bàn bên cạnh một cái ống tiêm, bận rộn. Người phụ nữ tháo găng tay cao su ra, rửa sạch vết máu trên tay, sau đó cởi bỏ khẩu trang, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp nhưng giữa hàng lông mày kia đều là sự lạnh lùng. “Chị Lữ, uống trà rồi nghỉ ngơi đi!” Diệp Thiếu Xuyên tiêm thuốc mê cho bệnh nhân xong xuôi sau đó nhanh… “Vậy được, cháu cũng cùng chăm sóc đi.Đến khi bác sĩ Diệp tỉnh, hai người mau mau thông báo cho tôi.” Trâu Trường Xuân hòa nhã nhìn Tiểu Y nói, nói xong ông ta xoay người ra khỏi phòng bệnh.Có điều lúc đi tới cửa, ông ta lại dừng lại, quay đầu nói với hai gái: “Đúng rồi, bây giờ Tiểu Y khỏi bệnh rồi, tiếp tục ở bệnh viện đoán chừng cũng không tốt lắm, trở về tôi sắp xếp một chút, để cho con bé xuất viện, có điều bây giờ tình hình của con bé có chút phức tạp, cũng không có thân nhân gì, Tiểu Hà cô và con bé quan hệ tốt, nếu không Tiểu Y ở nhà cô mộtkhoảng thời gian trước? Hơn nữa con bé bây giờ tuổi nhỏ, còn cần đọc nhiều sách, tôi trở về xem xem tìm cho con bé một trường để đi học, cô cảm thấy thế nào?”“ở nhà tôi hoàn toàn không thành vấn đề, hơn nữa Tiểu Y mới mười bốn tuổi, bây giờ chính là thời điểm đi học.” Đương nhiên ỉà Quan Tiểu Hà hết sức đồng ý.Chỉ là lúc này, Tiểu Y mở miệng nói: “Viện trưởng, cháu không thể ở lại trong nhà chị Tiểu Hà, cháu đã đòng ý với anh Tiểu Diệp, quay về chỗ anhA IIây.Ngược lại không phải là Tiểu Y vôcùng muốn chung một chỗ với Diệp Thiếu Xuyên, mà là Diệp Thiếu Xuyên lo lắng cô tu luyện, nếu mang theo bên người, có thể kịp thời chăm sóc, sẽ không xảy ra vấn đề.Đây cũng là sáng sớm Diệp Thiếu Xuyên đề cập với cô.“Cháu đã đồng ý bác sĩ Diệp, vậy cũng được, theo cháu đi.” Bản thân Trâu Trường Xuân không gì không thể, ngay sau đó lại nói: “Có điều chuyện đi học vẫn là tôi sắp xếp cho cháu, được chứ, bắt đầu từ trung học cơ sở?”Quan Tiểu Hà rất muốn để cho Tiểu Y ở lại trong nhà mình, nếu là bìnhthường, cô liền nói thẳng ra, nhưng lúc này cô bỗng nhiên thông minh một chút, nghĩ tới một loại tình huống khác, lời ra đến khóe miệng lại rụt trở về, đổi thành khác một câu: “Trung học cơ sở? Trước kia Tiểu Y chưa có đi học lần nào, Trâu viện trưởng, trung học cơ sở có phải hay không…”Lời đã ra khỏi miệng, cô hối hận, Tiểu Y xem qua là nhớ, thiên phú dị thường của con bé cô đã đích thân lĩnh giáo qua, đừng nói trung học cơ sở, bây giờ để cho con bé đi học đại học đoán chừng cũng đỗ.“Trung học cơ sở không được sao? Nhưng tuổi tác tiểu Y cũng không nhỏ, bây giờ học tiểu học có phảikhông hay lắm không?” Trâu Trường Xuân không chú ý tới sự lúng túng của Quan Tiểu Hà, ngược lại cau mày nói.“Vẩn là trung học cơ sở đi, Tiểu Y thông minh như vậy, nhất định có thể.” Quan Tiểu Hà liền vội vàng đổi lời nói.Thấy Quan Tiểu Hà khen mình, trên mặt Tiểu Y lộ ra nụ cười, như một đóa bách hợp nở hoa, xinh đẹp vô cùng.Đến nỗi chuyện hai người nói cô đi học, trung học cơ sở hay không trung học cơ sở, cô cũng không thèm để ý.Vậy được, liền quyết định như vậyđi, tôi trở về thì sắp xếp, hai người chờ tin tức của tôi.” Trâu Trường Xuân gật đầu, xoay người đi ra ngoài.“Tiểu Y, sao em đồng ý đi ở nhà Diệp Thiếu Xuyên?” Trâu Trường Xuân vừa đi, Quan Tiểu Hà liền vội vàng kéo tay tiểu Y hỏi.“Anh Tiểu Diệp nói ở chung với anh ấy thuận lợi.” Tiểu Y sẽ không nói dối, nói thẳng.Trên thực tế Diệp Thiếu Xuyên nói để thuận lợi tu luyện, chẳng qua là cô đã đồng ý với Diệp Thiếu Xuyên chuyện tu luyện sẽ không nói cho những người khác, vì vậy biến thành một câu như vậy.Cùng em ở chung còn thuận lợi?Quan Tiểu Hà vừa nghe, nhất thời trợn to hai mắt.Gió thu hơi lạnh..

Chương 57: Chương 57