Tác giả:

Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…

Chương 171: Chương 171

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chuyện tối nay khá phiền toái, một mình cũng có chút chút bó tay bó chân.Rất nhanh, Triệu Nam Thiên đã tới bãi đỗ xe bệnh viện Đông Châu.Thư Trúc từ tòa khám bệnh đi ra, cô ta cầm điện thoại dạo quanh một vòng, sau đó chợt phát hiện trong góc có một chiếc Land Rover đang nhấp nháy đèn.Cô ta nhịn những nghi ngờ trong lòng xuống rồi đi tới, sau khi ngồi bên ghế phụ, lúc này mới kinh ngạc nói: “Mới mấy ngày không gặp thôi mà, lúc này đã lái Land Rover rồi à?”Thư Trúc không hiểu về xe lắm, chỉ biết đây là Land Rover, những ngườinhiều tiền mới lái được nó.Triệu Nam Thiên cũng không giải thích, nói qua loa vài câu mới hỏi đến chuyện chính.Thư Trúc gật đầu: “Yên tâm đi, em giúp anh nhìn chằm chằm anh ta rồi, không lạc được đâu!”Lúc nói chuyện, cô ta lặng lẽ quan sát Triệu Nam Thiên, tuy người này đã quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, nhưng chỉ mấy ngày không gặp, dường như cô ta lại cảm thấy Triệu Nam Thiên đã hơi thay đổi, cụ thể là ở đâu thì không nói ta được, chỉ cảm thấy trên người anh có loại mị lực không giống trước.Triệu Nam Thiên bị cô ta nhìn đến mức toàn thân không được tự nhiên, lúc đối diện với Vương Như Nguyệt, anh còn có thể ý chí sắt đá được.Nhưng nói về tâm tư, chẳng phải còn có một câu châm ngôn thế này à? Một đêm vợ chồng trăm ngày tình nghĩa!Nếu không phải trước đây yêu đến chết đi sống lại, anh cũng sẽ không từ bỏ tiền đồ tốt đẹp trong quân đội, dứt khoát xuất ngũ, muốn ở bên cạnh người phụ nữ này cả đời.Nhất là lúc này, chút vương vấn không dứt được trong mắt Thư Trúc vẫn khiến anh vô cùng hưởng thụ.Trong lòng Triệu Nam Thiên qua quýt nghĩ, nhưng ngoài miệng vẫn không quên nói lời cảm ơn: “Hôm nay cám ơn em đã giúp anh một chuyện lớn.”Thư Trúc cũng không buông tha dễ như vậy: “Chỉ cảm ơn ngoài miệng là xong à? Anh biết không, em vì giúp anh trông coi người kia mà phải bỏ không ít chuyện đấy.”Triệu Nam Thiên nghe được Thư Trúc có ý níu kéo quan hệ gần hơn, nhưng với tình hình của hai người trước mắt, dù thế nào cũng không trở về như trước được.Đang trong lúc do dự, Thư Trúc lại nói lần nữa: “Anh cũng đừng cảm ơn ngoài miệng thễa chứ, nếu thật sự muốn cám ơn em, vậy mời em ăn cơm đi, gần đây phẫu thuật khá nhiều nên toàn ăn ở căn tin.”Cô ta đã đến nước này, Triệu Nam Thiên cũng không thể từ chối được, dù sao người ta cũng giúp mình chuyện lớn.Thư Trúc nở nụ cười xinh đẹp, ngoẹo đầu nói: “Cứ quyết định vậy đi, phải đếm chỗ lão Dương mới được.Đã lâu không đến nhà anh ấy rồi, có chút thèm đấy!”Câu nói này vừa dứt, trong xe lại rơi vào một trận trầm mặc.Lão Dương là bạn chung của hai người, anh ta mở quán ăn, hai người bọn anh vì vậy mà quen biết ở đó, sau đó từng bước tiến triển thành tình nhân.Triệu Nam Thiên có chút không hiểu lắm, Thư Trúc đột nhiên nhắc tới chỗ đó, rốt cuộc cô ta đang có mục đích gì?Không đợi anh nghĩ lâu, lúc này đã có người gõ cửa sổ xe, Từ Minh đến rồi.Triệu Nam Thiên mở cửa cho anh ta.Từ Minh ngồi trên ghế sau, cười híp mắt bắt chuyện: “Chào anh Thiên, chào chị bác sĩ!”Thư Trúc nhẹ nhàng gật đầu: “Chào cậu!”Trong xe có thêm một người, bầu không khí vừa rồi có chút mập mờ cuối cùng cũng đã khôi phục bình thường.Không lâu sau, từ trong tòa nhà của khoa cấp cứu có một người đi ra Thư Trúc chỉ ngón tay ra: “Triệu Nam Thiên, chính là người đó!”

Chuyện tối nay khá phiền toái, một mình cũng có chút chút bó tay bó chân.

Rất nhanh, Triệu Nam Thiên đã tới bãi đỗ xe bệnh viện Đông Châu.

Thư Trúc từ tòa khám bệnh đi ra, cô ta cầm điện thoại dạo quanh một vòng, sau đó chợt phát hiện trong góc có một chiếc Land Rover đang nhấp nháy đèn.

Cô ta nhịn những nghi ngờ trong lòng xuống rồi đi tới, sau khi ngồi bên ghế phụ, lúc này mới kinh ngạc nói: “Mới mấy ngày không gặp thôi mà, lúc này đã lái Land Rover rồi à?”

Thư Trúc không hiểu về xe lắm, chỉ biết đây là Land Rover, những ngườinhiều tiền mới lái được nó.

Triệu Nam Thiên cũng không giải thích, nói qua loa vài câu mới hỏi đến chuyện chính.

Thư Trúc gật đầu: “Yên tâm đi, em giúp anh nhìn chằm chằm anh ta rồi, không lạc được đâu!”

Lúc nói chuyện, cô ta lặng lẽ quan sát Triệu Nam Thiên, tuy người này đã quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, nhưng chỉ mấy ngày không gặp, dường như cô ta lại cảm thấy Triệu Nam Thiên đã hơi thay đổi, cụ thể là ở đâu thì không nói ta được, chỉ cảm thấy trên người anh có loại mị lực không giống trước.

Triệu Nam Thiên bị cô ta nhìn đến mức toàn thân không được tự nhiên, lúc đối diện với Vương Như Nguyệt, anh còn có thể ý chí sắt đá được.

Nhưng nói về tâm tư, chẳng phải còn có một câu châm ngôn thế này à? Một đêm vợ chồng trăm ngày tình nghĩa!

Nếu không phải trước đây yêu đến chết đi sống lại, anh cũng sẽ không từ bỏ tiền đồ tốt đẹp trong quân đội, dứt khoát xuất ngũ, muốn ở bên cạnh người phụ nữ này cả đời.

Nhất là lúc này, chút vương vấn không dứt được trong mắt Thư Trúc vẫn khiến anh vô cùng hưởng thụ.

Trong lòng Triệu Nam Thiên qua quýt nghĩ, nhưng ngoài miệng vẫn không quên nói lời cảm ơn: “Hôm nay cám ơn em đã giúp anh một chuyện lớn.

Thư Trúc cũng không buông tha dễ như vậy: “Chỉ cảm ơn ngoài miệng là xong à? Anh biết không, em vì giúp anh trông coi người kia mà phải bỏ không ít chuyện đấy.

Triệu Nam Thiên nghe được Thư Trúc có ý níu kéo quan hệ gần hơn, nhưng với tình hình của hai người trước mắt, dù thế nào cũng không trở về như trước được.

Đang trong lúc do dự, Thư Trúc lại nói lần nữa: “Anh cũng đừng cảm ơn ngoài miệng thễa chứ, nếu thật sự muốn cám ơn em, vậy mời em ăn cơm đi, gần đây phẫu thuật khá nhiều nên toàn ăn ở căn tin.

Cô ta đã đến nước này, Triệu Nam Thiên cũng không thể từ chối được, dù sao người ta cũng giúp mình chuyện lớn.

Thư Trúc nở nụ cười xinh đẹp, ngoẹo đầu nói: “Cứ quyết định vậy đi, phải đếm chỗ lão Dương mới được.

Đã lâu không đến nhà anh ấy rồi, có chút thèm đấy!”

Câu nói này vừa dứt, trong xe lại rơi vào một trận trầm mặc.

Lão Dương là bạn chung của hai người, anh ta mở quán ăn, hai người bọn anh vì vậy mà quen biết ở đó, sau đó từng bước tiến triển thành tình nhân.

Triệu Nam Thiên có chút không hiểu lắm, Thư Trúc đột nhiên nhắc tới chỗ đó, rốt cuộc cô ta đang có mục đích gì?

Không đợi anh nghĩ lâu, lúc này đã có người gõ cửa sổ xe, Từ Minh đến rồi.

Triệu Nam Thiên mở cửa cho anh ta.

Từ Minh ngồi trên ghế sau, cười híp mắt bắt chuyện: “Chào anh Thiên, chào chị bác sĩ!”

Thư Trúc nhẹ nhàng gật đầu: “Chào cậu!”

Trong xe có thêm một người, bầu không khí vừa rồi có chút mập mờ cuối cùng cũng đã khôi phục bình thường.

Không lâu sau, từ trong tòa nhà của khoa cấp cứu có một người đi ra Thư Trúc chỉ ngón tay ra: “Triệu Nam Thiên, chính là người đó!”

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chuyện tối nay khá phiền toái, một mình cũng có chút chút bó tay bó chân.Rất nhanh, Triệu Nam Thiên đã tới bãi đỗ xe bệnh viện Đông Châu.Thư Trúc từ tòa khám bệnh đi ra, cô ta cầm điện thoại dạo quanh một vòng, sau đó chợt phát hiện trong góc có một chiếc Land Rover đang nhấp nháy đèn.Cô ta nhịn những nghi ngờ trong lòng xuống rồi đi tới, sau khi ngồi bên ghế phụ, lúc này mới kinh ngạc nói: “Mới mấy ngày không gặp thôi mà, lúc này đã lái Land Rover rồi à?”Thư Trúc không hiểu về xe lắm, chỉ biết đây là Land Rover, những ngườinhiều tiền mới lái được nó.Triệu Nam Thiên cũng không giải thích, nói qua loa vài câu mới hỏi đến chuyện chính.Thư Trúc gật đầu: “Yên tâm đi, em giúp anh nhìn chằm chằm anh ta rồi, không lạc được đâu!”Lúc nói chuyện, cô ta lặng lẽ quan sát Triệu Nam Thiên, tuy người này đã quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, nhưng chỉ mấy ngày không gặp, dường như cô ta lại cảm thấy Triệu Nam Thiên đã hơi thay đổi, cụ thể là ở đâu thì không nói ta được, chỉ cảm thấy trên người anh có loại mị lực không giống trước.Triệu Nam Thiên bị cô ta nhìn đến mức toàn thân không được tự nhiên, lúc đối diện với Vương Như Nguyệt, anh còn có thể ý chí sắt đá được.Nhưng nói về tâm tư, chẳng phải còn có một câu châm ngôn thế này à? Một đêm vợ chồng trăm ngày tình nghĩa!Nếu không phải trước đây yêu đến chết đi sống lại, anh cũng sẽ không từ bỏ tiền đồ tốt đẹp trong quân đội, dứt khoát xuất ngũ, muốn ở bên cạnh người phụ nữ này cả đời.Nhất là lúc này, chút vương vấn không dứt được trong mắt Thư Trúc vẫn khiến anh vô cùng hưởng thụ.Trong lòng Triệu Nam Thiên qua quýt nghĩ, nhưng ngoài miệng vẫn không quên nói lời cảm ơn: “Hôm nay cám ơn em đã giúp anh một chuyện lớn.”Thư Trúc cũng không buông tha dễ như vậy: “Chỉ cảm ơn ngoài miệng là xong à? Anh biết không, em vì giúp anh trông coi người kia mà phải bỏ không ít chuyện đấy.”Triệu Nam Thiên nghe được Thư Trúc có ý níu kéo quan hệ gần hơn, nhưng với tình hình của hai người trước mắt, dù thế nào cũng không trở về như trước được.Đang trong lúc do dự, Thư Trúc lại nói lần nữa: “Anh cũng đừng cảm ơn ngoài miệng thễa chứ, nếu thật sự muốn cám ơn em, vậy mời em ăn cơm đi, gần đây phẫu thuật khá nhiều nên toàn ăn ở căn tin.”Cô ta đã đến nước này, Triệu Nam Thiên cũng không thể từ chối được, dù sao người ta cũng giúp mình chuyện lớn.Thư Trúc nở nụ cười xinh đẹp, ngoẹo đầu nói: “Cứ quyết định vậy đi, phải đếm chỗ lão Dương mới được.Đã lâu không đến nhà anh ấy rồi, có chút thèm đấy!”Câu nói này vừa dứt, trong xe lại rơi vào một trận trầm mặc.Lão Dương là bạn chung của hai người, anh ta mở quán ăn, hai người bọn anh vì vậy mà quen biết ở đó, sau đó từng bước tiến triển thành tình nhân.Triệu Nam Thiên có chút không hiểu lắm, Thư Trúc đột nhiên nhắc tới chỗ đó, rốt cuộc cô ta đang có mục đích gì?Không đợi anh nghĩ lâu, lúc này đã có người gõ cửa sổ xe, Từ Minh đến rồi.Triệu Nam Thiên mở cửa cho anh ta.Từ Minh ngồi trên ghế sau, cười híp mắt bắt chuyện: “Chào anh Thiên, chào chị bác sĩ!”Thư Trúc nhẹ nhàng gật đầu: “Chào cậu!”Trong xe có thêm một người, bầu không khí vừa rồi có chút mập mờ cuối cùng cũng đã khôi phục bình thường.Không lâu sau, từ trong tòa nhà của khoa cấp cứu có một người đi ra Thư Trúc chỉ ngón tay ra: “Triệu Nam Thiên, chính là người đó!”

Chương 171: Chương 171