Tác giả:

Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…

Chương 215: Chương 215

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Một ngọn lửa ác độc bùng lên từ cơ thể Triệu Nam Thiên, anh thoáng nhìn thấy sự trêu chọc trong mắt cô ta, lập tức nghiêm mặt nói: “Chị đừng giở trò côn đồ với tôi nữa được không? Chơi đùa tôi vui đến mức vậy cơ à?”Thấy anh đã nhìn thấu, Mạnh Nhã bật cười và đổi chủ đề: “Như vậy thì tôi không trêu chọc anh nữa.Hãy kể cho tôi nghe về chị nuôi kia của anh đi, có xinh hay không?”Triệu Nam Thiên thành thật đánh giá: “So với những người khác thì tính là mỹ nữ, còn so với chị thì còn kém xa!”Mạnh Nhã tâm trạng tốt hẳn lên, “Miệng của anh thật ngọt, nhắm mắt lại đi, tôi thưởng cho!”Triệu Nam Thiên có chút chột dạ, “Chị muốn làm gì?”Cô ta đá vào gầm bàn, “Sao lo nhiều chuyện vớ vẩn thế? Bảo nhắm thì nhắm đi!”Triệu Nam Thiên không còn cách nào khác đành phải ngoan ngoãn nghe lời, thời điểm nhắm mắt lại, dường như cả thế giới đều yên lặng.Kỳ thật trong lòng anh cũng có đoán chừng, nhưng là không dám nghĩ tới, trong lòng cảm thấy khó chịu.Chẳng bao lâu, phỏng đoán đã trở thành hiện thực, và mọi thứ thật khó tin.Cảm giác có một con chuồn chuồn lướt qua má anh.Triệu Nam Thiên mở mắt ra, luôn cảm thấy mọi thứ giống như một giấc mơ, chẳng mấy chốc lại rơi vào vòng xoáy.Anh thừa nhận rằng anh có cảm tình tốt với Mạnh Nhã, nhưng sự tồn tại của Tô Mục Tuyết khiến anh không thể thoải mái chấp nhận những người phụ nữ khác.Ngay cả khi anh và Tô Mục Tuyết chỉ là một cặp đôi giả trên danh nghĩa, anh sẽ không cho phép bản thân mình một chân đạp hai chiếc thuyền.Vì vậy, mối quan hệ giữa anh và Mạnh Nhã chỉ có thể là bạn bè, một khi đã vượt qua ranh giới, anh thậm chí có thể không làm bạn bè với cô ta nữa.Mạnh Nhã dường như nhìn thấy khúc mắc trong lòng Triệu Nam Thiên, lắc lắc ngón tay, “Đừng suy nghĩ nhiều, đây chỉ là khích lệ giữa bạn thân mà thôi!”Triệu Nam Thiên vốn tưởng rằng trí tuệ cảm xúc của mình còn chưa đủ, lúc này mới đột nhiên thông suốt.Hóa ra cô ấy cũng là một người phụ nữ vô cùng kiêu hãnh, và cô ấy sẽ không bao giờ can thiệp dễ dàng trước khi anh và Tô Mục Tuyết làm rõ.Tuy rằng luật chơi rất đơn giản, nhưng Triệu Nam Thiên không dám tùy tiện thử.Sự chừng mực đặt ở giữa sự tự do, dường như bị kiềm chế, rồi cũng như là bạn đang chơi với lửa vậy?Triệu Nam Thiên không nghĩ ra biện pháp đối phó, chỉ có thể thẳng thắn tiếp nhận, “Hôm nay cảm ơn chị.”Mạnh Nhã nhẹ giọng nói: “Muốn cảm tạ tôi cũng không dễ dàng vậy đâu? Tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp.”Triệu Nam Thiên nghe xong liền vỗ ngực nói: “Đừng lo lắng, không phải chỉ là hộ hoa sứ giả thôi sao? Đến lúc đó chị gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ cùng chị đi qua!”Ăn xong bữa tối, cũng đã hòm hòm.Triệu Nam Thiên đưa Mạnh Nhã về, rồi vội vã về nhà.Không có gì ngạc nhiên khi nữ thần Tô vẫn còn đang say rượu và đạp tung chăn bông xuống dưới gầm giường.Triệu Nam Thiên cẩn thận giúp cô che lại, nhìn không chớp mắt vì sợ mình nhìn thấy những thứ không nên thấy.

Một ngọn lửa ác độc bùng lên từ cơ thể Triệu Nam Thiên, anh thoáng nhìn thấy sự trêu chọc trong mắt cô ta, lập tức nghiêm mặt nói: “Chị đừng giở trò côn đồ với tôi nữa được không? Chơi đùa tôi vui đến mức vậy cơ à?”

Thấy anh đã nhìn thấu, Mạnh Nhã bật cười và đổi chủ đề: “Như vậy thì tôi không trêu chọc anh nữa.

Hãy kể cho tôi nghe về chị nuôi kia của anh đi, có xinh hay không?”

Triệu Nam Thiên thành thật đánh giá: “So với những người khác thì tính là mỹ nữ, còn so với chị thì còn kém xa!”

Mạnh Nhã tâm trạng tốt hẳn lên, “Miệng của anh thật ngọt, nhắm mắt lại đi, tôi thưởng cho!”

Triệu Nam Thiên có chút chột dạ, “Chị muốn làm gì?”

Cô ta đá vào gầm bàn, “Sao lo nhiều chuyện vớ vẩn thế? Bảo nhắm thì nhắm đi!”

Triệu Nam Thiên không còn cách nào khác đành phải ngoan ngoãn nghe lời, thời điểm nhắm mắt lại, dường như cả thế giới đều yên lặng.

Kỳ thật trong lòng anh cũng có đoán chừng, nhưng là không dám nghĩ tới, trong lòng cảm thấy khó chịu.

Chẳng bao lâu, phỏng đoán đã trở thành hiện thực, và mọi thứ thật khó tin.

Cảm giác có một con chuồn chuồn lướt qua má anh.

Triệu Nam Thiên mở mắt ra, luôn cảm thấy mọi thứ giống như một giấc mơ, chẳng mấy chốc lại rơi vào vòng xoáy.

Anh thừa nhận rằng anh có cảm tình tốt với Mạnh Nhã, nhưng sự tồn tại của Tô Mục Tuyết khiến anh không thể thoải mái chấp nhận những người phụ nữ khác.

Ngay cả khi anh và Tô Mục Tuyết chỉ là một cặp đôi giả trên danh nghĩa, anh sẽ không cho phép bản thân mình một chân đạp hai chiếc thuyền.

Vì vậy, mối quan hệ giữa anh và Mạnh Nhã chỉ có thể là bạn bè, một khi đã vượt qua ranh giới, anh thậm chí có thể không làm bạn bè với cô ta nữa.

Mạnh Nhã dường như nhìn thấy khúc mắc trong lòng Triệu Nam Thiên, lắc lắc ngón tay, “Đừng suy nghĩ nhiều, đây chỉ là khích lệ giữa bạn thân mà thôi!”

Triệu Nam Thiên vốn tưởng rằng trí tuệ cảm xúc của mình còn chưa đủ, lúc này mới đột nhiên thông suốt.

Hóa ra cô ấy cũng là một người phụ nữ vô cùng kiêu hãnh, và cô ấy sẽ không bao giờ can thiệp dễ dàng trước khi anh và Tô Mục Tuyết làm rõ.

Tuy rằng luật chơi rất đơn giản, nhưng Triệu Nam Thiên không dám tùy tiện thử.

Sự chừng mực đặt ở giữa sự tự do, dường như bị kiềm chế, rồi cũng như là bạn đang chơi với lửa vậy?

Triệu Nam Thiên không nghĩ ra biện pháp đối phó, chỉ có thể thẳng thắn tiếp nhận, “Hôm nay cảm ơn chị.

Mạnh Nhã nhẹ giọng nói: “Muốn cảm tạ tôi cũng không dễ dàng vậy đâu? Tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp.

Triệu Nam Thiên nghe xong liền vỗ ngực nói: “Đừng lo lắng, không phải chỉ là hộ hoa sứ giả thôi sao? Đến lúc đó chị gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ cùng chị đi qua!”

Ăn xong bữa tối, cũng đã hòm hòm.

Triệu Nam Thiên đưa Mạnh Nhã về, rồi vội vã về nhà.

Không có gì ngạc nhiên khi nữ thần Tô vẫn còn đang say rượu và đạp tung chăn bông xuống dưới gầm giường.

Triệu Nam Thiên cẩn thận giúp cô che lại, nhìn không chớp mắt vì sợ mình nhìn thấy những thứ không nên thấy.

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Một ngọn lửa ác độc bùng lên từ cơ thể Triệu Nam Thiên, anh thoáng nhìn thấy sự trêu chọc trong mắt cô ta, lập tức nghiêm mặt nói: “Chị đừng giở trò côn đồ với tôi nữa được không? Chơi đùa tôi vui đến mức vậy cơ à?”Thấy anh đã nhìn thấu, Mạnh Nhã bật cười và đổi chủ đề: “Như vậy thì tôi không trêu chọc anh nữa.Hãy kể cho tôi nghe về chị nuôi kia của anh đi, có xinh hay không?”Triệu Nam Thiên thành thật đánh giá: “So với những người khác thì tính là mỹ nữ, còn so với chị thì còn kém xa!”Mạnh Nhã tâm trạng tốt hẳn lên, “Miệng của anh thật ngọt, nhắm mắt lại đi, tôi thưởng cho!”Triệu Nam Thiên có chút chột dạ, “Chị muốn làm gì?”Cô ta đá vào gầm bàn, “Sao lo nhiều chuyện vớ vẩn thế? Bảo nhắm thì nhắm đi!”Triệu Nam Thiên không còn cách nào khác đành phải ngoan ngoãn nghe lời, thời điểm nhắm mắt lại, dường như cả thế giới đều yên lặng.Kỳ thật trong lòng anh cũng có đoán chừng, nhưng là không dám nghĩ tới, trong lòng cảm thấy khó chịu.Chẳng bao lâu, phỏng đoán đã trở thành hiện thực, và mọi thứ thật khó tin.Cảm giác có một con chuồn chuồn lướt qua má anh.Triệu Nam Thiên mở mắt ra, luôn cảm thấy mọi thứ giống như một giấc mơ, chẳng mấy chốc lại rơi vào vòng xoáy.Anh thừa nhận rằng anh có cảm tình tốt với Mạnh Nhã, nhưng sự tồn tại của Tô Mục Tuyết khiến anh không thể thoải mái chấp nhận những người phụ nữ khác.Ngay cả khi anh và Tô Mục Tuyết chỉ là một cặp đôi giả trên danh nghĩa, anh sẽ không cho phép bản thân mình một chân đạp hai chiếc thuyền.Vì vậy, mối quan hệ giữa anh và Mạnh Nhã chỉ có thể là bạn bè, một khi đã vượt qua ranh giới, anh thậm chí có thể không làm bạn bè với cô ta nữa.Mạnh Nhã dường như nhìn thấy khúc mắc trong lòng Triệu Nam Thiên, lắc lắc ngón tay, “Đừng suy nghĩ nhiều, đây chỉ là khích lệ giữa bạn thân mà thôi!”Triệu Nam Thiên vốn tưởng rằng trí tuệ cảm xúc của mình còn chưa đủ, lúc này mới đột nhiên thông suốt.Hóa ra cô ấy cũng là một người phụ nữ vô cùng kiêu hãnh, và cô ấy sẽ không bao giờ can thiệp dễ dàng trước khi anh và Tô Mục Tuyết làm rõ.Tuy rằng luật chơi rất đơn giản, nhưng Triệu Nam Thiên không dám tùy tiện thử.Sự chừng mực đặt ở giữa sự tự do, dường như bị kiềm chế, rồi cũng như là bạn đang chơi với lửa vậy?Triệu Nam Thiên không nghĩ ra biện pháp đối phó, chỉ có thể thẳng thắn tiếp nhận, “Hôm nay cảm ơn chị.”Mạnh Nhã nhẹ giọng nói: “Muốn cảm tạ tôi cũng không dễ dàng vậy đâu? Tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp.”Triệu Nam Thiên nghe xong liền vỗ ngực nói: “Đừng lo lắng, không phải chỉ là hộ hoa sứ giả thôi sao? Đến lúc đó chị gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ cùng chị đi qua!”Ăn xong bữa tối, cũng đã hòm hòm.Triệu Nam Thiên đưa Mạnh Nhã về, rồi vội vã về nhà.Không có gì ngạc nhiên khi nữ thần Tô vẫn còn đang say rượu và đạp tung chăn bông xuống dưới gầm giường.Triệu Nam Thiên cẩn thận giúp cô che lại, nhìn không chớp mắt vì sợ mình nhìn thấy những thứ không nên thấy.

Chương 215: Chương 215