CHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng…
Chương 225
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu EmTác giả: Miêu Bạc HàTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng… CHƯƠNG 225Nói với An Diệc Diệp: “Có phải cô cũng muốn cô ta chết đúng không? Cô ta cướp đi người đàn ông của cô, có phải cô đã hận cô ta lâu lắm rồi đúng không?”“Con nhỏ đê tiện này, không biết đã dùng gương mặt này quyến rũ bao nhiêu người.”Mũi dao lướt qua mặt cô ta.An Diệc Diệp sợ hãi mặt trắng bệch, không còn chút màu máu nào, không dám nhúc nhích.“Lưu Ngạn, anh bình tĩnh lại, anh muốn cái gì tôi cũng sẽ cho anh, đều cho anh hết…”“Ông đây không thèm.”Dư Nhã Thiểm cơ thể căng cứng, gào to với An Diệc Diệp.“An Diệc Diệp! Cô muốn tôi chết sao?”Lòng bàn tay của An Diệc Diệp đã đổ đầy mồ hôi, vừa định nói gì, Dư Nhã Thiểm lại hét ầm lên.Con dao vẫn luôn cận kề gương mặt Dư Nhã Thiểm đã đâm thẳng vào!Lưu Ngạn đâm rất chậm, giống như cố ý tra tấn Dư Nhã Thiểm.Lưỡi dao từ từ đâm vào mặt.Dư Nhã Thiểm hét lên, đột nhiên giãy giụa kịch liệt.Cô vừa cử động, mũi dao lập tức rạch ra một miệng vết thương thật dài trên mặt!Kéo dài từ phần mặt bên trái đến cằm bên má phải!Máu tươi tuôn xối xả!Nhìn thấy mà rợn người!Hình như Lưu Ngạn cũng không ngờ cô sẽ đột nhiên giãy giụa, nhìn vết thương trên mặt Dư Nhã Thiểm và máu tươi mà hắn sững sờ.Dư Nhã Thiểm ôm mặt, trong phòng toàn là tiếng kêu khóc như đứt ruột đứt gan của cô.An Diệc Diệp cũng chấn động không thua kém gì Lưu Ngạn, lại thấy anh ngơ ngác đứng một bên, cô vội vàng xông đến, nâng Dư Nhã Thiểm lên mà chạy ra ngoài!Dư Nhã Thiểm gào khóc, nghiêng ngả lảo đảo đi theo cô ra ngoài.Vừa mở cửa, Lưu Ngạn đã nhanh chóng phản ứng lại.“Còn dám chạy!”Gã ta hung ác xông đến.An Diệc Diệp giữ cửa, đi theo sau Dư Nhã Thiểm.Vừa định chạy ra.Dư Nhã Thiểm đã chạy đến cửa đột nhiên quay đầu, gương mặt đầy máu hung ác đáng sợ! Ngũ quan vặn vẹo! Giống hệt như ác quỷ!Cô đột nhiên nhấc chân, đạp lên người An Diệc Diệp.“Cô biến đi!”An Diệc Diệp đột ngột không kịp đề phòng nên bị cô ta đá lui ra sau vài bước.Dư Nhã Thiểm trừng mắt hung ác nhìn cô, đóng sầm cửa lại!Tim An Diệc Diệp lập tức rơi vào đáy vực, không ngờ cuối cùng cô lại đổi lấy hậu quả như thế này!Cô xông lên mở cửa ra, lại phát hiện cửa đã bị người ta khóa trái từ bên ngoài.Lưu Ngạn xông đến.
CHƯƠNG 225
Nói với An Diệc Diệp: “Có phải cô cũng muốn cô ta chết đúng không? Cô ta cướp đi người đàn ông của cô, có phải cô đã hận cô ta lâu lắm rồi đúng không?”
“Con nhỏ đê tiện này, không biết đã dùng gương mặt này quyến rũ bao nhiêu người.”
Mũi dao lướt qua mặt cô ta.
An Diệc Diệp sợ hãi mặt trắng bệch, không còn chút màu máu nào, không dám nhúc nhích.
“Lưu Ngạn, anh bình tĩnh lại, anh muốn cái gì tôi cũng sẽ cho anh, đều cho anh hết…”
“Ông đây không thèm.”
Dư Nhã Thiểm cơ thể căng cứng, gào to với An Diệc Diệp.
“An Diệc Diệp! Cô muốn tôi chết sao?”
Lòng bàn tay của An Diệc Diệp đã đổ đầy mồ hôi, vừa định nói gì, Dư Nhã Thiểm lại hét ầm lên.
Con dao vẫn luôn cận kề gương mặt Dư Nhã Thiểm đã đâm thẳng vào!
Lưu Ngạn đâm rất chậm, giống như cố ý tra tấn Dư Nhã Thiểm.
Lưỡi dao từ từ đâm vào mặt.
Dư Nhã Thiểm hét lên, đột nhiên giãy giụa kịch liệt.
Cô vừa cử động, mũi dao lập tức rạch ra một miệng vết thương thật dài trên mặt!
Kéo dài từ phần mặt bên trái đến cằm bên má phải!
Máu tươi tuôn xối xả!
Nhìn thấy mà rợn người!
Hình như Lưu Ngạn cũng không ngờ cô sẽ đột nhiên giãy giụa, nhìn vết thương trên mặt Dư Nhã Thiểm và máu tươi mà hắn sững sờ.
Dư Nhã Thiểm ôm mặt, trong phòng toàn là tiếng kêu khóc như đứt ruột đứt gan của cô.
An Diệc Diệp cũng chấn động không thua kém gì Lưu Ngạn, lại thấy anh ngơ ngác đứng một bên, cô vội vàng xông đến, nâng Dư Nhã Thiểm lên mà chạy ra ngoài!
Dư Nhã Thiểm gào khóc, nghiêng ngả lảo đảo đi theo cô ra ngoài.
Vừa mở cửa, Lưu Ngạn đã nhanh chóng phản ứng lại.
“Còn dám chạy!”
Gã ta hung ác xông đến.
An Diệc Diệp giữ cửa, đi theo sau Dư Nhã Thiểm.
Vừa định chạy ra.
Dư Nhã Thiểm đã chạy đến cửa đột nhiên quay đầu, gương mặt đầy máu hung ác đáng sợ! Ngũ quan vặn vẹo! Giống hệt như ác quỷ!
Cô đột nhiên nhấc chân, đạp lên người An Diệc Diệp.
“Cô biến đi!”
An Diệc Diệp đột ngột không kịp đề phòng nên bị cô ta đá lui ra sau vài bước.
Dư Nhã Thiểm trừng mắt hung ác nhìn cô, đóng sầm cửa lại!
Tim An Diệc Diệp lập tức rơi vào đáy vực, không ngờ cuối cùng cô lại đổi lấy hậu quả như thế này!
Cô xông lên mở cửa ra, lại phát hiện cửa đã bị người ta khóa trái từ bên ngoài.
Lưu Ngạn xông đến.
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu EmTác giả: Miêu Bạc HàTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng… CHƯƠNG 225Nói với An Diệc Diệp: “Có phải cô cũng muốn cô ta chết đúng không? Cô ta cướp đi người đàn ông của cô, có phải cô đã hận cô ta lâu lắm rồi đúng không?”“Con nhỏ đê tiện này, không biết đã dùng gương mặt này quyến rũ bao nhiêu người.”Mũi dao lướt qua mặt cô ta.An Diệc Diệp sợ hãi mặt trắng bệch, không còn chút màu máu nào, không dám nhúc nhích.“Lưu Ngạn, anh bình tĩnh lại, anh muốn cái gì tôi cũng sẽ cho anh, đều cho anh hết…”“Ông đây không thèm.”Dư Nhã Thiểm cơ thể căng cứng, gào to với An Diệc Diệp.“An Diệc Diệp! Cô muốn tôi chết sao?”Lòng bàn tay của An Diệc Diệp đã đổ đầy mồ hôi, vừa định nói gì, Dư Nhã Thiểm lại hét ầm lên.Con dao vẫn luôn cận kề gương mặt Dư Nhã Thiểm đã đâm thẳng vào!Lưu Ngạn đâm rất chậm, giống như cố ý tra tấn Dư Nhã Thiểm.Lưỡi dao từ từ đâm vào mặt.Dư Nhã Thiểm hét lên, đột nhiên giãy giụa kịch liệt.Cô vừa cử động, mũi dao lập tức rạch ra một miệng vết thương thật dài trên mặt!Kéo dài từ phần mặt bên trái đến cằm bên má phải!Máu tươi tuôn xối xả!Nhìn thấy mà rợn người!Hình như Lưu Ngạn cũng không ngờ cô sẽ đột nhiên giãy giụa, nhìn vết thương trên mặt Dư Nhã Thiểm và máu tươi mà hắn sững sờ.Dư Nhã Thiểm ôm mặt, trong phòng toàn là tiếng kêu khóc như đứt ruột đứt gan của cô.An Diệc Diệp cũng chấn động không thua kém gì Lưu Ngạn, lại thấy anh ngơ ngác đứng một bên, cô vội vàng xông đến, nâng Dư Nhã Thiểm lên mà chạy ra ngoài!Dư Nhã Thiểm gào khóc, nghiêng ngả lảo đảo đi theo cô ra ngoài.Vừa mở cửa, Lưu Ngạn đã nhanh chóng phản ứng lại.“Còn dám chạy!”Gã ta hung ác xông đến.An Diệc Diệp giữ cửa, đi theo sau Dư Nhã Thiểm.Vừa định chạy ra.Dư Nhã Thiểm đã chạy đến cửa đột nhiên quay đầu, gương mặt đầy máu hung ác đáng sợ! Ngũ quan vặn vẹo! Giống hệt như ác quỷ!Cô đột nhiên nhấc chân, đạp lên người An Diệc Diệp.“Cô biến đi!”An Diệc Diệp đột ngột không kịp đề phòng nên bị cô ta đá lui ra sau vài bước.Dư Nhã Thiểm trừng mắt hung ác nhìn cô, đóng sầm cửa lại!Tim An Diệc Diệp lập tức rơi vào đáy vực, không ngờ cuối cùng cô lại đổi lấy hậu quả như thế này!Cô xông lên mở cửa ra, lại phát hiện cửa đã bị người ta khóa trái từ bên ngoài.Lưu Ngạn xông đến.