Tác giả:

Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…

Chương 354: Chương 354

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Vương Như Nguyệt không nhìn ra chuyện xảy ra giữa hai người, nhưng thấy thái độ Mã Hùng Dũng thay đổi quá nhanh, biết ngay vừa nãy anh ta đã chịu thiệt thòi rồi đây.Cô ta cứ đứng một bên, đôi mắt sắc sảo của cô ta hiện lên vẻ đắc ý, Triệu Nam Thiên nhất định sẽ có thể giải quyết được tên Mã Hùng Dũng này.Một bên khác cô cũng lo lắng Mã Hùng Dũng bị mất mặt, nên thôi không gây ra phiền phức gì nữa.Vì không muốn nơi này quá gượng gạo nên Vương Như Nguyệt vội vàng hô lên: “Nếu mọi người đều đã biết nhau rồi, vậy thì đừng cứ đứng đó nữa, ngồi đi, cùng nhau uống một ly nào!”Mọi người lần lượt ngồi xuống, Vương Như Nguyệt ngồi ở vị trí chủ trì ở giữa, Triệu Nam Thiên và Mã Hùng Dũng hai người ngồi hai bên.Mấy tên đàn em mà Mã Hùng Dũng dẫn theo thì lần lượt ngồi ở bên cạnh anh ta.Mã Hùng Dũng không còn nhắc đến chuyện bất mãn vừa nãy nữa, mà bắt sang một chuyện khác: “Chị Như Nguyệt bận nhiều việc, hôm nay có cơ hội đến đây thật khó mà có được, nên phải uống một ly với mọi người đấy nhé!”Có sự ra hiệu của anh ta, những tên đàn em kế bên từ từ đứng dậy mời rượu.Vương Như Nguyệt không thể từ chối chỉ có thể đón nhận, chớp mắt đã uống ba ly rượu.“Quá tốt, tửu lượng của chị Như Nguyệt quá tốt luôn!”Mã Hùng Dũng vỗ tay, ánh mắt nhìn về hướng Vương Như Nguyệt cũng càng thêm nồng nhiệt.Anh ta đã thích người phụ nữ này từ rất lâu rồi, nhưng khi đó anh ta vẫn là tên lưu manh đi theo tên họ Hàn kia, nên đứng trước mặt Vương Như Nguyệt chỉ có thể gọi một tiếng “chị dâu” mà thôi.Cho dù có ý cũng không dám nói ra, thứ nhất là sợ đắc tội với tên họ Hàn kia, thứ hai cũng là vì lo lắng Vương Như Nguyệt xem thường anh ta.Nhưng lúc này đã không còn giống như trước nữa, tên họ Hàn kia với cô ta đã tan đàn xẻ nghé, những tên đàn em trước kia từng đi theo tên đó đều rẽ sang con đường khác nên anh ta mới có cơ hội lên chức.Vốn dĩ Mã Hùng Dũng còn định phản bội chiếm lấy gia sản của nhà họ Hàn.Kết quả không ngờ rằng nửa đường ra trận giết người lại xuất hiện một Vương Như Nguyệt.Nếu là người khác, anh ta sẽ dùng một số biện pháp dỗ dành và dọa dẫm để b*p ch*t người đó, nhưng vì đó là Vương Như Nguyệt nên anh ta mới không làm vậy.Trước đó không có cơ hội thì cũng thôi đi, hiện tại người phụ nữ xinh đẹp hoạt bát thế này chủ động đưa đến cửa rồi, nếu như không đón nhận chẳng phải sẽ rất có lỗi với sự chăm sóc của tên họ Hàn sao?Thật ra trước đó anh ta cũng cảm thấy bất bình căm giận thay cho Vương Như Nguyệt, có một người phụ nữ thế này ở bên, tên họ Hàn kia vẫn còn ăn bừa ở ngoài, anh ta rơi vào tình cảnh hiện giờ cũng rất đáng đời!Nếu như Vương Như Nguyệt ở bên anh ta, vậy chắc chắn sẽ không rơi vào kết cuộc trước đấy, người phụ nữ như thế này sẽ được anh ta cưng như trứng hứng như hoa, sao có thể khiến cô ta mất mặt trước đám đông được cơ chứ?Mã Hùng Dũng càng nghĩ càng đắc ý, sắc mặt cũng phiếm hồng theo: “Nào chị Như Nguyệt, chị uống với những anh em khác rồi, đến lượt tôi, tôi mời chị một ly!”Vương Như Nguyệt ngà ngà say từ chối nói: “Không được, hôm nay tôi không thể uống nổi nữa rồi, để hôm khác đi!”Mã Hùng Dũng không ép cô, anh ta chỉ cầm ly rượu rồi đứng yên ở đấy.

Vương Như Nguyệt không nhìn ra chuyện xảy ra giữa hai người, nhưng thấy thái độ Mã Hùng Dũng thay đổi quá nhanh, biết ngay vừa nãy anh ta đã chịu thiệt thòi rồi đây.

Cô ta cứ đứng một bên, đôi mắt sắc sảo của cô ta hiện lên vẻ đắc ý, Triệu Nam Thiên nhất định sẽ có thể giải quyết được tên Mã Hùng Dũng này.

Một bên khác cô cũng lo lắng Mã Hùng Dũng bị mất mặt, nên thôi không gây ra phiền phức gì nữa.

Vì không muốn nơi này quá gượng gạo nên Vương Như Nguyệt vội vàng hô lên: “Nếu mọi người đều đã biết nhau rồi, vậy thì đừng cứ đứng đó nữa, ngồi đi, cùng nhau uống một ly nào!”

Mọi người lần lượt ngồi xuống, Vương Như Nguyệt ngồi ở vị trí chủ trì ở giữa, Triệu Nam Thiên và Mã Hùng Dũng hai người ngồi hai bên.

Mấy tên đàn em mà Mã Hùng Dũng dẫn theo thì lần lượt ngồi ở bên cạnh anh ta.

Mã Hùng Dũng không còn nhắc đến chuyện bất mãn vừa nãy nữa, mà bắt sang một chuyện khác: “Chị Như Nguyệt bận nhiều việc, hôm nay có cơ hội đến đây thật khó mà có được, nên phải uống một ly với mọi người đấy nhé!”

Có sự ra hiệu của anh ta, những tên đàn em kế bên từ từ đứng dậy mời rượu.

Vương Như Nguyệt không thể từ chối chỉ có thể đón nhận, chớp mắt đã uống ba ly rượu.

“Quá tốt, tửu lượng của chị Như Nguyệt quá tốt luôn!”

Mã Hùng Dũng vỗ tay, ánh mắt nhìn về hướng Vương Như Nguyệt cũng càng thêm nồng nhiệt.

Anh ta đã thích người phụ nữ này từ rất lâu rồi, nhưng khi đó anh ta vẫn là tên lưu manh đi theo tên họ Hàn kia, nên đứng trước mặt Vương Như Nguyệt chỉ có thể gọi một tiếng “chị dâu” mà thôi.

Cho dù có ý cũng không dám nói ra, thứ nhất là sợ đắc tội với tên họ Hàn kia, thứ hai cũng là vì lo lắng Vương Như Nguyệt xem thường anh ta.

Nhưng lúc này đã không còn giống như trước nữa, tên họ Hàn kia với cô ta đã tan đàn xẻ nghé, những tên đàn em trước kia từng đi theo tên đó đều rẽ sang con đường khác nên anh ta mới có cơ hội lên chức.

Vốn dĩ Mã Hùng Dũng còn định phản bội chiếm lấy gia sản của nhà họ Hàn.

Kết quả không ngờ rằng nửa đường ra trận giết người lại xuất hiện một Vương Như Nguyệt.

Nếu là người khác, anh ta sẽ dùng một số biện pháp dỗ dành và dọa dẫm để b*p ch*t người đó, nhưng vì đó là Vương Như Nguyệt nên anh ta mới không làm vậy.

Trước đó không có cơ hội thì cũng thôi đi, hiện tại người phụ nữ xinh đẹp hoạt bát thế này chủ động đưa đến cửa rồi, nếu như không đón nhận chẳng phải sẽ rất có lỗi với sự chăm sóc của tên họ Hàn sao?

Thật ra trước đó anh ta cũng cảm thấy bất bình căm giận thay cho Vương Như Nguyệt, có một người phụ nữ thế này ở bên, tên họ Hàn kia vẫn còn ăn bừa ở ngoài, anh ta rơi vào tình cảnh hiện giờ cũng rất đáng đời!

Nếu như Vương Như Nguyệt ở bên anh ta, vậy chắc chắn sẽ không rơi vào kết cuộc trước đấy, người phụ nữ như thế này sẽ được anh ta cưng như trứng hứng như hoa, sao có thể khiến cô ta mất mặt trước đám đông được cơ chứ?

Mã Hùng Dũng càng nghĩ càng đắc ý, sắc mặt cũng phiếm hồng theo: “Nào chị Như Nguyệt, chị uống với những anh em khác rồi, đến lượt tôi, tôi mời chị một ly!”

Vương Như Nguyệt ngà ngà say từ chối nói: “Không được, hôm nay tôi không thể uống nổi nữa rồi, để hôm khác đi!”

Mã Hùng Dũng không ép cô, anh ta chỉ cầm ly rượu rồi đứng yên ở đấy.

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Vương Như Nguyệt không nhìn ra chuyện xảy ra giữa hai người, nhưng thấy thái độ Mã Hùng Dũng thay đổi quá nhanh, biết ngay vừa nãy anh ta đã chịu thiệt thòi rồi đây.Cô ta cứ đứng một bên, đôi mắt sắc sảo của cô ta hiện lên vẻ đắc ý, Triệu Nam Thiên nhất định sẽ có thể giải quyết được tên Mã Hùng Dũng này.Một bên khác cô cũng lo lắng Mã Hùng Dũng bị mất mặt, nên thôi không gây ra phiền phức gì nữa.Vì không muốn nơi này quá gượng gạo nên Vương Như Nguyệt vội vàng hô lên: “Nếu mọi người đều đã biết nhau rồi, vậy thì đừng cứ đứng đó nữa, ngồi đi, cùng nhau uống một ly nào!”Mọi người lần lượt ngồi xuống, Vương Như Nguyệt ngồi ở vị trí chủ trì ở giữa, Triệu Nam Thiên và Mã Hùng Dũng hai người ngồi hai bên.Mấy tên đàn em mà Mã Hùng Dũng dẫn theo thì lần lượt ngồi ở bên cạnh anh ta.Mã Hùng Dũng không còn nhắc đến chuyện bất mãn vừa nãy nữa, mà bắt sang một chuyện khác: “Chị Như Nguyệt bận nhiều việc, hôm nay có cơ hội đến đây thật khó mà có được, nên phải uống một ly với mọi người đấy nhé!”Có sự ra hiệu của anh ta, những tên đàn em kế bên từ từ đứng dậy mời rượu.Vương Như Nguyệt không thể từ chối chỉ có thể đón nhận, chớp mắt đã uống ba ly rượu.“Quá tốt, tửu lượng của chị Như Nguyệt quá tốt luôn!”Mã Hùng Dũng vỗ tay, ánh mắt nhìn về hướng Vương Như Nguyệt cũng càng thêm nồng nhiệt.Anh ta đã thích người phụ nữ này từ rất lâu rồi, nhưng khi đó anh ta vẫn là tên lưu manh đi theo tên họ Hàn kia, nên đứng trước mặt Vương Như Nguyệt chỉ có thể gọi một tiếng “chị dâu” mà thôi.Cho dù có ý cũng không dám nói ra, thứ nhất là sợ đắc tội với tên họ Hàn kia, thứ hai cũng là vì lo lắng Vương Như Nguyệt xem thường anh ta.Nhưng lúc này đã không còn giống như trước nữa, tên họ Hàn kia với cô ta đã tan đàn xẻ nghé, những tên đàn em trước kia từng đi theo tên đó đều rẽ sang con đường khác nên anh ta mới có cơ hội lên chức.Vốn dĩ Mã Hùng Dũng còn định phản bội chiếm lấy gia sản của nhà họ Hàn.Kết quả không ngờ rằng nửa đường ra trận giết người lại xuất hiện một Vương Như Nguyệt.Nếu là người khác, anh ta sẽ dùng một số biện pháp dỗ dành và dọa dẫm để b*p ch*t người đó, nhưng vì đó là Vương Như Nguyệt nên anh ta mới không làm vậy.Trước đó không có cơ hội thì cũng thôi đi, hiện tại người phụ nữ xinh đẹp hoạt bát thế này chủ động đưa đến cửa rồi, nếu như không đón nhận chẳng phải sẽ rất có lỗi với sự chăm sóc của tên họ Hàn sao?Thật ra trước đó anh ta cũng cảm thấy bất bình căm giận thay cho Vương Như Nguyệt, có một người phụ nữ thế này ở bên, tên họ Hàn kia vẫn còn ăn bừa ở ngoài, anh ta rơi vào tình cảnh hiện giờ cũng rất đáng đời!Nếu như Vương Như Nguyệt ở bên anh ta, vậy chắc chắn sẽ không rơi vào kết cuộc trước đấy, người phụ nữ như thế này sẽ được anh ta cưng như trứng hứng như hoa, sao có thể khiến cô ta mất mặt trước đám đông được cơ chứ?Mã Hùng Dũng càng nghĩ càng đắc ý, sắc mặt cũng phiếm hồng theo: “Nào chị Như Nguyệt, chị uống với những anh em khác rồi, đến lượt tôi, tôi mời chị một ly!”Vương Như Nguyệt ngà ngà say từ chối nói: “Không được, hôm nay tôi không thể uống nổi nữa rồi, để hôm khác đi!”Mã Hùng Dũng không ép cô, anh ta chỉ cầm ly rượu rồi đứng yên ở đấy.

Chương 354: Chương 354