Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…
Chương 402: Chương 402
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Nghĩ đến đây, anh vội vàng lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Khổng Như Nguyệt: “Buổi trưa có thời gian không, tôi muốn mời cô đi ăn bữa cơm?”Điện thoại phía bên kia nhanh chóng trả lời: “Có thời gian, anh muốn ăn gì?”“Thế nào cũng được, cô chọn chỗ đi.Đúng rồi, tiện thể gọi người bạn của cô cùng đi đi.”“Anh nói Liễu Nhiên sau? Hừ, tôi nói sao anh đột nhiên nhớ ra mời tôi đi ăn? Người say không phải ở rượu, anh có mục đích khác đúng không?”Không đợi Triệu Nam Thiên trả lời, cô ta liên tục hỏi: “Có phải đã coi trọng người đẹp Nhan nhà tôi rồi hả? Nhưng tôi nói cho anh biết nhé, Liễu Nhiên đã có bạn trai rồi, anh đừng có mà nảy sinh ý muốn gì với người chị em này của tôi.”Triệu Nam Thiên có chút dở khóc dở cười, đây là rốt cuộc là ở nơi nào?Anh vội vàng giải thích: “Không có không có, mời cô ăn cơm là thật, nhân tiện hỏi thăm cô ấy một chút chuyện thôi.”Khổng Như Nguyệt nửa tin nửa ngờ: “Thật không thế?”Triệu Nam Thiên lấy làm lạ, sao con bé này hôm nay lại nhạy cảm như vậy?Trên tay vẫn nhanh chóng nhắn lại: “Tôi lừa cô làm gì chứ?”“Được, vậy anh đợi chút, tôi đi hỏi giúp anh.”Rất nhanh, cô ta đã trả lời lại: “Nếu như tôi mời mà cô ấy không đi thì có phải bữa ăn này bị hủy không?”“Sao có thể chứ? Mời em gái ăn một bữa cơm có gì đâu?”“Chờ chút…”Sau đó không có động tĩnh gì.Mãi đến giờ nghỉ trưa, cuối cùng Khổng Như Nguyệt cũng gửi tin tới.“Tôi đã hẹn xong giúp anh rồi, người đẹp Nhiên nói cô ấy rảnh.Chỉ là muốn có thêm một người cùng đi.”“Ai cơ?”Triệu Nam Thiên có hơi lo lắng.chuyện lần này cần trao đổi có chút cơ mật, anh thật sự lo lắng về sự có mặt của người ngoài ở đó.Khổng Như Nguyệt thần bí nói: “Giữ bí mật, đến lúc đó anh sẽ biết thôi.”Địa điểm ăn là ở một quán lẩu gần đó, vị trí rất dễ tìm.Triệu Nam Thiên không có thói quen bắt người khác phải chờ đợi, vội vàng tới đó, còn tới sớm mười phút đồng hồ nữa.Tuy nhiên, Khổng Như Nguyệt và Liễu Nhiên đã đến từ sớm rồi, hai người đang đợi ở bên đường.Thật xứng danh là hai bông hoa vàng của công ty Vật Nghiệp, ngay cả phong cách ăn mặc cũng gần giống nhau, buộc tóc đuôi ngựa, mặc đồ giản dị, quần short denim đi cùng giày thể thao màu trắng, chân đi tất dài màu da.Phong cách trẻ trung và xinh đẹp đã thu hút ánh nhìn của những người qua đường.Nhưng hôm nay Liễu Nhiên có vẻ ăn mặc đặc biệt hơn chút, trang điểm đậm và thanh tú, trông rạng rỡ hơn Khổng Như Nguyệt.Triệu Nam Thiên cũng tự hiểu, hôm nay Khổng Như Nguyệt trang điểm như vậy nhất định không phải là vì bản thân mình.Nhiều khả năng, người khách còn lại là một người đàn ông.Lần trước bị Liễu Nhiên chọc cười vì việc chào hỏi, Triệu Nam Thiên vì muốn ăn miếng trả miếng liền nói: “Chào cô Nhiên, hôm nay cô thật xinh đẹp!”Liễu Nhiên cười ngọt ngào như trăm hoa đua nở, “Anh Thiên, sao hôm nay anh biết nói chuyện thế? Miệng ngọt xớt!”
Nghĩ đến đây, anh vội vàng lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Khổng Như Nguyệt: “Buổi trưa có thời gian không, tôi muốn mời cô đi ăn bữa cơm?”
Điện thoại phía bên kia nhanh chóng trả lời: “Có thời gian, anh muốn ăn gì?”
“Thế nào cũng được, cô chọn chỗ đi.
Đúng rồi, tiện thể gọi người bạn của cô cùng đi đi.
”
“Anh nói Liễu Nhiên sau? Hừ, tôi nói sao anh đột nhiên nhớ ra mời tôi đi ăn? Người say không phải ở rượu, anh có mục đích khác đúng không?”
Không đợi Triệu Nam Thiên trả lời, cô ta liên tục hỏi: “Có phải đã coi trọng người đẹp Nhan nhà tôi rồi hả? Nhưng tôi nói cho anh biết nhé, Liễu Nhiên đã có bạn trai rồi, anh đừng có mà nảy sinh ý muốn gì với người chị em này của tôi.
”
Triệu Nam Thiên có chút dở khóc dở cười, đây là rốt cuộc là ở nơi nào?
Anh vội vàng giải thích: “Không có không có, mời cô ăn cơm là thật, nhân tiện hỏi thăm cô ấy một chút chuyện thôi.
”
Khổng Như Nguyệt nửa tin nửa ngờ: “Thật không thế?”
Triệu Nam Thiên lấy làm lạ, sao con bé này hôm nay lại nhạy cảm như vậy?
Trên tay vẫn nhanh chóng nhắn lại: “Tôi lừa cô làm gì chứ?”
“Được, vậy anh đợi chút, tôi đi hỏi giúp anh.
”
Rất nhanh, cô ta đã trả lời lại: “Nếu như tôi mời mà cô ấy không đi thì có phải bữa ăn này bị hủy không?”
“Sao có thể chứ? Mời em gái ăn một bữa cơm có gì đâu?”
“Chờ chút…”
Sau đó không có động tĩnh gì.
Mãi đến giờ nghỉ trưa, cuối cùng Khổng Như Nguyệt cũng gửi tin tới.
“Tôi đã hẹn xong giúp anh rồi, người đẹp Nhiên nói cô ấy rảnh.
Chỉ là muốn có thêm một người cùng đi.
”
“Ai cơ?”
Triệu Nam Thiên có hơi lo lắng.
chuyện lần này cần trao đổi có chút cơ mật, anh thật sự lo lắng về sự có mặt của người ngoài ở đó.
Khổng Như Nguyệt thần bí nói: “Giữ bí mật, đến lúc đó anh sẽ biết thôi.
”
Địa điểm ăn là ở một quán lẩu gần đó, vị trí rất dễ tìm.
Triệu Nam Thiên không có thói quen bắt người khác phải chờ đợi, vội vàng tới đó, còn tới sớm mười phút đồng hồ nữa.
Tuy nhiên, Khổng Như Nguyệt và Liễu Nhiên đã đến từ sớm rồi, hai người đang đợi ở bên đường.
Thật xứng danh là hai bông hoa vàng của công ty Vật Nghiệp, ngay cả phong cách ăn mặc cũng gần giống nhau, buộc tóc đuôi ngựa, mặc đồ giản dị, quần short denim đi cùng giày thể thao màu trắng, chân đi tất dài màu da.
Phong cách trẻ trung và xinh đẹp đã thu hút ánh nhìn của những người qua đường.
Nhưng hôm nay Liễu Nhiên có vẻ ăn mặc đặc biệt hơn chút, trang điểm đậm và thanh tú, trông rạng rỡ hơn Khổng Như Nguyệt.
Triệu Nam Thiên cũng tự hiểu, hôm nay Khổng Như Nguyệt trang điểm như vậy nhất định không phải là vì bản thân mình.
Nhiều khả năng, người khách còn lại là một người đàn ông.
Lần trước bị Liễu Nhiên chọc cười vì việc chào hỏi, Triệu Nam Thiên vì muốn ăn miếng trả miếng liền nói: “Chào cô Nhiên, hôm nay cô thật xinh đẹp!”
Liễu Nhiên cười ngọt ngào như trăm hoa đua nở, “Anh Thiên, sao hôm nay anh biết nói chuyện thế? Miệng ngọt xớt!”
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Nghĩ đến đây, anh vội vàng lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Khổng Như Nguyệt: “Buổi trưa có thời gian không, tôi muốn mời cô đi ăn bữa cơm?”Điện thoại phía bên kia nhanh chóng trả lời: “Có thời gian, anh muốn ăn gì?”“Thế nào cũng được, cô chọn chỗ đi.Đúng rồi, tiện thể gọi người bạn của cô cùng đi đi.”“Anh nói Liễu Nhiên sau? Hừ, tôi nói sao anh đột nhiên nhớ ra mời tôi đi ăn? Người say không phải ở rượu, anh có mục đích khác đúng không?”Không đợi Triệu Nam Thiên trả lời, cô ta liên tục hỏi: “Có phải đã coi trọng người đẹp Nhan nhà tôi rồi hả? Nhưng tôi nói cho anh biết nhé, Liễu Nhiên đã có bạn trai rồi, anh đừng có mà nảy sinh ý muốn gì với người chị em này của tôi.”Triệu Nam Thiên có chút dở khóc dở cười, đây là rốt cuộc là ở nơi nào?Anh vội vàng giải thích: “Không có không có, mời cô ăn cơm là thật, nhân tiện hỏi thăm cô ấy một chút chuyện thôi.”Khổng Như Nguyệt nửa tin nửa ngờ: “Thật không thế?”Triệu Nam Thiên lấy làm lạ, sao con bé này hôm nay lại nhạy cảm như vậy?Trên tay vẫn nhanh chóng nhắn lại: “Tôi lừa cô làm gì chứ?”“Được, vậy anh đợi chút, tôi đi hỏi giúp anh.”Rất nhanh, cô ta đã trả lời lại: “Nếu như tôi mời mà cô ấy không đi thì có phải bữa ăn này bị hủy không?”“Sao có thể chứ? Mời em gái ăn một bữa cơm có gì đâu?”“Chờ chút…”Sau đó không có động tĩnh gì.Mãi đến giờ nghỉ trưa, cuối cùng Khổng Như Nguyệt cũng gửi tin tới.“Tôi đã hẹn xong giúp anh rồi, người đẹp Nhiên nói cô ấy rảnh.Chỉ là muốn có thêm một người cùng đi.”“Ai cơ?”Triệu Nam Thiên có hơi lo lắng.chuyện lần này cần trao đổi có chút cơ mật, anh thật sự lo lắng về sự có mặt của người ngoài ở đó.Khổng Như Nguyệt thần bí nói: “Giữ bí mật, đến lúc đó anh sẽ biết thôi.”Địa điểm ăn là ở một quán lẩu gần đó, vị trí rất dễ tìm.Triệu Nam Thiên không có thói quen bắt người khác phải chờ đợi, vội vàng tới đó, còn tới sớm mười phút đồng hồ nữa.Tuy nhiên, Khổng Như Nguyệt và Liễu Nhiên đã đến từ sớm rồi, hai người đang đợi ở bên đường.Thật xứng danh là hai bông hoa vàng của công ty Vật Nghiệp, ngay cả phong cách ăn mặc cũng gần giống nhau, buộc tóc đuôi ngựa, mặc đồ giản dị, quần short denim đi cùng giày thể thao màu trắng, chân đi tất dài màu da.Phong cách trẻ trung và xinh đẹp đã thu hút ánh nhìn của những người qua đường.Nhưng hôm nay Liễu Nhiên có vẻ ăn mặc đặc biệt hơn chút, trang điểm đậm và thanh tú, trông rạng rỡ hơn Khổng Như Nguyệt.Triệu Nam Thiên cũng tự hiểu, hôm nay Khổng Như Nguyệt trang điểm như vậy nhất định không phải là vì bản thân mình.Nhiều khả năng, người khách còn lại là một người đàn ông.Lần trước bị Liễu Nhiên chọc cười vì việc chào hỏi, Triệu Nam Thiên vì muốn ăn miếng trả miếng liền nói: “Chào cô Nhiên, hôm nay cô thật xinh đẹp!”Liễu Nhiên cười ngọt ngào như trăm hoa đua nở, “Anh Thiên, sao hôm nay anh biết nói chuyện thế? Miệng ngọt xớt!”