Tác giả:

Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…

Chương 411: Chương 411

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Triệu Nam Thiên khẽ nhíu mày, nhưng không nói gì.“Tôi kính anh trước!”Nói xong anh nâng ly rượu lên, một ngụm uống hết rượu trong ly.Trương Vũ thản nhiên nâng ly rượu lên, nhấp một ngụm.Thái độ cho có lệ như vậy, đừng nói là Triệu Nam Thiên, ngay cả Khổng Như Nguyệt cũng nhìn ra.Triệu Nam Thiên biểu hiện vẫn như bình thường, không nói gì.Khổng Như Nguyệt có hơi khó chịu, tuy không rành về rượu, nhưng cô ấy cũng biết rượu đầy là kính người, trà đầy là khinh người.Anh Thiên rót đầy ly rượu kính anh ta, có ý giảm bớt hiềm khích, nhưng tên họ Trương này lại hay rồi, coi thường người ta như vậy là sao?Hơn nữa vừa rồi thấy anh ta thì thầm với Liễu Nhiên, không biết đã hỏi cái gì, nhưng sau đó thấy anh ta có vẻ lầm lì hơn.Tuy không biết được cụ thể nhưng Khổng Như Nguyệt có thể đoán được đại khái, chắc hẳn anh ta đã biết tính chất công việc của Triệu Nam Thiên, cộng với những hiểu lầm trước đó đã khiến anh ta tùy tiện như vậy.Nghĩ đến đây cô ấy cảm thấy hơi khó chịu.Trong mắt cô ấy, Triệu Nam Thiên là một người đàn ông thực thụ, đã bao giờ bị người khác ức h**p như vậy?Liễu Nhiên cũng nhìn ra được chút ít, nhưng cô ấy không tiện nói gì, thứ nhất là vì không có lập trường, thứ hai là nói giúp Triệu Nam Thiên cũng không hay lắm.Đương nhiên rồi, tâm trạng của cô ấy đúng là đang không tốt, tình cảm với Trương Vũ cũng đã tụt dốc không phanh!Trương Vũ vẫn chưa biết, hành động nhỏ của anh ta đã khiến cho hai cô gái có mặt ở đó thấy bất mãn với anh ta.Cố ý hỏi Triệu Nam Thiên: “Anh Triệu, chiều nay không phải đi làm sao?”Triệu Nam Thiên không biết nên lịch sự trả lời: “Đương nhiên phải đi làm rồi, tôi là đang nhân lúc rảnh rồi lén chạy ra ngoài thôi”.Trương Vũ dương dương tự đắc nói: “Vậy mà còn uống nhiều rượu như thế? Người toàn mùi rượu, nếu đứng gác bị sếp quở trách thì sao!”Khổng Như Nguyệt nghe ra sự chế giễu của Trương Vũ trong câu nói, sau đó lên tiếng thay anh: “Còn anh, anh không sợ sao?”“Tôi? Tôi sợ gì chứ! Công ty chúng tôi có nhà ăn, đồ ăn phương Tây, bít tết, đồ uống, rượu đều được cung cấp miễn phí.Uống chút rượu thì đã làm sao?”Lời nói tự cho mình là hơn người khác này của anh ta, ai mà không nhìn ra.Hai cô gái càng thêm chán ghét, đặc biệt là Liễu Nhiên, tình cảm với anh ta đã rơi xuống đáy vực!Trương Vũ bất giác chủ động hỏi: “Mà này, Nhiên, không phải em nói muốn đi thăm nhà ăn của công ty chúng tôi sao? Ngày mai, tôi đưa cô đến đó!”Vừa nói, anh ta vừa nhìn Khổng Như Nguyệt, “Như Nguyệt, nếu rảnh thì cô đi cùng đi.Mối quan hệ của tôi với giám đốc hậu cần khá tốt.Đưa hai người vào không vấn đề gì.Có thể nói công ty của chúng tôi điều kiện ăn uống tiêu chuẩn không thua gì khách sạn năm sao!”Tổng cộng bốn người có mặt tại đó, anh ta mời hai cô gái, chỉ có Triệu Nam Thiên là không được mời, đúng là có ý xem thường người khác.

Triệu Nam Thiên khẽ nhíu mày, nhưng không nói gì.

“Tôi kính anh trước!”

Nói xong anh nâng ly rượu lên, một ngụm uống hết rượu trong ly.

Trương Vũ thản nhiên nâng ly rượu lên, nhấp một ngụm.

Thái độ cho có lệ như vậy, đừng nói là Triệu Nam Thiên, ngay cả Khổng Như Nguyệt cũng nhìn ra.

Triệu Nam Thiên biểu hiện vẫn như bình thường, không nói gì.

Khổng Như Nguyệt có hơi khó chịu, tuy không rành về rượu, nhưng cô ấy cũng biết rượu đầy là kính người, trà đầy là khinh người.

Anh Thiên rót đầy ly rượu kính anh ta, có ý giảm bớt hiềm khích, nhưng tên họ Trương này lại hay rồi, coi thường người ta như vậy là sao?

Hơn nữa vừa rồi thấy anh ta thì thầm với Liễu Nhiên, không biết đã hỏi cái gì, nhưng sau đó thấy anh ta có vẻ lầm lì hơn.

Tuy không biết được cụ thể nhưng Khổng Như Nguyệt có thể đoán được đại khái, chắc hẳn anh ta đã biết tính chất công việc của Triệu Nam Thiên, cộng với những hiểu lầm trước đó đã khiến anh ta tùy tiện như vậy.

Nghĩ đến đây cô ấy cảm thấy hơi khó chịu.

Trong mắt cô ấy, Triệu Nam Thiên là một người đàn ông thực thụ, đã bao giờ bị người khác ức h**p như vậy?

Liễu Nhiên cũng nhìn ra được chút ít, nhưng cô ấy không tiện nói gì, thứ nhất là vì không có lập trường, thứ hai là nói giúp Triệu Nam Thiên cũng không hay lắm.

Đương nhiên rồi, tâm trạng của cô ấy đúng là đang không tốt, tình cảm với Trương Vũ cũng đã tụt dốc không phanh!

Trương Vũ vẫn chưa biết, hành động nhỏ của anh ta đã khiến cho hai cô gái có mặt ở đó thấy bất mãn với anh ta.

Cố ý hỏi Triệu Nam Thiên: “Anh Triệu, chiều nay không phải đi làm sao?”

Triệu Nam Thiên không biết nên lịch sự trả lời: “Đương nhiên phải đi làm rồi, tôi là đang nhân lúc rảnh rồi lén chạy ra ngoài thôi”.

Trương Vũ dương dương tự đắc nói: “Vậy mà còn uống nhiều rượu như thế? Người toàn mùi rượu, nếu đứng gác bị sếp quở trách thì sao!”

Khổng Như Nguyệt nghe ra sự chế giễu của Trương Vũ trong câu nói, sau đó lên tiếng thay anh: “Còn anh, anh không sợ sao?”

“Tôi? Tôi sợ gì chứ! Công ty chúng tôi có nhà ăn, đồ ăn phương Tây, bít tết, đồ uống, rượu đều được cung cấp miễn phí.

Uống chút rượu thì đã làm sao?”

Lời nói tự cho mình là hơn người khác này của anh ta, ai mà không nhìn ra.

Hai cô gái càng thêm chán ghét, đặc biệt là Liễu Nhiên, tình cảm với anh ta đã rơi xuống đáy vực!

Trương Vũ bất giác chủ động hỏi: “Mà này, Nhiên, không phải em nói muốn đi thăm nhà ăn của công ty chúng tôi sao? Ngày mai, tôi đưa cô đến đó!”

Vừa nói, anh ta vừa nhìn Khổng Như Nguyệt, “Như Nguyệt, nếu rảnh thì cô đi cùng đi.

Mối quan hệ của tôi với giám đốc hậu cần khá tốt.

Đưa hai người vào không vấn đề gì.

Có thể nói công ty của chúng tôi điều kiện ăn uống tiêu chuẩn không thua gì khách sạn năm sao!”

Tổng cộng bốn người có mặt tại đó, anh ta mời hai cô gái, chỉ có Triệu Nam Thiên là không được mời, đúng là có ý xem thường người khác.

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Triệu Nam Thiên khẽ nhíu mày, nhưng không nói gì.“Tôi kính anh trước!”Nói xong anh nâng ly rượu lên, một ngụm uống hết rượu trong ly.Trương Vũ thản nhiên nâng ly rượu lên, nhấp một ngụm.Thái độ cho có lệ như vậy, đừng nói là Triệu Nam Thiên, ngay cả Khổng Như Nguyệt cũng nhìn ra.Triệu Nam Thiên biểu hiện vẫn như bình thường, không nói gì.Khổng Như Nguyệt có hơi khó chịu, tuy không rành về rượu, nhưng cô ấy cũng biết rượu đầy là kính người, trà đầy là khinh người.Anh Thiên rót đầy ly rượu kính anh ta, có ý giảm bớt hiềm khích, nhưng tên họ Trương này lại hay rồi, coi thường người ta như vậy là sao?Hơn nữa vừa rồi thấy anh ta thì thầm với Liễu Nhiên, không biết đã hỏi cái gì, nhưng sau đó thấy anh ta có vẻ lầm lì hơn.Tuy không biết được cụ thể nhưng Khổng Như Nguyệt có thể đoán được đại khái, chắc hẳn anh ta đã biết tính chất công việc của Triệu Nam Thiên, cộng với những hiểu lầm trước đó đã khiến anh ta tùy tiện như vậy.Nghĩ đến đây cô ấy cảm thấy hơi khó chịu.Trong mắt cô ấy, Triệu Nam Thiên là một người đàn ông thực thụ, đã bao giờ bị người khác ức h**p như vậy?Liễu Nhiên cũng nhìn ra được chút ít, nhưng cô ấy không tiện nói gì, thứ nhất là vì không có lập trường, thứ hai là nói giúp Triệu Nam Thiên cũng không hay lắm.Đương nhiên rồi, tâm trạng của cô ấy đúng là đang không tốt, tình cảm với Trương Vũ cũng đã tụt dốc không phanh!Trương Vũ vẫn chưa biết, hành động nhỏ của anh ta đã khiến cho hai cô gái có mặt ở đó thấy bất mãn với anh ta.Cố ý hỏi Triệu Nam Thiên: “Anh Triệu, chiều nay không phải đi làm sao?”Triệu Nam Thiên không biết nên lịch sự trả lời: “Đương nhiên phải đi làm rồi, tôi là đang nhân lúc rảnh rồi lén chạy ra ngoài thôi”.Trương Vũ dương dương tự đắc nói: “Vậy mà còn uống nhiều rượu như thế? Người toàn mùi rượu, nếu đứng gác bị sếp quở trách thì sao!”Khổng Như Nguyệt nghe ra sự chế giễu của Trương Vũ trong câu nói, sau đó lên tiếng thay anh: “Còn anh, anh không sợ sao?”“Tôi? Tôi sợ gì chứ! Công ty chúng tôi có nhà ăn, đồ ăn phương Tây, bít tết, đồ uống, rượu đều được cung cấp miễn phí.Uống chút rượu thì đã làm sao?”Lời nói tự cho mình là hơn người khác này của anh ta, ai mà không nhìn ra.Hai cô gái càng thêm chán ghét, đặc biệt là Liễu Nhiên, tình cảm với anh ta đã rơi xuống đáy vực!Trương Vũ bất giác chủ động hỏi: “Mà này, Nhiên, không phải em nói muốn đi thăm nhà ăn của công ty chúng tôi sao? Ngày mai, tôi đưa cô đến đó!”Vừa nói, anh ta vừa nhìn Khổng Như Nguyệt, “Như Nguyệt, nếu rảnh thì cô đi cùng đi.Mối quan hệ của tôi với giám đốc hậu cần khá tốt.Đưa hai người vào không vấn đề gì.Có thể nói công ty của chúng tôi điều kiện ăn uống tiêu chuẩn không thua gì khách sạn năm sao!”Tổng cộng bốn người có mặt tại đó, anh ta mời hai cô gái, chỉ có Triệu Nam Thiên là không được mời, đúng là có ý xem thường người khác.

Chương 411: Chương 411