Tác giả:

CHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng…

Chương 315

Bảo Anh Làm Sao Không Yêu EmTác giả: Miêu Bạc HàTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng… CHƯƠNG 315Khúc Chấn Sơ cùng ông Bành chạy tới, thấy rất đông người đứng vây quanh.Tìm một vòng, nhưng không hề nhìn thấy bóng dáng An Diệc Diệp đâu.Khúc Chấn Sơ đứng bên ngoài, hỏi người bên cạnh.“Có thấy một cô gái chừng mười tám mười chín tuổi, mặc váy màu trắng hay không?”Người đó nhíu mày nghĩ một chút.“Ồ, vừa nãy có cô gái như vậy, thấy lửa cháy thì xông thẳng vào, cản cũng không cản được.”Khúc Chấn Sơ nhíu mày, trong lòng càng hốt hoảng, thầm có dự cảm không tốt.Anh nhanh chóng đi vào bên trong, còn chưa mở miệng thì cuộc đối thoại của mấy người lập tức truyền vào tai.“… Thật là đáng thương, vừa nghe nói bên trong còn trẻ con chưa được cứu ra, đã xông vào như gió.”“Một sinh mệnh đang khỏe mạnh cứ như vậy chôn trong biển lửa.”“Phải không? Thời nay, người lương thiện như vậy rất hiếm.”“Nghe nói ngay cả thi thể cũng chưa tìm được…”“Thật là đáng tiếc, không biết kết hôn chưa, có con hay chưa…”Nghe vậy, thân thể Khúc Chấn Sơ chấn động mạnh một cái, không dám tin quay đầu nhìn về phía người đang nói chuyện.Mấy người bị ánh mắt của anh làm cho giật mình, không ai dám nói tiếp nữa.Nghe bọn họ nói vậy, ông Bành vừa khiếp sợ vừa không dám tin.“Người bọn họ nhắc đến, không phải là…”Sắc mặt Khúc Chấn Sơ lập tức thay đổi, trở nên rất dữ tợn, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.Anh túm lấy người vừa nói.“Người đâu? Được cứu ra chưa?”Đối phương bị anh dọa ngây ra một chút.“Vẫn, vẫn chưa…”Nghe vậy, trái tim Khúc Chấn Sơ lập tức thắt lại, giống như bất chợt bị một bàn tay nắm chặt lấy.Anh hít thở khó khăn, dùng sức hít sâu vài hơi mới tạm thời dịu đi.Nhưng một giây sau, anh bỗng xông về phía cô nhi viện đang bốc cháy.Nhân viên cứu hỏa bị dọa vội chặn anh lại.“Cậu này, cậu không thể đi vào!”Gương mặt Khúc Chấn Sơ trở nên dữ tợn, một tay đẩy nhân viên cứu hỏa trước mặt ra.Anh trừng hai mắt đến muốn rách cả mí mắt, tiếng như sấm rền.“Vợ tôi ở bên trong.”Dứt lời, anh hất người trước mặt ra, lao thẳng về phía ngọn lửa, không hề quay đầu lại.“Khúc Chấn Sơ!”Ông Bành bị dọa gào to một tiếng, nhưng căn bản không kịp ngăn anh lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng dáng anh biến mất trong ngọn lửa.Ông ta vội lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho nhà họ Khúc, gọi người đến hỗ trợ.

CHƯƠNG 315

Khúc Chấn Sơ cùng ông Bành chạy tới, thấy rất đông người đứng vây quanh.

Tìm một vòng, nhưng không hề nhìn thấy bóng dáng An Diệc Diệp đâu.

Khúc Chấn Sơ đứng bên ngoài, hỏi người bên cạnh.

“Có thấy một cô gái chừng mười tám mười chín tuổi, mặc váy màu trắng hay không?”

Người đó nhíu mày nghĩ một chút.

“Ồ, vừa nãy có cô gái như vậy, thấy lửa cháy thì xông thẳng vào, cản cũng không cản được.”

Khúc Chấn Sơ nhíu mày, trong lòng càng hốt hoảng, thầm có dự cảm không tốt.

Anh nhanh chóng đi vào bên trong, còn chưa mở miệng thì cuộc đối thoại của mấy người lập tức truyền vào tai.

“… Thật là đáng thương, vừa nghe nói bên trong còn trẻ con chưa được cứu ra, đã xông vào như gió.”

“Một sinh mệnh đang khỏe mạnh cứ như vậy chôn trong biển lửa.”

“Phải không? Thời nay, người lương thiện như vậy rất hiếm.”

“Nghe nói ngay cả thi thể cũng chưa tìm được…”

“Thật là đáng tiếc, không biết kết hôn chưa, có con hay chưa…”

Nghe vậy, thân thể Khúc Chấn Sơ chấn động mạnh một cái, không dám tin quay đầu nhìn về phía người đang nói chuyện.

Mấy người bị ánh mắt của anh làm cho giật mình, không ai dám nói tiếp nữa.

Nghe bọn họ nói vậy, ông Bành vừa khiếp sợ vừa không dám tin.

“Người bọn họ nhắc đến, không phải là…”

Sắc mặt Khúc Chấn Sơ lập tức thay đổi, trở nên rất dữ tợn, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.

Anh túm lấy người vừa nói.

“Người đâu? Được cứu ra chưa?”

Đối phương bị anh dọa ngây ra một chút.

“Vẫn, vẫn chưa…”

Nghe vậy, trái tim Khúc Chấn Sơ lập tức thắt lại, giống như bất chợt bị một bàn tay nắm chặt lấy.

Anh hít thở khó khăn, dùng sức hít sâu vài hơi mới tạm thời dịu đi.

Nhưng một giây sau, anh bỗng xông về phía cô nhi viện đang bốc cháy.

Nhân viên cứu hỏa bị dọa vội chặn anh lại.

“Cậu này, cậu không thể đi vào!”

Gương mặt Khúc Chấn Sơ trở nên dữ tợn, một tay đẩy nhân viên cứu hỏa trước mặt ra.

Anh trừng hai mắt đến muốn rách cả mí mắt, tiếng như sấm rền.

“Vợ tôi ở bên trong.”

Dứt lời, anh hất người trước mặt ra, lao thẳng về phía ngọn lửa, không hề quay đầu lại.

“Khúc Chấn Sơ!”

Ông Bành bị dọa gào to một tiếng, nhưng căn bản không kịp ngăn anh lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng dáng anh biến mất trong ngọn lửa.

Ông ta vội lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho nhà họ Khúc, gọi người đến hỗ trợ.

Bảo Anh Làm Sao Không Yêu EmTác giả: Miêu Bạc HàTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng… CHƯƠNG 315Khúc Chấn Sơ cùng ông Bành chạy tới, thấy rất đông người đứng vây quanh.Tìm một vòng, nhưng không hề nhìn thấy bóng dáng An Diệc Diệp đâu.Khúc Chấn Sơ đứng bên ngoài, hỏi người bên cạnh.“Có thấy một cô gái chừng mười tám mười chín tuổi, mặc váy màu trắng hay không?”Người đó nhíu mày nghĩ một chút.“Ồ, vừa nãy có cô gái như vậy, thấy lửa cháy thì xông thẳng vào, cản cũng không cản được.”Khúc Chấn Sơ nhíu mày, trong lòng càng hốt hoảng, thầm có dự cảm không tốt.Anh nhanh chóng đi vào bên trong, còn chưa mở miệng thì cuộc đối thoại của mấy người lập tức truyền vào tai.“… Thật là đáng thương, vừa nghe nói bên trong còn trẻ con chưa được cứu ra, đã xông vào như gió.”“Một sinh mệnh đang khỏe mạnh cứ như vậy chôn trong biển lửa.”“Phải không? Thời nay, người lương thiện như vậy rất hiếm.”“Nghe nói ngay cả thi thể cũng chưa tìm được…”“Thật là đáng tiếc, không biết kết hôn chưa, có con hay chưa…”Nghe vậy, thân thể Khúc Chấn Sơ chấn động mạnh một cái, không dám tin quay đầu nhìn về phía người đang nói chuyện.Mấy người bị ánh mắt của anh làm cho giật mình, không ai dám nói tiếp nữa.Nghe bọn họ nói vậy, ông Bành vừa khiếp sợ vừa không dám tin.“Người bọn họ nhắc đến, không phải là…”Sắc mặt Khúc Chấn Sơ lập tức thay đổi, trở nên rất dữ tợn, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.Anh túm lấy người vừa nói.“Người đâu? Được cứu ra chưa?”Đối phương bị anh dọa ngây ra một chút.“Vẫn, vẫn chưa…”Nghe vậy, trái tim Khúc Chấn Sơ lập tức thắt lại, giống như bất chợt bị một bàn tay nắm chặt lấy.Anh hít thở khó khăn, dùng sức hít sâu vài hơi mới tạm thời dịu đi.Nhưng một giây sau, anh bỗng xông về phía cô nhi viện đang bốc cháy.Nhân viên cứu hỏa bị dọa vội chặn anh lại.“Cậu này, cậu không thể đi vào!”Gương mặt Khúc Chấn Sơ trở nên dữ tợn, một tay đẩy nhân viên cứu hỏa trước mặt ra.Anh trừng hai mắt đến muốn rách cả mí mắt, tiếng như sấm rền.“Vợ tôi ở bên trong.”Dứt lời, anh hất người trước mặt ra, lao thẳng về phía ngọn lửa, không hề quay đầu lại.“Khúc Chấn Sơ!”Ông Bành bị dọa gào to một tiếng, nhưng căn bản không kịp ngăn anh lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng dáng anh biến mất trong ngọn lửa.Ông ta vội lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho nhà họ Khúc, gọi người đến hỗ trợ.

Chương 315