Tác giả:

Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…

Chương 480

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 480Anh cũng không tiếp chiêu, hỏi ngược lại: “Trưởng phòng Đường Bảo Khiết, quy của của Cửu Vinh đúng là khiến tôi mở mang tầm mắt, cô đường đường là trưởng phòng còn chưa nói chuyện, vậy mà đã có người thay cô ra lệnh trước rồi?”Đường Bảo Khiết thay đổi sắc mặt, trong lòng lại có chút khó chịu, tên Triệu Nam Thiên đáng chết này, sao lại đá bóng cao su lên người cô ta rồi?Người đàn ông kia đứng lên nói: “Anh nói năng bậy bạ gì đó!”Triệu Nam Thiên căn bản không cho anh ta cơ hội nói tiếp: “Xem ra thái độ quản lý cấp dưới của trưởng phòng Đường Bảo Khiết vẫn còn nhiều vấn đề nhỉ , điểm này cô có thể học hỏi kinh nghiệm từ đội trưởng đội bảo vệ là tôi, ít nhất khi tôi chưa mở miệng thì người của tôi tuyệt đối sẽ không không biết phép tắc như vậy!”Sắc mặt người đàn ông có chút ngại ngùng, vội vàng giải thích: “Trưởng phòng Đường, cô đừng nghe anh ta nói linh tinh, tôi không có ý đó!”Đường Bảo Khiết há miệng th* d*c, đang muốn giảm bớt bầu không khí căng thẳng thì lại bị Triệu Nam Thiên ngắt lời.Âm lượng của anh đột nhiên tăng cao: “Vậy thì anh có ý gì? Hai chúng tôi cho dù có vô dụng thì cũng là do trưởng phòng Đường Bảo Khiết của các anh đích thân mời tới đây! Nếu đã có sự đồng ý của trưởng phòng Đường Bảo Khiết, có dù các người có không đồng ý thì cũng không thể không chấp hành và phục tùng!”Nói rồi, anh nhìn xung quanh hội trường: “Nếu các vị đã có thể ngồi đây, vậy thì hẳn đều là những người tài giỏi của Cửu Vinh, chút đạo lý này mà cũng không biết, còn phải để người ngoài như tôi nhắc nhở sao? Nếu như ngay cả sự gắn kết và chấp hành nhỏ bé như vậy mà cũng không có thì tôi nghĩ cũng không cần phải thành lập nhóm làm gì.”Cả hội trường yên lặng như tờ, ngay cả người đàn ông vừa mới gây sự kia cũng yên lặng ngồi xuống.Trong lòng chắc chắn sẽ không phục, nhưng lúc này lại không có ai dám đứng ra chất vấn Triệu Nam Thiên.Bạch Thảo Phương cũng nhìn về phía Triệu Nam Thiên, năng lực ứng biến và lãnh đạo của người đàn ông này lại một lần nữa khiến cô ta mở mang tầm mắt, vừa rồi không khí còn có chút căng thẳng, không ngời lại bị dăm ba lời nói của anh hóa giải cho nhẹ nhàng bớt rồi.Một cô gái đứng lên, có lòng che chở nói: “Mấy lời đẹp đẽ ai mà không biết nói? Chúng tôi ngồi đây đương nhiên sẽ nghe theo mệnh lệnh của Trưởng phòng Đường, chỉ là hai người ngoài các anh có bản lĩnh gì mà được vào chung nhóm với chúng tôi?”Triệu Nam Thiên không đáp lại mà nhìn về phía Đường Bảo Khiết, cái danh trưởng phòng của cô ta chính là như vậy sao?Cuối cùng Đường Bảo Khiết cũng không thể ngồi yên nữa, cô ta nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, giới thiệu cho mọi người: “Vị này là Ngũ Cương, cao thủ máy tính.”Có người nghi hoặc nói: “Này cô Đường, chỗ chúng ta có nhiều cao thủ như vậy, còn cần tìm thêm người ở bên ngoài sao?”Đương Bảo Khiết cũng có chút không kiên nhẫn: “Nếu như trong các người ai có bản lĩnh, trong ba phút phá vỡ hệ thống phòng ngự máy tính của tôi, tôi sẽ bảo anh ta ra ngoài ngay lập tức!”Cô ta vừa dứt lời, toàn hộ trường bèn ồ lên!Trong ba phút?Bọn họ đều từng thấy bản lĩnh của Đường Bảo Khiết, dựa vào kỹ thuật của cô ta, người có khả năng lợi hại nhất cũng cần phải mất mười năm mới có thể công phá, ba phút, sao có thể chứ?Tuy rằng mọi người đều tràn đầy nghi ngờ nhưng nhìn dáng vẻ đầy chắc chắn của Đường Bảo Khiết, không có ai dám nói ra nghi hoặc.

Chương 480

Anh cũng không tiếp chiêu, hỏi ngược lại: “Trưởng phòng Đường Bảo Khiết, quy của của Cửu Vinh đúng là khiến tôi mở mang tầm mắt, cô đường đường là trưởng phòng còn chưa nói chuyện, vậy mà đã có người thay cô ra lệnh trước rồi?”

Đường Bảo Khiết thay đổi sắc mặt, trong lòng lại có chút khó chịu, tên Triệu Nam Thiên đáng chết này, sao lại đá bóng cao su lên người cô ta rồi?

Người đàn ông kia đứng lên nói: “Anh nói năng bậy bạ gì đó!”

Triệu Nam Thiên căn bản không cho anh ta cơ hội nói tiếp: “Xem ra thái độ quản lý cấp dưới của trưởng phòng Đường Bảo Khiết vẫn còn nhiều vấn đề nhỉ , điểm này cô có thể học hỏi kinh nghiệm từ đội trưởng đội bảo vệ là tôi, ít nhất khi tôi chưa mở miệng thì người của tôi tuyệt đối sẽ không không biết phép tắc như vậy!”

Sắc mặt người đàn ông có chút ngại ngùng, vội vàng giải thích: “Trưởng phòng Đường, cô đừng nghe anh ta nói linh tinh, tôi không có ý đó!”

Đường Bảo Khiết há miệng th* d*c, đang muốn giảm bớt bầu không khí căng thẳng thì lại bị Triệu Nam Thiên ngắt lời.

Âm lượng của anh đột nhiên tăng cao: “Vậy thì anh có ý gì? Hai chúng tôi cho dù có vô dụng thì cũng là do trưởng phòng Đường Bảo Khiết của các anh đích thân mời tới đây! Nếu đã có sự đồng ý của trưởng phòng Đường Bảo Khiết, có dù các người có không đồng ý thì cũng không thể không chấp hành và phục tùng!”

Nói rồi, anh nhìn xung quanh hội trường: “Nếu các vị đã có thể ngồi đây, vậy thì hẳn đều là những người tài giỏi của Cửu Vinh, chút đạo lý này mà cũng không biết, còn phải để người ngoài như tôi nhắc nhở sao? Nếu như ngay cả sự gắn kết và chấp hành nhỏ bé như vậy mà cũng không có thì tôi nghĩ cũng không cần phải thành lập nhóm làm gì.”

Cả hội trường yên lặng như tờ, ngay cả người đàn ông vừa mới gây sự kia cũng yên lặng ngồi xuống.

Trong lòng chắc chắn sẽ không phục, nhưng lúc này lại không có ai dám đứng ra chất vấn Triệu Nam Thiên.

Bạch Thảo Phương cũng nhìn về phía Triệu Nam Thiên, năng lực ứng biến và lãnh đạo của người đàn ông này lại một lần nữa khiến cô ta mở mang tầm mắt, vừa rồi không khí còn có chút căng thẳng, không ngời lại bị dăm ba lời nói của anh hóa giải cho nhẹ nhàng bớt rồi.

Một cô gái đứng lên, có lòng che chở nói: “Mấy lời đẹp đẽ ai mà không biết nói? Chúng tôi ngồi đây đương nhiên sẽ nghe theo mệnh lệnh của Trưởng phòng Đường, chỉ là hai người ngoài các anh có bản lĩnh gì mà được vào chung nhóm với chúng tôi?”

Triệu Nam Thiên không đáp lại mà nhìn về phía Đường Bảo Khiết, cái danh trưởng phòng của cô ta chính là như vậy sao?

Cuối cùng Đường Bảo Khiết cũng không thể ngồi yên nữa, cô ta nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, giới thiệu cho mọi người: “Vị này là Ngũ Cương, cao thủ máy tính.”

Có người nghi hoặc nói: “Này cô Đường, chỗ chúng ta có nhiều cao thủ như vậy, còn cần tìm thêm người ở bên ngoài sao?”

Đương Bảo Khiết cũng có chút không kiên nhẫn: “Nếu như trong các người ai có bản lĩnh, trong ba phút phá vỡ hệ thống phòng ngự máy tính của tôi, tôi sẽ bảo anh ta ra ngoài ngay lập tức!”

Cô ta vừa dứt lời, toàn hộ trường bèn ồ lên!

Trong ba phút?

Bọn họ đều từng thấy bản lĩnh của Đường Bảo Khiết, dựa vào kỹ thuật của cô ta, người có khả năng lợi hại nhất cũng cần phải mất mười năm mới có thể công phá, ba phút, sao có thể chứ?

Tuy rằng mọi người đều tràn đầy nghi ngờ nhưng nhìn dáng vẻ đầy chắc chắn của Đường Bảo Khiết, không có ai dám nói ra nghi hoặc.

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 480Anh cũng không tiếp chiêu, hỏi ngược lại: “Trưởng phòng Đường Bảo Khiết, quy của của Cửu Vinh đúng là khiến tôi mở mang tầm mắt, cô đường đường là trưởng phòng còn chưa nói chuyện, vậy mà đã có người thay cô ra lệnh trước rồi?”Đường Bảo Khiết thay đổi sắc mặt, trong lòng lại có chút khó chịu, tên Triệu Nam Thiên đáng chết này, sao lại đá bóng cao su lên người cô ta rồi?Người đàn ông kia đứng lên nói: “Anh nói năng bậy bạ gì đó!”Triệu Nam Thiên căn bản không cho anh ta cơ hội nói tiếp: “Xem ra thái độ quản lý cấp dưới của trưởng phòng Đường Bảo Khiết vẫn còn nhiều vấn đề nhỉ , điểm này cô có thể học hỏi kinh nghiệm từ đội trưởng đội bảo vệ là tôi, ít nhất khi tôi chưa mở miệng thì người của tôi tuyệt đối sẽ không không biết phép tắc như vậy!”Sắc mặt người đàn ông có chút ngại ngùng, vội vàng giải thích: “Trưởng phòng Đường, cô đừng nghe anh ta nói linh tinh, tôi không có ý đó!”Đường Bảo Khiết há miệng th* d*c, đang muốn giảm bớt bầu không khí căng thẳng thì lại bị Triệu Nam Thiên ngắt lời.Âm lượng của anh đột nhiên tăng cao: “Vậy thì anh có ý gì? Hai chúng tôi cho dù có vô dụng thì cũng là do trưởng phòng Đường Bảo Khiết của các anh đích thân mời tới đây! Nếu đã có sự đồng ý của trưởng phòng Đường Bảo Khiết, có dù các người có không đồng ý thì cũng không thể không chấp hành và phục tùng!”Nói rồi, anh nhìn xung quanh hội trường: “Nếu các vị đã có thể ngồi đây, vậy thì hẳn đều là những người tài giỏi của Cửu Vinh, chút đạo lý này mà cũng không biết, còn phải để người ngoài như tôi nhắc nhở sao? Nếu như ngay cả sự gắn kết và chấp hành nhỏ bé như vậy mà cũng không có thì tôi nghĩ cũng không cần phải thành lập nhóm làm gì.”Cả hội trường yên lặng như tờ, ngay cả người đàn ông vừa mới gây sự kia cũng yên lặng ngồi xuống.Trong lòng chắc chắn sẽ không phục, nhưng lúc này lại không có ai dám đứng ra chất vấn Triệu Nam Thiên.Bạch Thảo Phương cũng nhìn về phía Triệu Nam Thiên, năng lực ứng biến và lãnh đạo của người đàn ông này lại một lần nữa khiến cô ta mở mang tầm mắt, vừa rồi không khí còn có chút căng thẳng, không ngời lại bị dăm ba lời nói của anh hóa giải cho nhẹ nhàng bớt rồi.Một cô gái đứng lên, có lòng che chở nói: “Mấy lời đẹp đẽ ai mà không biết nói? Chúng tôi ngồi đây đương nhiên sẽ nghe theo mệnh lệnh của Trưởng phòng Đường, chỉ là hai người ngoài các anh có bản lĩnh gì mà được vào chung nhóm với chúng tôi?”Triệu Nam Thiên không đáp lại mà nhìn về phía Đường Bảo Khiết, cái danh trưởng phòng của cô ta chính là như vậy sao?Cuối cùng Đường Bảo Khiết cũng không thể ngồi yên nữa, cô ta nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, giới thiệu cho mọi người: “Vị này là Ngũ Cương, cao thủ máy tính.”Có người nghi hoặc nói: “Này cô Đường, chỗ chúng ta có nhiều cao thủ như vậy, còn cần tìm thêm người ở bên ngoài sao?”Đương Bảo Khiết cũng có chút không kiên nhẫn: “Nếu như trong các người ai có bản lĩnh, trong ba phút phá vỡ hệ thống phòng ngự máy tính của tôi, tôi sẽ bảo anh ta ra ngoài ngay lập tức!”Cô ta vừa dứt lời, toàn hộ trường bèn ồ lên!Trong ba phút?Bọn họ đều từng thấy bản lĩnh của Đường Bảo Khiết, dựa vào kỹ thuật của cô ta, người có khả năng lợi hại nhất cũng cần phải mất mười năm mới có thể công phá, ba phút, sao có thể chứ?Tuy rằng mọi người đều tràn đầy nghi ngờ nhưng nhìn dáng vẻ đầy chắc chắn của Đường Bảo Khiết, không có ai dám nói ra nghi hoặc.

Chương 480