CHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng…
Chương 434
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu EmTác giả: Miêu Bạc HàTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng… CHƯƠNG 434“Thi thể cô ấy được ai đưa đi?”“Người nhà cô ấy.”“Ai? Nói tên cho tôi.”Bác sĩ lại nói: “Xin lỗi, đây là thông tin cá nhân của người nhà, chúng tôi không thể nói cho anh.”Chiết Lam nghi ngờ nhìn người trước mặt.“Anh Khúc là chồng của cô An, có quyền được biết.”Bác sĩ không hoảng loạn, như đã sớm đoán được anh ta sẽ nói vậy.“Mọi người đều biết, cô An cũng chỉ thay thế Tiêu Nhĩ Giai vào nhà họ Khúc mà thôi, giấy chứng nhận kết hôn vốn không có hiệu lực, nên anh Khúc không phải chồng của An Diệc Diệp.”Chiết Lam nghe lời nói rõ ràng mạch lạc của anh ta, khẽ híp mắt lại.Có vấn đề!Chắc chắn có vấn đề!Anh ta không nói gì nữa, vội chạy ra ngoài.Bọn họ vừa rời đi, người trong bệnh viện cũng dần dần tản ra, y tá và bác sĩ nhìn nhau, chậm rãi rời khỏi đại sảnh bệnh viện.Hai người đi ra ngoài, lấy điện thoại ra gọi đi một cuộc.Sau ba hồi chuông có người nhấc máy.“Bà chủ, bọn họ đã đến tìm rồi, mọi thứ đều nói theo yêu cầu của bà.”“Không có vấn đề gì, chúng tôi sẽ không nói ra thân phận của bà, mong bà yên tâm.”Nói xong, anh ta mới cúp máy, chậm rãi thở phào một hơi, quay người đi vào bệnh viện.Mà lúc này, cuối cùng Chiết Lam cũng tìm thấy Khúc Chấn Sơ ngồi ở bên ngoài.Anh ngồi dưới đất, ánh mắt ngơ ngác, giống như một đứa bé lạc đường.Sắc mặt Khúc Chấn Sơ như vỡ vụn, giống trái tim của anh.Chiết Lam bước tới.“Cậu chủ.”Anh ta gọi một tiếng, không biết Khúc Chấn Sơ có nghe thấy hay không.Một lúc lâu sau, Khúc Chấn Sơ mới ngẩng đầu lên.Ánh mắt anh không có tiêu cự, dần dần tập trung về một điểm, nhìn Chiết Lam.Khúc Chấn Sơ khẽ nói: “Cô ấy vẫn chưa chết, có đúng không?”Chiết Lam nghĩ một lúc, chậm rãi nói: “Cậu chủ, người của bệnh viện này có vấn đề.”Khúc Chấn Sơ lại ngơ ngác nhìn anh ta.Lúc biết An Diệc Diệp xảy ra chuyện, anh đã mất năng lực suy nghĩ mọi chuyện rồi.Chiết Lam thở dài một hơi, nói tiếp: “Thái độ của những người đó có gì đó không ổn, như là đã sớm kế hoạch hết mọi chuyện vậy.”Anh ta nhíu mày, càng nghĩ càng cảm thấy sai.“Bác sĩ và y tá đó nhìn cũng có gì đó không đúng, có lẽ là có âm mưu gì đó trong chuyện này.”Ánh mắt Khúc Chấn Sơ hơi sáng lên, nhìn Khúc Chấn Sơ.Một lúc sau, như là mới hiểu ra những lời Chiết Lam nói.
CHƯƠNG 434
“Thi thể cô ấy được ai đưa đi?”
“Người nhà cô ấy.”
“Ai? Nói tên cho tôi.”
Bác sĩ lại nói: “Xin lỗi, đây là thông tin cá nhân của người nhà, chúng tôi không thể nói cho anh.”
Chiết Lam nghi ngờ nhìn người trước mặt.
“Anh Khúc là chồng của cô An, có quyền được biết.”
Bác sĩ không hoảng loạn, như đã sớm đoán được anh ta sẽ nói vậy.
“Mọi người đều biết, cô An cũng chỉ thay thế Tiêu Nhĩ Giai vào nhà họ Khúc mà thôi, giấy chứng nhận kết hôn vốn không có hiệu lực, nên anh Khúc không phải chồng của An Diệc Diệp.”
Chiết Lam nghe lời nói rõ ràng mạch lạc của anh ta, khẽ híp mắt lại.
Có vấn đề!
Chắc chắn có vấn đề!
Anh ta không nói gì nữa, vội chạy ra ngoài.
Bọn họ vừa rời đi, người trong bệnh viện cũng dần dần tản ra, y tá và bác sĩ nhìn nhau, chậm rãi rời khỏi đại sảnh bệnh viện.
Hai người đi ra ngoài, lấy điện thoại ra gọi đi một cuộc.
Sau ba hồi chuông có người nhấc máy.
“Bà chủ, bọn họ đã đến tìm rồi, mọi thứ đều nói theo yêu cầu của bà.”
“Không có vấn đề gì, chúng tôi sẽ không nói ra thân phận của bà, mong bà yên tâm.”
Nói xong, anh ta mới cúp máy, chậm rãi thở phào một hơi, quay người đi vào bệnh viện.
Mà lúc này, cuối cùng Chiết Lam cũng tìm thấy Khúc Chấn Sơ ngồi ở bên ngoài.
Anh ngồi dưới đất, ánh mắt ngơ ngác, giống như một đứa bé lạc đường.
Sắc mặt Khúc Chấn Sơ như vỡ vụn, giống trái tim của anh.
Chiết Lam bước tới.
“Cậu chủ.”
Anh ta gọi một tiếng, không biết Khúc Chấn Sơ có nghe thấy hay không.
Một lúc lâu sau, Khúc Chấn Sơ mới ngẩng đầu lên.
Ánh mắt anh không có tiêu cự, dần dần tập trung về một điểm, nhìn Chiết Lam.
Khúc Chấn Sơ khẽ nói: “Cô ấy vẫn chưa chết, có đúng không?”
Chiết Lam nghĩ một lúc, chậm rãi nói: “Cậu chủ, người của bệnh viện này có vấn đề.”
Khúc Chấn Sơ lại ngơ ngác nhìn anh ta.
Lúc biết An Diệc Diệp xảy ra chuyện, anh đã mất năng lực suy nghĩ mọi chuyện rồi.
Chiết Lam thở dài một hơi, nói tiếp: “Thái độ của những người đó có gì đó không ổn, như là đã sớm kế hoạch hết mọi chuyện vậy.”
Anh ta nhíu mày, càng nghĩ càng cảm thấy sai.
“Bác sĩ và y tá đó nhìn cũng có gì đó không đúng, có lẽ là có âm mưu gì đó trong chuyện này.”
Ánh mắt Khúc Chấn Sơ hơi sáng lên, nhìn Khúc Chấn Sơ.
Một lúc sau, như là mới hiểu ra những lời Chiết Lam nói.
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu EmTác giả: Miêu Bạc HàTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng… CHƯƠNG 434“Thi thể cô ấy được ai đưa đi?”“Người nhà cô ấy.”“Ai? Nói tên cho tôi.”Bác sĩ lại nói: “Xin lỗi, đây là thông tin cá nhân của người nhà, chúng tôi không thể nói cho anh.”Chiết Lam nghi ngờ nhìn người trước mặt.“Anh Khúc là chồng của cô An, có quyền được biết.”Bác sĩ không hoảng loạn, như đã sớm đoán được anh ta sẽ nói vậy.“Mọi người đều biết, cô An cũng chỉ thay thế Tiêu Nhĩ Giai vào nhà họ Khúc mà thôi, giấy chứng nhận kết hôn vốn không có hiệu lực, nên anh Khúc không phải chồng của An Diệc Diệp.”Chiết Lam nghe lời nói rõ ràng mạch lạc của anh ta, khẽ híp mắt lại.Có vấn đề!Chắc chắn có vấn đề!Anh ta không nói gì nữa, vội chạy ra ngoài.Bọn họ vừa rời đi, người trong bệnh viện cũng dần dần tản ra, y tá và bác sĩ nhìn nhau, chậm rãi rời khỏi đại sảnh bệnh viện.Hai người đi ra ngoài, lấy điện thoại ra gọi đi một cuộc.Sau ba hồi chuông có người nhấc máy.“Bà chủ, bọn họ đã đến tìm rồi, mọi thứ đều nói theo yêu cầu của bà.”“Không có vấn đề gì, chúng tôi sẽ không nói ra thân phận của bà, mong bà yên tâm.”Nói xong, anh ta mới cúp máy, chậm rãi thở phào một hơi, quay người đi vào bệnh viện.Mà lúc này, cuối cùng Chiết Lam cũng tìm thấy Khúc Chấn Sơ ngồi ở bên ngoài.Anh ngồi dưới đất, ánh mắt ngơ ngác, giống như một đứa bé lạc đường.Sắc mặt Khúc Chấn Sơ như vỡ vụn, giống trái tim của anh.Chiết Lam bước tới.“Cậu chủ.”Anh ta gọi một tiếng, không biết Khúc Chấn Sơ có nghe thấy hay không.Một lúc lâu sau, Khúc Chấn Sơ mới ngẩng đầu lên.Ánh mắt anh không có tiêu cự, dần dần tập trung về một điểm, nhìn Chiết Lam.Khúc Chấn Sơ khẽ nói: “Cô ấy vẫn chưa chết, có đúng không?”Chiết Lam nghĩ một lúc, chậm rãi nói: “Cậu chủ, người của bệnh viện này có vấn đề.”Khúc Chấn Sơ lại ngơ ngác nhìn anh ta.Lúc biết An Diệc Diệp xảy ra chuyện, anh đã mất năng lực suy nghĩ mọi chuyện rồi.Chiết Lam thở dài một hơi, nói tiếp: “Thái độ của những người đó có gì đó không ổn, như là đã sớm kế hoạch hết mọi chuyện vậy.”Anh ta nhíu mày, càng nghĩ càng cảm thấy sai.“Bác sĩ và y tá đó nhìn cũng có gì đó không đúng, có lẽ là có âm mưu gì đó trong chuyện này.”Ánh mắt Khúc Chấn Sơ hơi sáng lên, nhìn Khúc Chấn Sơ.Một lúc sau, như là mới hiểu ra những lời Chiết Lam nói.