CHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng…
Chương 506
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu EmTác giả: Miêu Bạc HàTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng… CHƯƠNG 506An Diệc Diệp quay đầu nhìn thẩm phán, đáp: “Có, trong tay tôi có bút ghi âm lúc đó.”Mấy người trên toà đều nghi ngờ nhìn nhau, không phải bút ghi âm lúc trước đã bị phá hỏng, không thể khôi phục nữa sao?Tiêu Nhĩ Giai nghe thế thì hét lớn.“Không thể nào! Rõ ràng bút ghi âm đã bị hỏng, rõ ràng là tôi…”Cô ta nói được một nửa thì thấy An Diệc Diệp lấy ra một chiếc bút ghi âm màu bạc từ túi áo.Giống hệt cái cô ta đã giẫm nát lúc trước!Cô ta mở to mắt, kinh ngạc nhìn về phía đó.“Thế này là thế nào?”An Diệc Diệp nhẹ nhàng đáp: “Sao tôi có thể để cô giẫm nát bút ghi âm thật được? Như vậy có thể Khúc Chấn Sơ sẽ giết tôi đấy.”Nói xong cô đưa bút ghi âm trong tay cho thẩm phán, nhấn nút phát ở phía trên.Giây tiếp theo, giọng Tiêu Nhĩ Giai truyền tới.Tiếng nói tranh chấp của Tiêu Nhĩ Giai và An Diệc Diệp rất rõ ràng, chứng cứ này đủ để chứng minh Tiêu Nhĩ Giai có tình nghi sát hại An Diệc Diệp!Chân tướng đã được vạch trần.Mấy người đều đổ dồn ánh mắt vào Tiêu Nhĩ Giai, đây có thể coi là bằng chứng thép.Tiêu Nhĩ Giai nghe xong, sắc mặt tái nhợt.“Làm sao có thể? Sao có thể như vậy?”Cô ta ngã xuống ghế.Đến khi nội dung trong bút ghi âm phát xong, sắc mặt thẩm phán tối sầm, ông ta gõ pháp chuỳ.“Tiêu Nhĩ Giai, cô có lời nào để giải thích không?”“Tôi…”Cô ta có thể giải thích điều gì?Tiêu Nhĩ Giai hoảng sợ nhìn xung quanh, chợt nhìn thấy Dư Nhã Thiểm ngồi trong góc lẳng lặng dùng khẩu hình nói với mình.Tiêu Nhĩ Giai mở to mắt, vội nói: “Thẩm phán, tôi có thể xin tạm hoãn phiên toà không? Tôi cần một chút thời gian, tôi bị đau bụng.”Nói rồi cô ta ôm bụng nằm bò ra bàn, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn.Thẩm phán xem xét, đành tạm hoãn phiên tòa.“Nghỉ ngơi nửa tiếng, tìm bác sĩ khám cho cô ấy trước đi.”An Diệc Diệp nhìn cô ta và Phùng Tấn bị người đưa đi, trong lòng thấy hơi lo lắng.Không biết Tiêu Nhĩ Giai lại giở trò gì nữa.Tiêu Nhĩ Giai vừa ra khỏi toà án đã kéo Phùng Tấn bên cạnh.“Phùng Tấn, làm sao bây giờ? Em không muốn ngồi tù. Em vẫn còn trẻ, em mới 20 tuổi. Em không muốn lãng phí cuộc đời mình trong tù.”Vẻ mặt Phùng Tấn hờ hững, anh ta đưa tay nắm lấy tay Tiêu Nhĩ Giai.“Không sao, có anh đi cùng em mà.”Tiêu Nhĩ Giai nghe vậy thì hất tay anh ta ra.
CHƯƠNG 506
An Diệc Diệp quay đầu nhìn thẩm phán, đáp: “Có, trong tay tôi có bút ghi âm lúc đó.”
Mấy người trên toà đều nghi ngờ nhìn nhau, không phải bút ghi âm lúc trước đã bị phá hỏng, không thể khôi phục nữa sao?
Tiêu Nhĩ Giai nghe thế thì hét lớn.
“Không thể nào! Rõ ràng bút ghi âm đã bị hỏng, rõ ràng là tôi…”
Cô ta nói được một nửa thì thấy An Diệc Diệp lấy ra một chiếc bút ghi âm màu bạc từ túi áo.
Giống hệt cái cô ta đã giẫm nát lúc trước!
Cô ta mở to mắt, kinh ngạc nhìn về phía đó.
“Thế này là thế nào?”
An Diệc Diệp nhẹ nhàng đáp: “Sao tôi có thể để cô giẫm nát bút ghi âm thật được? Như vậy có thể Khúc Chấn Sơ sẽ giết tôi đấy.”
Nói xong cô đưa bút ghi âm trong tay cho thẩm phán, nhấn nút phát ở phía trên.
Giây tiếp theo, giọng Tiêu Nhĩ Giai truyền tới.
Tiếng nói tranh chấp của Tiêu Nhĩ Giai và An Diệc Diệp rất rõ ràng, chứng cứ này đủ để chứng minh Tiêu Nhĩ Giai có tình nghi sát hại An Diệc Diệp!
Chân tướng đã được vạch trần.
Mấy người đều đổ dồn ánh mắt vào Tiêu Nhĩ Giai, đây có thể coi là bằng chứng thép.
Tiêu Nhĩ Giai nghe xong, sắc mặt tái nhợt.
“Làm sao có thể? Sao có thể như vậy?”
Cô ta ngã xuống ghế.
Đến khi nội dung trong bút ghi âm phát xong, sắc mặt thẩm phán tối sầm, ông ta gõ pháp chuỳ.
“Tiêu Nhĩ Giai, cô có lời nào để giải thích không?”
“Tôi…”
Cô ta có thể giải thích điều gì?
Tiêu Nhĩ Giai hoảng sợ nhìn xung quanh, chợt nhìn thấy Dư Nhã Thiểm ngồi trong góc lẳng lặng dùng khẩu hình nói với mình.
Tiêu Nhĩ Giai mở to mắt, vội nói: “Thẩm phán, tôi có thể xin tạm hoãn phiên toà không? Tôi cần một chút thời gian, tôi bị đau bụng.”
Nói rồi cô ta ôm bụng nằm bò ra bàn, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn.
Thẩm phán xem xét, đành tạm hoãn phiên tòa.
“Nghỉ ngơi nửa tiếng, tìm bác sĩ khám cho cô ấy trước đi.”
An Diệc Diệp nhìn cô ta và Phùng Tấn bị người đưa đi, trong lòng thấy hơi lo lắng.
Không biết Tiêu Nhĩ Giai lại giở trò gì nữa.
Tiêu Nhĩ Giai vừa ra khỏi toà án đã kéo Phùng Tấn bên cạnh.
“Phùng Tấn, làm sao bây giờ? Em không muốn ngồi tù. Em vẫn còn trẻ, em mới 20 tuổi. Em không muốn lãng phí cuộc đời mình trong tù.”
Vẻ mặt Phùng Tấn hờ hững, anh ta đưa tay nắm lấy tay Tiêu Nhĩ Giai.
“Không sao, có anh đi cùng em mà.”
Tiêu Nhĩ Giai nghe vậy thì hất tay anh ta ra.
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu EmTác giả: Miêu Bạc HàTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng… CHƯƠNG 506An Diệc Diệp quay đầu nhìn thẩm phán, đáp: “Có, trong tay tôi có bút ghi âm lúc đó.”Mấy người trên toà đều nghi ngờ nhìn nhau, không phải bút ghi âm lúc trước đã bị phá hỏng, không thể khôi phục nữa sao?Tiêu Nhĩ Giai nghe thế thì hét lớn.“Không thể nào! Rõ ràng bút ghi âm đã bị hỏng, rõ ràng là tôi…”Cô ta nói được một nửa thì thấy An Diệc Diệp lấy ra một chiếc bút ghi âm màu bạc từ túi áo.Giống hệt cái cô ta đã giẫm nát lúc trước!Cô ta mở to mắt, kinh ngạc nhìn về phía đó.“Thế này là thế nào?”An Diệc Diệp nhẹ nhàng đáp: “Sao tôi có thể để cô giẫm nát bút ghi âm thật được? Như vậy có thể Khúc Chấn Sơ sẽ giết tôi đấy.”Nói xong cô đưa bút ghi âm trong tay cho thẩm phán, nhấn nút phát ở phía trên.Giây tiếp theo, giọng Tiêu Nhĩ Giai truyền tới.Tiếng nói tranh chấp của Tiêu Nhĩ Giai và An Diệc Diệp rất rõ ràng, chứng cứ này đủ để chứng minh Tiêu Nhĩ Giai có tình nghi sát hại An Diệc Diệp!Chân tướng đã được vạch trần.Mấy người đều đổ dồn ánh mắt vào Tiêu Nhĩ Giai, đây có thể coi là bằng chứng thép.Tiêu Nhĩ Giai nghe xong, sắc mặt tái nhợt.“Làm sao có thể? Sao có thể như vậy?”Cô ta ngã xuống ghế.Đến khi nội dung trong bút ghi âm phát xong, sắc mặt thẩm phán tối sầm, ông ta gõ pháp chuỳ.“Tiêu Nhĩ Giai, cô có lời nào để giải thích không?”“Tôi…”Cô ta có thể giải thích điều gì?Tiêu Nhĩ Giai hoảng sợ nhìn xung quanh, chợt nhìn thấy Dư Nhã Thiểm ngồi trong góc lẳng lặng dùng khẩu hình nói với mình.Tiêu Nhĩ Giai mở to mắt, vội nói: “Thẩm phán, tôi có thể xin tạm hoãn phiên toà không? Tôi cần một chút thời gian, tôi bị đau bụng.”Nói rồi cô ta ôm bụng nằm bò ra bàn, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn.Thẩm phán xem xét, đành tạm hoãn phiên tòa.“Nghỉ ngơi nửa tiếng, tìm bác sĩ khám cho cô ấy trước đi.”An Diệc Diệp nhìn cô ta và Phùng Tấn bị người đưa đi, trong lòng thấy hơi lo lắng.Không biết Tiêu Nhĩ Giai lại giở trò gì nữa.Tiêu Nhĩ Giai vừa ra khỏi toà án đã kéo Phùng Tấn bên cạnh.“Phùng Tấn, làm sao bây giờ? Em không muốn ngồi tù. Em vẫn còn trẻ, em mới 20 tuổi. Em không muốn lãng phí cuộc đời mình trong tù.”Vẻ mặt Phùng Tấn hờ hững, anh ta đưa tay nắm lấy tay Tiêu Nhĩ Giai.“Không sao, có anh đi cùng em mà.”Tiêu Nhĩ Giai nghe vậy thì hất tay anh ta ra.