Tác giả:

CHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng…

Chương 575

Bảo Anh Làm Sao Không Yêu EmTác giả: Miêu Bạc HàTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng… Chương 575Dứt lời, mấy vệ sĩ đã đi tới, nhanh chóng bao vây An Diệc Diệp.“Cô chủ, mời cô xuất phát!”An Diệc Diệp nhìn bọn họ, sau lưng đã tựa vào vách tường.Tầm mắt của cô xuyên qua bả vai mấy người đó, rồi nhìn về phía bà Nguyễn.“Bà Nguyễn! Bà không thể đối xử với tôi như vậy.”Bà Nguyễn không nói gì, mà chỉ phất tay, ra lệnh cho mấy vệ sĩ.“Các cậu làm mau lên!”Mấy vệ sĩ nghe xong liền đi tới giữ chặt An Diệc Diệp: “Cô chủ, mời!”An Diệc Diệp vùng vẫy một lát, nhưng sức của bản thân hoàn toàn không thể chống cự với mấy vệ sĩ, nên cô nhanh chóng bị kéo ra ngoài.Thậm chí cô còn chưa kịp nói gì đã bị nhét thẳng vào xe.Bên này, Khúc Chấn Sơ đã về tới lâu đài cổ.Quản gia ra ngoài chào đón, thấy sắc mặt Khúc Chấn Sơ không được tốt cho lắm, thì trong lòng hơi tò mò.Chẳng phải cậu chủ ra ngoài cùng cô An à?Sao sắc mặt còn khó coi hơn lúc trước khi ra ngoài thế?Ông vội vàng đi tới.“Cậu chủ.”Khúc Chấn Sơ đang sải bước đi vào trong.Nghe quản gia nói thế thì bỗng ngừng bước.Quản gia đi phía sau suýt va vào anh, hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.Khúc Chấn Sơ quay đầu lại, mày nhíu chặt.Sắc mặt anh cực kỳ khó coi, như đang trải qua trận giao chiến giữa trời và người.Thậm chí một lúc sau, thái dương anh bắt đầu nổi gân xanh.“Ông hãy gọi hết trinh thám và người bên cạnh An Diệc Diệp về đây.”Quản gia ngạc nhiên nhìn anh, không hiểu chuyện gì đang diễn ra.Khóe miệng Khúc Chấn Sơ hơi méo mó, như đã dùng sức lực lớn nhất, mới có thể nói ra câu này.“Sau này không cần phải đi theo cô ấy nữa.”“Cậu chủ?”Quản gia sửng sốt, rồi nở nụ cười từ tận đáy lòng.“Cậu chủ, cuối cùng cậu cũng nghĩ thông suốt rồi.”Ông còn tưởng bệnh tình của Khúc Chấn Sơ bắt đầu chuyển biến tốt, nên cực kỳ hưng phấn nói: “Cậu chủ, cậu làm vậy là đúng, chắc chắn cô An sẽ rất vui.”Sắc mặt Khúc Chấn Sơ vẫn không có chuyển biến tốt, anh chỉ khẽ gật đầu, rồi sầm mặt xoay người đi lên lầu.Quản gia mừng rỡ nhìn anh, rồi vội vàng xoay người căn dặn người bên dưới.Chưa tới nửa tiếng, An Diệc Diệp đã bị đưa tới sân bay.

Chương 575

Dứt lời, mấy vệ sĩ đã đi tới, nhanh chóng bao vây An Diệc Diệp.

“Cô chủ, mời cô xuất phát!”

An Diệc Diệp nhìn bọn họ, sau lưng đã tựa vào vách tường.

Tầm mắt của cô xuyên qua bả vai mấy người đó, rồi nhìn về phía bà Nguyễn.

“Bà Nguyễn! Bà không thể đối xử với tôi như vậy.”

Bà Nguyễn không nói gì, mà chỉ phất tay, ra lệnh cho mấy vệ sĩ.

“Các cậu làm mau lên!”

Mấy vệ sĩ nghe xong liền đi tới giữ chặt An Diệc Diệp: “Cô chủ, mời!”

An Diệc Diệp vùng vẫy một lát, nhưng sức của bản thân hoàn toàn không thể chống cự với mấy vệ sĩ, nên cô nhanh chóng bị kéo ra ngoài.

Thậm chí cô còn chưa kịp nói gì đã bị nhét thẳng vào xe.

Bên này, Khúc Chấn Sơ đã về tới lâu đài cổ.

Quản gia ra ngoài chào đón, thấy sắc mặt Khúc Chấn Sơ không được tốt cho lắm, thì trong lòng hơi tò mò.

Chẳng phải cậu chủ ra ngoài cùng cô An à?

Sao sắc mặt còn khó coi hơn lúc trước khi ra ngoài thế?

Ông vội vàng đi tới.

“Cậu chủ.”

Khúc Chấn Sơ đang sải bước đi vào trong.

Nghe quản gia nói thế thì bỗng ngừng bước.

Quản gia đi phía sau suýt va vào anh, hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Khúc Chấn Sơ quay đầu lại, mày nhíu chặt.

Sắc mặt anh cực kỳ khó coi, như đang trải qua trận giao chiến giữa trời và người.

Thậm chí một lúc sau, thái dương anh bắt đầu nổi gân xanh.

“Ông hãy gọi hết trinh thám và người bên cạnh An Diệc Diệp về đây.”

Quản gia ngạc nhiên nhìn anh, không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Khóe miệng Khúc Chấn Sơ hơi méo mó, như đã dùng sức lực lớn nhất, mới có thể nói ra câu này.

“Sau này không cần phải đi theo cô ấy nữa.”

“Cậu chủ?”

Quản gia sửng sốt, rồi nở nụ cười từ tận đáy lòng.

“Cậu chủ, cuối cùng cậu cũng nghĩ thông suốt rồi.”

Ông còn tưởng bệnh tình của Khúc Chấn Sơ bắt đầu chuyển biến tốt, nên cực kỳ hưng phấn nói: “Cậu chủ, cậu làm vậy là đúng, chắc chắn cô An sẽ rất vui.”

Sắc mặt Khúc Chấn Sơ vẫn không có chuyển biến tốt, anh chỉ khẽ gật đầu, rồi sầm mặt xoay người đi lên lầu.

Quản gia mừng rỡ nhìn anh, rồi vội vàng xoay người căn dặn người bên dưới.

Chưa tới nửa tiếng, An Diệc Diệp đã bị đưa tới sân bay.

Bảo Anh Làm Sao Không Yêu EmTác giả: Miêu Bạc HàTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa, An Diệc Diệp vội vàng đẩy cánh cửa bên cạnh ra trốn vào. Vừa mới xoay người, bịch một tiếng! Sau gáy đột nhiên xuất hiện cảm giác đau nhức, sau đó trước mắt tối đen. Ngã xuống mặt đất. Lúc này bên ngoài căn phòng có một người đàn ông trung tuổi mặc âu phục thẳng thớm đang đứng đó chỉ huy những người khác: “Chuẩn bị nhanh một chút, đợi lát nữa xe cưới của Nhà họ Khúc sẽ đến đây! Đừng lề mà lề mề nữa!” Đau quá… Ai đang đẩy cô thế? An Diệc Diệp nhíu mày, cơn đau truyền đến từ sau gáy khiến cô không thể mở mắt. “Ôi chao, Nhĩ Giai , sao cô còn đang ngủ thế này? Xe cưới đã đến một lúc lâu rồi” Một giọng nữ vang lên. Ai đang nói chuyện thế? Thật là khó chịu. “Đừng ầm ĩ.” Cô khó khăn kêu một tiếng… Chương 575Dứt lời, mấy vệ sĩ đã đi tới, nhanh chóng bao vây An Diệc Diệp.“Cô chủ, mời cô xuất phát!”An Diệc Diệp nhìn bọn họ, sau lưng đã tựa vào vách tường.Tầm mắt của cô xuyên qua bả vai mấy người đó, rồi nhìn về phía bà Nguyễn.“Bà Nguyễn! Bà không thể đối xử với tôi như vậy.”Bà Nguyễn không nói gì, mà chỉ phất tay, ra lệnh cho mấy vệ sĩ.“Các cậu làm mau lên!”Mấy vệ sĩ nghe xong liền đi tới giữ chặt An Diệc Diệp: “Cô chủ, mời!”An Diệc Diệp vùng vẫy một lát, nhưng sức của bản thân hoàn toàn không thể chống cự với mấy vệ sĩ, nên cô nhanh chóng bị kéo ra ngoài.Thậm chí cô còn chưa kịp nói gì đã bị nhét thẳng vào xe.Bên này, Khúc Chấn Sơ đã về tới lâu đài cổ.Quản gia ra ngoài chào đón, thấy sắc mặt Khúc Chấn Sơ không được tốt cho lắm, thì trong lòng hơi tò mò.Chẳng phải cậu chủ ra ngoài cùng cô An à?Sao sắc mặt còn khó coi hơn lúc trước khi ra ngoài thế?Ông vội vàng đi tới.“Cậu chủ.”Khúc Chấn Sơ đang sải bước đi vào trong.Nghe quản gia nói thế thì bỗng ngừng bước.Quản gia đi phía sau suýt va vào anh, hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.Khúc Chấn Sơ quay đầu lại, mày nhíu chặt.Sắc mặt anh cực kỳ khó coi, như đang trải qua trận giao chiến giữa trời và người.Thậm chí một lúc sau, thái dương anh bắt đầu nổi gân xanh.“Ông hãy gọi hết trinh thám và người bên cạnh An Diệc Diệp về đây.”Quản gia ngạc nhiên nhìn anh, không hiểu chuyện gì đang diễn ra.Khóe miệng Khúc Chấn Sơ hơi méo mó, như đã dùng sức lực lớn nhất, mới có thể nói ra câu này.“Sau này không cần phải đi theo cô ấy nữa.”“Cậu chủ?”Quản gia sửng sốt, rồi nở nụ cười từ tận đáy lòng.“Cậu chủ, cuối cùng cậu cũng nghĩ thông suốt rồi.”Ông còn tưởng bệnh tình của Khúc Chấn Sơ bắt đầu chuyển biến tốt, nên cực kỳ hưng phấn nói: “Cậu chủ, cậu làm vậy là đúng, chắc chắn cô An sẽ rất vui.”Sắc mặt Khúc Chấn Sơ vẫn không có chuyển biến tốt, anh chỉ khẽ gật đầu, rồi sầm mặt xoay người đi lên lầu.Quản gia mừng rỡ nhìn anh, rồi vội vàng xoay người căn dặn người bên dưới.Chưa tới nửa tiếng, An Diệc Diệp đã bị đưa tới sân bay.

Chương 575