“Ầm ầm ầm.” Bầu trời vang lên mấy tiếng sấm. Chẳng bao lâu sau, những hạt mưa bắt đầu tí tách rơi xuống. Thành phố Vân vào tháng bảy, cứ sau mỗi buổi chiều nóng nực oi ả đều sẽ đón một chút se se lạnh. Trong nhà họ Thẩm, Thẩm Thiên Trường quỳ trong vườn hoa đã tròn một tiếng đồng hồ, những giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi từ trên trán cô xuống bờ vai trắng ngần nhỏ nhắn. Sau tiếng sấm vang rền, những hạt mưa từ trên trời rơi xuống cuối cùng cũng làm dịu đi cảm giác chỉ chực ngất của cô. “Thẩm Thiên Trường, bây giờ chị đã biết kết cục của việc ra tay đánh tôi chưa?” Thẩm Thiên Trường quay đầu nhìn Thẩm Thiên Vũ đang cầm ô đứng cách đó không xa, nửa khuôn mặt đã sưng phồng lên như cái bánh bao cũng không che giấu được vẻ mặt đầy đắc ý của cô ta. Cô nhìn nửa khuôn mặt đã bị đánh đến sưng phồng đó của Thẩm Thiên Vũ bèn giả vờ như chỉ đang vô tình xoay xoay cổ tay của chính mình rồi nói một cách thờ ơ: “Nhìn thấy khuôn mặt này của cô, tôi cảm thấy cũng đáng lắm.” Thẩm Thiên Vũ nhìn động tác…

Chương 43: Làm người ngồi thử ở xe của em

Thiên Trường Chi CửuTác giả: Nhĩ Đông Úy NhiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Ầm ầm ầm.” Bầu trời vang lên mấy tiếng sấm. Chẳng bao lâu sau, những hạt mưa bắt đầu tí tách rơi xuống. Thành phố Vân vào tháng bảy, cứ sau mỗi buổi chiều nóng nực oi ả đều sẽ đón một chút se se lạnh. Trong nhà họ Thẩm, Thẩm Thiên Trường quỳ trong vườn hoa đã tròn một tiếng đồng hồ, những giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi từ trên trán cô xuống bờ vai trắng ngần nhỏ nhắn. Sau tiếng sấm vang rền, những hạt mưa từ trên trời rơi xuống cuối cùng cũng làm dịu đi cảm giác chỉ chực ngất của cô. “Thẩm Thiên Trường, bây giờ chị đã biết kết cục của việc ra tay đánh tôi chưa?” Thẩm Thiên Trường quay đầu nhìn Thẩm Thiên Vũ đang cầm ô đứng cách đó không xa, nửa khuôn mặt đã sưng phồng lên như cái bánh bao cũng không che giấu được vẻ mặt đầy đắc ý của cô ta. Cô nhìn nửa khuôn mặt đã bị đánh đến sưng phồng đó của Thẩm Thiên Vũ bèn giả vờ như chỉ đang vô tình xoay xoay cổ tay của chính mình rồi nói một cách thờ ơ: “Nhìn thấy khuôn mặt này của cô, tôi cảm thấy cũng đáng lắm.” Thẩm Thiên Vũ nhìn động tác… Đến showroom 4S, nhân viên bán hàng vừa nhìn thấy chiếc xe mà Lục Chi Cửu lái tới thì mắt đã sáng lên, cứ tưởng là khách hàng lớn đến, ai ngờ sau khi Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm vào cửa hàng lại đi thẳng đến chỗ bán xe thường.Trần Tử Nhiễm vẫy tay với nhân viên bán hàng: “Tôi đã hẹn trước với quản lý Lý của các người rồi, bảo anh ta ra giới thiệu xe đi.”Tuy rằng nhân viên bán hàng cảm thấy không thoải mái nhưng khí thế của người đàn ông ở phía sau hai cô quá mạnh mẽ, chỉ đành tỏ vẻ không tình nguyện đi vào mời quản lý cửa hàng ra.Một lát sau, quản lý Lý đi từ phòng nghỉ ra.Trần Tử Nhiễm cũng được coi là khách quen, chủ yếu là vì chiếc xe Volkswagen của cô đã được đưa đến đây sửa mấy lần, lần nào anh ta cũng đề nghị cô đổi xe nhưng đều bị cô từ chối, cô nói là đã có tình cảm với chiếc xe này rồi, cho đến hai ngày trước chiếc xe hoàn toàn không thể sửa được nữa…Vừa ra khỏi khu nghỉ ngơi thì đã nhìn thấy một người đàn ông có ngoại hình bắt mắt đang ngồi ở xô pha xem tạp chí, anh ta giật mình. Cuối năm ngoái anh ta đến tổng công ty tham gia cuộc họp cuối năm đã nhìn thấy Lục Chi Cửu, tuy rằng chỉ nhìn từ phía xa, lúc đó anh ta cũng không nhìn rõ mặt của Lục Chi Cửu nhưng khí thế của người đàn ông này chắc chắn anh ta không thể nào nhầm được.Anh ta đi đến trước mặt Lục Chi Cửu, kính cẩn nói: “Tổng… Tổng Giám đốc Lục”Lục Chi Cửu không ngẩng đầu: “Ừ.”Quản lý Lý nhanh chóng ra hiệu với nhân viên hãy đem cafe ngon nhất của cửa hàng ra.Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm đã chọn được hai chiếc, Thẩm Thiên Trường nhìn trúng chiếc xe Polo màu xanh lam theo tiêu chí kinh tế, cô là người mới, chiếc xe đầu tiên cũng không cần phải chọn chiếc quá đắt tiền, hơn nữa sau này chiếc xe này sẽ được lấy danh nghĩa của Tài chính Thiên Nhiên, cô cũng không định tiêu tốn quá nhiều vốn hoạt động cho bản thân mình..Bởi vì Lục Chi Cửu đang ở đây cho nên quản lý Lý cũng giới thiệu và tư vấn tận tình, Thẩm Thiên Trường cũng nghe rất kỹ, ghi nhớ hết tất cả những gì cần chú ý sau thời kỳ bảo dưỡng sửa chữa. Chiếc xe đầu tiên trong cuộc đời, Thẩm Thiên Trường sẽ giữ gìn giống như đối xử với đứa con của chính mình.Cuối cùng còn cần Thẩm Thiên Trường lái thử, cô vui vẻ ngồi vào ghế lái, nhưng người vốn phải ngồi ở ghế phụ là quản lý Lý lại không lên.Thẩm Thiên Trường nhìn người đàn ông nào đó đang ngồi ở ghế phụ: “Lục Chi Cửu, anh đang làm gì thế?”“Làm người ngồi thử ở xe của em.”“Để người có chuyên môn làm sẽ tốt hơn.”Lục Chi Cửu lạnh lùng mở miệng: “Em đang nghi ngờ năng lực của anh đấy à?”Thẩm Thiên Trường rụt cổ không nói gì thêm nữa, phải biết rằng Lục Chi Cửu có biệt danh là thiên tài IQ 130, chút chuyện vặt này chắc chắn không là gì với anh hết.Chiếc xe chậm rãi được lái ra khỏi showroom 4S, từ nửa năm trước Thẩm Thiên Trường đã lấy được bằng lái, kỹ thuật lái xe của cô vốn đã rất non nớt, lại thêm nửa năm không động đến chuyện lái xe, cô nhìn vào dòng xe lướt nhanh qua mình thì cảm thấy hơi lo lắng, cũng không dám đạp mạnh chân ga.Đi đến chỗ đường hẹp, những chiếc xe phía sau thấy cô lái chậm nhưng cũng không thể nào vượt lên trước được bèn bấm còi inh ỏi với cô. Vừa nghe thấy người khác đang điên cuồng thúc giục, Thẩm Thiên Trường càng căng thẳng hơn, cô không nhịn được mà chửi một câu: “Đậu, giục cái gì mà giục!”Cuối cùng cô cũng được nếm trải tâm trạng của các bác tài “chuyên chửi trên đường” rồi.Nhưng vừa rồi hình như cô quên mất bên cạnh cô còn có Lục Chi Cửu đang ngồi… cô lén lút liếc nhìn anh, chắc chắn dáng vẻ chửi bậy vừa rồi của cô đã bị Lục Chi Cửu nhìn thấy rồi, không biết anh có cho rằng cô là người th* t*c không nhỉ? Có một sự hối hận không hề nhẹ đang trào dâng trong lòng cô.Đọc truyện tại ngontinhhay.com“Tập trung lái xe, đừng suy nghĩ lung tung.”Giọng nói nghiêm túc của Lục Chi Cửu đột nhiên vang lên kéo Thẩm Thiên Trường trở lại hiện thực, cô vội vàng tập trung ánh nhìn về phía trước.Lục Chi Cửu nhìn kỹ thuật lái xe non nớt của Thẩm Thiên Trường thì bắt đầu suy nghĩ đến việc tìm cho cô một tài xế chuyên nghiệp.

Đến showroom 4S, nhân viên bán hàng vừa nhìn thấy chiếc xe mà Lục Chi Cửu lái tới thì mắt đã sáng lên, cứ tưởng là khách hàng lớn đến, ai ngờ sau khi Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm vào cửa hàng lại đi thẳng đến chỗ bán xe thường.

Trần Tử Nhiễm vẫy tay với nhân viên bán hàng: “Tôi đã hẹn trước với quản lý Lý của các người rồi, bảo anh ta ra giới thiệu xe đi.”

Tuy rằng nhân viên bán hàng cảm thấy không thoải mái nhưng khí thế của người đàn ông ở phía sau hai cô quá mạnh mẽ, chỉ đành tỏ vẻ không tình nguyện đi vào mời quản lý cửa hàng ra.

Một lát sau, quản lý Lý đi từ phòng nghỉ ra.

Trần Tử Nhiễm cũng được coi là khách quen, chủ yếu là vì chiếc xe Volkswagen của cô đã được đưa đến đây sửa mấy lần, lần nào anh ta cũng đề nghị cô đổi xe nhưng đều bị cô từ chối, cô nói là đã có tình cảm với chiếc xe này rồi, cho đến hai ngày trước chiếc xe hoàn toàn không thể sửa được nữa…

Vừa ra khỏi khu nghỉ ngơi thì đã nhìn thấy một người đàn ông có ngoại hình bắt mắt đang ngồi ở xô pha xem tạp chí, anh ta giật mình. Cuối năm ngoái anh ta đến tổng công ty tham gia cuộc họp cuối năm đã nhìn thấy Lục Chi Cửu, tuy rằng chỉ nhìn từ phía xa, lúc đó anh ta cũng không nhìn rõ mặt của Lục Chi Cửu nhưng khí thế của người đàn ông này chắc chắn anh ta không thể nào nhầm được.

Anh ta đi đến trước mặt Lục Chi Cửu, kính cẩn nói: “Tổng… Tổng Giám đốc Lục”

Lục Chi Cửu không ngẩng đầu: “Ừ.”

Quản lý Lý nhanh chóng ra hiệu với nhân viên hãy đem cafe ngon nhất của cửa hàng ra.

Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm đã chọn được hai chiếc, Thẩm Thiên Trường nhìn trúng chiếc xe Polo màu xanh lam theo tiêu chí kinh tế, cô là người mới, chiếc xe đầu tiên cũng không cần phải chọn chiếc quá đắt tiền, hơn nữa sau này chiếc xe này sẽ được lấy danh nghĩa của Tài chính Thiên Nhiên, cô cũng không định tiêu tốn quá nhiều vốn hoạt động cho bản thân mình..

Bởi vì Lục Chi Cửu đang ở đây cho nên quản lý Lý cũng giới thiệu và tư vấn tận tình, Thẩm Thiên Trường cũng nghe rất kỹ, ghi nhớ hết tất cả những gì cần chú ý sau thời kỳ bảo dưỡng sửa chữa. Chiếc xe đầu tiên trong cuộc đời, Thẩm Thiên Trường sẽ giữ gìn giống như đối xử với đứa con của chính mình.

Cuối cùng còn cần Thẩm Thiên Trường lái thử, cô vui vẻ ngồi vào ghế lái, nhưng người vốn phải ngồi ở ghế phụ là quản lý Lý lại không lên.

Thẩm Thiên Trường nhìn người đàn ông nào đó đang ngồi ở ghế phụ: “Lục Chi Cửu, anh đang làm gì thế?”

“Làm người ngồi thử ở xe của em.”

“Để người có chuyên môn làm sẽ tốt hơn.”

Lục Chi Cửu lạnh lùng mở miệng: “Em đang nghi ngờ năng lực của anh đấy à?”

Thẩm Thiên Trường rụt cổ không nói gì thêm nữa, phải biết rằng Lục Chi Cửu có biệt danh là thiên tài IQ 130, chút chuyện vặt này chắc chắn không là gì với anh hết.

Chiếc xe chậm rãi được lái ra khỏi showroom 4S, từ nửa năm trước Thẩm Thiên Trường đã lấy được bằng lái, kỹ thuật lái xe của cô vốn đã rất non nớt, lại thêm nửa năm không động đến chuyện lái xe, cô nhìn vào dòng xe lướt nhanh qua mình thì cảm thấy hơi lo lắng, cũng không dám đạp mạnh chân ga.

Đi đến chỗ đường hẹp, những chiếc xe phía sau thấy cô lái chậm nhưng cũng không thể nào vượt lên trước được bèn bấm còi inh ỏi với cô. Vừa nghe thấy người khác đang điên cuồng thúc giục, Thẩm Thiên Trường càng căng thẳng hơn, cô không nhịn được mà chửi một câu: “Đậu, giục cái gì mà giục!”

Cuối cùng cô cũng được nếm trải tâm trạng của các bác tài “chuyên chửi trên đường” rồi.

Nhưng vừa rồi hình như cô quên mất bên cạnh cô còn có Lục Chi Cửu đang ngồi… cô lén lút liếc nhìn anh, chắc chắn dáng vẻ chửi bậy vừa rồi của cô đã bị Lục Chi Cửu nhìn thấy rồi, không biết anh có cho rằng cô là người th* t*c không nhỉ? Có một sự hối hận không hề nhẹ đang trào dâng trong lòng cô.

Đọc truyện tại ngontinhhay.com

“Tập trung lái xe, đừng suy nghĩ lung tung.”

Giọng nói nghiêm túc của Lục Chi Cửu đột nhiên vang lên kéo Thẩm Thiên Trường trở lại hiện thực, cô vội vàng tập trung ánh nhìn về phía trước.

Lục Chi Cửu nhìn kỹ thuật lái xe non nớt của Thẩm Thiên Trường thì bắt đầu suy nghĩ đến việc tìm cho cô một tài xế chuyên nghiệp.

Thiên Trường Chi CửuTác giả: Nhĩ Đông Úy NhiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Ầm ầm ầm.” Bầu trời vang lên mấy tiếng sấm. Chẳng bao lâu sau, những hạt mưa bắt đầu tí tách rơi xuống. Thành phố Vân vào tháng bảy, cứ sau mỗi buổi chiều nóng nực oi ả đều sẽ đón một chút se se lạnh. Trong nhà họ Thẩm, Thẩm Thiên Trường quỳ trong vườn hoa đã tròn một tiếng đồng hồ, những giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi từ trên trán cô xuống bờ vai trắng ngần nhỏ nhắn. Sau tiếng sấm vang rền, những hạt mưa từ trên trời rơi xuống cuối cùng cũng làm dịu đi cảm giác chỉ chực ngất của cô. “Thẩm Thiên Trường, bây giờ chị đã biết kết cục của việc ra tay đánh tôi chưa?” Thẩm Thiên Trường quay đầu nhìn Thẩm Thiên Vũ đang cầm ô đứng cách đó không xa, nửa khuôn mặt đã sưng phồng lên như cái bánh bao cũng không che giấu được vẻ mặt đầy đắc ý của cô ta. Cô nhìn nửa khuôn mặt đã bị đánh đến sưng phồng đó của Thẩm Thiên Vũ bèn giả vờ như chỉ đang vô tình xoay xoay cổ tay của chính mình rồi nói một cách thờ ơ: “Nhìn thấy khuôn mặt này của cô, tôi cảm thấy cũng đáng lắm.” Thẩm Thiên Vũ nhìn động tác… Đến showroom 4S, nhân viên bán hàng vừa nhìn thấy chiếc xe mà Lục Chi Cửu lái tới thì mắt đã sáng lên, cứ tưởng là khách hàng lớn đến, ai ngờ sau khi Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm vào cửa hàng lại đi thẳng đến chỗ bán xe thường.Trần Tử Nhiễm vẫy tay với nhân viên bán hàng: “Tôi đã hẹn trước với quản lý Lý của các người rồi, bảo anh ta ra giới thiệu xe đi.”Tuy rằng nhân viên bán hàng cảm thấy không thoải mái nhưng khí thế của người đàn ông ở phía sau hai cô quá mạnh mẽ, chỉ đành tỏ vẻ không tình nguyện đi vào mời quản lý cửa hàng ra.Một lát sau, quản lý Lý đi từ phòng nghỉ ra.Trần Tử Nhiễm cũng được coi là khách quen, chủ yếu là vì chiếc xe Volkswagen của cô đã được đưa đến đây sửa mấy lần, lần nào anh ta cũng đề nghị cô đổi xe nhưng đều bị cô từ chối, cô nói là đã có tình cảm với chiếc xe này rồi, cho đến hai ngày trước chiếc xe hoàn toàn không thể sửa được nữa…Vừa ra khỏi khu nghỉ ngơi thì đã nhìn thấy một người đàn ông có ngoại hình bắt mắt đang ngồi ở xô pha xem tạp chí, anh ta giật mình. Cuối năm ngoái anh ta đến tổng công ty tham gia cuộc họp cuối năm đã nhìn thấy Lục Chi Cửu, tuy rằng chỉ nhìn từ phía xa, lúc đó anh ta cũng không nhìn rõ mặt của Lục Chi Cửu nhưng khí thế của người đàn ông này chắc chắn anh ta không thể nào nhầm được.Anh ta đi đến trước mặt Lục Chi Cửu, kính cẩn nói: “Tổng… Tổng Giám đốc Lục”Lục Chi Cửu không ngẩng đầu: “Ừ.”Quản lý Lý nhanh chóng ra hiệu với nhân viên hãy đem cafe ngon nhất của cửa hàng ra.Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm đã chọn được hai chiếc, Thẩm Thiên Trường nhìn trúng chiếc xe Polo màu xanh lam theo tiêu chí kinh tế, cô là người mới, chiếc xe đầu tiên cũng không cần phải chọn chiếc quá đắt tiền, hơn nữa sau này chiếc xe này sẽ được lấy danh nghĩa của Tài chính Thiên Nhiên, cô cũng không định tiêu tốn quá nhiều vốn hoạt động cho bản thân mình..Bởi vì Lục Chi Cửu đang ở đây cho nên quản lý Lý cũng giới thiệu và tư vấn tận tình, Thẩm Thiên Trường cũng nghe rất kỹ, ghi nhớ hết tất cả những gì cần chú ý sau thời kỳ bảo dưỡng sửa chữa. Chiếc xe đầu tiên trong cuộc đời, Thẩm Thiên Trường sẽ giữ gìn giống như đối xử với đứa con của chính mình.Cuối cùng còn cần Thẩm Thiên Trường lái thử, cô vui vẻ ngồi vào ghế lái, nhưng người vốn phải ngồi ở ghế phụ là quản lý Lý lại không lên.Thẩm Thiên Trường nhìn người đàn ông nào đó đang ngồi ở ghế phụ: “Lục Chi Cửu, anh đang làm gì thế?”“Làm người ngồi thử ở xe của em.”“Để người có chuyên môn làm sẽ tốt hơn.”Lục Chi Cửu lạnh lùng mở miệng: “Em đang nghi ngờ năng lực của anh đấy à?”Thẩm Thiên Trường rụt cổ không nói gì thêm nữa, phải biết rằng Lục Chi Cửu có biệt danh là thiên tài IQ 130, chút chuyện vặt này chắc chắn không là gì với anh hết.Chiếc xe chậm rãi được lái ra khỏi showroom 4S, từ nửa năm trước Thẩm Thiên Trường đã lấy được bằng lái, kỹ thuật lái xe của cô vốn đã rất non nớt, lại thêm nửa năm không động đến chuyện lái xe, cô nhìn vào dòng xe lướt nhanh qua mình thì cảm thấy hơi lo lắng, cũng không dám đạp mạnh chân ga.Đi đến chỗ đường hẹp, những chiếc xe phía sau thấy cô lái chậm nhưng cũng không thể nào vượt lên trước được bèn bấm còi inh ỏi với cô. Vừa nghe thấy người khác đang điên cuồng thúc giục, Thẩm Thiên Trường càng căng thẳng hơn, cô không nhịn được mà chửi một câu: “Đậu, giục cái gì mà giục!”Cuối cùng cô cũng được nếm trải tâm trạng của các bác tài “chuyên chửi trên đường” rồi.Nhưng vừa rồi hình như cô quên mất bên cạnh cô còn có Lục Chi Cửu đang ngồi… cô lén lút liếc nhìn anh, chắc chắn dáng vẻ chửi bậy vừa rồi của cô đã bị Lục Chi Cửu nhìn thấy rồi, không biết anh có cho rằng cô là người th* t*c không nhỉ? Có một sự hối hận không hề nhẹ đang trào dâng trong lòng cô.Đọc truyện tại ngontinhhay.com“Tập trung lái xe, đừng suy nghĩ lung tung.”Giọng nói nghiêm túc của Lục Chi Cửu đột nhiên vang lên kéo Thẩm Thiên Trường trở lại hiện thực, cô vội vàng tập trung ánh nhìn về phía trước.Lục Chi Cửu nhìn kỹ thuật lái xe non nớt của Thẩm Thiên Trường thì bắt đầu suy nghĩ đến việc tìm cho cô một tài xế chuyên nghiệp.

Chương 43: Làm người ngồi thử ở xe của em