Cổ tích kể rằng, xưa kia, khi Hạ mẹ mang thai đứa con đầu lòng đã vô cùng hăng hái đi siêu âm, siêu âm đi siêu âm lại các bác sĩ đều thống nhất rằng cái cục thịt trong bụng Hạ mẹ chắc chắn là con trai! Vì vậy Hạ Cha cùng Hạ mẹ đều yên trí mà vác về nhà một núi đồ dành cho các bé trai. Thậm chí Hạ Mẹ còn rất hăng hái vài đêm không ngủ để có thể nặn ra một cái tên cho bé: Hạ Hùng Dũng Anh Tuấn Thiên Tài. Bà rất có niềm tin vào cái tên này, tin rằng nó có thể đem lại vạn sự tốt lành cho con trai nhà mình, đồng thời lại còn là một cái tên rất độc đáo nữa. Moi người: ..... Hạ cha sau đó phải dỗ dành vài tuần, cuối cùng cuối cùng cũng dỗ được vợ mình thay đổi suy nghĩ, đồng ý đổi sang cái tên Hạ Trường Ninh, thế nhưng lúc đổi còn bày ra vẻ mặt hết sức không cam lòng. Túm cái quần lại, trên dưới Hạ gia đều vô cùng hân hoan hào hứng chờ đợi sự ra đời của bé trai trong bụng Hạ Mẹ. Kết quả, khi đứa bé chào đời, bé lại không có thứ đồ chơi dài dài mà đáng ra bé phải có, thay vào đó, bé lại có…
Chương 38: Mẹ nó, del muốn sống nữa rồi...
Chị Đây Chạm Rồi, Anh Không Biến Thành Gay Sao?Tác giả: PhânTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhCổ tích kể rằng, xưa kia, khi Hạ mẹ mang thai đứa con đầu lòng đã vô cùng hăng hái đi siêu âm, siêu âm đi siêu âm lại các bác sĩ đều thống nhất rằng cái cục thịt trong bụng Hạ mẹ chắc chắn là con trai! Vì vậy Hạ Cha cùng Hạ mẹ đều yên trí mà vác về nhà một núi đồ dành cho các bé trai. Thậm chí Hạ Mẹ còn rất hăng hái vài đêm không ngủ để có thể nặn ra một cái tên cho bé: Hạ Hùng Dũng Anh Tuấn Thiên Tài. Bà rất có niềm tin vào cái tên này, tin rằng nó có thể đem lại vạn sự tốt lành cho con trai nhà mình, đồng thời lại còn là một cái tên rất độc đáo nữa. Moi người: ..... Hạ cha sau đó phải dỗ dành vài tuần, cuối cùng cuối cùng cũng dỗ được vợ mình thay đổi suy nghĩ, đồng ý đổi sang cái tên Hạ Trường Ninh, thế nhưng lúc đổi còn bày ra vẻ mặt hết sức không cam lòng. Túm cái quần lại, trên dưới Hạ gia đều vô cùng hân hoan hào hứng chờ đợi sự ra đời của bé trai trong bụng Hạ Mẹ. Kết quả, khi đứa bé chào đời, bé lại không có thứ đồ chơi dài dài mà đáng ra bé phải có, thay vào đó, bé lại có… Hạ Tuyết Ninh nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ, mẹ nó, cứ đến giờ Ngữ Văn thì nàng chỉ thấy hối hận vì sao mình lại không vác gối từ nhà lên để đến bây giờ còn ngủ cho đã.Bỗng dưng ánh mắt cô đụng đến một cậu trai đang ngồi bệt dưới sân trường, người bị bao phủ bởi một chất bột màu trắng, thậm chí là cả một ít chất lỏng màu vàng nhìn khá giống trứng gà. Hạ Tuyết Ninh đánh hơi thấy mùi Drama, vì vậy cô vơ lấy túi giấy mềm trong cặp mình, xin phép cô giáo để chạy như bay ra sân trường.Cậu trai đang ngồi bệt dưới sân trường, cảm thấy hôm nay mình thật là đen cmn đủi. Bỗng dưng, từ đâu đó truyền đến một giọng nói lanh lảnh, tựa như có dòng nước ấm chảy qua người:- Này, cậu gì đó ơi!Cậu trai nhanh chóng ngẩng đầu lên, hành động này vô tình khiến cho túi giấy mềm đập thẳng vào mặt cậu:- ....- Phụt ..........- ...... Cậu ... là ý gì?- A, tớ ngồi trên lớp học bên kia, thấy người cậu bắt mắt quá nên mang túi giấy xuống cho này ~Cậu trai hiểu ra, mặt nhanh chóng đỏ lựng, vội vã vuỗi quần đứng dậy, lí nhí cảm ơn. Sự vuỗi quần khiến bột trắng tung bay phấp phới, phần nhiều trong số đó táp thẳng vào mặt Hạ Tuyết Ninh.Cô nhịn nhục, vuốt vuốt mặt, nghĩ rằng cái đờ cờ mờ sao mình ngu vờ lờ, không đâu tự nhiên xuống đây để hiến tặng giấy mềm, mà mẹ kiếp cậu trai này cũng không có ngoại hình bắt mắt hay thụ thụ như cô nghĩ.Thân hình cậu trai nhìn từ xa có vẻ khá mềm mại, nhưng xuống tới nơi mới biết chân rất dài, có khi phải cao 1m80, khuôn mặt nhìn bao quát có đường nét rất nữ tính, thực chất lại có ngũ quan rất bình thường, ném vào đám đông liền nhìn không ra nữa.Ngay trong lúc không khí giữa hai người cực độ mất tự nhiên, từ trên tầng hai chiếu xuống một vết ánh sáng mờ mờ, đó là dấu hiệu cô giáo bắt đầu mất kiên nhẫn của Tiểu Hoa, Hạ Tuyết Ninh vội vã nói tạm biệt, bỏ mặc cậu trai tần ngần đứng nhìn theo.Khi lên đến lớp, Hạ Tuyết Ninh theo thói quen thò xuống ngăn bàn tìm bút, sau đó cô liền chạm phải thứ gì đó giống như ....... giấy mềm? Cô nhanh chóng lôi đống bùi nhùi kia lên, mẹ nó, quả thực là giấy mềm, mà còn là toàn bộ đống giấy mềm cô mang đi.............Vậy cái túi kia là như thế nào?Mẹ nó, tại sao cô không nhớ được cô đã bỏ cái gì vào đấy?ĐKM!!!!!!!!!!!!A........ hình như cô nhớ ra rồi ..........."Bốp", tiếng cộp đầu mạnh mẽ vào bàn học của Hạ Tuyết Ninh khiến cả lớp đều phải nhìn đến:- Mẹ nó, del muốn sống nữa rồi ................--------------------Ở một mặt trận khác, cậu trai đang bối rối đứng nhìn một đống băng vệ sinh từ Diana Cool Fresh đến Kotex .........................
Hạ Tuyết Ninh nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ, mẹ nó, cứ đến giờ Ngữ Văn thì nàng chỉ thấy hối hận vì sao mình lại không vác gối từ nhà lên để đến bây giờ còn ngủ cho đã.
Bỗng dưng ánh mắt cô đụng đến một cậu trai đang ngồi bệt dưới sân trường, người bị bao phủ bởi một chất bột màu trắng, thậm chí là cả một ít chất lỏng màu vàng nhìn khá giống trứng gà. Hạ Tuyết Ninh đánh hơi thấy mùi Drama, vì vậy cô vơ lấy túi giấy mềm trong cặp mình, xin phép cô giáo để chạy như bay ra sân trường.
Cậu trai đang ngồi bệt dưới sân trường, cảm thấy hôm nay mình thật là đen cmn đủi. Bỗng dưng, từ đâu đó truyền đến một giọng nói lanh lảnh, tựa như có dòng nước ấm chảy qua người:
- Này, cậu gì đó ơi!
Cậu trai nhanh chóng ngẩng đầu lên, hành động này vô tình khiến cho túi giấy mềm đập thẳng vào mặt cậu:
- ....
- Phụt ..........
- ...... Cậu ... là ý gì?
- A, tớ ngồi trên lớp học bên kia, thấy người cậu bắt mắt quá nên mang túi giấy xuống cho này ~
Cậu trai hiểu ra, mặt nhanh chóng đỏ lựng, vội vã vuỗi quần đứng dậy, lí nhí cảm ơn. Sự vuỗi quần khiến bột trắng tung bay phấp phới, phần nhiều trong số đó táp thẳng vào mặt Hạ Tuyết Ninh.
Cô nhịn nhục, vuốt vuốt mặt, nghĩ rằng cái đờ cờ mờ sao mình ngu vờ lờ, không đâu tự nhiên xuống đây để hiến tặng giấy mềm, mà mẹ kiếp cậu trai này cũng không có ngoại hình bắt mắt hay thụ thụ như cô nghĩ.
Thân hình cậu trai nhìn từ xa có vẻ khá mềm mại, nhưng xuống tới nơi mới biết chân rất dài, có khi phải cao 1m80, khuôn mặt nhìn bao quát có đường nét rất nữ tính, thực chất lại có ngũ quan rất bình thường, ném vào đám đông liền nhìn không ra nữa.
Ngay trong lúc không khí giữa hai người cực độ mất tự nhiên, từ trên tầng hai chiếu xuống một vết ánh sáng mờ mờ, đó là dấu hiệu cô giáo bắt đầu mất kiên nhẫn của Tiểu Hoa, Hạ Tuyết Ninh vội vã nói tạm biệt, bỏ mặc cậu trai tần ngần đứng nhìn theo.
Khi lên đến lớp, Hạ Tuyết Ninh theo thói quen thò xuống ngăn bàn tìm bút, sau đó cô liền chạm phải thứ gì đó giống như ....... giấy mềm? Cô nhanh chóng lôi đống bùi nhùi kia lên, mẹ nó, quả thực là giấy mềm, mà còn là toàn bộ đống giấy mềm cô mang đi.............
Vậy cái túi kia là như thế nào?
Mẹ nó, tại sao cô không nhớ được cô đã bỏ cái gì vào đấy?
ĐKM!!!!!!!!!!!!
A........ hình như cô nhớ ra rồi ...........
"Bốp", tiếng cộp đầu mạnh mẽ vào bàn học của Hạ Tuyết Ninh khiến cả lớp đều phải nhìn đến:
- Mẹ nó, del muốn sống nữa rồi ................
--------------------
Ở một mặt trận khác, cậu trai đang bối rối đứng nhìn một đống băng vệ sinh từ Diana Cool Fresh đến Kotex .........................
Chị Đây Chạm Rồi, Anh Không Biến Thành Gay Sao?Tác giả: PhânTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhCổ tích kể rằng, xưa kia, khi Hạ mẹ mang thai đứa con đầu lòng đã vô cùng hăng hái đi siêu âm, siêu âm đi siêu âm lại các bác sĩ đều thống nhất rằng cái cục thịt trong bụng Hạ mẹ chắc chắn là con trai! Vì vậy Hạ Cha cùng Hạ mẹ đều yên trí mà vác về nhà một núi đồ dành cho các bé trai. Thậm chí Hạ Mẹ còn rất hăng hái vài đêm không ngủ để có thể nặn ra một cái tên cho bé: Hạ Hùng Dũng Anh Tuấn Thiên Tài. Bà rất có niềm tin vào cái tên này, tin rằng nó có thể đem lại vạn sự tốt lành cho con trai nhà mình, đồng thời lại còn là một cái tên rất độc đáo nữa. Moi người: ..... Hạ cha sau đó phải dỗ dành vài tuần, cuối cùng cuối cùng cũng dỗ được vợ mình thay đổi suy nghĩ, đồng ý đổi sang cái tên Hạ Trường Ninh, thế nhưng lúc đổi còn bày ra vẻ mặt hết sức không cam lòng. Túm cái quần lại, trên dưới Hạ gia đều vô cùng hân hoan hào hứng chờ đợi sự ra đời của bé trai trong bụng Hạ Mẹ. Kết quả, khi đứa bé chào đời, bé lại không có thứ đồ chơi dài dài mà đáng ra bé phải có, thay vào đó, bé lại có… Hạ Tuyết Ninh nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ, mẹ nó, cứ đến giờ Ngữ Văn thì nàng chỉ thấy hối hận vì sao mình lại không vác gối từ nhà lên để đến bây giờ còn ngủ cho đã.Bỗng dưng ánh mắt cô đụng đến một cậu trai đang ngồi bệt dưới sân trường, người bị bao phủ bởi một chất bột màu trắng, thậm chí là cả một ít chất lỏng màu vàng nhìn khá giống trứng gà. Hạ Tuyết Ninh đánh hơi thấy mùi Drama, vì vậy cô vơ lấy túi giấy mềm trong cặp mình, xin phép cô giáo để chạy như bay ra sân trường.Cậu trai đang ngồi bệt dưới sân trường, cảm thấy hôm nay mình thật là đen cmn đủi. Bỗng dưng, từ đâu đó truyền đến một giọng nói lanh lảnh, tựa như có dòng nước ấm chảy qua người:- Này, cậu gì đó ơi!Cậu trai nhanh chóng ngẩng đầu lên, hành động này vô tình khiến cho túi giấy mềm đập thẳng vào mặt cậu:- ....- Phụt ..........- ...... Cậu ... là ý gì?- A, tớ ngồi trên lớp học bên kia, thấy người cậu bắt mắt quá nên mang túi giấy xuống cho này ~Cậu trai hiểu ra, mặt nhanh chóng đỏ lựng, vội vã vuỗi quần đứng dậy, lí nhí cảm ơn. Sự vuỗi quần khiến bột trắng tung bay phấp phới, phần nhiều trong số đó táp thẳng vào mặt Hạ Tuyết Ninh.Cô nhịn nhục, vuốt vuốt mặt, nghĩ rằng cái đờ cờ mờ sao mình ngu vờ lờ, không đâu tự nhiên xuống đây để hiến tặng giấy mềm, mà mẹ kiếp cậu trai này cũng không có ngoại hình bắt mắt hay thụ thụ như cô nghĩ.Thân hình cậu trai nhìn từ xa có vẻ khá mềm mại, nhưng xuống tới nơi mới biết chân rất dài, có khi phải cao 1m80, khuôn mặt nhìn bao quát có đường nét rất nữ tính, thực chất lại có ngũ quan rất bình thường, ném vào đám đông liền nhìn không ra nữa.Ngay trong lúc không khí giữa hai người cực độ mất tự nhiên, từ trên tầng hai chiếu xuống một vết ánh sáng mờ mờ, đó là dấu hiệu cô giáo bắt đầu mất kiên nhẫn của Tiểu Hoa, Hạ Tuyết Ninh vội vã nói tạm biệt, bỏ mặc cậu trai tần ngần đứng nhìn theo.Khi lên đến lớp, Hạ Tuyết Ninh theo thói quen thò xuống ngăn bàn tìm bút, sau đó cô liền chạm phải thứ gì đó giống như ....... giấy mềm? Cô nhanh chóng lôi đống bùi nhùi kia lên, mẹ nó, quả thực là giấy mềm, mà còn là toàn bộ đống giấy mềm cô mang đi.............Vậy cái túi kia là như thế nào?Mẹ nó, tại sao cô không nhớ được cô đã bỏ cái gì vào đấy?ĐKM!!!!!!!!!!!!A........ hình như cô nhớ ra rồi ..........."Bốp", tiếng cộp đầu mạnh mẽ vào bàn học của Hạ Tuyết Ninh khiến cả lớp đều phải nhìn đến:- Mẹ nó, del muốn sống nữa rồi ................--------------------Ở một mặt trận khác, cậu trai đang bối rối đứng nhìn một đống băng vệ sinh từ Diana Cool Fresh đến Kotex .........................