Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…
Chương 863
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 863Hành tung rất bí mật, nhìn thủ pháp rất chuyên nghiệp, nếu như không phải anh có chuyên môn để ý một chút, thì căn bản sẽ không phát hiện ra đối phương.Rốt cuộc là ai?Người của Tôn Chí Bình?Anh tăng thêm chân ga, chiếc xe màu đen lao qua đường một đoạn, nhưng chiếc xe phía sau như một bóng ma, không thể thoát ra được.Triệu Nam Thiên cảm thấy khó giải quyết, sau khi trở lại Đông Châu, có rất ít người có thể mang đến áp lực cho anh, tên phía sau kia tuyệt đối tính làm cái, hơn nữa còn là loại rất khó đối phó!Triệu Nam Thiên cũng rất hứng thú, sau khi đi qua vô số các cột đèn giao thông, cùng mấy lần khẩn cấp chuyển hướng.Kết quả, đối phương chỉ bị quăng rơi trong chốc lát, rất nhanh liền đuổi theo.Tựa hồ là biết mình bị phát hiện, chiếc xe phía sau bắt đầu truy đuổi, tăng tốc gấp mấy lần rồi bị kẹt.Nhìn thấy sắp vượt qua, lại tất cả đều bị Triệu Nam Thiên gắt gao ngăn chặn, không có cơ hội!Một phen hành động gần như điên cuồng, hết lần này tới lần khác hai chiếc xe đều không có ý định chạy quá tốc độ, đều rất có ăn ý để tốc độ ở trong mức quy định.Nhìn thấy trên đường các phương tiện càng ngày càng ít, vùng Giang Bắc cũng đã ở trong tầm mắt.Triệu Nam Thiên tìm một đoạn đường vắng vẻ, chậm rãi dừng xe lại, nhìn kính chiếu hậu một chút, chiếc xe con kia màu xám quả nhiên cũng theo đó dừng hẳn.Anh xuống xe đầu tiên, một tay canh gió, một tay châm điếu thuốc.Sau khi cất cái bật lửa, lúc này cách một cánh cửa số, hỏi: “Theo tôi suốt một chặng đường, còn không xuống xe?”Cửa xe mở ra một người đàn ông trạc tuổi bước xuống.Làm cho Triệu Nam Thiên có chút không ngờ đến, cũng không phải như trong tưởng tượng cảu anh là đám đàn ông hèn mọn, mà là một người đàn ông đơn giản và sạch sẽ.Làn da hơi ngăm, cơ bắp cuồn cuộn, mỗi đi một bước đều cực kỳ trầm ổn.Cằm dao cạo có góc cạnh sắc nhọn, đôi mắt thâm thúy, phảng phất cả bầu trời đêm.Theo trực giác Triệu Nam Thiên cảm thấy khá quen, nhưng lại nhớ không nổi mình đã gặp qua ở đâu.Tối thiểu nhất trong số những người đàn ông mà anh đã từng tiếp xúc, cũng chỉ có Từ Hoa Dương có thể đọ sức với anh ta, mà lại anh ta cũng là một người đàn ông đẹp trai mà có thể khiến bất kì cô gái nào si tình ngốc nghếch gục ngã trong nhát mắt.Triệu Nam Thiên đoán không ra thân phận của đối phương, càng đoán không ra mục đích của đối phương.Ví dụ như giờ phút này ánh mắt anh ta nhìn về phía mình, mấy phần là hiếu kì, càng nhiều vẫn là chán ghét.Người đến là Bạch Thanh Bình, theo nghị lực của anh ta muốn tìm đến Triệu Nam Thiên lại cực kỳ đơn giản.“Anh chính là Triệu Nam Thiên?”Triệu Nam Thiên đã nhận ra ý đồ thù địch của đối phương, hít một hơi khói mới trả lời: “Có liên quan gì đến anh sao?”“Cho anh một lời khuyên, cách xa em gái của tôi ra!”Triệu Nam Thiên bị anh ta hỏi có chút mông lung: “Em gái của anh?”
Chương 863
Hành tung rất bí mật, nhìn thủ pháp rất chuyên nghiệp, nếu như không phải anh có chuyên môn để ý một chút, thì căn bản sẽ không phát hiện ra đối phương.
Rốt cuộc là ai?
Người của Tôn Chí Bình?
Anh tăng thêm chân ga, chiếc xe màu đen lao qua đường một đoạn, nhưng chiếc xe phía sau như một bóng ma, không thể thoát ra được.
Triệu Nam Thiên cảm thấy khó giải quyết, sau khi trở lại Đông Châu, có rất ít người có thể mang đến áp lực cho anh, tên phía sau kia tuyệt đối tính làm cái, hơn nữa còn là loại rất khó đối phó!
Triệu Nam Thiên cũng rất hứng thú, sau khi đi qua vô số các cột đèn giao thông, cùng mấy lần khẩn cấp chuyển hướng.
Kết quả, đối phương chỉ bị quăng rơi trong chốc lát, rất nhanh liền đuổi theo.
Tựa hồ là biết mình bị phát hiện, chiếc xe phía sau bắt đầu truy đuổi, tăng tốc gấp mấy lần rồi bị kẹt.
Nhìn thấy sắp vượt qua, lại tất cả đều bị Triệu Nam Thiên gắt gao ngăn chặn, không có cơ hội!
Một phen hành động gần như điên cuồng, hết lần này tới lần khác hai chiếc xe đều không có ý định chạy quá tốc độ, đều rất có ăn ý để tốc độ ở trong mức quy định.
Nhìn thấy trên đường các phương tiện càng ngày càng ít, vùng Giang Bắc cũng đã ở trong tầm mắt.
Triệu Nam Thiên tìm một đoạn đường vắng vẻ, chậm rãi dừng xe lại, nhìn kính chiếu hậu một chút, chiếc xe con kia màu xám quả nhiên cũng theo đó dừng hẳn.
Anh xuống xe đầu tiên, một tay canh gió, một tay châm điếu thuốc.
Sau khi cất cái bật lửa, lúc này cách một cánh cửa số, hỏi: “Theo tôi suốt một chặng đường, còn không xuống xe?”
Cửa xe mở ra một người đàn ông trạc tuổi bước xuống.
Làm cho Triệu Nam Thiên có chút không ngờ đến, cũng không phải như trong tưởng tượng cảu anh là đám đàn ông hèn mọn, mà là một người đàn ông đơn giản và sạch sẽ.
Làn da hơi ngăm, cơ bắp cuồn cuộn, mỗi đi một bước đều cực kỳ trầm ổn.
Cằm dao cạo có góc cạnh sắc nhọn, đôi mắt thâm thúy, phảng phất cả bầu trời đêm.
Theo trực giác Triệu Nam Thiên cảm thấy khá quen, nhưng lại nhớ không nổi mình đã gặp qua ở đâu.
Tối thiểu nhất trong số những người đàn ông mà anh đã từng tiếp xúc, cũng chỉ có Từ Hoa Dương có thể đọ sức với anh ta, mà lại anh ta cũng là một người đàn ông đẹp trai mà có thể khiến bất kì cô gái nào si tình ngốc nghếch gục ngã trong nhát mắt.
Triệu Nam Thiên đoán không ra thân phận của đối phương, càng đoán không ra mục đích của đối phương.
Ví dụ như giờ phút này ánh mắt anh ta nhìn về phía mình, mấy phần là hiếu kì, càng nhiều vẫn là chán ghét.
Người đến là Bạch Thanh Bình, theo nghị lực của anh ta muốn tìm đến Triệu Nam Thiên lại cực kỳ đơn giản.
“Anh chính là Triệu Nam Thiên?”
Triệu Nam Thiên đã nhận ra ý đồ thù địch của đối phương, hít một hơi khói mới trả lời: “Có liên quan gì đến anh sao?”
“Cho anh một lời khuyên, cách xa em gái của tôi ra!”
Triệu Nam Thiên bị anh ta hỏi có chút mông lung: “Em gái của anh?”
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 863Hành tung rất bí mật, nhìn thủ pháp rất chuyên nghiệp, nếu như không phải anh có chuyên môn để ý một chút, thì căn bản sẽ không phát hiện ra đối phương.Rốt cuộc là ai?Người của Tôn Chí Bình?Anh tăng thêm chân ga, chiếc xe màu đen lao qua đường một đoạn, nhưng chiếc xe phía sau như một bóng ma, không thể thoát ra được.Triệu Nam Thiên cảm thấy khó giải quyết, sau khi trở lại Đông Châu, có rất ít người có thể mang đến áp lực cho anh, tên phía sau kia tuyệt đối tính làm cái, hơn nữa còn là loại rất khó đối phó!Triệu Nam Thiên cũng rất hứng thú, sau khi đi qua vô số các cột đèn giao thông, cùng mấy lần khẩn cấp chuyển hướng.Kết quả, đối phương chỉ bị quăng rơi trong chốc lát, rất nhanh liền đuổi theo.Tựa hồ là biết mình bị phát hiện, chiếc xe phía sau bắt đầu truy đuổi, tăng tốc gấp mấy lần rồi bị kẹt.Nhìn thấy sắp vượt qua, lại tất cả đều bị Triệu Nam Thiên gắt gao ngăn chặn, không có cơ hội!Một phen hành động gần như điên cuồng, hết lần này tới lần khác hai chiếc xe đều không có ý định chạy quá tốc độ, đều rất có ăn ý để tốc độ ở trong mức quy định.Nhìn thấy trên đường các phương tiện càng ngày càng ít, vùng Giang Bắc cũng đã ở trong tầm mắt.Triệu Nam Thiên tìm một đoạn đường vắng vẻ, chậm rãi dừng xe lại, nhìn kính chiếu hậu một chút, chiếc xe con kia màu xám quả nhiên cũng theo đó dừng hẳn.Anh xuống xe đầu tiên, một tay canh gió, một tay châm điếu thuốc.Sau khi cất cái bật lửa, lúc này cách một cánh cửa số, hỏi: “Theo tôi suốt một chặng đường, còn không xuống xe?”Cửa xe mở ra một người đàn ông trạc tuổi bước xuống.Làm cho Triệu Nam Thiên có chút không ngờ đến, cũng không phải như trong tưởng tượng cảu anh là đám đàn ông hèn mọn, mà là một người đàn ông đơn giản và sạch sẽ.Làn da hơi ngăm, cơ bắp cuồn cuộn, mỗi đi một bước đều cực kỳ trầm ổn.Cằm dao cạo có góc cạnh sắc nhọn, đôi mắt thâm thúy, phảng phất cả bầu trời đêm.Theo trực giác Triệu Nam Thiên cảm thấy khá quen, nhưng lại nhớ không nổi mình đã gặp qua ở đâu.Tối thiểu nhất trong số những người đàn ông mà anh đã từng tiếp xúc, cũng chỉ có Từ Hoa Dương có thể đọ sức với anh ta, mà lại anh ta cũng là một người đàn ông đẹp trai mà có thể khiến bất kì cô gái nào si tình ngốc nghếch gục ngã trong nhát mắt.Triệu Nam Thiên đoán không ra thân phận của đối phương, càng đoán không ra mục đích của đối phương.Ví dụ như giờ phút này ánh mắt anh ta nhìn về phía mình, mấy phần là hiếu kì, càng nhiều vẫn là chán ghét.Người đến là Bạch Thanh Bình, theo nghị lực của anh ta muốn tìm đến Triệu Nam Thiên lại cực kỳ đơn giản.“Anh chính là Triệu Nam Thiên?”Triệu Nam Thiên đã nhận ra ý đồ thù địch của đối phương, hít một hơi khói mới trả lời: “Có liên quan gì đến anh sao?”“Cho anh một lời khuyên, cách xa em gái của tôi ra!”Triệu Nam Thiên bị anh ta hỏi có chút mông lung: “Em gái của anh?”