Tác giả:

Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…

Chương 866

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 866Tựa hồ là bị Bạch Thảo Phương đả thông tư tưởng, trong mắt hiện lên một chút lo lắng không thể buông bỏ.Bạch Thảo Phương cũng có tâm tư phức tạp, cũng không phải nữ sinh hướng ngoại.Mà là anh trai luôn luôn ưu tú, tâm khí của anh trai cao ngạo, không phục trời không phục đất, gặp phải không ít rắc rối .Mấy năm gần đây đem anh ta tới quân đội luyện tập, cũng là nghĩ tìm người quản anh ta, để anh ta kiềm chế tính nết lại.Kết quả lại không tồi, tên yếu ớt này vào bộ đội như cá gặp nước, có thể trị anh ta cơ hồ không có.Nếu như lần này có thể nếm mùi thua thiệt dưới tay của Triệu Nam Thiên, cũng không phải không có chỗ tốt, tối thiểu nhất cho anh ta sẽ ngoài thiên hạ kia vẫn có rất nhiều người hơn anh ta.Về sau lúc làm việc, cũng sẽ không vô lương tâm như vậy.Đương nhiên, cô còn có một điểm để tâm, nếu như anh trai hôm nay thua trận, như vậy chuyện mình lên tuyến đầu, anh trai liền không có lý do phản đối nữa.Đang nghĩ ngợi, Đường Bảo Khiết bên kia kinh ngạc hô lên một tiếng.Bạch Thảo Phương quay đầu nhìn xem.Chỉ gặp anh trai bị người ném đống cát, rồi cả người ngã ở trên mui xe.Một tiếng nổ ầm vang!Động cơ đóng phía dưới bị móp méo một mảng lớn, thiết bị kính chắn gió c*̃ng trong nháy mắt nổ nát vụn!Triệu Nam Thiên lau đi vết máu trên khóe miệng, nhìn như chiếm thượng phong, kỳ thật tư vị trong đó cũng không tốt đẹp gì.Toàn thân máu nóng cuồn cuộn, thậm chí không dám há mồm, hơi chút nhụt chí, tám chín phần mười là do đánh nhau với Bạch Thanh Bình rất chật vật.Cũng không phải đánh không lại anh ta, mà là thể năng chênh lệch không nhỏ.Nhất là cách đấu, nào có cái gì thiên phú?Kỹ xảo cùng chiêu thức chỉ là dệt hoa trên gấm, con người cần phải có sự kiên nhẫn và sức chịu đựng thể chất.Nhẫn nại nói trắng ra là chính là ý chí lực, nói lại thông tục một điểm chính là năng lực kháng đòn.Nhất là thể lực, không thể chịu được sự lười biếng dù là nhỏ nhất.Mấy tháng nay khi trở về Thiên Châu, anh rất ít rèn luyện, thể lực hiện nay so với người bình thường thì dư sức, ứng đối với Bạch Thanh Bình này cũng có chút chật vật.Mà lại trải qua trận giao thủ vừa rồi, anh nhìn ra, Bạch Thanh Bình tuyệt đối là đã được huấn huyện trong quân đội, mỗi ngày rèn luyện c*̃ng kiên trì không ngừng, thể lực so với anh Thanh Bình cũng không kém hơn là bao nhiêu.Anh chỉ có một chút ưu thế, chính là kinh nghiệm!Này lên kia xuống, hôm nay có thể đem đối phương đánh ngã, c*̃ng hoàn toàn là may mắn, chiếm lợi thế vì bên kia đánh giá thấp mình.Ví dụ như bây giờ Bạch Thanh Bình nhìn chật vật như vậy, kỳ thật cũng không có ảnh hưởng quá lớn.Ngược lại là anh, nếu như chiến đấu thêm lần nữa, tám chín phần mười sống không qua ba phút.Đường Bảo Khiết bên kia đem Bạch Thanh Bình đỡ lấy, mặt mũi tràn đầy lo lắng hỏi: “Anh Thanh Bình, anh… anh không sao chứ?”

Chương 866

Tựa hồ là bị Bạch Thảo Phương đả thông tư tưởng, trong mắt hiện lên một chút lo lắng không thể buông bỏ.

Bạch Thảo Phương cũng có tâm tư phức tạp, cũng không phải nữ sinh hướng ngoại.

Mà là anh trai luôn luôn ưu tú, tâm khí của anh trai cao ngạo, không phục trời không phục đất, gặp phải không ít rắc rối .

Mấy năm gần đây đem anh ta tới quân đội luyện tập, cũng là nghĩ tìm người quản anh ta, để anh ta kiềm chế tính nết lại.

Kết quả lại không tồi, tên yếu ớt này vào bộ đội như cá gặp nước, có thể trị anh ta cơ hồ không có.

Nếu như lần này có thể nếm mùi thua thiệt dưới tay của Triệu Nam Thiên, cũng không phải không có chỗ tốt, tối thiểu nhất cho anh ta sẽ ngoài thiên hạ kia vẫn có rất nhiều người hơn anh ta.

Về sau lúc làm việc, cũng sẽ không vô lương tâm như vậy.

Đương nhiên, cô còn có một điểm để tâm, nếu như anh trai hôm nay thua trận, như vậy chuyện mình lên tuyến đầu, anh trai liền không có lý do phản đối nữa.

Đang nghĩ ngợi, Đường Bảo Khiết bên kia kinh ngạc hô lên một tiếng.

Bạch Thảo Phương quay đầu nhìn xem.

Chỉ gặp anh trai bị người ném đống cát, rồi cả người ngã ở trên mui xe.

Một tiếng nổ ầm vang!

Động cơ đóng phía dưới bị móp méo một mảng lớn, thiết bị kính chắn gió c*̃ng trong nháy mắt nổ nát vụn!

Triệu Nam Thiên lau đi vết máu trên khóe miệng, nhìn như chiếm thượng phong, kỳ thật tư vị trong đó cũng không tốt đẹp gì.

Toàn thân máu nóng cuồn cuộn, thậm chí không dám há mồm, hơi chút nhụt chí, tám chín phần mười là do đánh nhau với Bạch Thanh Bình rất chật vật.

Cũng không phải đánh không lại anh ta, mà là thể năng chênh lệch không nhỏ.

Nhất là cách đấu, nào có cái gì thiên phú?

Kỹ xảo cùng chiêu thức chỉ là dệt hoa trên gấm, con người cần phải có sự kiên nhẫn và sức chịu đựng thể chất.

Nhẫn nại nói trắng ra là chính là ý chí lực, nói lại thông tục một điểm chính là năng lực kháng đòn.

Nhất là thể lực, không thể chịu được sự lười biếng dù là nhỏ nhất.

Mấy tháng nay khi trở về Thiên Châu, anh rất ít rèn luyện, thể lực hiện nay so với người bình thường thì dư sức, ứng đối với Bạch Thanh Bình này cũng có chút chật vật.

Mà lại trải qua trận giao thủ vừa rồi, anh nhìn ra, Bạch Thanh Bình tuyệt đối là đã được huấn huyện trong quân đội, mỗi ngày rèn luyện c*̃ng kiên trì không ngừng, thể lực so với anh Thanh Bình cũng không kém hơn là bao nhiêu.

Anh chỉ có một chút ưu thế, chính là kinh nghiệm!

Này lên kia xuống, hôm nay có thể đem đối phương đánh ngã, c*̃ng hoàn toàn là may mắn, chiếm lợi thế vì bên kia đánh giá thấp mình.

Ví dụ như bây giờ Bạch Thanh Bình nhìn chật vật như vậy, kỳ thật cũng không có ảnh hưởng quá lớn.

Ngược lại là anh, nếu như chiến đấu thêm lần nữa, tám chín phần mười sống không qua ba phút.

Đường Bảo Khiết bên kia đem Bạch Thanh Bình đỡ lấy, mặt mũi tràn đầy lo lắng hỏi: “Anh Thanh Bình, anh… anh không sao chứ?”

Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 866Tựa hồ là bị Bạch Thảo Phương đả thông tư tưởng, trong mắt hiện lên một chút lo lắng không thể buông bỏ.Bạch Thảo Phương cũng có tâm tư phức tạp, cũng không phải nữ sinh hướng ngoại.Mà là anh trai luôn luôn ưu tú, tâm khí của anh trai cao ngạo, không phục trời không phục đất, gặp phải không ít rắc rối .Mấy năm gần đây đem anh ta tới quân đội luyện tập, cũng là nghĩ tìm người quản anh ta, để anh ta kiềm chế tính nết lại.Kết quả lại không tồi, tên yếu ớt này vào bộ đội như cá gặp nước, có thể trị anh ta cơ hồ không có.Nếu như lần này có thể nếm mùi thua thiệt dưới tay của Triệu Nam Thiên, cũng không phải không có chỗ tốt, tối thiểu nhất cho anh ta sẽ ngoài thiên hạ kia vẫn có rất nhiều người hơn anh ta.Về sau lúc làm việc, cũng sẽ không vô lương tâm như vậy.Đương nhiên, cô còn có một điểm để tâm, nếu như anh trai hôm nay thua trận, như vậy chuyện mình lên tuyến đầu, anh trai liền không có lý do phản đối nữa.Đang nghĩ ngợi, Đường Bảo Khiết bên kia kinh ngạc hô lên một tiếng.Bạch Thảo Phương quay đầu nhìn xem.Chỉ gặp anh trai bị người ném đống cát, rồi cả người ngã ở trên mui xe.Một tiếng nổ ầm vang!Động cơ đóng phía dưới bị móp méo một mảng lớn, thiết bị kính chắn gió c*̃ng trong nháy mắt nổ nát vụn!Triệu Nam Thiên lau đi vết máu trên khóe miệng, nhìn như chiếm thượng phong, kỳ thật tư vị trong đó cũng không tốt đẹp gì.Toàn thân máu nóng cuồn cuộn, thậm chí không dám há mồm, hơi chút nhụt chí, tám chín phần mười là do đánh nhau với Bạch Thanh Bình rất chật vật.Cũng không phải đánh không lại anh ta, mà là thể năng chênh lệch không nhỏ.Nhất là cách đấu, nào có cái gì thiên phú?Kỹ xảo cùng chiêu thức chỉ là dệt hoa trên gấm, con người cần phải có sự kiên nhẫn và sức chịu đựng thể chất.Nhẫn nại nói trắng ra là chính là ý chí lực, nói lại thông tục một điểm chính là năng lực kháng đòn.Nhất là thể lực, không thể chịu được sự lười biếng dù là nhỏ nhất.Mấy tháng nay khi trở về Thiên Châu, anh rất ít rèn luyện, thể lực hiện nay so với người bình thường thì dư sức, ứng đối với Bạch Thanh Bình này cũng có chút chật vật.Mà lại trải qua trận giao thủ vừa rồi, anh nhìn ra, Bạch Thanh Bình tuyệt đối là đã được huấn huyện trong quân đội, mỗi ngày rèn luyện c*̃ng kiên trì không ngừng, thể lực so với anh Thanh Bình cũng không kém hơn là bao nhiêu.Anh chỉ có một chút ưu thế, chính là kinh nghiệm!Này lên kia xuống, hôm nay có thể đem đối phương đánh ngã, c*̃ng hoàn toàn là may mắn, chiếm lợi thế vì bên kia đánh giá thấp mình.Ví dụ như bây giờ Bạch Thanh Bình nhìn chật vật như vậy, kỳ thật cũng không có ảnh hưởng quá lớn.Ngược lại là anh, nếu như chiến đấu thêm lần nữa, tám chín phần mười sống không qua ba phút.Đường Bảo Khiết bên kia đem Bạch Thanh Bình đỡ lấy, mặt mũi tràn đầy lo lắng hỏi: “Anh Thanh Bình, anh… anh không sao chứ?”

Chương 866