Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…
Chương 883
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 883Đường Bảo Khiết hậm hực: “Ông đừng nhắc đến nữa, vừa rồi cháu có bảo anh ta vào đây ngồi một lát, mà cái tên này chạy còn nhanh hơn thỏ!”Ông nội Tùy cười ha ha: “Vậy anh bạn này của cháu cũng thật thú vị, có thời gian dẫn cậu ấy về nhà ăn cơm, ông muốn nhìn thấy mặt cậu ấy.”Đường Bảo Khiết bụp cười rồi che miệng lại: “Ông nội Tùy, cháu thấy hình như trong lời của ông có ý tứ khác?”Ông nội Tùy nghiêm mặt: “Tiểu nha này, đồ quỷ!”Đường Bảo Khiết cười ha ha: “Vậy ông cũng đừng quên những gì đã hứa mới cháu!”Ông nội Tùy cưng chiều nói: “Yên tâm đi, nếu sau này ba mẹ cháu cứ bắt cháu đi xem mắt người nọ người kia, thì cứ bảo ông!”“Ông nội Tùy, ông là tốt nhất!”“Đúng rồi, ông nghe nói cậu Bạch còn độc thân, cháu có muốn hay không, ông giúp mai mối cho hai đứa?”Mặt mũi Đường Bảo Khiết tràn đầy chờ mong.Đường Bảo Khiết do dự một chút, lại chậm rãi lắc đầu: “Ông nội Tùy, thôi được rồi, anh Thanh Bình có người mình thích rồi.”Ông nội Tùy khoát khoát tay: “Ông biết, không phải nha đầu ở nhà Hoàng Kinh sao?”Đường Bảo Khiết kinh ngạc che miệng lại: “Ông nội Tùy, ông làm sao lại biết được những chuyện này?”Ông nội Tùy hỏi lại: “Ông sao lại không biết, nhưng cậu ta cũng giống như cháu, cũng chỉ là tình yêu đơn phương mà thôi, nếu như cháu có tình ý với cậu ta, ông sẽ ra mặt tác hợp cho hai đứa!”“Ông nội Tùy, ông không hiểu rõ về anh Thành Bình rồi, anh ấy giống như cháu, anh ấy cũng ghét những cuộc đi xem mắt!”Ông nội Tùy không quan tâm: “Tiểu tử này là rất ưu tú, Lôi Đình đại đội cũng là một mình cậu ta quản lý rất tốt, cũng không thể cứ như vậy thả cháu trở về!Sự việc này luôn là một cái gai trong tim ông ấy.Lôi Đình đại đội được thành lập muộn, năng lực, trình độ, ý thức, không so sánh với trình độ quốc tế, thì so với tinh anh trong nước đều có chênh lệch không nhỏ.Mấy năm trước ông ta hao tâm tổn phí, dùng không ít tài nguyên, lúc này mới đem Bạch Thanh Bình thay thế.Ngay lúc đó thỏa thuận thời hạn là ba năm, nhưng bây giờ thành tích đã rõ rệt, ông tất nhiên không chịu cứ như vậy mà thả người đi.Bạch gia ngày xưa là có nguồn gốc từ Hoàng Kim, muốn đem Bạch Thanh Bình về đến liền có câu chuyện để nói.Nếu như Đường Bảo Khiết có ý định này, ông ta cũng sẽ không ngại mà dùng khuôn mặt già nua này tác hợp cho cháu gái một chút.Coi như là giao nhiệm cụ cho Bạch Thanh Bình, chẳng lẽ cậu ta dám từ chối?Ông nội Tùy vuốt râu, âm thầm cân nhắc chuyện này có vẻ rất khả thi.Đường Bảo Khiết bên kia lại thở phì phò nói: “Được rồi, Ông nội Tùy, đây là chuyện tình cảm, sao có thể coi như là nhiệm vụ của tổ chức được chứ?”Ông nội Tùy hỏi lại: “Thế nào, cháu có đồng ý không?”Đường Bảo Khiết có chút ảo não: “Đây không phải là vấn đề cháu có đồng ý hay không, con gái nhà học Chử ưu tú như vậy, cháu còn thua kém cô ấy nhiều.”
Chương 883
Đường Bảo Khiết hậm hực: “Ông đừng nhắc đến nữa, vừa rồi cháu có bảo anh ta vào đây ngồi một lát, mà cái tên này chạy còn nhanh hơn thỏ!”
Ông nội Tùy cười ha ha: “Vậy anh bạn này của cháu cũng thật thú vị, có thời gian dẫn cậu ấy về nhà ăn cơm, ông muốn nhìn thấy mặt cậu ấy.”
Đường Bảo Khiết bụp cười rồi che miệng lại: “Ông nội Tùy, cháu thấy hình như trong lời của ông có ý tứ khác?”
Ông nội Tùy nghiêm mặt: “Tiểu nha này, đồ quỷ!”
Đường Bảo Khiết cười ha ha: “Vậy ông cũng đừng quên những gì đã hứa mới cháu!”
Ông nội Tùy cưng chiều nói: “Yên tâm đi, nếu sau này ba mẹ cháu cứ bắt cháu đi xem mắt người nọ người kia, thì cứ bảo ông!”
“Ông nội Tùy, ông là tốt nhất!”
“Đúng rồi, ông nghe nói cậu Bạch còn độc thân, cháu có muốn hay không, ông giúp mai mối cho hai đứa?”
Mặt mũi Đường Bảo Khiết tràn đầy chờ mong.
Đường Bảo Khiết do dự một chút, lại chậm rãi lắc đầu: “Ông nội Tùy, thôi được rồi, anh Thanh Bình có người mình thích rồi.”
Ông nội Tùy khoát khoát tay: “Ông biết, không phải nha đầu ở nhà Hoàng Kinh sao?”
Đường Bảo Khiết kinh ngạc che miệng lại: “Ông nội Tùy, ông làm sao lại biết được những chuyện này?”
Ông nội Tùy hỏi lại: “Ông sao lại không biết, nhưng cậu ta cũng giống như cháu, cũng chỉ là tình yêu đơn phương mà thôi, nếu như cháu có tình ý với cậu ta, ông sẽ ra mặt tác hợp cho hai đứa!”
“Ông nội Tùy, ông không hiểu rõ về anh Thành Bình rồi, anh ấy giống như cháu, anh ấy cũng ghét những cuộc đi xem mắt!”
Ông nội Tùy không quan tâm: “Tiểu tử này là rất ưu tú, Lôi Đình đại đội cũng là một mình cậu ta quản lý rất tốt, cũng không thể cứ như vậy thả cháu trở về!
Sự việc này luôn là một cái gai trong tim ông ấy.
Lôi Đình đại đội được thành lập muộn, năng lực, trình độ, ý thức, không so sánh với trình độ quốc tế, thì so với tinh anh trong nước đều có chênh lệch không nhỏ.
Mấy năm trước ông ta hao tâm tổn phí, dùng không ít tài nguyên, lúc này mới đem Bạch Thanh Bình thay thế.
Ngay lúc đó thỏa thuận thời hạn là ba năm, nhưng bây giờ thành tích đã rõ rệt, ông tất nhiên không chịu cứ như vậy mà thả người đi.
Bạch gia ngày xưa là có nguồn gốc từ Hoàng Kim, muốn đem Bạch Thanh Bình về đến liền có câu chuyện để nói.
Nếu như Đường Bảo Khiết có ý định này, ông ta cũng sẽ không ngại mà dùng khuôn mặt già nua này tác hợp cho cháu gái một chút.
Coi như là giao nhiệm cụ cho Bạch Thanh Bình, chẳng lẽ cậu ta dám từ chối?
Ông nội Tùy vuốt râu, âm thầm cân nhắc chuyện này có vẻ rất khả thi.
Đường Bảo Khiết bên kia lại thở phì phò nói: “Được rồi, Ông nội Tùy, đây là chuyện tình cảm, sao có thể coi như là nhiệm vụ của tổ chức được chứ?”
Ông nội Tùy hỏi lại: “Thế nào, cháu có đồng ý không?”
Đường Bảo Khiết có chút ảo não: “Đây không phải là vấn đề cháu có đồng ý hay không, con gái nhà học Chử ưu tú như vậy, cháu còn thua kém cô ấy nhiều.”
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 883Đường Bảo Khiết hậm hực: “Ông đừng nhắc đến nữa, vừa rồi cháu có bảo anh ta vào đây ngồi một lát, mà cái tên này chạy còn nhanh hơn thỏ!”Ông nội Tùy cười ha ha: “Vậy anh bạn này của cháu cũng thật thú vị, có thời gian dẫn cậu ấy về nhà ăn cơm, ông muốn nhìn thấy mặt cậu ấy.”Đường Bảo Khiết bụp cười rồi che miệng lại: “Ông nội Tùy, cháu thấy hình như trong lời của ông có ý tứ khác?”Ông nội Tùy nghiêm mặt: “Tiểu nha này, đồ quỷ!”Đường Bảo Khiết cười ha ha: “Vậy ông cũng đừng quên những gì đã hứa mới cháu!”Ông nội Tùy cưng chiều nói: “Yên tâm đi, nếu sau này ba mẹ cháu cứ bắt cháu đi xem mắt người nọ người kia, thì cứ bảo ông!”“Ông nội Tùy, ông là tốt nhất!”“Đúng rồi, ông nghe nói cậu Bạch còn độc thân, cháu có muốn hay không, ông giúp mai mối cho hai đứa?”Mặt mũi Đường Bảo Khiết tràn đầy chờ mong.Đường Bảo Khiết do dự một chút, lại chậm rãi lắc đầu: “Ông nội Tùy, thôi được rồi, anh Thanh Bình có người mình thích rồi.”Ông nội Tùy khoát khoát tay: “Ông biết, không phải nha đầu ở nhà Hoàng Kinh sao?”Đường Bảo Khiết kinh ngạc che miệng lại: “Ông nội Tùy, ông làm sao lại biết được những chuyện này?”Ông nội Tùy hỏi lại: “Ông sao lại không biết, nhưng cậu ta cũng giống như cháu, cũng chỉ là tình yêu đơn phương mà thôi, nếu như cháu có tình ý với cậu ta, ông sẽ ra mặt tác hợp cho hai đứa!”“Ông nội Tùy, ông không hiểu rõ về anh Thành Bình rồi, anh ấy giống như cháu, anh ấy cũng ghét những cuộc đi xem mắt!”Ông nội Tùy không quan tâm: “Tiểu tử này là rất ưu tú, Lôi Đình đại đội cũng là một mình cậu ta quản lý rất tốt, cũng không thể cứ như vậy thả cháu trở về!Sự việc này luôn là một cái gai trong tim ông ấy.Lôi Đình đại đội được thành lập muộn, năng lực, trình độ, ý thức, không so sánh với trình độ quốc tế, thì so với tinh anh trong nước đều có chênh lệch không nhỏ.Mấy năm trước ông ta hao tâm tổn phí, dùng không ít tài nguyên, lúc này mới đem Bạch Thanh Bình thay thế.Ngay lúc đó thỏa thuận thời hạn là ba năm, nhưng bây giờ thành tích đã rõ rệt, ông tất nhiên không chịu cứ như vậy mà thả người đi.Bạch gia ngày xưa là có nguồn gốc từ Hoàng Kim, muốn đem Bạch Thanh Bình về đến liền có câu chuyện để nói.Nếu như Đường Bảo Khiết có ý định này, ông ta cũng sẽ không ngại mà dùng khuôn mặt già nua này tác hợp cho cháu gái một chút.Coi như là giao nhiệm cụ cho Bạch Thanh Bình, chẳng lẽ cậu ta dám từ chối?Ông nội Tùy vuốt râu, âm thầm cân nhắc chuyện này có vẻ rất khả thi.Đường Bảo Khiết bên kia lại thở phì phò nói: “Được rồi, Ông nội Tùy, đây là chuyện tình cảm, sao có thể coi như là nhiệm vụ của tổ chức được chứ?”Ông nội Tùy hỏi lại: “Thế nào, cháu có đồng ý không?”Đường Bảo Khiết có chút ảo não: “Đây không phải là vấn đề cháu có đồng ý hay không, con gái nhà học Chử ưu tú như vậy, cháu còn thua kém cô ấy nhiều.”