Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…
Chương 1007
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 1007Triệu Nam Thiên cảm thấy người phụ nữ này thật kỳ lạ, vừa rồi mới gặp rõ ràng tâm trạng cô ta vẫn còn rất tốt, làm sao mới không gặp một lát liên biến thành vẻ mặt khó ở này?Anh tươi cười, nói: “Giám đốc yêu cầu tôi đến tìm cô để xử lý cho tôi nhận chức.”Bạch Thảo Phương không coi ai ra gì mà chế giễu: “Nhận chức? Buổi sáng vừa mới tới phỏng vấn, bây giờ lại nhận chức? Anh rất là xuất sắc nha!”Triệu Nam Thiên lau mồ hôi lạnh, thừa dịp mọi người không chú ý mới thấp giọng hỏi: “Cô định làm trò gì vậy Bạch Thảo Phương?”Bạch Thảo Phương không thèm để ý, nhìn giấy tờ trên tay sau đó làm thao tác loạt động tác trên máy tính.Để Triệu Nam Thiên đợi gần mười phút cô ta mới hài lòng, đứng lên: “Được rồi, công việc của anh đã được ghi chép vào máy tính, giờ đi theo tôi lấy đồng phục!”Hai người một trước một sau rời đÌ, bên góc hành lang là văn phòng hậu cần.Bạch Thảo Phương cầm chìa khóa mở cửa sau đó đi thẳng vào.Ánh đèn bật lên, nghe tiếng bước chân phía sau, cô ta hung hăng giãm lên một cước.Triệu Nam Thiên sớm đã có phòng bị, lập tức tránh sang bên canh trong miệng lại cười lạnh hỏi: “Cô có ý gì vậy Tổ trưởng Bạch?”Bạch Thảo Phương đóng cửa lại: “Tôi có ý gì? Tôi còn muốn hỏi ngược lại anh đây! Để anh gia nhập vào nhóm là để phối hợp hành động với Ngũ Cương, không phải để cho anh đến đây tán gái!”Triệu Nam Thiên dở khóc dở cười: “Cô còn không biết xấu hổ nói tôi? Nếu như đã điều tra qua tư liệu của tô sao không ai thông báo trước cho tôi ở đây có Cao Thanh Hương?”Bạch Thảo Phương ngạc nhiên: “Ý anh là sao, hai người biết nhau?”Triệu Nam Thiên trợn tròn mắt: “Tất nhiên rồi! Cô ấy là bạn học cấp ba của tôi”Giọng điệu của Bạch Thảo Phương hơi yếu: “Bạn học cấp ba? Tôi e là không chỉ đơn giản như vậy đâu đúng không?Không lẽ cô ta mối tình đầu của anh?”Triệu Nam Thiên không nói gì: “Trưởng nhóm Bạch, hai chúng tôi có quan hệ gì, có liên quan gì đến cô không?”Bạch Thảo Phương mạnh mẽ trả lời: “Đương nhiên không liên quan gì đến tôi nhưng mà Triệu Nam Thiên tôi nhắc nhở anh đừng quên lần này tới đây làm gì!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng thật ra trong lòng lại đang thấp thỏm.Lần này là lần đầu tiên ra tiền tuyến để đảm nhận nhiệm vụ, vừa căng thẳng lại càng lo lắng.Tất cả người mà Cửu Vinh sắp xếp đều đã vào vị trí của mình, mọi thứ đã được thực hiện theo từng bước, không có bất kỳ sai sót gì.Chỉ có tên Triệu Nam Thiên này là ngoại lệ, giống như là một thùng thuốc súng không an phận, đi đến đâu cũng có thể chọc ra chút phiền phức.Thường xuyên gây sự với Đường Bảo Khiết trong Cửu Vinh cũng thôi đi, bây giờ tiến vào tổ hành động còn có thể phát triển tình cảm cùng nữ lãnh đạo xinh đẹp nhanh như vậy!Sau khi hai người rời đi, tin đồn thiếu chút nữa đã đảo lộn cả văn phòng lên.Triệu Nam Thiên không nể tình trào phúng: “Tổ trưởng Bạch yên tâm, năng lực của Cửu Vinh các người xác thực rất tệ, tôi còn không yên tâm việc đem Tiểu Ngũ giao cho các người đó!”Giọng nói Bạch Thảo Phương chậm lại: Chuyện Cao Thanh Hương này quả thật là lỗi của chúng tôi, vừa rồi là tôi hiểu lầm, tôi xin lỗi anhl”
Chương 1007
Triệu Nam Thiên cảm thấy người phụ nữ này thật kỳ lạ, vừa rồi mới gặp rõ ràng tâm trạng cô ta vẫn còn rất tốt, làm sao mới không gặp một lát liên biến thành vẻ mặt khó ở này?
Anh tươi cười, nói: “Giám đốc yêu cầu tôi đến tìm cô để xử lý cho tôi nhận chức.”
Bạch Thảo Phương không coi ai ra gì mà chế giễu: “Nhận chức? Buổi sáng vừa mới tới phỏng vấn, bây giờ lại nhận chức? Anh rất là xuất sắc nha!”
Triệu Nam Thiên lau mồ hôi lạnh, thừa dịp mọi người không chú ý mới thấp giọng hỏi: “Cô định làm trò gì vậy Bạch Thảo Phương?”
Bạch Thảo Phương không thèm để ý, nhìn giấy tờ trên tay sau đó làm thao tác loạt động tác trên máy tính.
Để Triệu Nam Thiên đợi gần mười phút cô ta mới hài lòng, đứng lên: “Được rồi, công việc của anh đã được ghi chép vào máy tính, giờ đi theo tôi lấy đồng phục!”
Hai người một trước một sau rời đÌ, bên góc hành lang là văn phòng hậu cần.
Bạch Thảo Phương cầm chìa khóa mở cửa sau đó đi thẳng vào.
Ánh đèn bật lên, nghe tiếng bước chân phía sau, cô ta hung hăng giãm lên một cước.
Triệu Nam Thiên sớm đã có phòng bị, lập tức tránh sang bên canh trong miệng lại cười lạnh hỏi: “Cô có ý gì vậy Tổ trưởng Bạch?”
Bạch Thảo Phương đóng cửa lại: “Tôi có ý gì? Tôi còn muốn hỏi ngược lại anh đây! Để anh gia nhập vào nhóm là để phối hợp hành động với Ngũ Cương, không phải để cho anh đến đây tán gái!”
Triệu Nam Thiên dở khóc dở cười: “Cô còn không biết xấu hổ nói tôi? Nếu như đã điều tra qua tư liệu của tô sao không ai thông báo trước cho tôi ở đây có Cao Thanh Hương?”
Bạch Thảo Phương ngạc nhiên: “Ý anh là sao, hai người biết nhau?”
Triệu Nam Thiên trợn tròn mắt: “Tất nhiên rồi! Cô ấy là bạn học cấp ba của tôi”
Giọng điệu của Bạch Thảo Phương hơi yếu: “Bạn học cấp ba? Tôi e là không chỉ đơn giản như vậy đâu đúng không?
Không lẽ cô ta mối tình đầu của anh?”
Triệu Nam Thiên không nói gì: “Trưởng nhóm Bạch, hai chúng tôi có quan hệ gì, có liên quan gì đến cô không?”
Bạch Thảo Phương mạnh mẽ trả lời: “Đương nhiên không liên quan gì đến tôi nhưng mà Triệu Nam Thiên tôi nhắc nhở anh đừng quên lần này tới đây làm gì!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng thật ra trong lòng lại đang thấp thỏm.
Lần này là lần đầu tiên ra tiền tuyến để đảm nhận nhiệm vụ, vừa căng thẳng lại càng lo lắng.
Tất cả người mà Cửu Vinh sắp xếp đều đã vào vị trí của mình, mọi thứ đã được thực hiện theo từng bước, không có bất kỳ sai sót gì.
Chỉ có tên Triệu Nam Thiên này là ngoại lệ, giống như là một thùng thuốc súng không an phận, đi đến đâu cũng có thể chọc ra chút phiền phức.
Thường xuyên gây sự với Đường Bảo Khiết trong Cửu Vinh cũng thôi đi, bây giờ tiến vào tổ hành động còn có thể phát triển tình cảm cùng nữ lãnh đạo xinh đẹp nhanh như vậy!
Sau khi hai người rời đi, tin đồn thiếu chút nữa đã đảo lộn cả văn phòng lên.
Triệu Nam Thiên không nể tình trào phúng: “Tổ trưởng Bạch yên tâm, năng lực của Cửu Vinh các người xác thực rất tệ, tôi còn không yên tâm việc đem Tiểu Ngũ giao cho các người đó!”
Giọng nói Bạch Thảo Phương chậm lại: Chuyện Cao Thanh Hương này quả thật là lỗi của chúng tôi, vừa rồi là tôi hiểu lầm, tôi xin lỗi anhl”
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 1007Triệu Nam Thiên cảm thấy người phụ nữ này thật kỳ lạ, vừa rồi mới gặp rõ ràng tâm trạng cô ta vẫn còn rất tốt, làm sao mới không gặp một lát liên biến thành vẻ mặt khó ở này?Anh tươi cười, nói: “Giám đốc yêu cầu tôi đến tìm cô để xử lý cho tôi nhận chức.”Bạch Thảo Phương không coi ai ra gì mà chế giễu: “Nhận chức? Buổi sáng vừa mới tới phỏng vấn, bây giờ lại nhận chức? Anh rất là xuất sắc nha!”Triệu Nam Thiên lau mồ hôi lạnh, thừa dịp mọi người không chú ý mới thấp giọng hỏi: “Cô định làm trò gì vậy Bạch Thảo Phương?”Bạch Thảo Phương không thèm để ý, nhìn giấy tờ trên tay sau đó làm thao tác loạt động tác trên máy tính.Để Triệu Nam Thiên đợi gần mười phút cô ta mới hài lòng, đứng lên: “Được rồi, công việc của anh đã được ghi chép vào máy tính, giờ đi theo tôi lấy đồng phục!”Hai người một trước một sau rời đÌ, bên góc hành lang là văn phòng hậu cần.Bạch Thảo Phương cầm chìa khóa mở cửa sau đó đi thẳng vào.Ánh đèn bật lên, nghe tiếng bước chân phía sau, cô ta hung hăng giãm lên một cước.Triệu Nam Thiên sớm đã có phòng bị, lập tức tránh sang bên canh trong miệng lại cười lạnh hỏi: “Cô có ý gì vậy Tổ trưởng Bạch?”Bạch Thảo Phương đóng cửa lại: “Tôi có ý gì? Tôi còn muốn hỏi ngược lại anh đây! Để anh gia nhập vào nhóm là để phối hợp hành động với Ngũ Cương, không phải để cho anh đến đây tán gái!”Triệu Nam Thiên dở khóc dở cười: “Cô còn không biết xấu hổ nói tôi? Nếu như đã điều tra qua tư liệu của tô sao không ai thông báo trước cho tôi ở đây có Cao Thanh Hương?”Bạch Thảo Phương ngạc nhiên: “Ý anh là sao, hai người biết nhau?”Triệu Nam Thiên trợn tròn mắt: “Tất nhiên rồi! Cô ấy là bạn học cấp ba của tôi”Giọng điệu của Bạch Thảo Phương hơi yếu: “Bạn học cấp ba? Tôi e là không chỉ đơn giản như vậy đâu đúng không?Không lẽ cô ta mối tình đầu của anh?”Triệu Nam Thiên không nói gì: “Trưởng nhóm Bạch, hai chúng tôi có quan hệ gì, có liên quan gì đến cô không?”Bạch Thảo Phương mạnh mẽ trả lời: “Đương nhiên không liên quan gì đến tôi nhưng mà Triệu Nam Thiên tôi nhắc nhở anh đừng quên lần này tới đây làm gì!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng thật ra trong lòng lại đang thấp thỏm.Lần này là lần đầu tiên ra tiền tuyến để đảm nhận nhiệm vụ, vừa căng thẳng lại càng lo lắng.Tất cả người mà Cửu Vinh sắp xếp đều đã vào vị trí của mình, mọi thứ đã được thực hiện theo từng bước, không có bất kỳ sai sót gì.Chỉ có tên Triệu Nam Thiên này là ngoại lệ, giống như là một thùng thuốc súng không an phận, đi đến đâu cũng có thể chọc ra chút phiền phức.Thường xuyên gây sự với Đường Bảo Khiết trong Cửu Vinh cũng thôi đi, bây giờ tiến vào tổ hành động còn có thể phát triển tình cảm cùng nữ lãnh đạo xinh đẹp nhanh như vậy!Sau khi hai người rời đi, tin đồn thiếu chút nữa đã đảo lộn cả văn phòng lên.Triệu Nam Thiên không nể tình trào phúng: “Tổ trưởng Bạch yên tâm, năng lực của Cửu Vinh các người xác thực rất tệ, tôi còn không yên tâm việc đem Tiểu Ngũ giao cho các người đó!”Giọng nói Bạch Thảo Phương chậm lại: Chuyện Cao Thanh Hương này quả thật là lỗi của chúng tôi, vừa rồi là tôi hiểu lầm, tôi xin lỗi anhl”