Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…
Chương 1016
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 1016Bước vào là một đám thanh niên lông bông, cầm đầu là một tên tóc vàng, miệng nhai kẹo cao su, trong lòng còn ôm một cô gái cùng tuổi.Không biết ai lấy cho cậu ta chiếc ghế, vậy là cậu ta nhẹ nhàng ngồi xuống, tay cầm một con dao kim loại: “Tao biết mày vẫn chưa mở cửa nên mới đến, nếu muốn ăn cơm thì anh em tao đâu có đến đây!”Anh Lý nhìn ra có gì đó không đúng, ra hiệu cho chị dâu Lý đi rót trà: “Mấy chú em, đây là…”Một trong số chúng đột nhiên bật người dậy đạp phăng chiếc ghế bên cạnh: “Mẹ nó, ai là em của mày? Gọi anh Ngư!”Chị dâu Lý nghe vậy xắn tay áo lên muốn cãi nhau với thằng nhóc tự xưng là “anh Ngư”, theo cô ta thấy thì nhiều nhất cậu ta chỉ tầm hai mươi tuổi.Còn muốn ông xã của cô ta gọi là anh, cậu ta không sợ giảm thọ saol Anh Lý dừng lại sau đó lấy ra điếu thuốc lá, vừa đưa qua vừa nói: “Anh Ngư, hút một điếu thuốc đi, chúng tôi vừa chuyển từ đường phố bên cạnh sang, sau này xin vui lòng quan tâm nhiều hơn nữa”Anh Ngư tiếp nhận điếu thuốc, nhìn thấy là hiệu Liqun thì bĩu môi: “Dù gì cũng là chủ cửa hàng, sao lại hút loại thuốc này chứ?”Anh Lý vội vã rút ra sáu trăm ngàn từ trong túi của mình: “Anh Ngư, xin lồi anh hôm nay mới vừa chuyển qua, trong tay không có thuốc xịn, phiền anh tự mình đi mua một chuyến rồi!”Anh Ngư nhận tiền, võ võ vai anh Lý: “Được đó, rất có mắt nhìn!”Nói xong cậu ta lại chuyển sang chuyện khác: “Đúng rồi, đống rác bên ngoài là do mày ném sao?”Anh Lý nhìn ra ngoài một cái, đều là mấy thứ linh tinh vừa dọn dẹp xong, tất cả chỗ đó là đồ không dùng nữa, thuận †ay ném bên cạnh thùng rác bên đường.Anh Ngư cong chân đạp lên ghế: “Mau thanh toán phí dọn dẹp đi!”Anh Lý giải thích: “Phí dọn dẹp là sao? Là phí thu gom chuyển rác phải không? Tôi đã trả trước cả năm rồi, trả cùng với tiền thuê nhài”Một tên đàn em đi lên, đẩy anh Lý nói: “Làm sao nói vậy được? Coi bọn này là công nhân dọn rác sao? Cái đó gọi là phí dọn dẹp!”Anh Lý mỉm cười: “Đúng, phí dọn dẹp.”Anh Ngư vấy tay, ra hiệu: “Tổng cộng là một triệu rưỡi, thanh toán đi nào! Sau này có gì linh tinh cũng không được đặt trên vỉa hè nữa, hiểu không?”Chị dâu Lý tức giận không chịu nổi, mấy người này nói chuyện kiểu gì vậy, phí thu gom đã thanh toán rồi, bây giờ lại đến thu phí dọn dẹp nữal Còn muốn thu tiền mà không cần làm, đây rõ ràng là lừa đảo mà?Cô ta vừa định mở miệng nói chuyện lại bị Anh Lý gắt gao kéo lại.Lấy tiền xong cả đám người la hét om sòm rồi hiên ngang rời đi.Vẻ mặt chị dâu Lý không hài lòng: “Ông xã, bọn chúng nghĩ gì vậy chứ….?Mở miệng ra là muốn đòi tiền của chúng ta?”Anh Lý có chút khó nói: “Hòa khí sinh tài, hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta chuyển qua, cố gắng đừng đắc tội với mấy tên côn đồ này.”“Ngay cả khi hôm nay chúng ta không đưa tiền cho bọn chúng thù ngày mai bọn chúng sẽ sử dụng một cái cớ khác để đòi tiền, bây giờ sớm một chút cũng bớt lo lắng một ít, không cần phải đắc tội với loại người này!”Chị dâu Lý lẩm bẩm: “Chỉ là anh quá hiền rồi, lúc trước một mình tôi trông tiệm tại sao không có ai dám đến để đòi tiền? Đây rõ ràng là bọn chúng thấy chúng ta hiền quá nên lấn tới!”Anh Lý cười khổ, cũng không muốn nói sự thật.
Chương 1016
Bước vào là một đám thanh niên lông bông, cầm đầu là một tên tóc vàng, miệng nhai kẹo cao su, trong lòng còn ôm một cô gái cùng tuổi.
Không biết ai lấy cho cậu ta chiếc ghế, vậy là cậu ta nhẹ nhàng ngồi xuống, tay cầm một con dao kim loại: “Tao biết mày vẫn chưa mở cửa nên mới đến, nếu muốn ăn cơm thì anh em tao đâu có đến đây!”
Anh Lý nhìn ra có gì đó không đúng, ra hiệu cho chị dâu Lý đi rót trà: “Mấy chú em, đây là…”
Một trong số chúng đột nhiên bật người dậy đạp phăng chiếc ghế bên cạnh: “Mẹ nó, ai là em của mày? Gọi anh Ngư!”
Chị dâu Lý nghe vậy xắn tay áo lên muốn cãi nhau với thằng nhóc tự xưng là “anh Ngư”, theo cô ta thấy thì nhiều nhất cậu ta chỉ tầm hai mươi tuổi.
Còn muốn ông xã của cô ta gọi là anh, cậu ta không sợ giảm thọ saol Anh Lý dừng lại sau đó lấy ra điếu thuốc lá, vừa đưa qua vừa nói: “Anh Ngư, hút một điếu thuốc đi, chúng tôi vừa chuyển từ đường phố bên cạnh sang, sau này xin vui lòng quan tâm nhiều hơn nữa”
Anh Ngư tiếp nhận điếu thuốc, nhìn thấy là hiệu Liqun thì bĩu môi: “Dù gì cũng là chủ cửa hàng, sao lại hút loại thuốc này chứ?”
Anh Lý vội vã rút ra sáu trăm ngàn từ trong túi của mình: “Anh Ngư, xin lồi anh hôm nay mới vừa chuyển qua, trong tay không có thuốc xịn, phiền anh tự mình đi mua một chuyến rồi!”
Anh Ngư nhận tiền, võ võ vai anh Lý: “Được đó, rất có mắt nhìn!”
Nói xong cậu ta lại chuyển sang chuyện khác: “Đúng rồi, đống rác bên ngoài là do mày ném sao?”
Anh Lý nhìn ra ngoài một cái, đều là mấy thứ linh tinh vừa dọn dẹp xong, tất cả chỗ đó là đồ không dùng nữa, thuận †ay ném bên cạnh thùng rác bên đường.
Anh Ngư cong chân đạp lên ghế: “Mau thanh toán phí dọn dẹp đi!”
Anh Lý giải thích: “Phí dọn dẹp là sao? Là phí thu gom chuyển rác phải không? Tôi đã trả trước cả năm rồi, trả cùng với tiền thuê nhài”
Một tên đàn em đi lên, đẩy anh Lý nói: “Làm sao nói vậy được? Coi bọn này là công nhân dọn rác sao? Cái đó gọi là phí dọn dẹp!”
Anh Lý mỉm cười: “Đúng, phí dọn dẹp.”
Anh Ngư vấy tay, ra hiệu: “Tổng cộng là một triệu rưỡi, thanh toán đi nào! Sau này có gì linh tinh cũng không được đặt trên vỉa hè nữa, hiểu không?”
Chị dâu Lý tức giận không chịu nổi, mấy người này nói chuyện kiểu gì vậy, phí thu gom đã thanh toán rồi, bây giờ lại đến thu phí dọn dẹp nữal Còn muốn thu tiền mà không cần làm, đây rõ ràng là lừa đảo mà?
Cô ta vừa định mở miệng nói chuyện lại bị Anh Lý gắt gao kéo lại.
Lấy tiền xong cả đám người la hét om sòm rồi hiên ngang rời đi.
Vẻ mặt chị dâu Lý không hài lòng: “Ông xã, bọn chúng nghĩ gì vậy chứ….?
Mở miệng ra là muốn đòi tiền của chúng ta?”
Anh Lý có chút khó nói: “Hòa khí sinh tài, hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta chuyển qua, cố gắng đừng đắc tội với mấy tên côn đồ này.”
“Ngay cả khi hôm nay chúng ta không đưa tiền cho bọn chúng thù ngày mai bọn chúng sẽ sử dụng một cái cớ khác để đòi tiền, bây giờ sớm một chút cũng bớt lo lắng một ít, không cần phải đắc tội với loại người này!”
Chị dâu Lý lẩm bẩm: “Chỉ là anh quá hiền rồi, lúc trước một mình tôi trông tiệm tại sao không có ai dám đến để đòi tiền? Đây rõ ràng là bọn chúng thấy chúng ta hiền quá nên lấn tới!”
Anh Lý cười khổ, cũng không muốn nói sự thật.
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 1016Bước vào là một đám thanh niên lông bông, cầm đầu là một tên tóc vàng, miệng nhai kẹo cao su, trong lòng còn ôm một cô gái cùng tuổi.Không biết ai lấy cho cậu ta chiếc ghế, vậy là cậu ta nhẹ nhàng ngồi xuống, tay cầm một con dao kim loại: “Tao biết mày vẫn chưa mở cửa nên mới đến, nếu muốn ăn cơm thì anh em tao đâu có đến đây!”Anh Lý nhìn ra có gì đó không đúng, ra hiệu cho chị dâu Lý đi rót trà: “Mấy chú em, đây là…”Một trong số chúng đột nhiên bật người dậy đạp phăng chiếc ghế bên cạnh: “Mẹ nó, ai là em của mày? Gọi anh Ngư!”Chị dâu Lý nghe vậy xắn tay áo lên muốn cãi nhau với thằng nhóc tự xưng là “anh Ngư”, theo cô ta thấy thì nhiều nhất cậu ta chỉ tầm hai mươi tuổi.Còn muốn ông xã của cô ta gọi là anh, cậu ta không sợ giảm thọ saol Anh Lý dừng lại sau đó lấy ra điếu thuốc lá, vừa đưa qua vừa nói: “Anh Ngư, hút một điếu thuốc đi, chúng tôi vừa chuyển từ đường phố bên cạnh sang, sau này xin vui lòng quan tâm nhiều hơn nữa”Anh Ngư tiếp nhận điếu thuốc, nhìn thấy là hiệu Liqun thì bĩu môi: “Dù gì cũng là chủ cửa hàng, sao lại hút loại thuốc này chứ?”Anh Lý vội vã rút ra sáu trăm ngàn từ trong túi của mình: “Anh Ngư, xin lồi anh hôm nay mới vừa chuyển qua, trong tay không có thuốc xịn, phiền anh tự mình đi mua một chuyến rồi!”Anh Ngư nhận tiền, võ võ vai anh Lý: “Được đó, rất có mắt nhìn!”Nói xong cậu ta lại chuyển sang chuyện khác: “Đúng rồi, đống rác bên ngoài là do mày ném sao?”Anh Lý nhìn ra ngoài một cái, đều là mấy thứ linh tinh vừa dọn dẹp xong, tất cả chỗ đó là đồ không dùng nữa, thuận †ay ném bên cạnh thùng rác bên đường.Anh Ngư cong chân đạp lên ghế: “Mau thanh toán phí dọn dẹp đi!”Anh Lý giải thích: “Phí dọn dẹp là sao? Là phí thu gom chuyển rác phải không? Tôi đã trả trước cả năm rồi, trả cùng với tiền thuê nhài”Một tên đàn em đi lên, đẩy anh Lý nói: “Làm sao nói vậy được? Coi bọn này là công nhân dọn rác sao? Cái đó gọi là phí dọn dẹp!”Anh Lý mỉm cười: “Đúng, phí dọn dẹp.”Anh Ngư vấy tay, ra hiệu: “Tổng cộng là một triệu rưỡi, thanh toán đi nào! Sau này có gì linh tinh cũng không được đặt trên vỉa hè nữa, hiểu không?”Chị dâu Lý tức giận không chịu nổi, mấy người này nói chuyện kiểu gì vậy, phí thu gom đã thanh toán rồi, bây giờ lại đến thu phí dọn dẹp nữal Còn muốn thu tiền mà không cần làm, đây rõ ràng là lừa đảo mà?Cô ta vừa định mở miệng nói chuyện lại bị Anh Lý gắt gao kéo lại.Lấy tiền xong cả đám người la hét om sòm rồi hiên ngang rời đi.Vẻ mặt chị dâu Lý không hài lòng: “Ông xã, bọn chúng nghĩ gì vậy chứ….?Mở miệng ra là muốn đòi tiền của chúng ta?”Anh Lý có chút khó nói: “Hòa khí sinh tài, hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta chuyển qua, cố gắng đừng đắc tội với mấy tên côn đồ này.”“Ngay cả khi hôm nay chúng ta không đưa tiền cho bọn chúng thù ngày mai bọn chúng sẽ sử dụng một cái cớ khác để đòi tiền, bây giờ sớm một chút cũng bớt lo lắng một ít, không cần phải đắc tội với loại người này!”Chị dâu Lý lẩm bẩm: “Chỉ là anh quá hiền rồi, lúc trước một mình tôi trông tiệm tại sao không có ai dám đến để đòi tiền? Đây rõ ràng là bọn chúng thấy chúng ta hiền quá nên lấn tới!”Anh Lý cười khổ, cũng không muốn nói sự thật.