Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn…
Chương 1136
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 1136Bạch Thảo Phương sững sờ: “Có thêm một Triệu Nam Thiên đã không dễ giải thích rồi, bây giờ chị lại còn… Có thể khiến đối phương nghi ngờ không?”Lục Thanh Nhàn từ chối trả lời câu này: “Chuyện này do anh trai em sắp xếp, không cần loI”“Đến lúc đó, chị sẽ giao cho Đường Bảo Khiết chỉ huy tiền tuyến.”“Tóm lại, ngày mai cứ nghe theo sắp xếp, nếu chị cảm thấy có bất cứ điểm nào không ổn, em phải rời nhiệm vụ này †rước tiên!”“Đây là nguyên tắc, cũng là điểm mấu chốt của chị, nếu em không chấp nhận thì giờ nói ra đi!”Bạch Thảo Phương á khẩu không trả lời được, cô ta biết Lục Thanh Nhàn nói rất đúng.Anh trai có thể đồng ý để cô ta tham dự vào hành động lần này đã là nhượng bộ rất lớn.Nếu yêu cầu thêm nữa, chắc chắn anh ấy sẽ không đồng ý!Trong phòng.Hai mắt Tân Sương nhìn người đàn ông trước mặt này không chớp, nói cũng lạ, cô ta đã lăn lộn trong nghề mấy năm, người hiếm thấy thế này vẫn là lần đầu tiên cô ta gặp.Ngồi ngay ngắn trên ghế, cơ thể không hề nhúc nhích, nếu ngực không phập phồng theo quy luật, có lẽ mọi người còn tưởng đây là người giả.Ít khi nói cười, thậm chí không hề có cảm xúc gì.Tiếp xúc với khoảng cách gần thế này, cô ta sẽ thường tìm chút đề tài gì đó để tránh xấu hổ.Kết quả người trước mắt này lại như không nói năng gì, dù mình nói gì, anh †a cũng sẽ không phản ứng.Mới đầu còn tưởng sẽ rất xấu hổ, cuối cùng tiếp xúc lâu một chút thì vẫn ổn.Nói thật, cô ta rất không thích chuyện tìm mấy câu nói để không bị xấu hổ.Ngược lại bầu không khí thế này lại rất thoải mái, cũng khiến cô ta có thêm vài phần tò mò với người đàn ông đối diện.Tân Sương mở chai trên tay ra: “Vì để thay đổi màu da của anh, lát nữa tôi sẽ bôi cho anh một loại nước thuốc đặc biệt. Nếu anh có bất kỳ khó chịu nào, vậy phải nói với tôi ngay.”Triệu Nam Thiên gật gật đầu, nửa giờ trôi qua, dường như anh chỉ trơ mắt nhìn mình càng ngày càng xa lạ trong gương.Đúng là vô cùng thần kỳ, dù nói biến thành người khác cũng không quá.Nói về tuổi, có lẽ lớn hơn tuổi thật của anh không ít.Đôi mắt lớn hơn, mũi cao hơn, lông mày cũng vừa đậm vừa dày, hốc mắt hõm vào thật sâu.Hơn nữa còn đeo kính áp tròng, con ngươi màu lam nhạt cho người ta cảm giác có một loại đẹp đếẽ khác.Là phong cách điển hình của nước người, hơn nữa phối hợp với khuôn mặt ban đầu của anh, cả người như tản ra sức quyến rũ hoàn mỹ vốn có.Lúc bôi thuốc nước, Tần Sương lại xích gần hơn một chút.Triệu Nam Thiên hơi không tự nhiên, theo bản năng né ra sau một chút.Dù sao cũng nam nữ khác biệt, tự dưng lại đến gần một cô gái xa lạ thế này, chỉ cân là đàn ông bình thường, có lẽ trong lòng cũng có một chút xíu không được tự nhiên.Đặc biệt còn là cô gái xinh đẹp thế này.Khuôn mặt tinh xảo, làn da trắng nõn, nhưng thứ làm người ấn tượng sâu sắc nhất lại là đôi tay kia.
Chương 1136
Bạch Thảo Phương sững sờ: “Có thêm một Triệu Nam Thiên đã không dễ giải thích rồi, bây giờ chị lại còn… Có thể khiến đối phương nghi ngờ không?”
Lục Thanh Nhàn từ chối trả lời câu này: “Chuyện này do anh trai em sắp xếp, không cần loI”
“Đến lúc đó, chị sẽ giao cho Đường Bảo Khiết chỉ huy tiền tuyến.”
“Tóm lại, ngày mai cứ nghe theo sắp xếp, nếu chị cảm thấy có bất cứ điểm nào không ổn, em phải rời nhiệm vụ này †rước tiên!”
“Đây là nguyên tắc, cũng là điểm mấu chốt của chị, nếu em không chấp nhận thì giờ nói ra đi!”
Bạch Thảo Phương á khẩu không trả lời được, cô ta biết Lục Thanh Nhàn nói rất đúng.
Anh trai có thể đồng ý để cô ta tham dự vào hành động lần này đã là nhượng bộ rất lớn.
Nếu yêu cầu thêm nữa, chắc chắn anh ấy sẽ không đồng ý!
Trong phòng.
Hai mắt Tân Sương nhìn người đàn ông trước mặt này không chớp, nói cũng lạ, cô ta đã lăn lộn trong nghề mấy năm, người hiếm thấy thế này vẫn là lần đầu tiên cô ta gặp.
Ngồi ngay ngắn trên ghế, cơ thể không hề nhúc nhích, nếu ngực không phập phồng theo quy luật, có lẽ mọi người còn tưởng đây là người giả.
Ít khi nói cười, thậm chí không hề có cảm xúc gì.
Tiếp xúc với khoảng cách gần thế này, cô ta sẽ thường tìm chút đề tài gì đó để tránh xấu hổ.
Kết quả người trước mắt này lại như không nói năng gì, dù mình nói gì, anh †a cũng sẽ không phản ứng.
Mới đầu còn tưởng sẽ rất xấu hổ, cuối cùng tiếp xúc lâu một chút thì vẫn ổn.
Nói thật, cô ta rất không thích chuyện tìm mấy câu nói để không bị xấu hổ.
Ngược lại bầu không khí thế này lại rất thoải mái, cũng khiến cô ta có thêm vài phần tò mò với người đàn ông đối diện.
Tân Sương mở chai trên tay ra: “Vì để thay đổi màu da của anh, lát nữa tôi sẽ bôi cho anh một loại nước thuốc đặc biệt. Nếu anh có bất kỳ khó chịu nào, vậy phải nói với tôi ngay.”
Triệu Nam Thiên gật gật đầu, nửa giờ trôi qua, dường như anh chỉ trơ mắt nhìn mình càng ngày càng xa lạ trong gương.
Đúng là vô cùng thần kỳ, dù nói biến thành người khác cũng không quá.
Nói về tuổi, có lẽ lớn hơn tuổi thật của anh không ít.
Đôi mắt lớn hơn, mũi cao hơn, lông mày cũng vừa đậm vừa dày, hốc mắt hõm vào thật sâu.
Hơn nữa còn đeo kính áp tròng, con ngươi màu lam nhạt cho người ta cảm giác có một loại đẹp đếẽ khác.
Là phong cách điển hình của nước người, hơn nữa phối hợp với khuôn mặt ban đầu của anh, cả người như tản ra sức quyến rũ hoàn mỹ vốn có.
Lúc bôi thuốc nước, Tần Sương lại xích gần hơn một chút.
Triệu Nam Thiên hơi không tự nhiên, theo bản năng né ra sau một chút.
Dù sao cũng nam nữ khác biệt, tự dưng lại đến gần một cô gái xa lạ thế này, chỉ cân là đàn ông bình thường, có lẽ trong lòng cũng có một chút xíu không được tự nhiên.
Đặc biệt còn là cô gái xinh đẹp thế này.
Khuôn mặt tinh xảo, làn da trắng nõn, nhưng thứ làm người ấn tượng sâu sắc nhất lại là đôi tay kia.
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!Tác giả: KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng, “Anh hét cái gì?” Triệu Nam Thiên thở một hơi thật dài, “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tô Mục Tuyết lau nước mắt, “Anh chịu trách nhiệm? Anh lấy gì để chịu trách nhiệm?” Đôi mắt vốn trong suốt lúc này đã lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Trinh tiết cô giữ gìn hơn hai mươi năm vậy mà lại bị bảo vệ một tiểu khu lấy mất ngay trước đêm đính hôn. Ngay cả suy nghĩ muốn chết cô cũng đã có, thế nhưng chết có thể giải quyết vấn đề sao? Triệu Nam Thiên nói rất chân thành: “Cô có thể nghĩ tới bất kỳ phương thức nào!” Tô Mục Tuyết giễu cợt đáp lại anh, “Bất kỳ phương thức nào? Tôi là tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong. Dù anh không ăn… Chương 1136Bạch Thảo Phương sững sờ: “Có thêm một Triệu Nam Thiên đã không dễ giải thích rồi, bây giờ chị lại còn… Có thể khiến đối phương nghi ngờ không?”Lục Thanh Nhàn từ chối trả lời câu này: “Chuyện này do anh trai em sắp xếp, không cần loI”“Đến lúc đó, chị sẽ giao cho Đường Bảo Khiết chỉ huy tiền tuyến.”“Tóm lại, ngày mai cứ nghe theo sắp xếp, nếu chị cảm thấy có bất cứ điểm nào không ổn, em phải rời nhiệm vụ này †rước tiên!”“Đây là nguyên tắc, cũng là điểm mấu chốt của chị, nếu em không chấp nhận thì giờ nói ra đi!”Bạch Thảo Phương á khẩu không trả lời được, cô ta biết Lục Thanh Nhàn nói rất đúng.Anh trai có thể đồng ý để cô ta tham dự vào hành động lần này đã là nhượng bộ rất lớn.Nếu yêu cầu thêm nữa, chắc chắn anh ấy sẽ không đồng ý!Trong phòng.Hai mắt Tân Sương nhìn người đàn ông trước mặt này không chớp, nói cũng lạ, cô ta đã lăn lộn trong nghề mấy năm, người hiếm thấy thế này vẫn là lần đầu tiên cô ta gặp.Ngồi ngay ngắn trên ghế, cơ thể không hề nhúc nhích, nếu ngực không phập phồng theo quy luật, có lẽ mọi người còn tưởng đây là người giả.Ít khi nói cười, thậm chí không hề có cảm xúc gì.Tiếp xúc với khoảng cách gần thế này, cô ta sẽ thường tìm chút đề tài gì đó để tránh xấu hổ.Kết quả người trước mắt này lại như không nói năng gì, dù mình nói gì, anh †a cũng sẽ không phản ứng.Mới đầu còn tưởng sẽ rất xấu hổ, cuối cùng tiếp xúc lâu một chút thì vẫn ổn.Nói thật, cô ta rất không thích chuyện tìm mấy câu nói để không bị xấu hổ.Ngược lại bầu không khí thế này lại rất thoải mái, cũng khiến cô ta có thêm vài phần tò mò với người đàn ông đối diện.Tân Sương mở chai trên tay ra: “Vì để thay đổi màu da của anh, lát nữa tôi sẽ bôi cho anh một loại nước thuốc đặc biệt. Nếu anh có bất kỳ khó chịu nào, vậy phải nói với tôi ngay.”Triệu Nam Thiên gật gật đầu, nửa giờ trôi qua, dường như anh chỉ trơ mắt nhìn mình càng ngày càng xa lạ trong gương.Đúng là vô cùng thần kỳ, dù nói biến thành người khác cũng không quá.Nói về tuổi, có lẽ lớn hơn tuổi thật của anh không ít.Đôi mắt lớn hơn, mũi cao hơn, lông mày cũng vừa đậm vừa dày, hốc mắt hõm vào thật sâu.Hơn nữa còn đeo kính áp tròng, con ngươi màu lam nhạt cho người ta cảm giác có một loại đẹp đếẽ khác.Là phong cách điển hình của nước người, hơn nữa phối hợp với khuôn mặt ban đầu của anh, cả người như tản ra sức quyến rũ hoàn mỹ vốn có.Lúc bôi thuốc nước, Tần Sương lại xích gần hơn một chút.Triệu Nam Thiên hơi không tự nhiên, theo bản năng né ra sau một chút.Dù sao cũng nam nữ khác biệt, tự dưng lại đến gần một cô gái xa lạ thế này, chỉ cân là đàn ông bình thường, có lẽ trong lòng cũng có một chút xíu không được tự nhiên.Đặc biệt còn là cô gái xinh đẹp thế này.Khuôn mặt tinh xảo, làn da trắng nõn, nhưng thứ làm người ấn tượng sâu sắc nhất lại là đôi tay kia.