Nóng quá, nóng đến mức cảm giác như toàn thân đều đang bị lửa thiêu đốt vậy Diệp Như Hề nghiêng ngả, loạng choạng mở cửa phòng 906 ra, chật vật ngã ngửa trên giường. Bởi vì sự tê liệt của rượu mạnh, đầu óc cô lúc này không còn kịp suy nghĩ được gì nữa, chỉ còn lại một ý nghĩ duy nhất, tuyệt đối không thể bị những người đó mang đi! Trong bóng đêm, dường như cô còn nghe thấy có tiếng thở nặng nhọc. “Cút đi!” Diệp Như Hề còn chưa kịp tỉnh táo hơn chút đã nghe được tiếng bước chân dồn dập phía ngoài cánh cửa phòng, cô hoảng sợ nói: “Không! Không thể đi ra ngoài được, đừng đuổi tôi đi ra ngoài……” Diệp Như Hề biết một khi bị những đám người lưu manh đó mang đi cô nhất định sẽ không gặp phải chuyện tốt lành gì cả. Cô trực tiếp nhào lên phía trước, túm lấy quần áo người đàn ông kia rồi nói: “Cứu tôi với, cầu xin anh hãy cứu tôi, giúp tôi báo cảnh sát……” “Buông tay. ” “Không, không……” “Cút đi!” Giọng nói của người đàn ông dường như còn mang theo lửa giận đang cố kiềm chế Diệp Như Hề giờ phút…
Tác giả: