01|12|2021 Editor: Mây aka Tiên Vân *Lần đầu edit nếu có sơ xót mong hãy bỏ qua ❤ ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨ Chương 1. Thành phố S, là một trong bốn tuyến của thành thị, những người ở đây chi tiêu sinh hoạt hầu như đều giống nhau. Đại đa số người dân đến từ nông thôn, người chọn ở lại làm công, người chọn an cư lạc nghiệp. Bốn giờ chiều, tiếng chuông trường vang lên "đinh linh linh", trường tiểu học Đan Dương ở Phù Sơn của trấn Bạch Lộc đến giờ tan học, những bạn nhỏ đeo trên lưng cặp sách, ào ào chạy ra khỏi cổng trường. "Chiêu Đệ, thành tích học tập của em rất tốt, nếu như không có gì ngoài ý muốn bất ngờ xảy ra, thì có thể thi đậu vào trường trọng điểm của trấn, em và người nhà tính thế nào?" Tan học, cô Lâm gọi Tưởng Chiêu Đệ vào văn phòng, giọng ôn nhu hỏi thăm. Vì nhân lực và tài nguyên của nhà trường không đủ, lại ở vị trí hẻo lánh, nên tiểu học Đan Dương là trường tiểu học duy nhất ở đây, giáo viên thì không nhiều, học sinh cũng không có bao nhiêu, chỉ có duy nhất một lớp 6, trong lớp…

Chương 285

Xuyên Nhanh Trở Thành Bà Mẹ TốtTác giả: Thanh Thanh Kết NgạnhTruyện Ngôn Tình01|12|2021 Editor: Mây aka Tiên Vân *Lần đầu edit nếu có sơ xót mong hãy bỏ qua ❤ ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨ Chương 1. Thành phố S, là một trong bốn tuyến của thành thị, những người ở đây chi tiêu sinh hoạt hầu như đều giống nhau. Đại đa số người dân đến từ nông thôn, người chọn ở lại làm công, người chọn an cư lạc nghiệp. Bốn giờ chiều, tiếng chuông trường vang lên "đinh linh linh", trường tiểu học Đan Dương ở Phù Sơn của trấn Bạch Lộc đến giờ tan học, những bạn nhỏ đeo trên lưng cặp sách, ào ào chạy ra khỏi cổng trường. "Chiêu Đệ, thành tích học tập của em rất tốt, nếu như không có gì ngoài ý muốn bất ngờ xảy ra, thì có thể thi đậu vào trường trọng điểm của trấn, em và người nhà tính thế nào?" Tan học, cô Lâm gọi Tưởng Chiêu Đệ vào văn phòng, giọng ôn nhu hỏi thăm. Vì nhân lực và tài nguyên của nhà trường không đủ, lại ở vị trí hẻo lánh, nên tiểu học Đan Dương là trường tiểu học duy nhất ở đây, giáo viên thì không nhiều, học sinh cũng không có bao nhiêu, chỉ có duy nhất một lớp 6, trong lớp… Ôi, đừng ăn tôi, thịt tôi không ngon đâu."Ây, còn dám giãy dụa nữa". - Tiểu Yêu nói xong rồi nhấc đao lên. - "Đừng sợ nha, chỉ là một đao thôi, trong nháy mắt sẽ kết thúc".Sau đó hắn thở dài nói: - "Cũng không biết lúc trước phối giống hay chưa?".Lẩm bẩm xong hắn không nói nữa mà nâng con dao lên.Trư Bát Giới mở to hai mắt, trong con ngươi lóe qua ánh sáng lạnh băng của cây đao...Đại sư huynh, vứu ta với.Trư Bát Giới điên cuồng hét lên trong lòng.Đúng vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, một giọng nói từ xa đột nhiên truyền đến, giống như tảng đá phá trời."Sư phụ, sư đệ, lão tôn ta đến đây!"Đường Tăng mở to hai mắt nhìn Tôn Ngộ Không đang phi thân đến, hắn giật mình hô to: - "Ngộ Không, là sư phụ trách lầm con".Ân Âm:...Dự đoán của cô quả nhiên không sai.Tôn Ngộ Không không đáp lời Đường Tăng mà trực tiếp đánh chết tất cả đám tiểu yêu, sau đó lại đánh Bạch Cốt Tinh.Bạch Cốt Tinh đương nhiên không phải là đối thủ của Tôn Ngộ Không, bằng không trước đó cũng sẽ không tìm mọi cách để Tôn Ngộ Không rời đi.Rất nhanh, Bạch Cốt Tinh đã bại trận.Tôn Ngộ Không cũng đã cứu thành công đám người Đường Tăng.Sau khi Trư Bát Giới khôi phục bộ dạng vẫn còn bàng hoàng, hắn bật khóc: - "Đại sư huynh, ta sợ quá, vừa rồi thiếu chút nữa ta bị ăn rồi, bọn họ vậy mà, vậy mà..." - Vậy mà lại đem hắn nhốt cùng một chỗ với heo nái, để cho hắn phối giống với heo nái, quá đáng sợ, thật sự là quá đáng sợ.Tôn Ngộ Không liếc hắn một cái, không đáp lại.Theo quan điểm của nó, Trư Bát Giới nên rút ra được bài học, hắn không nên động tâm sắc và châm ngòi ly gián.Tuy Bạch Cố Tinh xinh đẹp, nhưng đồ vật càng xinh đẹp thì càng độc hại, sao Trư Bát Giới lại không biết vậy chứ.Cũng may là nó nhìn ra, à, hình như có ai đó nói cho nó biết, là ai đây?Tôn Ngộ Không chưa kịp suy nghĩ nhiều đã bị Đường Tăng kéo tay, mắt hắn rưng rưng, khóc thảm thiết, nói: - "Ngộ Không, là lỗi của sư phụ, sư phụ trách lầm con".Tôn Ngộ Không nhìn sư phụ nhận sai với mình trước thì tâm tình có hơi phức tạp.Nếu lúc trước nó bị oan uổng, sư phụ có thể nhận sai với nó, xin lỗi nó thì nhất định nó sẽ vui vẻ, nhưng hôm nay hình như nó không còn quan tâm nữa, giống như nó không cần sự tin tưởng của Đường Tăng nữa vậy, chỉ cần nó không thẹn với lương tâm, chỉ cần người kia tin tưởng nó là tốt rồi.À mà, người kia là ai?Tôn Ngộ Không gãi gãi đầu, nói: - "Sư phụ, chúng ta nên sớm rời khỏi đây đi".Không nhận được phản ứng của Tôn Ngộ Không, miệng Đường Tăng mấp mấy, cuối cùng chỉ có thể đáp một tiếng "Ừ".Ân Âm ở một bên nhìn thấy thì rất hài lòng với thái độ này của con trai.Dù cho có xin lỗi nhưng trái tim đã bị tổn thương thì chính là bị tổn thương, bản lĩnh của một người có cường đại hơn nữa, nội tâm có mạnh mẽ hơn nữa, cũng là bị tổn thương. Bị tổn thương thì sẽ có sẹo, giống như gương đã vỡ vụn, dù có tu bổ thế nào, gương vỡ cũng không có biện pháp lành lại.Hơn nữa, Ân Âm biết Đường Tăng là người nhớ ăn không nhớ đánh, giờ phút này hắn nhận sai, nhưng sau này mắt lại mờ thì vẫn sẽ phạm sai lầm.Đường Tăng rất hà khắc với những người xung quanh, đặc biệt là Tôn Ngộ Không, nhưng đối đãi với người ngoài giống như "Thánh Phụ" là bởi vì Tôn Ngộ Không sẽ bảo vệ hắn, mà hắn thì lại ỷ vào việc mình là sư phụ.Ân Âm có thể không chút do dự nói rằng mình không thích Đường Tăng, rất rất không thích, bất cứ ai làm tổn thương con trai cô, cô đều sẽ không thích.-Con đường đi thỉnh kinh vẫn tiếp tục, một đường đi về phía Tây, sau Bạch Cốt tinh lại lục tục gặp phải yêu quái khác.Ân Âm không có cơ hội xuất hiện, nhưng cô biết là rất nhanh sẽ có, bởi vì phía trước chính là Bình Đỉnh Sơn.

Ôi, đừng ăn tôi, thịt tôi không ngon đâu.

"Ây, còn dám giãy dụa nữa". - Tiểu Yêu nói xong rồi nhấc đao lên. - "Đừng sợ nha, chỉ là một đao thôi, trong nháy mắt sẽ kết thúc".

Sau đó hắn thở dài nói: - "Cũng không biết lúc trước phối giống hay chưa?".Lẩm bẩm xong hắn không nói nữa mà nâng con dao lên.

Trư Bát Giới mở to hai mắt, trong con ngươi lóe qua ánh sáng lạnh băng của cây đao...

Đại sư huynh, vứu ta với.

Trư Bát Giới điên cuồng hét lên trong lòng.

Đúng vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, một giọng nói từ xa đột nhiên truyền đến, giống như tảng đá phá trời.

"Sư phụ, sư đệ, lão tôn ta đến đây!"

Đường Tăng mở to hai mắt nhìn Tôn Ngộ Không đang phi thân đến, hắn giật mình hô to: - "Ngộ Không, là sư phụ trách lầm con".

Ân Âm:...Dự đoán của cô quả nhiên không sai.

Tôn Ngộ Không không đáp lời Đường Tăng mà trực tiếp đánh chết tất cả đám tiểu yêu, sau đó lại đánh Bạch Cốt Tinh.

Bạch Cốt Tinh đương nhiên không phải là đối thủ của Tôn Ngộ Không, bằng không trước đó cũng sẽ không tìm mọi cách để Tôn Ngộ Không rời đi.

Rất nhanh, Bạch Cốt Tinh đã bại trận.

Tôn Ngộ Không cũng đã cứu thành công đám người Đường Tăng.

Sau khi Trư Bát Giới khôi phục bộ dạng vẫn còn bàng hoàng, hắn bật khóc: - "Đại sư huynh, ta sợ quá, vừa rồi thiếu chút nữa ta bị ăn rồi, bọn họ vậy mà, vậy mà..." - Vậy mà lại đem hắn nhốt cùng một chỗ với heo nái, để cho hắn phối giống với heo nái, quá đáng sợ, thật sự là quá đáng sợ.

Tôn Ngộ Không liếc hắn một cái, không đáp lại.

Theo quan điểm của nó, Trư Bát Giới nên rút ra được bài học, hắn không nên động tâm sắc và châm ngòi ly gián.

Tuy Bạch Cố Tinh xinh đẹp, nhưng đồ vật càng xinh đẹp thì càng độc hại, sao Trư Bát Giới lại không biết vậy chứ.

Cũng may là nó nhìn ra, à, hình như có ai đó nói cho nó biết, là ai đây?

Tôn Ngộ Không chưa kịp suy nghĩ nhiều đã bị Đường Tăng kéo tay, mắt hắn rưng rưng, khóc thảm thiết, nói: - "Ngộ Không, là lỗi của sư phụ, sư phụ trách lầm con".

Tôn Ngộ Không nhìn sư phụ nhận sai với mình trước thì tâm tình có hơi phức tạp.

Nếu lúc trước nó bị oan uổng, sư phụ có thể nhận sai với nó, xin lỗi nó thì nhất định nó sẽ vui vẻ, nhưng hôm nay hình như nó không còn quan tâm nữa, giống như nó không cần sự tin tưởng của Đường Tăng nữa vậy, chỉ cần nó không thẹn với lương tâm, chỉ cần người kia tin tưởng nó là tốt rồi.

À mà, người kia là ai?

Tôn Ngộ Không gãi gãi đầu, nói: - "Sư phụ, chúng ta nên sớm rời khỏi đây đi".

Không nhận được phản ứng của Tôn Ngộ Không, miệng Đường Tăng mấp mấy, cuối cùng chỉ có thể đáp một tiếng "Ừ".

Ân Âm ở một bên nhìn thấy thì rất hài lòng với thái độ này của con trai.

Dù cho có xin lỗi nhưng trái tim đã bị tổn thương thì chính là bị tổn thương, bản lĩnh của một người có cường đại hơn nữa, nội tâm có mạnh mẽ hơn nữa, cũng là bị tổn thương. Bị tổn thương thì sẽ có sẹo, giống như gương đã vỡ vụn, dù có tu bổ thế nào, gương vỡ cũng không có biện pháp lành lại.

Hơn nữa, Ân Âm biết Đường Tăng là người nhớ ăn không nhớ đánh, giờ phút này hắn nhận sai, nhưng sau này mắt lại mờ thì vẫn sẽ phạm sai lầm.

Đường Tăng rất hà khắc với những người xung quanh, đặc biệt là Tôn Ngộ Không, nhưng đối đãi với người ngoài giống như "Thánh Phụ" là bởi vì Tôn Ngộ Không sẽ bảo vệ hắn, mà hắn thì lại ỷ vào việc mình là sư phụ.

Ân Âm có thể không chút do dự nói rằng mình không thích Đường Tăng, rất rất không thích, bất cứ ai làm tổn thương con trai cô, cô đều sẽ không thích.

-

Con đường đi thỉnh kinh vẫn tiếp tục, một đường đi về phía Tây, sau Bạch Cốt tinh lại lục tục gặp phải yêu quái khác.

Ân Âm không có cơ hội xuất hiện, nhưng cô biết là rất nhanh sẽ có, bởi vì phía trước chính là Bình Đỉnh Sơn.

Xuyên Nhanh Trở Thành Bà Mẹ TốtTác giả: Thanh Thanh Kết NgạnhTruyện Ngôn Tình01|12|2021 Editor: Mây aka Tiên Vân *Lần đầu edit nếu có sơ xót mong hãy bỏ qua ❤ ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨ Chương 1. Thành phố S, là một trong bốn tuyến của thành thị, những người ở đây chi tiêu sinh hoạt hầu như đều giống nhau. Đại đa số người dân đến từ nông thôn, người chọn ở lại làm công, người chọn an cư lạc nghiệp. Bốn giờ chiều, tiếng chuông trường vang lên "đinh linh linh", trường tiểu học Đan Dương ở Phù Sơn của trấn Bạch Lộc đến giờ tan học, những bạn nhỏ đeo trên lưng cặp sách, ào ào chạy ra khỏi cổng trường. "Chiêu Đệ, thành tích học tập của em rất tốt, nếu như không có gì ngoài ý muốn bất ngờ xảy ra, thì có thể thi đậu vào trường trọng điểm của trấn, em và người nhà tính thế nào?" Tan học, cô Lâm gọi Tưởng Chiêu Đệ vào văn phòng, giọng ôn nhu hỏi thăm. Vì nhân lực và tài nguyên của nhà trường không đủ, lại ở vị trí hẻo lánh, nên tiểu học Đan Dương là trường tiểu học duy nhất ở đây, giáo viên thì không nhiều, học sinh cũng không có bao nhiêu, chỉ có duy nhất một lớp 6, trong lớp… Ôi, đừng ăn tôi, thịt tôi không ngon đâu."Ây, còn dám giãy dụa nữa". - Tiểu Yêu nói xong rồi nhấc đao lên. - "Đừng sợ nha, chỉ là một đao thôi, trong nháy mắt sẽ kết thúc".Sau đó hắn thở dài nói: - "Cũng không biết lúc trước phối giống hay chưa?".Lẩm bẩm xong hắn không nói nữa mà nâng con dao lên.Trư Bát Giới mở to hai mắt, trong con ngươi lóe qua ánh sáng lạnh băng của cây đao...Đại sư huynh, vứu ta với.Trư Bát Giới điên cuồng hét lên trong lòng.Đúng vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, một giọng nói từ xa đột nhiên truyền đến, giống như tảng đá phá trời."Sư phụ, sư đệ, lão tôn ta đến đây!"Đường Tăng mở to hai mắt nhìn Tôn Ngộ Không đang phi thân đến, hắn giật mình hô to: - "Ngộ Không, là sư phụ trách lầm con".Ân Âm:...Dự đoán của cô quả nhiên không sai.Tôn Ngộ Không không đáp lời Đường Tăng mà trực tiếp đánh chết tất cả đám tiểu yêu, sau đó lại đánh Bạch Cốt Tinh.Bạch Cốt Tinh đương nhiên không phải là đối thủ của Tôn Ngộ Không, bằng không trước đó cũng sẽ không tìm mọi cách để Tôn Ngộ Không rời đi.Rất nhanh, Bạch Cốt Tinh đã bại trận.Tôn Ngộ Không cũng đã cứu thành công đám người Đường Tăng.Sau khi Trư Bát Giới khôi phục bộ dạng vẫn còn bàng hoàng, hắn bật khóc: - "Đại sư huynh, ta sợ quá, vừa rồi thiếu chút nữa ta bị ăn rồi, bọn họ vậy mà, vậy mà..." - Vậy mà lại đem hắn nhốt cùng một chỗ với heo nái, để cho hắn phối giống với heo nái, quá đáng sợ, thật sự là quá đáng sợ.Tôn Ngộ Không liếc hắn một cái, không đáp lại.Theo quan điểm của nó, Trư Bát Giới nên rút ra được bài học, hắn không nên động tâm sắc và châm ngòi ly gián.Tuy Bạch Cố Tinh xinh đẹp, nhưng đồ vật càng xinh đẹp thì càng độc hại, sao Trư Bát Giới lại không biết vậy chứ.Cũng may là nó nhìn ra, à, hình như có ai đó nói cho nó biết, là ai đây?Tôn Ngộ Không chưa kịp suy nghĩ nhiều đã bị Đường Tăng kéo tay, mắt hắn rưng rưng, khóc thảm thiết, nói: - "Ngộ Không, là lỗi của sư phụ, sư phụ trách lầm con".Tôn Ngộ Không nhìn sư phụ nhận sai với mình trước thì tâm tình có hơi phức tạp.Nếu lúc trước nó bị oan uổng, sư phụ có thể nhận sai với nó, xin lỗi nó thì nhất định nó sẽ vui vẻ, nhưng hôm nay hình như nó không còn quan tâm nữa, giống như nó không cần sự tin tưởng của Đường Tăng nữa vậy, chỉ cần nó không thẹn với lương tâm, chỉ cần người kia tin tưởng nó là tốt rồi.À mà, người kia là ai?Tôn Ngộ Không gãi gãi đầu, nói: - "Sư phụ, chúng ta nên sớm rời khỏi đây đi".Không nhận được phản ứng của Tôn Ngộ Không, miệng Đường Tăng mấp mấy, cuối cùng chỉ có thể đáp một tiếng "Ừ".Ân Âm ở một bên nhìn thấy thì rất hài lòng với thái độ này của con trai.Dù cho có xin lỗi nhưng trái tim đã bị tổn thương thì chính là bị tổn thương, bản lĩnh của một người có cường đại hơn nữa, nội tâm có mạnh mẽ hơn nữa, cũng là bị tổn thương. Bị tổn thương thì sẽ có sẹo, giống như gương đã vỡ vụn, dù có tu bổ thế nào, gương vỡ cũng không có biện pháp lành lại.Hơn nữa, Ân Âm biết Đường Tăng là người nhớ ăn không nhớ đánh, giờ phút này hắn nhận sai, nhưng sau này mắt lại mờ thì vẫn sẽ phạm sai lầm.Đường Tăng rất hà khắc với những người xung quanh, đặc biệt là Tôn Ngộ Không, nhưng đối đãi với người ngoài giống như "Thánh Phụ" là bởi vì Tôn Ngộ Không sẽ bảo vệ hắn, mà hắn thì lại ỷ vào việc mình là sư phụ.Ân Âm có thể không chút do dự nói rằng mình không thích Đường Tăng, rất rất không thích, bất cứ ai làm tổn thương con trai cô, cô đều sẽ không thích.-Con đường đi thỉnh kinh vẫn tiếp tục, một đường đi về phía Tây, sau Bạch Cốt tinh lại lục tục gặp phải yêu quái khác.Ân Âm không có cơ hội xuất hiện, nhưng cô biết là rất nhanh sẽ có, bởi vì phía trước chính là Bình Đỉnh Sơn.

Chương 285