Tác giả:

“c** q**n xuống, nằɱ yên trên giường. ” Thanh âɱ công thức hóa vang lên ở bên tai Lâɱ ɱạn. Cô nhìn vị bác sĩ ɱặt ɱũi lạnh như băng trước ɱặt, ánh ɱắt dò xét kia khiến cả người cô không thoải ɱái. Lâɱ ɱạn chết lặng từ từ c** q**n, nằɱ trên giường. “Chuẩn bị thuốc ɱê. ” Kiɱ tiêɱ đâɱ vào da cô, thuốc tê không ngừng rót vào bên trong ɱạch ɱáu của cô. Lâɱ ɱạn nhắɱ hai ɱắt lại, cả người phát run. Sáu tháng trước, eɱ gái cô lái xe đâɱ thiên kiɱ nhà họ Dịch – Dịch Thanh Vũ trở thành người thực vật, cô gánh tội thay, bị nhốt vào tù. Kỳ Hàn Lâɱ, vị hôn phu của Dịch Thanh Vũ. Hôn lễ của hai người sắp diễn ra thì Dịch Thanh Vũ gặp tai nạn xe bị thương nặng, trở thành người thực vật. ɱột tháng trước, cô được nhà họ Dịch bảo lãnh ra khỏi tù, ɱới có thể kết thúc cuộc sống bị giaɱ giữ sáu tháng giống như cơn ác ɱộng. Sau đó, cô liền chuyển vào trong ngôi biệt thự này, nhà họ Dịch cho cô hai lựa chọn. Hoặc là, nhà họ Dịch kiện cô, đưa cô trở lại trong ngục tù tối tăɱ không có ánh sáng ɱặt trời, tiếp…

Chương 122: Chương 122

Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ TrốnTác giả: Tiểu ÁiTruyện Ngôn Tình“c** q**n xuống, nằɱ yên trên giường. ” Thanh âɱ công thức hóa vang lên ở bên tai Lâɱ ɱạn. Cô nhìn vị bác sĩ ɱặt ɱũi lạnh như băng trước ɱặt, ánh ɱắt dò xét kia khiến cả người cô không thoải ɱái. Lâɱ ɱạn chết lặng từ từ c** q**n, nằɱ trên giường. “Chuẩn bị thuốc ɱê. ” Kiɱ tiêɱ đâɱ vào da cô, thuốc tê không ngừng rót vào bên trong ɱạch ɱáu của cô. Lâɱ ɱạn nhắɱ hai ɱắt lại, cả người phát run. Sáu tháng trước, eɱ gái cô lái xe đâɱ thiên kiɱ nhà họ Dịch – Dịch Thanh Vũ trở thành người thực vật, cô gánh tội thay, bị nhốt vào tù. Kỳ Hàn Lâɱ, vị hôn phu của Dịch Thanh Vũ. Hôn lễ của hai người sắp diễn ra thì Dịch Thanh Vũ gặp tai nạn xe bị thương nặng, trở thành người thực vật. ɱột tháng trước, cô được nhà họ Dịch bảo lãnh ra khỏi tù, ɱới có thể kết thúc cuộc sống bị giaɱ giữ sáu tháng giống như cơn ác ɱộng. Sau đó, cô liền chuyển vào trong ngôi biệt thự này, nhà họ Dịch cho cô hai lựa chọn. Hoặc là, nhà họ Dịch kiện cô, đưa cô trở lại trong ngục tù tối tăɱ không có ánh sáng ɱặt trời, tiếp… Con bé mắc bệnh tự kỷ từ nhỏ anh cũng chưa đau đầu như vậy, kết quả thật vất vả lắm mới tìm cho cô nhóc kia một người bảo mẫu vừa lòng đẹp ý, lại bắt đầu đau đầu.Ánh mắt lạnh như băng của Kỳ Hàn Lâm dừng trên người Lâm Mạn: “Cô qua đây.”“Không muốn.”“Ba, hai…”“Kỳ gia, anh đây là c**ng b*c dụ dỗ.” Lâm Mạn không dám ghé vào giường anh, chỉ có thể thoái lui ở phía bêntay phải của anh, dựa vào bên người anh.Ai ngờ.Kỳ Hàn Lâm trực tiếp giữ chặt cổ tay cô, áp cô vào ngực.Lâm Mạn kinh hô một tiếng, cả người trực tiếp ngã vào người anh.Gáy của cô dụng phải đùi của Kỳ Hàn Lâm, hai mắt có thể nhìn thấy gương mặt vô cùng tuấn mỹ kia của anh.Lâm Mạn: …Tạo nghiệp.Tạo nghiệp quá rôi.“Mỗi lần qua ba tiếng tôi cần phải uống nước một lần, cô phụ trách.”“Cái này tính là tiền tăng ca sao?”Lâm Mạn theo bản năng hỏi.Cả người cô đều ở trong ngực anh rồi.Lại tranh luận về tiền tăng ca?Kỳ Hàn Lâm thật sự rất muốn cạy đầu Lâm Mạn ra nhìn xem trong đầu cô gái nhỏ này đang nghĩ cái gì.Anh lãnh đạm nói: “Muốn cái gì?“Muốn Kỳ gia đừng khi dễ tôi, hai người chúng ta một người làm chủ nhân thật tốt, một người làm bảo mẫu thật tốt.”“Cô là đang ám chỉ tôi rằng sau này cô muốn gọi tôi là chủ nhân?”Anh giết tôi luôn đi.”Lâm Mạn trực tiếp nhắm hai mắt lại.Cô tình nguyện bị Kỳ Hàn Lâm lấy làm tiêu bản, cũng không muốn chịu loại hành hạ này nữa.Kỳ Hàn Lâm bật cười, dài ngón tay điểm nhẹ trên chóp mũi của cô: “Thế mà chơi không nổi sao? Cô làm saomà sinh ra được Lâm Bắc Thần vậy? Tự mình thụ thai sao?Lâm Mạn muốn mắng người.Nếu không phải anh, làm sao cô có thể mang thai đứa nhỏ!Quên đi, chuyện cũ không cần nhắc lại.Lâm Mạn u oán mở mắt ra, nhìn Kỳ Hàn Lâm: “Tôi và cha của Bắc Bắc là tự do yêu đương, không phải bị ép buộc.”‘Thật không?”Nháy mắt, âm thanh của Kỳ Hàn Lâmtrở nên nghiêm túc.Lâm Mạn rùng mình một cái.Không đợi cô kịp phản ứng, Kỳ Hàn Lâm đột nhiên ôm lấy cô..

Con bé mắc bệnh tự kỷ từ nhỏ anh cũng chưa đau đầu như vậy, kết quả thật vất vả lắm mới tìm cho cô nhóc kia một người bảo mẫu vừa lòng đẹp ý, lại bắt đầu đau đầu.

Ánh mắt lạnh như băng của Kỳ Hàn Lâm dừng trên người Lâm Mạn: “Cô qua đây.

“Không muốn.

“Ba, hai…”

“Kỳ gia, anh đây là c**ng b*c dụ dỗ.

” Lâm Mạn không dám ghé vào giường anh, chỉ có thể thoái lui ở phía bên

tay phải của anh, dựa vào bên người anh.

Ai ngờ.

Kỳ Hàn Lâm trực tiếp giữ chặt cổ tay cô, áp cô vào ngực.

Lâm Mạn kinh hô một tiếng, cả người trực tiếp ngã vào người anh.

Gáy của cô dụng phải đùi của Kỳ Hàn Lâm, hai mắt có thể nhìn thấy gương mặt vô cùng tuấn mỹ kia của anh.

Lâm Mạn: …

Tạo nghiệp.

Tạo nghiệp quá rôi.

“Mỗi lần qua ba tiếng tôi cần phải uống nước một lần, cô phụ trách.

“Cái này tính là tiền tăng ca sao?”

Lâm Mạn theo bản năng hỏi.

Cả người cô đều ở trong ngực anh rồi.

Lại tranh luận về tiền tăng ca?

Kỳ Hàn Lâm thật sự rất muốn cạy đầu Lâm Mạn ra nhìn xem trong đầu cô gái nhỏ này đang nghĩ cái gì.

Anh lãnh đạm nói: “Muốn cái gì?

“Muốn Kỳ gia đừng khi dễ tôi, hai người chúng ta một người làm chủ nhân thật tốt, một người làm bảo mẫu thật tốt.

“Cô là đang ám chỉ tôi rằng sau này cô muốn gọi tôi là chủ nhân?”

Anh giết tôi luôn đi.

Lâm Mạn trực tiếp nhắm hai mắt lại.

Cô tình nguyện bị Kỳ Hàn Lâm lấy làm tiêu bản, cũng không muốn chịu loại hành hạ này nữa.

Kỳ Hàn Lâm bật cười, dài ngón tay điểm nhẹ trên chóp mũi của cô: “Thế mà chơi không nổi sao? Cô làm sao

mà sinh ra được Lâm Bắc Thần vậy? Tự mình thụ thai sao?

Lâm Mạn muốn mắng người.

Nếu không phải anh, làm sao cô có thể mang thai đứa nhỏ!

Quên đi, chuyện cũ không cần nhắc lại.

Lâm Mạn u oán mở mắt ra, nhìn Kỳ Hàn Lâm: “Tôi và cha của Bắc Bắc là tự do yêu đương, không phải bị ép buộc.

‘Thật không?”

Nháy mắt, âm thanh của Kỳ Hàn Lâm

trở nên nghiêm túc.

Lâm Mạn rùng mình một cái.

Không đợi cô kịp phản ứng, Kỳ Hàn Lâm đột nhiên ôm lấy cô.

.

Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ TrốnTác giả: Tiểu ÁiTruyện Ngôn Tình“c** q**n xuống, nằɱ yên trên giường. ” Thanh âɱ công thức hóa vang lên ở bên tai Lâɱ ɱạn. Cô nhìn vị bác sĩ ɱặt ɱũi lạnh như băng trước ɱặt, ánh ɱắt dò xét kia khiến cả người cô không thoải ɱái. Lâɱ ɱạn chết lặng từ từ c** q**n, nằɱ trên giường. “Chuẩn bị thuốc ɱê. ” Kiɱ tiêɱ đâɱ vào da cô, thuốc tê không ngừng rót vào bên trong ɱạch ɱáu của cô. Lâɱ ɱạn nhắɱ hai ɱắt lại, cả người phát run. Sáu tháng trước, eɱ gái cô lái xe đâɱ thiên kiɱ nhà họ Dịch – Dịch Thanh Vũ trở thành người thực vật, cô gánh tội thay, bị nhốt vào tù. Kỳ Hàn Lâɱ, vị hôn phu của Dịch Thanh Vũ. Hôn lễ của hai người sắp diễn ra thì Dịch Thanh Vũ gặp tai nạn xe bị thương nặng, trở thành người thực vật. ɱột tháng trước, cô được nhà họ Dịch bảo lãnh ra khỏi tù, ɱới có thể kết thúc cuộc sống bị giaɱ giữ sáu tháng giống như cơn ác ɱộng. Sau đó, cô liền chuyển vào trong ngôi biệt thự này, nhà họ Dịch cho cô hai lựa chọn. Hoặc là, nhà họ Dịch kiện cô, đưa cô trở lại trong ngục tù tối tăɱ không có ánh sáng ɱặt trời, tiếp… Con bé mắc bệnh tự kỷ từ nhỏ anh cũng chưa đau đầu như vậy, kết quả thật vất vả lắm mới tìm cho cô nhóc kia một người bảo mẫu vừa lòng đẹp ý, lại bắt đầu đau đầu.Ánh mắt lạnh như băng của Kỳ Hàn Lâm dừng trên người Lâm Mạn: “Cô qua đây.”“Không muốn.”“Ba, hai…”“Kỳ gia, anh đây là c**ng b*c dụ dỗ.” Lâm Mạn không dám ghé vào giường anh, chỉ có thể thoái lui ở phía bêntay phải của anh, dựa vào bên người anh.Ai ngờ.Kỳ Hàn Lâm trực tiếp giữ chặt cổ tay cô, áp cô vào ngực.Lâm Mạn kinh hô một tiếng, cả người trực tiếp ngã vào người anh.Gáy của cô dụng phải đùi của Kỳ Hàn Lâm, hai mắt có thể nhìn thấy gương mặt vô cùng tuấn mỹ kia của anh.Lâm Mạn: …Tạo nghiệp.Tạo nghiệp quá rôi.“Mỗi lần qua ba tiếng tôi cần phải uống nước một lần, cô phụ trách.”“Cái này tính là tiền tăng ca sao?”Lâm Mạn theo bản năng hỏi.Cả người cô đều ở trong ngực anh rồi.Lại tranh luận về tiền tăng ca?Kỳ Hàn Lâm thật sự rất muốn cạy đầu Lâm Mạn ra nhìn xem trong đầu cô gái nhỏ này đang nghĩ cái gì.Anh lãnh đạm nói: “Muốn cái gì?“Muốn Kỳ gia đừng khi dễ tôi, hai người chúng ta một người làm chủ nhân thật tốt, một người làm bảo mẫu thật tốt.”“Cô là đang ám chỉ tôi rằng sau này cô muốn gọi tôi là chủ nhân?”Anh giết tôi luôn đi.”Lâm Mạn trực tiếp nhắm hai mắt lại.Cô tình nguyện bị Kỳ Hàn Lâm lấy làm tiêu bản, cũng không muốn chịu loại hành hạ này nữa.Kỳ Hàn Lâm bật cười, dài ngón tay điểm nhẹ trên chóp mũi của cô: “Thế mà chơi không nổi sao? Cô làm saomà sinh ra được Lâm Bắc Thần vậy? Tự mình thụ thai sao?Lâm Mạn muốn mắng người.Nếu không phải anh, làm sao cô có thể mang thai đứa nhỏ!Quên đi, chuyện cũ không cần nhắc lại.Lâm Mạn u oán mở mắt ra, nhìn Kỳ Hàn Lâm: “Tôi và cha của Bắc Bắc là tự do yêu đương, không phải bị ép buộc.”‘Thật không?”Nháy mắt, âm thanh của Kỳ Hàn Lâmtrở nên nghiêm túc.Lâm Mạn rùng mình một cái.Không đợi cô kịp phản ứng, Kỳ Hàn Lâm đột nhiên ôm lấy cô..

Chương 122: Chương 122