Đế Đô Tinh, tại khu kiểm tra chất lượng của trường quân đội đệ nhị. Hạ Nhược mê man mà mở mắt ra, còn chưa kịp quan sát xung quanh, trước mắt liền xuất hiện năm con dã thú to lớn hung ác đang muốn xông về phía cô. “Tê!”Cô nháy mắt vài cái, cảm giác có nguy hiểm cận kề. Muốn tránh né, nhưng lại phát hiện toàn thân nhũn ra, suy yếu đến đến mức nhúc nhích cũng phải tốn nhiều công sức, càng đừng nói đến đứng dậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn những con lợn rừng hung mãnh kia xông tới. Đột nhiên, một mũi tên mang theo ánh sáng bay vút tới, tiếp theo đó là các mũi tên liên tiếp được phóng ra, xuyên qua năm con dã thú kia. Yết hầu của chúng bị xuyên qua trong nháy mắt liền nổ tung, mang theo mùi tanh của máu tươi phun đầy trên đất, năm con dã thú ầm ầm ngã gục, thật nhanh sau đó liền tắc thở. Hạ Nhược nhìn sang phương hướng mà mũi tên laser lúc nãy phóng tới, liền thấy được một thiếu niên ngược sáng đi tới. Ban đầu, ánh sáng chói mắt dừng ở trên người thiếu niên, đem thân ảnh anh ta kéo dài, nhìn…

Chương 7: 7: Ăn Ngon Quá!

Trọng Sinh Ta Phải Làm Học ThầnTác giả: Lam Bạch Cách TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quân Sự, Truyện Trọng SinhĐế Đô Tinh, tại khu kiểm tra chất lượng của trường quân đội đệ nhị. Hạ Nhược mê man mà mở mắt ra, còn chưa kịp quan sát xung quanh, trước mắt liền xuất hiện năm con dã thú to lớn hung ác đang muốn xông về phía cô. “Tê!”Cô nháy mắt vài cái, cảm giác có nguy hiểm cận kề. Muốn tránh né, nhưng lại phát hiện toàn thân nhũn ra, suy yếu đến đến mức nhúc nhích cũng phải tốn nhiều công sức, càng đừng nói đến đứng dậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn những con lợn rừng hung mãnh kia xông tới. Đột nhiên, một mũi tên mang theo ánh sáng bay vút tới, tiếp theo đó là các mũi tên liên tiếp được phóng ra, xuyên qua năm con dã thú kia. Yết hầu của chúng bị xuyên qua trong nháy mắt liền nổ tung, mang theo mùi tanh của máu tươi phun đầy trên đất, năm con dã thú ầm ầm ngã gục, thật nhanh sau đó liền tắc thở. Hạ Nhược nhìn sang phương hướng mà mũi tên laser lúc nãy phóng tới, liền thấy được một thiếu niên ngược sáng đi tới. Ban đầu, ánh sáng chói mắt dừng ở trên người thiếu niên, đem thân ảnh anh ta kéo dài, nhìn… “Cảm ơn!”Tịch Du cũng không làm ra vẻ, tiếp nhận đĩa thịt liền gấp không chờ nổi mà lấy một miếng bỏ vào miệng.Sau đó trừng lớn đôi mắt, nhanh chóng nhai nuốt, liên tiếp lại bỏ vào miệng thêm hai miếng thịt nữa rồi nuốt xuống bụng, “Ăn ngon quá!”Thấy thế, Minh Duệ cũng lấy một miếng thịt nướng bỏ vào miệng nhấm nháp, sau khi nuốt miếng thịt xuống bụng thì hai mắt sáng rực lên, lại lấy một miếng thịt nữa ăn, tốc độ nhai nuốt so với lần trước thì nhanh hơn rất nhiều, còn lộ ra một loại biểu tình hưởng thụ.Thật nhanh, hai người liền đem một mâm thịt nướng ăn xong, đôi mắt Tịch Du không ngừng hướng tới thịt nướng còn lại trên giá: “Đây là thịt nướng có hương vị ngon nhất mà tôi đã từng được ăn.”Bình thường, gia đình nhà bọn họ khi liên hoan hoặc là thời điểm gia tộc tụ họp, đầu bếp trong nhà đều sẽ dùng nguyên liệu nguyên thủy để nấu ăn, cũng đã từng nướng qua thịt dê, nhưng mà đen so với hương vị thịt nướng này, quả thực chính là một cái trên trời một cái dưới đất.Anh trước kia còn cảm thấy những thức ăn kia ăn ngon, hiện tại ăn qua thịt nướng này, mới cảm thấy mấy loại thực phẩm kia đúng là rác rưởi.Thân thể này của Hạ Nhược tương đối yếu, ăn quá nhiều thịt nướng sẽ không tốt cho hệ tiêu hóa, thấy Tịch Du nhìn chằm chằm thịt nướng, đem chủy thủ trong tay đưa qua, “Các anh cứ ăn từ từ, tôi ăn xong rồi!”Tịch Du mỉm cười rồi tiếp nhận chủy thủ, thô bạo đem thịt dê nướng còn dư lại cắt nhỏ, “ Vậy chúng tôi liền không khách khí.”Minh Duệ thong thả ngồi ăn thịt nướng, cười nói: “ Hương vị thịt nướng này thật tươi mới, mùi tanh của thịt dê cũng xử lý vô cùng tốt, hương vị ngon như vậy đều nhờ gia vị nguyên thủy kia sao?”Anh lại nhìn cách đó không xa, một ít nội tạng và phần thịt dê vẫn chưa được xử lý đang được đặt ở đó , “ Chắc hẳn thịt dê trước khi nướng cũng được cô xử lý bằng phương pháp đặc thù”.Trước kia, trong lúc bọn họ đi dã ngoại, không có mang đủ dịch dinh dưỡng, cũng nướng thịt ăn qua, nhưng hương vị kia quả thật là một lời khó nói hết.Hạ Nhược ngẩng đầu nói: “ Đầu tiên, thịt dê được tôi khử đi mùi tanh, thịt chọn để nướng cũng là các phần thịt tương đối mềm, tuy nhiên đúng là do có gia vị mới làm nên hương vị thơm ngon của món thịt dê nướng này.”Tại thế giới này, thịt của động vật hoang dã chỉ cần xử lý qua một chút thì ăn khá là ngon, chính là do thiếu các loại gia vị cùng thất truyền nhiều phương pháp nấu nướng, dịch dinh dưỡng là đồ ăn chủ yếu, ngược lại văn hóa ẩm thực tương đối lạc hậu.Tịch Du cùng Minh Duệ thật nhanh đem thịt nướng còn dư lại chia ra ăn hết, còn mang theo biểu cảm ăn chưa đã.Tịch Du nhìn mật ong đang đặt trên mặt đất mà tò mò hỏi: “ Tôi có thể nếm thử thứ kia được không?”Hạ Nhược đem bình gỗ đưa qua, “Có thể!”Tịch Du múc một muỗng mật ong cho vào trong miệng, đôi mắt lại sáng lên.“ Mật ong này hương vị thật ngon, chẳng những không chua mà còn mang theo một loại hương thơm ngọt ngào, mùi vị thật thơm!”Sau đó anh lại múc một muỗng đưa cho Minh Duệ: “Cậu cũng nếm thử đi, hương vị thật sự là quá ngon!”“Một mình cậu ăn đi”.Minh Duệ ghét bỏ tránh đi, dùng nĩa của chính chấm một chút nhấm nháp, “Thật đúng là không giống người thường.”Tịch Du bĩu môi, nhịn không được mà đem mật ong còn thừa lại một chút ăn sạch toàn bộ.Ăn xong mới hậu tri hậu giác mà nhìn Hạ Nhược ngượng ngùng nói: “Xin lỗi, tôi không cẩn thận ăn hết toàn rồi!”“Không sao!” Hạ Nhược đáy mắt lưu động một ít sáng rọi, xem ra nguyên liệu nấu ăn nguyên bản ở chỗ này thật sự rất được ưa thích, cô có thể dựa vào điểm này để xuống tay phát triển.Dư vị mật ong còn lưu lại trong miệng Tịch Du, sau đó liền mở miệng hỏi: “Hạ Nhược, cô còn loại mật ong này không? Có thể bán cho tôi một ít chứ?”Dùng loại này để nướng thịt thật sự là quá ngon, dùng để pha nước hoặc làm các món ăn khác chắc hẳn hương vị cũng không tồi, mẹ chắc hẳn cũng sẽ rất thích, anh ta muốn mua một ít về để hiếu kính mẹ mình.Hạ Nhược lắc đầu: “Tôi chỉ còn một ít mật ong bằng với lượng như vừa rồi thôi.”.

“Cảm ơn!”Tịch Du cũng không làm ra vẻ, tiếp nhận đĩa thịt liền gấp không chờ nổi mà lấy một miếng bỏ vào miệng.

Sau đó trừng lớn đôi mắt, nhanh chóng nhai nuốt, liên tiếp lại bỏ vào miệng thêm hai miếng thịt nữa rồi nuốt xuống bụng, “Ăn ngon quá!”Thấy thế, Minh Duệ cũng lấy một miếng thịt nướng bỏ vào miệng nhấm nháp, sau khi nuốt miếng thịt xuống bụng thì hai mắt sáng rực lên, lại lấy một miếng thịt nữa ăn, tốc độ nhai nuốt so với lần trước thì nhanh hơn rất nhiều, còn lộ ra một loại biểu tình hưởng thụ.

Thật nhanh, hai người liền đem một mâm thịt nướng ăn xong, đôi mắt Tịch Du không ngừng hướng tới thịt nướng còn lại trên giá: “Đây là thịt nướng có hương vị ngon nhất mà tôi đã từng được ăn.

”Bình thường, gia đình nhà bọn họ khi liên hoan hoặc là thời điểm gia tộc tụ họp, đầu bếp trong nhà đều sẽ dùng nguyên liệu nguyên thủy để nấu ăn, cũng đã từng nướng qua thịt dê, nhưng mà đen so với hương vị thịt nướng này, quả thực chính là một cái trên trời một cái dưới đất.

Anh trước kia còn cảm thấy những thức ăn kia ăn ngon, hiện tại ăn qua thịt nướng này, mới cảm thấy mấy loại thực phẩm kia đúng là rác rưởi.

Thân thể này của Hạ Nhược tương đối yếu, ăn quá nhiều thịt nướng sẽ không tốt cho hệ tiêu hóa, thấy Tịch Du nhìn chằm chằm thịt nướng, đem chủy thủ trong tay đưa qua, “Các anh cứ ăn từ từ, tôi ăn xong rồi!”Tịch Du mỉm cười rồi tiếp nhận chủy thủ, thô bạo đem thịt dê nướng còn dư lại cắt nhỏ, “ Vậy chúng tôi liền không khách khí.

”Minh Duệ thong thả ngồi ăn thịt nướng, cười nói: “ Hương vị thịt nướng này thật tươi mới, mùi tanh của thịt dê cũng xử lý vô cùng tốt, hương vị ngon như vậy đều nhờ gia vị nguyên thủy kia sao?”Anh lại nhìn cách đó không xa, một ít nội tạng và phần thịt dê vẫn chưa được xử lý đang được đặt ở đó , “ Chắc hẳn thịt dê trước khi nướng cũng được cô xử lý bằng phương pháp đặc thù”.

Trước kia, trong lúc bọn họ đi dã ngoại, không có mang đủ dịch dinh dưỡng, cũng nướng thịt ăn qua, nhưng hương vị kia quả thật là một lời khó nói hết.

Hạ Nhược ngẩng đầu nói: “ Đầu tiên, thịt dê được tôi khử đi mùi tanh, thịt chọn để nướng cũng là các phần thịt tương đối mềm, tuy nhiên đúng là do có gia vị mới làm nên hương vị thơm ngon của món thịt dê nướng này.

”Tại thế giới này, thịt của động vật hoang dã chỉ cần xử lý qua một chút thì ăn khá là ngon, chính là do thiếu các loại gia vị cùng thất truyền nhiều phương pháp nấu nướng, dịch dinh dưỡng là đồ ăn chủ yếu, ngược lại văn hóa ẩm thực tương đối lạc hậu.

Tịch Du cùng Minh Duệ thật nhanh đem thịt nướng còn dư lại chia ra ăn hết, còn mang theo biểu cảm ăn chưa đã.

Tịch Du nhìn mật ong đang đặt trên mặt đất mà tò mò hỏi: “ Tôi có thể nếm thử thứ kia được không?”Hạ Nhược đem bình gỗ đưa qua, “Có thể!”Tịch Du múc một muỗng mật ong cho vào trong miệng, đôi mắt lại sáng lên.

“ Mật ong này hương vị thật ngon, chẳng những không chua mà còn mang theo một loại hương thơm ngọt ngào, mùi vị thật thơm!”Sau đó anh lại múc một muỗng đưa cho Minh Duệ: “Cậu cũng nếm thử đi, hương vị thật sự là quá ngon!”“Một mình cậu ăn đi”.

Minh Duệ ghét bỏ tránh đi, dùng nĩa của chính chấm một chút nhấm nháp, “Thật đúng là không giống người thường.

”Tịch Du bĩu môi, nhịn không được mà đem mật ong còn thừa lại một chút ăn sạch toàn bộ.

Ăn xong mới hậu tri hậu giác mà nhìn Hạ Nhược ngượng ngùng nói: “Xin lỗi, tôi không cẩn thận ăn hết toàn rồi!”“Không sao!” Hạ Nhược đáy mắt lưu động một ít sáng rọi, xem ra nguyên liệu nấu ăn nguyên bản ở chỗ này thật sự rất được ưa thích, cô có thể dựa vào điểm này để xuống tay phát triển.

Dư vị mật ong còn lưu lại trong miệng Tịch Du, sau đó liền mở miệng hỏi: “Hạ Nhược, cô còn loại mật ong này không? Có thể bán cho tôi một ít chứ?”Dùng loại này để nướng thịt thật sự là quá ngon, dùng để pha nước hoặc làm các món ăn khác chắc hẳn hương vị cũng không tồi, mẹ chắc hẳn cũng sẽ rất thích, anh ta muốn mua một ít về để hiếu kính mẹ mình.

Hạ Nhược lắc đầu: “Tôi chỉ còn một ít mật ong bằng với lượng như vừa rồi thôi.

”.

Trọng Sinh Ta Phải Làm Học ThầnTác giả: Lam Bạch Cách TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quân Sự, Truyện Trọng SinhĐế Đô Tinh, tại khu kiểm tra chất lượng của trường quân đội đệ nhị. Hạ Nhược mê man mà mở mắt ra, còn chưa kịp quan sát xung quanh, trước mắt liền xuất hiện năm con dã thú to lớn hung ác đang muốn xông về phía cô. “Tê!”Cô nháy mắt vài cái, cảm giác có nguy hiểm cận kề. Muốn tránh né, nhưng lại phát hiện toàn thân nhũn ra, suy yếu đến đến mức nhúc nhích cũng phải tốn nhiều công sức, càng đừng nói đến đứng dậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn những con lợn rừng hung mãnh kia xông tới. Đột nhiên, một mũi tên mang theo ánh sáng bay vút tới, tiếp theo đó là các mũi tên liên tiếp được phóng ra, xuyên qua năm con dã thú kia. Yết hầu của chúng bị xuyên qua trong nháy mắt liền nổ tung, mang theo mùi tanh của máu tươi phun đầy trên đất, năm con dã thú ầm ầm ngã gục, thật nhanh sau đó liền tắc thở. Hạ Nhược nhìn sang phương hướng mà mũi tên laser lúc nãy phóng tới, liền thấy được một thiếu niên ngược sáng đi tới. Ban đầu, ánh sáng chói mắt dừng ở trên người thiếu niên, đem thân ảnh anh ta kéo dài, nhìn… “Cảm ơn!”Tịch Du cũng không làm ra vẻ, tiếp nhận đĩa thịt liền gấp không chờ nổi mà lấy một miếng bỏ vào miệng.Sau đó trừng lớn đôi mắt, nhanh chóng nhai nuốt, liên tiếp lại bỏ vào miệng thêm hai miếng thịt nữa rồi nuốt xuống bụng, “Ăn ngon quá!”Thấy thế, Minh Duệ cũng lấy một miếng thịt nướng bỏ vào miệng nhấm nháp, sau khi nuốt miếng thịt xuống bụng thì hai mắt sáng rực lên, lại lấy một miếng thịt nữa ăn, tốc độ nhai nuốt so với lần trước thì nhanh hơn rất nhiều, còn lộ ra một loại biểu tình hưởng thụ.Thật nhanh, hai người liền đem một mâm thịt nướng ăn xong, đôi mắt Tịch Du không ngừng hướng tới thịt nướng còn lại trên giá: “Đây là thịt nướng có hương vị ngon nhất mà tôi đã từng được ăn.”Bình thường, gia đình nhà bọn họ khi liên hoan hoặc là thời điểm gia tộc tụ họp, đầu bếp trong nhà đều sẽ dùng nguyên liệu nguyên thủy để nấu ăn, cũng đã từng nướng qua thịt dê, nhưng mà đen so với hương vị thịt nướng này, quả thực chính là một cái trên trời một cái dưới đất.Anh trước kia còn cảm thấy những thức ăn kia ăn ngon, hiện tại ăn qua thịt nướng này, mới cảm thấy mấy loại thực phẩm kia đúng là rác rưởi.Thân thể này của Hạ Nhược tương đối yếu, ăn quá nhiều thịt nướng sẽ không tốt cho hệ tiêu hóa, thấy Tịch Du nhìn chằm chằm thịt nướng, đem chủy thủ trong tay đưa qua, “Các anh cứ ăn từ từ, tôi ăn xong rồi!”Tịch Du mỉm cười rồi tiếp nhận chủy thủ, thô bạo đem thịt dê nướng còn dư lại cắt nhỏ, “ Vậy chúng tôi liền không khách khí.”Minh Duệ thong thả ngồi ăn thịt nướng, cười nói: “ Hương vị thịt nướng này thật tươi mới, mùi tanh của thịt dê cũng xử lý vô cùng tốt, hương vị ngon như vậy đều nhờ gia vị nguyên thủy kia sao?”Anh lại nhìn cách đó không xa, một ít nội tạng và phần thịt dê vẫn chưa được xử lý đang được đặt ở đó , “ Chắc hẳn thịt dê trước khi nướng cũng được cô xử lý bằng phương pháp đặc thù”.Trước kia, trong lúc bọn họ đi dã ngoại, không có mang đủ dịch dinh dưỡng, cũng nướng thịt ăn qua, nhưng hương vị kia quả thật là một lời khó nói hết.Hạ Nhược ngẩng đầu nói: “ Đầu tiên, thịt dê được tôi khử đi mùi tanh, thịt chọn để nướng cũng là các phần thịt tương đối mềm, tuy nhiên đúng là do có gia vị mới làm nên hương vị thơm ngon của món thịt dê nướng này.”Tại thế giới này, thịt của động vật hoang dã chỉ cần xử lý qua một chút thì ăn khá là ngon, chính là do thiếu các loại gia vị cùng thất truyền nhiều phương pháp nấu nướng, dịch dinh dưỡng là đồ ăn chủ yếu, ngược lại văn hóa ẩm thực tương đối lạc hậu.Tịch Du cùng Minh Duệ thật nhanh đem thịt nướng còn dư lại chia ra ăn hết, còn mang theo biểu cảm ăn chưa đã.Tịch Du nhìn mật ong đang đặt trên mặt đất mà tò mò hỏi: “ Tôi có thể nếm thử thứ kia được không?”Hạ Nhược đem bình gỗ đưa qua, “Có thể!”Tịch Du múc một muỗng mật ong cho vào trong miệng, đôi mắt lại sáng lên.“ Mật ong này hương vị thật ngon, chẳng những không chua mà còn mang theo một loại hương thơm ngọt ngào, mùi vị thật thơm!”Sau đó anh lại múc một muỗng đưa cho Minh Duệ: “Cậu cũng nếm thử đi, hương vị thật sự là quá ngon!”“Một mình cậu ăn đi”.Minh Duệ ghét bỏ tránh đi, dùng nĩa của chính chấm một chút nhấm nháp, “Thật đúng là không giống người thường.”Tịch Du bĩu môi, nhịn không được mà đem mật ong còn thừa lại một chút ăn sạch toàn bộ.Ăn xong mới hậu tri hậu giác mà nhìn Hạ Nhược ngượng ngùng nói: “Xin lỗi, tôi không cẩn thận ăn hết toàn rồi!”“Không sao!” Hạ Nhược đáy mắt lưu động một ít sáng rọi, xem ra nguyên liệu nấu ăn nguyên bản ở chỗ này thật sự rất được ưa thích, cô có thể dựa vào điểm này để xuống tay phát triển.Dư vị mật ong còn lưu lại trong miệng Tịch Du, sau đó liền mở miệng hỏi: “Hạ Nhược, cô còn loại mật ong này không? Có thể bán cho tôi một ít chứ?”Dùng loại này để nướng thịt thật sự là quá ngon, dùng để pha nước hoặc làm các món ăn khác chắc hẳn hương vị cũng không tồi, mẹ chắc hẳn cũng sẽ rất thích, anh ta muốn mua một ít về để hiếu kính mẹ mình.Hạ Nhược lắc đầu: “Tôi chỉ còn một ít mật ong bằng với lượng như vừa rồi thôi.”.

Chương 7: 7: Ăn Ngon Quá!