Chương 1: “Bịch!” Trong phòng giam lạnh lẽo, Hạ Mộc Ngôn không đứng dậy, ngẩng đầu nhìn tên quản giáo đứng ở cửa phòng ném phần cơm nguội ngắt xuống đất. “Giả vờ thanh cao gì chứ? Có ăn hay không!” Tên quản giáo thò chân qua cửa phòng, giẫm mạnh vài cái xuống phần cơm dưới đất. Hắn nghe nói ả Hạ Mộc Ngôn này cố ý sát hại Vân tiểu thư, nên nhà họ Vân dặn kỹ rằng phải hành hạ ả thẳng tay. Hạ Mộc Ngôn ngồi trong góc, mơ hồ nhìn phần cơm bị bẩn đến không nuốt nổi. Bỗng, tiếng tivi truyền đến từ phòng giám thị. “Lục Cẩn Phàm, Tổng giám đốc tập đoàn Shine vừa về nước hôm nay, hiện đã đến Hải Thành.” “Tập đoàn Shine là công ty tài chính lớn nhất châu Á. Bảy năm trước, Lục Cẩn Phàm chính thức tiếp quản tập đoàn. Từ đó đến nay, địa vị trùm thương mại vẫn không hề lay chuyển…” Khuôn mặt không biểu cảm của Hạ Mộc Ngôn thoáng cứng đờ. Cô bỗng lao đến bên cửa, cố gắng vươn cổ nhìn ra ngoài. Quản giáo quay đầu lại, thấy cô chật vật hoảng hốt ngồi xổm bên trong, tay siết chặt…
Chương 626
Yêu Một Người Nợ Một ĐờiTác giả: Lạc XoongTruyện Ngôn TìnhChương 1: “Bịch!” Trong phòng giam lạnh lẽo, Hạ Mộc Ngôn không đứng dậy, ngẩng đầu nhìn tên quản giáo đứng ở cửa phòng ném phần cơm nguội ngắt xuống đất. “Giả vờ thanh cao gì chứ? Có ăn hay không!” Tên quản giáo thò chân qua cửa phòng, giẫm mạnh vài cái xuống phần cơm dưới đất. Hắn nghe nói ả Hạ Mộc Ngôn này cố ý sát hại Vân tiểu thư, nên nhà họ Vân dặn kỹ rằng phải hành hạ ả thẳng tay. Hạ Mộc Ngôn ngồi trong góc, mơ hồ nhìn phần cơm bị bẩn đến không nuốt nổi. Bỗng, tiếng tivi truyền đến từ phòng giám thị. “Lục Cẩn Phàm, Tổng giám đốc tập đoàn Shine vừa về nước hôm nay, hiện đã đến Hải Thành.” “Tập đoàn Shine là công ty tài chính lớn nhất châu Á. Bảy năm trước, Lục Cẩn Phàm chính thức tiếp quản tập đoàn. Từ đó đến nay, địa vị trùm thương mại vẫn không hề lay chuyển…” Khuôn mặt không biểu cảm của Hạ Mộc Ngôn thoáng cứng đờ. Cô bỗng lao đến bên cửa, cố gắng vươn cổ nhìn ra ngoài. Quản giáo quay đầu lại, thấy cô chật vật hoảng hốt ngồi xổm bên trong, tay siết chặt… Chương 626: Cô xoa tóc, bước tới: “Chúng ta có thể ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện không…” “Cũng không còn sớm nữa, cô ngủ đi, tôi tắm xong sẽ đến phòng sách xử lý một số công việc.” Lục Cẩn Phàm không nhìn Hạ Mộc Ngôn, khi cô đến gần, anh liền nhẹ nhàng tránh ra, xoay người đi về phía phòng sách. Hạ Mộc Ngôn im lặng một chút, rồi hỏi lại: “Anh không ngủ sao?” Bóng lưng của anh tràn ngập ý vị lạnh lùng và xa cách: “Cô ngủ trên giường, tôi ngủ ở phòng sách.” Câu trả lời dứt khoát và thẳng thắn. Trong khoảnh khắc, dường như anh đã cắt đứt mối dây liên hệ cuối cùng giữa hai vợ chồng. Tiếng nước chảy trong phòng tắm vọng ra, Hạ Mộc Ngôn vẫn đứng phía trước cửa sổ, nhìn về phía phòng tắm. Lấy lại bình tĩnh một hồi lâu, cô mới cầm lấy hai bộ quần áo, bước tới nhẹ nhàng gõ vài cái lên cửa phòng tắm. Tiếng nước chảy bên trong liền dừng lại. “Có chuyện gì?” Giọng nói trầm đục và lạnh lùng của anh vang lên từ bên trong. “Anh không mang theo quần áo sạch.” “Đặt ở cửa đi.” “Trong phòng hơi lạnh, mặc xong rồi bước ra thì tốt hơn, để em mang vào cho anh.” “Không cần.” Hạ Mộc Ngôn cảm thấy giọng anh quyết liệt như chém đinh chặt sắt. Cô cắn răng, hôm nay thật sự là anh khiến cô hơi cáu kỉnh: “Anh sợ trên người mình nhiều vết thương, không muốn để em nhìn thấy, hay là muốn duy trì khoảng cách với em đến mức không cho em chăm sóc anh?” Trong phòng tắm im lặng một hồi, rồi tiếng nước chảy lại vang lên, hiển nhiên là anh hoàn toàn không muốn trả lời câu hỏi của cô. Hạ Mộc Ngôn tức giận đặt quần áo của anh lên cái bàn trước cửa phòng tắm, xoay người đi tới bên giường rồi ngồi xuống, nhưng không vén chăn nằm xuống. Cô chỉ nhìn chằm chằm về hướng phòng tắm, lắng nghe tiếng nước chảy bên trong. Cô thật sự rất tức giận, nhưng lại không biết là nên giận chính bản thân trước kia đã kiên quyết đẩy anh ra xa mình, hay là giận Lục Cẩn Phàm sao lại có thể tuyệt tình đến như vậy. Hạ Mộc Ngôn cầm điện thoại lên xem, những tin nhắn mà cô nhắn cho anh trước khi anh mê man bất tỉnh, đều đã hiện lên trạng thái “đã xem”. Anh đã đọc cả rồi, thế mà vẫn không hồi âm cho cô, trong lúc nói chuyện cũng không hề nhắc tới. Phải chăng khi vừa tỉnh dậy, anh đã nhớ lại tất cả, bởi vậy khi đọc được mười mấy tin nhắn của cô, anh cảm thấy hết sức buồn cười? Khi nghe tiếng nước chảy ngừng lại, Hạ Mộc Ngôn nhìn chằm chằm về phía phòng tắm. Không bao lâu sau, anh mở cửa phòng tắm ra, cầm lấy quần áo đi vào, mặc xong rồi lại trở ra. Tóc anh đã được lau, nhưng vẫn còn hơi ẩm ướt, trên mái tóc đen nhánh như lấp lánh một làn sáng lờ mờ. Làm như Hạ Mộc Ngôn không có mặt trong phòng, vừa bước ra khỏi phòng tắm, anh liền đi thẳng tới phòng sách. Hạ Mộc Ngôn nhớ rõ, khi cô vừa sống lại, cô đã phải mất rất nhiều công sức mới có thể gọi được Lục Cẩn Phàm từ công ty về nhà. Vừa về tới, anh cũng ngủ ở phòng sách hoặc đến ngủ ở một phòng khác. Mười năm trước, hai người ngủ hai nơi, là vì cô ầm ĩ đòi ly hôn. Để tránh mặt cô, anh đã để mặc cô ngủ một mình. Lúc đó, cô chỉ cần thay đổi suy nghĩ và hành động của mình, cố gắng trân trọng cuộc sống bên cạnh anh, cuối cùng cuộc hôn nhân của hai người rồi cũng dần trở lại ổn định và hạnh phúc. Nhưng nếu đây là mười năm sau, hai người đã ly hôn, hơn nữa suốt mười năm không gặp, Lục Cẩn Phàm lại như thế này, cô phải làm thế nào để có thể ở bên cạnh anh? Anh đã sớm trở thành CEO toàn cầu của Tập đoàn Shine, là nhân vật cao cấp của một tập đoàn có đẳng cấp cao hơn rất nhiều so với Tập đoàn Lục thị. Thái độ lạnh lùng và hờ hững của anh, sự tuyệt tình và bản lĩnh của anh, tất nhiên càng làm người khác khó dự đoán hơn mười năm trước. Anh nắm trong tay tất cả, nhưng không ai có thể nắm được mảy may điều gì về anh. Lục Cẩn Phàm mà cô từng hiểu biết chính là anh, nhưng Lục Cẩn Phàm bây giờ lại biến thành người mà cô vô cùng xa lạ. Cô không sao hiểu được, lại càng chưa từng tìm cách lý giải. Rõ ràng hai người ở rất gần nhau, nhưng dường như lại xa xôi cách trở trăm núi nghìn sông. Cửa phòng sách đã chốt lại, cô không nhìn thấy bên trong. Thật sự là không sao ngủ được, cô ngồi bên giường, mở ngăn kéo lấy hộp thuốc mỡ trị bỏng ra.
Chương 626:
Cô xoa tóc, bước tới: “Chúng ta có thể ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện không…”
“Cũng không còn sớm nữa, cô ngủ đi, tôi tắm xong sẽ đến phòng sách xử lý một số công việc.” Lục Cẩn Phàm không nhìn Hạ Mộc Ngôn, khi cô đến gần, anh liền nhẹ nhàng tránh ra, xoay người đi về phía phòng sách.
Hạ Mộc Ngôn im lặng một chút, rồi hỏi lại: “Anh không ngủ sao?”
Bóng lưng của anh tràn ngập ý vị lạnh lùng và xa cách: “Cô ngủ trên giường, tôi ngủ ở phòng sách.”
Câu trả lời dứt khoát và thẳng thắn. Trong khoảnh khắc, dường như anh đã cắt đứt mối dây liên hệ cuối cùng giữa hai vợ chồng.
Tiếng nước chảy trong phòng tắm vọng ra, Hạ Mộc Ngôn vẫn đứng phía trước cửa sổ, nhìn về phía phòng tắm. Lấy lại bình tĩnh một hồi lâu, cô mới cầm lấy hai bộ quần áo, bước tới nhẹ nhàng gõ vài cái lên cửa phòng tắm. Tiếng nước chảy bên trong liền dừng lại.
“Có chuyện gì?” Giọng nói trầm đục và lạnh lùng của anh vang lên từ bên trong.
“Anh không mang theo quần áo sạch.”
“Đặt ở cửa đi.”
“Trong phòng hơi lạnh, mặc xong rồi bước ra thì tốt hơn, để em mang vào cho anh.”
“Không cần.”
Hạ Mộc Ngôn cảm thấy giọng anh quyết liệt như chém đinh chặt sắt.
Cô cắn răng, hôm nay thật sự là anh khiến cô hơi cáu kỉnh: “Anh sợ trên người mình nhiều vết thương, không muốn để em nhìn thấy, hay là muốn duy trì khoảng cách với em đến mức không cho em chăm sóc anh?”
Trong phòng tắm im lặng một hồi, rồi tiếng nước chảy lại vang lên, hiển nhiên là anh hoàn toàn không muốn trả lời câu hỏi của cô.
Hạ Mộc Ngôn tức giận đặt quần áo của anh lên cái bàn trước cửa phòng tắm, xoay người đi tới bên giường rồi ngồi xuống, nhưng không vén chăn nằm xuống. Cô chỉ nhìn chằm chằm về hướng phòng tắm, lắng nghe tiếng nước chảy bên trong.
Cô thật sự rất tức giận, nhưng lại không biết là nên giận chính bản thân trước kia đã kiên quyết đẩy anh ra xa mình, hay là giận Lục Cẩn Phàm sao lại có thể tuyệt tình đến như vậy.
Hạ Mộc Ngôn cầm điện thoại lên xem, những tin nhắn mà cô nhắn cho anh trước khi anh mê man bất tỉnh, đều đã hiện lên trạng thái “đã xem”.
Anh đã đọc cả rồi, thế mà vẫn không hồi âm cho cô, trong lúc nói chuyện cũng không hề nhắc tới.
Phải chăng khi vừa tỉnh dậy, anh đã nhớ lại tất cả, bởi vậy khi đọc được mười mấy tin nhắn của cô, anh cảm thấy hết sức buồn cười?
Khi nghe tiếng nước chảy ngừng lại, Hạ Mộc Ngôn nhìn chằm chằm về phía phòng tắm. Không bao lâu sau, anh mở cửa phòng tắm ra, cầm lấy quần áo đi vào, mặc xong rồi lại trở ra. Tóc anh đã được lau, nhưng vẫn còn hơi ẩm ướt, trên mái tóc đen nhánh như lấp lánh một làn sáng lờ mờ. Làm như Hạ Mộc Ngôn không có mặt trong phòng, vừa bước ra khỏi phòng tắm, anh liền đi thẳng tới phòng sách.
Hạ Mộc Ngôn nhớ rõ, khi cô vừa sống lại, cô đã phải mất rất nhiều công sức mới có thể gọi được Lục Cẩn Phàm từ công ty về nhà. Vừa về tới, anh cũng ngủ ở phòng sách hoặc đến ngủ ở một phòng khác.
Mười năm trước, hai người ngủ hai nơi, là vì cô ầm ĩ đòi ly hôn. Để tránh mặt cô, anh đã để mặc cô ngủ một mình. Lúc đó, cô chỉ cần thay đổi suy nghĩ và hành động của mình, cố gắng trân trọng cuộc sống bên cạnh anh, cuối cùng cuộc hôn nhân của hai người rồi cũng dần trở lại ổn định và hạnh phúc.
Nhưng nếu đây là mười năm sau, hai người đã ly hôn, hơn nữa suốt mười năm không gặp, Lục Cẩn Phàm lại như thế này, cô phải làm thế nào để có thể ở bên cạnh anh?
Anh đã sớm trở thành CEO toàn cầu của Tập đoàn Shine, là nhân vật cao cấp của một tập đoàn có đẳng cấp cao hơn rất nhiều so với Tập đoàn Lục thị. Thái độ lạnh lùng và hờ hững của anh, sự tuyệt tình và bản lĩnh của anh, tất nhiên càng làm người khác khó dự đoán hơn mười năm trước. Anh nắm trong tay tất cả, nhưng không ai có thể nắm được mảy may điều gì về anh.
Lục Cẩn Phàm mà cô từng hiểu biết chính là anh, nhưng Lục Cẩn Phàm bây giờ lại biến thành người mà cô vô cùng xa lạ.
Cô không sao hiểu được, lại càng chưa từng tìm cách lý giải.
Rõ ràng hai người ở rất gần nhau, nhưng dường như lại xa xôi cách trở trăm núi nghìn sông.
Cửa phòng sách đã chốt lại, cô không nhìn thấy bên trong. Thật sự là không sao ngủ được, cô ngồi bên giường, mở ngăn kéo lấy hộp thuốc mỡ trị bỏng ra.
Yêu Một Người Nợ Một ĐờiTác giả: Lạc XoongTruyện Ngôn TìnhChương 1: “Bịch!” Trong phòng giam lạnh lẽo, Hạ Mộc Ngôn không đứng dậy, ngẩng đầu nhìn tên quản giáo đứng ở cửa phòng ném phần cơm nguội ngắt xuống đất. “Giả vờ thanh cao gì chứ? Có ăn hay không!” Tên quản giáo thò chân qua cửa phòng, giẫm mạnh vài cái xuống phần cơm dưới đất. Hắn nghe nói ả Hạ Mộc Ngôn này cố ý sát hại Vân tiểu thư, nên nhà họ Vân dặn kỹ rằng phải hành hạ ả thẳng tay. Hạ Mộc Ngôn ngồi trong góc, mơ hồ nhìn phần cơm bị bẩn đến không nuốt nổi. Bỗng, tiếng tivi truyền đến từ phòng giám thị. “Lục Cẩn Phàm, Tổng giám đốc tập đoàn Shine vừa về nước hôm nay, hiện đã đến Hải Thành.” “Tập đoàn Shine là công ty tài chính lớn nhất châu Á. Bảy năm trước, Lục Cẩn Phàm chính thức tiếp quản tập đoàn. Từ đó đến nay, địa vị trùm thương mại vẫn không hề lay chuyển…” Khuôn mặt không biểu cảm của Hạ Mộc Ngôn thoáng cứng đờ. Cô bỗng lao đến bên cửa, cố gắng vươn cổ nhìn ra ngoài. Quản giáo quay đầu lại, thấy cô chật vật hoảng hốt ngồi xổm bên trong, tay siết chặt… Chương 626: Cô xoa tóc, bước tới: “Chúng ta có thể ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện không…” “Cũng không còn sớm nữa, cô ngủ đi, tôi tắm xong sẽ đến phòng sách xử lý một số công việc.” Lục Cẩn Phàm không nhìn Hạ Mộc Ngôn, khi cô đến gần, anh liền nhẹ nhàng tránh ra, xoay người đi về phía phòng sách. Hạ Mộc Ngôn im lặng một chút, rồi hỏi lại: “Anh không ngủ sao?” Bóng lưng của anh tràn ngập ý vị lạnh lùng và xa cách: “Cô ngủ trên giường, tôi ngủ ở phòng sách.” Câu trả lời dứt khoát và thẳng thắn. Trong khoảnh khắc, dường như anh đã cắt đứt mối dây liên hệ cuối cùng giữa hai vợ chồng. Tiếng nước chảy trong phòng tắm vọng ra, Hạ Mộc Ngôn vẫn đứng phía trước cửa sổ, nhìn về phía phòng tắm. Lấy lại bình tĩnh một hồi lâu, cô mới cầm lấy hai bộ quần áo, bước tới nhẹ nhàng gõ vài cái lên cửa phòng tắm. Tiếng nước chảy bên trong liền dừng lại. “Có chuyện gì?” Giọng nói trầm đục và lạnh lùng của anh vang lên từ bên trong. “Anh không mang theo quần áo sạch.” “Đặt ở cửa đi.” “Trong phòng hơi lạnh, mặc xong rồi bước ra thì tốt hơn, để em mang vào cho anh.” “Không cần.” Hạ Mộc Ngôn cảm thấy giọng anh quyết liệt như chém đinh chặt sắt. Cô cắn răng, hôm nay thật sự là anh khiến cô hơi cáu kỉnh: “Anh sợ trên người mình nhiều vết thương, không muốn để em nhìn thấy, hay là muốn duy trì khoảng cách với em đến mức không cho em chăm sóc anh?” Trong phòng tắm im lặng một hồi, rồi tiếng nước chảy lại vang lên, hiển nhiên là anh hoàn toàn không muốn trả lời câu hỏi của cô. Hạ Mộc Ngôn tức giận đặt quần áo của anh lên cái bàn trước cửa phòng tắm, xoay người đi tới bên giường rồi ngồi xuống, nhưng không vén chăn nằm xuống. Cô chỉ nhìn chằm chằm về hướng phòng tắm, lắng nghe tiếng nước chảy bên trong. Cô thật sự rất tức giận, nhưng lại không biết là nên giận chính bản thân trước kia đã kiên quyết đẩy anh ra xa mình, hay là giận Lục Cẩn Phàm sao lại có thể tuyệt tình đến như vậy. Hạ Mộc Ngôn cầm điện thoại lên xem, những tin nhắn mà cô nhắn cho anh trước khi anh mê man bất tỉnh, đều đã hiện lên trạng thái “đã xem”. Anh đã đọc cả rồi, thế mà vẫn không hồi âm cho cô, trong lúc nói chuyện cũng không hề nhắc tới. Phải chăng khi vừa tỉnh dậy, anh đã nhớ lại tất cả, bởi vậy khi đọc được mười mấy tin nhắn của cô, anh cảm thấy hết sức buồn cười? Khi nghe tiếng nước chảy ngừng lại, Hạ Mộc Ngôn nhìn chằm chằm về phía phòng tắm. Không bao lâu sau, anh mở cửa phòng tắm ra, cầm lấy quần áo đi vào, mặc xong rồi lại trở ra. Tóc anh đã được lau, nhưng vẫn còn hơi ẩm ướt, trên mái tóc đen nhánh như lấp lánh một làn sáng lờ mờ. Làm như Hạ Mộc Ngôn không có mặt trong phòng, vừa bước ra khỏi phòng tắm, anh liền đi thẳng tới phòng sách. Hạ Mộc Ngôn nhớ rõ, khi cô vừa sống lại, cô đã phải mất rất nhiều công sức mới có thể gọi được Lục Cẩn Phàm từ công ty về nhà. Vừa về tới, anh cũng ngủ ở phòng sách hoặc đến ngủ ở một phòng khác. Mười năm trước, hai người ngủ hai nơi, là vì cô ầm ĩ đòi ly hôn. Để tránh mặt cô, anh đã để mặc cô ngủ một mình. Lúc đó, cô chỉ cần thay đổi suy nghĩ và hành động của mình, cố gắng trân trọng cuộc sống bên cạnh anh, cuối cùng cuộc hôn nhân của hai người rồi cũng dần trở lại ổn định và hạnh phúc. Nhưng nếu đây là mười năm sau, hai người đã ly hôn, hơn nữa suốt mười năm không gặp, Lục Cẩn Phàm lại như thế này, cô phải làm thế nào để có thể ở bên cạnh anh? Anh đã sớm trở thành CEO toàn cầu của Tập đoàn Shine, là nhân vật cao cấp của một tập đoàn có đẳng cấp cao hơn rất nhiều so với Tập đoàn Lục thị. Thái độ lạnh lùng và hờ hững của anh, sự tuyệt tình và bản lĩnh của anh, tất nhiên càng làm người khác khó dự đoán hơn mười năm trước. Anh nắm trong tay tất cả, nhưng không ai có thể nắm được mảy may điều gì về anh. Lục Cẩn Phàm mà cô từng hiểu biết chính là anh, nhưng Lục Cẩn Phàm bây giờ lại biến thành người mà cô vô cùng xa lạ. Cô không sao hiểu được, lại càng chưa từng tìm cách lý giải. Rõ ràng hai người ở rất gần nhau, nhưng dường như lại xa xôi cách trở trăm núi nghìn sông. Cửa phòng sách đã chốt lại, cô không nhìn thấy bên trong. Thật sự là không sao ngủ được, cô ngồi bên giường, mở ngăn kéo lấy hộp thuốc mỡ trị bỏng ra.