Tác giả:

Trịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng…

Chương 14: Mưu sát chồng

Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… "Aaaaaaaa"Tiếng thét thất thách của cô gái nào đó vang lên. Trời ak, cô vừa mới mở mắt tỉnh ngủ thì đập ngay vào mắt mình là khuôn mặt khó ưa của ai đó, làm cô bóc khói."Em ngủ đi, đừng làm ồn"Dương Dương bực mình kéo cô vào lòng"Rầm, đùng"Cô không hề nhân nhượng mà lấy tay đấm mạnh lên đầu Dương Dương."Ai da, em, em mưu sát chồng à"Anh ôm đầu, khó chịu nóiCô gái này đúng là gan ngày càng to, từ khi nào lại thích hành hạ anh đến như vậy. Đúng là anh đã sai lầm khi để cô rời khỏi mình hai năm, hại cô học cả cái thói xấu đánh chồng này, sau này thảm rồi, xem ra phải tích cực dạy dỗ lại mới được"Tại sao anh lại ở đây?"Cô nhớ rõ ràng hôm qua trước khi đi ngủ đã khoá cửa rất cẩn thận cơ mà, còn dùng tận hai cái khoá, vậy mà tên b**n th** vẫn vào được....."Ngoài đó thật lạnh a"Dương Dương nhanh miệng phản bác, tay lại xoa xoa chỗ lúc này bị Trịnh Sảng đánh.Cô đương nhiên chẳng để vào mắt, lúc trước ở Dương gia cô cũng thường đánh anh ta vậy thôi! Anh ta cũng không có phản ứng thái quá! Còn nói cái gì mà "Đánh là thương, chửi là yêu" nên thói quen đánh người này của cô cứ hễ gặp anh là bộc phát......."Lạnh, sao em không cảm thấy vậy?""Em ngủ ở trong phòng, chăn êm nệm ấm, lại còn được anh ôm, đương nhiên không cảm thấy lạnh"Dương Dương diện lí do"Anh, ngoài đó cũng có chăn""Đắp chăn không bằng ôm em, hiệu quả sẽ tốt hơn"Anh nhếch mép" Anh không biết xấu hổ"Cô thực không tìm được từ gì để miêu tả nữa rồi, tức chết cô mà.Cứ cái đà này thì phải cố gắng động bão tìm cách tống anh ra khỏi nhà càng sớm càng tốt mới được. Nếu không cô chắc sẽ không sống nổi qua tết này mất....

"Aaaaaaaa"

Tiếng thét thất thách của cô gái nào đó vang lên. Trời ak, cô vừa mới mở mắt tỉnh ngủ thì đập ngay vào mắt mình là khuôn mặt khó ưa của ai đó, làm cô bóc khói.

"Em ngủ đi, đừng làm ồn"

Dương Dương bực mình kéo cô vào lòng

"Rầm, đùng"

Cô không hề nhân nhượng mà lấy tay đấm mạnh lên đầu Dương Dương.

"Ai da, em, em mưu sát chồng à"

Anh ôm đầu, khó chịu nói

Cô gái này đúng là gan ngày càng to, từ khi nào lại thích hành hạ anh đến như vậy. Đúng là anh đã sai lầm khi để cô rời khỏi mình hai năm, hại cô học cả cái thói xấu đánh chồng này, sau này thảm rồi, xem ra phải tích cực dạy dỗ lại mới được

"Tại sao anh lại ở đây?"

Cô nhớ rõ ràng hôm qua trước khi đi ngủ đã khoá cửa rất cẩn thận cơ mà, còn dùng tận hai cái khoá, vậy mà tên b**n th** vẫn vào được.....

"Ngoài đó thật lạnh a"

Dương Dương nhanh miệng phản bác, tay lại xoa xoa chỗ lúc này bị Trịnh Sảng đánh.

Cô đương nhiên chẳng để vào mắt, lúc trước ở Dương gia cô cũng thường đánh anh ta vậy thôi! Anh ta cũng không có phản ứng thái quá! Còn nói cái gì mà "Đánh là thương, chửi là yêu" nên thói quen đánh người này của cô cứ hễ gặp anh là bộc phát.......

"Lạnh, sao em không cảm thấy vậy?"

"Em ngủ ở trong phòng, chăn êm nệm ấm, lại còn được anh ôm, đương nhiên không cảm thấy lạnh"

Dương Dương diện lí do

"Anh, ngoài đó cũng có chăn"

"Đắp chăn không bằng ôm em, hiệu quả sẽ tốt hơn"

Anh nhếch mép

" Anh không biết xấu hổ"

Cô thực không tìm được từ gì để miêu tả nữa rồi, tức chết cô mà.

Cứ cái đà này thì phải cố gắng động bão tìm cách tống anh ra khỏi nhà càng sớm càng tốt mới được. Nếu không cô chắc sẽ không sống nổi qua tết này mất....

Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… "Aaaaaaaa"Tiếng thét thất thách của cô gái nào đó vang lên. Trời ak, cô vừa mới mở mắt tỉnh ngủ thì đập ngay vào mắt mình là khuôn mặt khó ưa của ai đó, làm cô bóc khói."Em ngủ đi, đừng làm ồn"Dương Dương bực mình kéo cô vào lòng"Rầm, đùng"Cô không hề nhân nhượng mà lấy tay đấm mạnh lên đầu Dương Dương."Ai da, em, em mưu sát chồng à"Anh ôm đầu, khó chịu nóiCô gái này đúng là gan ngày càng to, từ khi nào lại thích hành hạ anh đến như vậy. Đúng là anh đã sai lầm khi để cô rời khỏi mình hai năm, hại cô học cả cái thói xấu đánh chồng này, sau này thảm rồi, xem ra phải tích cực dạy dỗ lại mới được"Tại sao anh lại ở đây?"Cô nhớ rõ ràng hôm qua trước khi đi ngủ đã khoá cửa rất cẩn thận cơ mà, còn dùng tận hai cái khoá, vậy mà tên b**n th** vẫn vào được....."Ngoài đó thật lạnh a"Dương Dương nhanh miệng phản bác, tay lại xoa xoa chỗ lúc này bị Trịnh Sảng đánh.Cô đương nhiên chẳng để vào mắt, lúc trước ở Dương gia cô cũng thường đánh anh ta vậy thôi! Anh ta cũng không có phản ứng thái quá! Còn nói cái gì mà "Đánh là thương, chửi là yêu" nên thói quen đánh người này của cô cứ hễ gặp anh là bộc phát......."Lạnh, sao em không cảm thấy vậy?""Em ngủ ở trong phòng, chăn êm nệm ấm, lại còn được anh ôm, đương nhiên không cảm thấy lạnh"Dương Dương diện lí do"Anh, ngoài đó cũng có chăn""Đắp chăn không bằng ôm em, hiệu quả sẽ tốt hơn"Anh nhếch mép" Anh không biết xấu hổ"Cô thực không tìm được từ gì để miêu tả nữa rồi, tức chết cô mà.Cứ cái đà này thì phải cố gắng động bão tìm cách tống anh ra khỏi nhà càng sớm càng tốt mới được. Nếu không cô chắc sẽ không sống nổi qua tết này mất....

Chương 14: Mưu sát chồng